Trần Nhược Tư trong đầu thầm nghĩ đến việc sử dụng năng lượng của Vạn Tượng Càn Khôn Quyển bổ sung năng lượng cho mình, khôi phục lại thể lực, việc này trước đây hắn chưa từng làm qua, cũng không biết có thể thành công hay không. Hắn nào đâu biết rằng, hành động này của hắn khiến cho năng lực của hắn trong bất giác tăng lên một bậc, cũng vì sự tu luyện của mình trong tương lai, tích lũy kinh nghiệm cực kỳ quý báu.
Trần Nhược Tư sau khi bước đi vài bước, thân người đứng vững, nhẹ nhàng vận động thân thể, tập trung tinh thần, tâm sáng như gương, mắt trong suốt, theo đó bắt đầu niệm tụng chú ngữ khu động Vạn Tượng Càn Khôn Quyển.
Chú ngữ niệm xong, Vạn Tượng Càn Khôn Quyển cũng không như bình thường phát ra kim sắc quang mang chói mắt, cũng không hề phát sinh bất cứ biến hóa gì, điều này khiến cho Trần Nhược Tư cảm thấy vô cùng kỳ quái. Trong lòng thầm nghĩ: "Quái lạ, hôm nay làm sao vậy nhỉ, chẳng lẽ lúc không có khí lực niệm chú ngữ cũng sẽ mất đi tác dụng sao? Không thể như vậy được, ta thử lại một lần nữa xem sao."
Trần Nhược Tư đang chuẩn bị niệm lại chú ngữ một lần nữa, bỗng hắn cảm thấy có một cỗ lực lượng vô hình đang từ cổ tay phải của hắn cuồn cuộn không ngừng dũng mãnh truyền vào trong cơ thể hắn, rất nhanh, cỗ lực lượng vô hình đó tràn ngập khắp thân thể hắn, khiến cho hắn cảm thấy toàn thân nóng bức khó chịu, cảm giác đau đớn toàn thân cũng dần dần biến mất.
"Chuyện này là sao vậy nhỉ? Chẳng lẽ Vạn Tượng Càn Khôn Quyển này còn có công hiệu giúp ta chữa thương, nhưng ta dùng lực lượng của nó giúp người khác liệu thương lại không được là sao nhỉ? Kỳ quái, thật sự là kỳ quái." Trần Nhược Tư trong lòng nghi hoặc. Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn
Hắn thử thúc dục một tia chân khí vận hành trong cơ thể, lúc này, hiện tượng xảy ra lại càng thêm kỳ quái, hắn cảm thấy tia chân khí mà mình thúc dục vận hành giống như ánh mắt của mình, làm cho hắn ở trong đầu có thể nhìn thấy rõ ràng từng tế bào bị thương tổn trong cơ thể đang như thế nào khôi phục lại như cũ.
Cho đến khi Trần Nhược Tư cảm thấy đau đớn toàn thân hoàn toàn biến mất, Vạn Tượng Càn Khôn Quyển mới phát ra kim sắc quang mang chói mắt. Kim sắc quang mang đem cái không gian hắc ám này chiếu sáng chưng.
Linh Cơ nhìn thấy như vậy, nàng biết rằng hắn đã thành công, ở tận đáy lòng bất giác vui mừng thay cho hắn.
Trần Nhược Tư lúc này mới hiểu rõ, nếu như năng lượng trong cơ thể mình đầy đủ, Vạn Tượng Càn Khôn Quyển phóng ra lực lượng sẽ phát ra bên ngoài, còn nếu năng lượng trong cơ thể mình không đủ, nó có thể bổ sung năng lượng cho mình.
Trần Nhược Tư đắc ý cười vui sướng, trong lòng thầm nhủ: "Rốt cuộc bây giờ ta đã hiểu rõ ta nên tu luyện như thế nào rồi, ha ha, ta chỉ cần nghĩ biện pháp đem thân thể của ta tu luyện đến có thể dung nạp càng nhiều năng lượng là được. Ài, nhưng phương pháp tu luyện khiến cho bản thân gia tăng sức chứa là như thế nào đây?... Quên đi, mặc kệ nó, dù sao ta cũng đã có mục tiêu, sau này thử thêm nhiều lần nữa nói không chừng rất nhanh là có thể thành công."
