Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 36

Đám người Lưu Chí cùng Trương Bắc Phong nhìn dáng người hoàn mỹ của Sở Tiên trong lòng tư vị đắng chát dâng trào, có không ít nam sinh thầm hạ quyết tâm sau chuyến đi này sẽ về tập GYM, cố gắng luyện thành sáu múi thần công, sau đó đi cua gái.

Khoảng năm phút sau, các nữ sinh đi ra, một đám nam sinh hai mắt tỏa ánh sáng tia qua tia lại trên người các nàng, con mắt thỉnh thoảng từ bộ ngực của các nàng đảo qua, Sở Tiên thậm chí còn phát hiện có vài thanh niên dưới đũng quần hơi nhô lên.

- Thật là vãi linh hồn.

Nam sinh đánh giá nữ sinh, một đám nữ sinh đồng dạng đánh giá nam sinh, hơn nữa còn khiến các nàng trợn mắt ngoác mồm. “Wow, Tiểu Dĩnh! Tình nhân ca ca của người có thân hình thật là chuẩn a!”

Tĩnh Văn đảo mắt nhìn qua hai người Lưu Chí cùng Trương Bắc Phong, sau đó mục quang dừng lại trên người Sở Tiên, thấy hắn cơ ngực săn chắc,cơ bụng sáu múi, mặt mũi tràn đầy giật mình nói với Tiểu Dĩnh. Tiểu Dĩnh lúc này hai mắt trợn tròn, cũng sốc không hề nhẹ, đôi mắt luôn không ngừng đánh giá thân thể Sở Tiên.

“Ta hiện tại rốt cuộc đã biết tại sao Tiểu Dĩnh ngươi cùng hắn yêu nhau 4-5 năm rồi, nguyên lai là thích sáu múi, ngày ngày nằm bên dưới hắn mà hưởng thụ a, thật là hâm mộ!”

Tư Vũ mục quang nhìn chằm chằm dáng người của Sở Tiên, giọng điệu như chợt hiểu ra nói.

“Các ngươi nói bậy bạ gì đó?”

Tiểu Dĩnh trừng mắt nhìn hai người bọn họ, sau đó ánh mắt chuyển dời sang các nữ sinh khác, thấy được những ánh mắt hữu ý vô ý của đám nữ sinh liếc nhìn Sở Tiên, chân mày khẽ nhăn lộ ra một tia giận dỗi, lập tức đi tới. Sở Tiên nhìn thấy Tiểu Dĩnh đi tới, trên mặt vui vẻ mỉm cười, ánh mắt nhìn từ trên xuống dưới không chút kiêng nể, nàng bận một thân áo tắm màu hồng phấn hơi kín đáo, tuy có chút bảo thủ nhưng không thể che giấu thân thể trắng nõn, cặp ngực to tròn( size 80-85 nha), vòng eo con kiến, cặp đùi thon dài, mái tóc đen bóng mượt mà tung bay phía sau, tựa như nữ thần siêu phàm thoát tục!

“Không nghĩ tới ngắn ngũi mười mấy ngày mà ngươi luyện thành cái bộ dáng như thế này nha!”

Tiểu Dĩnh đi qua ôm cánh tay của hắn, nhỏ giọng nói. “Àiii! Đành phải chịu thôi!”

Sở Tiên lắc đầu:

“Ta vốn cái gì cũng không có, chỉ có thể sử dụng biện pháp này lấy lòng Nữ Vương, hi vọng nàng vĩnh viễn sủng hạnh ta a!”

“Hì hì! Miệng lưỡi trơn tru.”

Tiểu Dĩnh híp mắt cười cười:

“Về sau Bổn Vương liền độc sủng một mình ngươi!.”

“Ha ha!” Sở Tiên cười cười, nhanh chóng hôn lên mặt nàng một cái. Những nam sinh xung quanh thấy bộ dáng của hai người ân ân ái ái, khoé miệng giật giật, trong lòng hâm mộ không thôi. Lưu Chí làm vẻ mặt không quan tâm vổ tay nói:

“Hiện tại mọi người có thể chơi thoải mái a, ai thích thì cùng đi với ta ra bờ biển bơi lội, các ngươi thấy sao?”

“Tốt lắm tốt lắm!” Các nữ sinh gật gật đầu, Sở Tiên nắm tay Tiểu Dĩnh cũng đi theo. Khu vực bơi lội cũng không phải rất sâu, vì phòng ngừa du khách gặp tai nạn khi bơi ra quá xa nên khu du lịch đã dùng lưới ngăn lại, Sở Tiên từ nhỏ lớn lên ở vùng nông thôn, bơi lội với hắn mà nói là chuyện thường ngày, hơn nữa kể từ khi hắn có thể biến thành cá, đối với nước có một loại cảm giác thân thiết kỳ lạ.

Tiểu Dĩnh thì không biết bơi lội, vì vậy Sở Tiên được dịp hoá thân thành lão sư giúp nàng học bơi, hắn kéo lấy bộ ngực của nàng, à không, kéo lấy thân thể của nàng, bàn tay thỉnh thoảng dưới nước sờ soạn khiến cho Tiểu Dĩnh mặt mày đỏ bừng, ánh mắt hình viên đạn liếc xéo hắn. Sở Tiên cùng Tiểu Dĩnh đơn độc trêu đùa, các nam nữ sinh khác cũng giội nước lẫn nhau đùa giỡn, bất quá, chung quy có vài người nam sinh thỉnh thoảng nhìn về phía hai người bọn họ, mặt mũi tràn đầy ghen ghét lườm lườm Sở Tiên. Trương Bắc Phong đối với Tiểu Dĩnh vẫn còn ôm một tia mộng tưởng, nhìn thấy bộ dáng của hai người bọn họ thì nghiến răng nghiến lợi.

Ở trong nước chơi hơn nửa canh giờ, đám người bọn họ liền lên bãi cát phía trên nghĩ ngơi, Sở Tiên cầm một ít hoa quả đặt ở bên cạnh. Tiểu Dĩnh nằm dựa vào trên ngực hắn, nhìn nhìn bầu trời xanh thăm thẳm cùng bãi cát vàng trải dài, loại cảm giác này vô cùng hạnh phúc. Nàng thầm nghĩ:

- Chờ mình có tiền nhất định sẽ mua một căn biệt thự tại bờ biển, mặt hướng biển rộng, xuân về hoa nở.

. “Xin chào Mỹ Nữ! Ta có thể cùng trò chuyện với nàng một lát được không?”

Lúc này, có đám thanh niên đi đến bắt chuyện cùng một nữ sinh đang nằm cạnh bên hai người Sở Tiên, một người trong đó mỉm cười hỏi, những tên phía sau cầm điện thoại quay phim. Nử sinh kia có chút nghi hoặc nhìn người thanh niên phía sau nói

“Các ngươi làm gì vậy? Như thế nào lại cầm điện thoại quay lén ta?”

- Hắc hắc! Để ta tự giới thiệu với mỹ nữ một chút, ta là Thâm Hải, là một người nổi tiếng chuyên làm những video hài thực tế trên mạng xã hội để tạo tiếng cười, giúp mọi người xả tress sau những giờ làm việc mệt mỏi.., thế nào có phải thấy ta vừa tốt bụng lại còn rất đẹp trai không? Hắc hắc?

Thanh niên vô cùng tự nhiên ngồi bên cạnh nữ sinh.

“Ngươi là trym-mơ nổi tiếng trên mạng sao?”

Nữ sinh nghi ngờ nhìn hắn, lập tức nói: “Ta cũng thường xuyên lướt mạng xã hội nhưng không có thấy nhân vật nào tên Thâm Hải nha?”

“Sao lạ vậy? Vậy để ta cho ngươi xem cái Blog của ta, ta dù gì cũng được mệnh danh là một hot boy đấy, ngươi vào mạng xã hội tìm tên của ta đi, Thiên Hạ Ca, chính là ta, ngươi cũng có thể theo dõi tiểu Blog của ta, này này nhìn xem nhé, trang của ta có hơn mười vạn lượt theo dõi đấy!”

Thiên Hạ ca có chút khoác lác cùng nữ sinh tán gẫu.

“Oa, thật sự có mười vạn lượt theo dõi, lợi hại quá!”.

“È hèm! Đương nhiên, mỹ nữ ngươi có biết hay không, ta ngoại trừ là một người nổi tiếng còn biết xem bói nữa, đến đến, đưa bàn tay của ngươi cho ta nhìn một chút.”

Thâm Hải bắt đầu cầm lấy bàn tay của nữ sinh sờ soạn. Nữ sinh cũng không có để ý nhìn nhìn hắn chờ xem hắn xem ra cái quẻ gì, Thiên Hạ Ca thấy vậy thì càng thêm tự tin bắt đầu mạnh dạn hơn, mấy người thanh niên đứng phía sau khoé miệng cười nhạt nhìn nhìn Thâm Hải. Xã hội hiện đại bây giờ, nam nữ phóng túng hơn rất nhiều so với ngày trước. Loại sự tình tự tiện cầm tay nhau như thế này rất thường xuyên, huống chi đây chỉ là trò đùa đơn giản, Sở Tiên còn nhớ đã từng xem qua nhiều video của mấy tên ngoại quốc, ỷ lớn lên có xíu đẹp trai liền bày trò lừa hôn nhiều nữ sinh.

“Bây giờ, rất nhiều người làm những cái trò này rồi quay video đăng lên mạng xã hội nha! ”

Tiểu Dĩnh nhìn Sở Tiên nói.

“Làm vậy là để nổi tiếng đấy! Một khi mà đã nổi tiếng rồi thì việc kiếm tiền qua mạng rất là dễ dàng nha, đối với những tên này thì một thánh kiếm hơn vạn là chuyện bình thường, vận khí tốt thậm chí trên mười vạn, trăm vạn, hơn nữa điện thoại di động bây giờ giá rẻ, ai cũng có thể mua cho mình một cái, truy cập mạng xã hội mọi lúc mọi nơi, cho nên một ít người vì muốn nổi tiếng để kiếm tiền liền bất chấp thủ đoạn câu view, khiến cho người khác chú ý đến mình”

Sở Tiên nhẹ giọng đối với Tiểu Dĩnh giải thích nói.

“Bất quá, tên thanh niên kia rất là vô sỉ nha!”

Tiểu Dĩnh nhăn mặt nói nhỏ.

“Có như vậy thì mới được nhiều người xem!"

Sở Tiên cười cười, thể loại trym-mơ trêu chọc nữ sinh như thế này rất là nhiều, có thể nói là thủ đoạn câu view cơ bản nhất. Thâm Hải cùng nữ sinh kia đùa giỡn một hồi liền đứng lên, thanh niên đi theo phía sau hắn cũng ngừng quay video hướng camera ra ngoài, chụp vài tấm ảnh xung quanh, Thâm Hải giật lấy điện thoại của mình có chút đắc ý nói:

“Các huynh đệ! Thấy thế nào? Mục tiêu đã tới tay, buổi tối hôm nay ta sẽ cùng với vị mỹ nữ kia ăn một bữa yến tiệc phong phú,hắc hắc!".

“Thâm Dái! Ngươi đi với ta qua bên đay một chút không? Ta đột nhiên gặp được một người anh em.”

Lúc này, một thanh niên đứng bên cạnh hắn nói. Thâm Hải nhìn về phía thanh niên, vội vàng gật gật đầu:

“ Được! Tùng ca, ngươi dẫn đường đi, huynh đệ chúng ta theo ngươi.”

Đám thanh niên hướng về phía Trương Bắc phong đi đến, thanh niên được gọi là Tùng Ca lên tiếng chào hỏi:

“Bắc Phong Huynh đệ, hôm nay ngươi cũng tới đây chơi sao?” “A! Tùng ca, ngươi như thế nào cũng tới đây, thật sự là thật trùng hợp!"

Trương Bắc Phong thấy được Tùng ca nhiệt tình đứng lên, lập tức hướng về phía đám người Sở Tiên giới thiệu:

“Vị này chính là một vị ca ca của ta, Tùng ca, gia đình chuyên phụ trách về mạng lưới giao thông vận tải trên biển”
Bình Luận (0)
Comment