Trần Nhược Tư càng nghĩ càng vui vẻ, càng nghĩ càng hiểu rõ con đường sau này mình sẽ đi. Hắn đi đến bên cạnh Linh Cơ khẽ nâng khuôn mặt nàng, cười nói: "Ta nghĩ ta rất nhanh sẽ trở thành cao thủ, đến lúc đó ta sẽ không phải e ngại bất kỳ ai nữa, cũng sẽ không để cho nàng bị thương tổn một lần nữa."
Linh Cơ hít vào một hơi thật sâu, mỉm cười nói: "Có thể nhìn thấy chàng tự tin như vậy, ta cảm thấy vô cùng vui sướng, nhưng chàng cũng đừng nên đắc ý quá sớm, tu luyện không phải là việc của một hai ngày, nếu như sau này ta không còn ở bên cạnh chàng nữa, chàng ngàn vạn lần phải cẩn thận. Dù sao, cẩn thận mới có thể sống lâu."
"Được, ta đã hiểu." Trần Nhược Tư cúi đầu hôn một cái lên đôi môi của Linh Cơ, khẽ cười nói: "Đến đây, ta giúp nàng liệu thương, ta bây giờ đã nghĩ ra một cái phương pháp liệu thương mới, nếu như có thể thành công, tin tưởng rằng rất nhanh có thể làm cho nàng hồi phục lại như cũ."
Phương pháp liệu thương mới theo như lời nói của Trần Nhược Tư bất quá chỉ là đem năng lượng mạnh mẽ rót vào trong cơ thể của Linh Cơ, làm cho cơ quan trong cơ thể của nàng có thể nhanh chóng tự vận hành chữa trị, từ đó làm cho nàng có thể trong thời gian ngắn nhất khôi phục trở lại.
Cái loại phương pháp này có thể nói là chỉ mỗi một người như hắn mới dám làm thử mà thôi, những người khác không dám nghĩ đến, dù sao năng lượng đã hao phí đi cũng phải mất ba đến năm ngày mới có thể khôi phục lại. Mà Trần Nhược Tư lại bất đồng, hắn có một cái bảo vật rất tốt có thể bổ sung năng lượng vô hạn cho bản thân.
Linh Cơ vẻ mặt nghi hoặc nhìn Trần Nhược Tư, bộ dạng rất nhu thuận, nói: "Chàng lại nghĩ ra cái phương pháp gì đây, nói ra nghe thử, nếu như là loại phương pháp lấy tổn thương thân thể chàng làm điều kiện quyết định để chữa thương cho ta, vậy ta tình nguyện cứ bệnh như vậy cũng sẽ không đáp ứng để cho chàng liệu thương cho ta."
Trần Nhược Tư nhìn Linh Cơ đang nằm trong lòng mình, mỉm cười nói: "Nàng yên tâm đi, ta ngốc nghếch vậy sao? Nếu như để ta tổn thương thân thể giúp nàng liệu thương, sau đó nàng lại vì ta liệu thương, lặp đi lặp lại như vậy rốt cuộc sẽ có một tên thương binh, như vậy vừa lãng phí thười gian lại vừa lãng phí tinh thần."
Trần Nhược Tư nói xong, đỡ Linh Cơ ngồi dậy, tay trái đặt sau lưng nàng, nhanh chóng thúc dục chân khí, đem năng lượng trong cơ thể mình truyền thẳng vào trong cơ thể Linh Cơ.
Linh Cơ thấy Trần Nhược Tư không dùng Liệu Thương Quyết liệu thương cho mình mà trực tiếp truyền năng lượng sang cho mình, trong lòng nàng vô cùng nóng vội, thầm mắng: "Tên ngốc, tên ngốc đáng chết, người tại sao lại làm như vậy, ta đã từng cảnh báo ngươi rồi mà, người làm như vậy đem ta chữa trị tốt, ta cũng sẽ dùng phương pháp giống như vậy đem năng lượng trả lại cho ngươi. Ta không muốn nhìn thấy bộ dạng ngươi bị thương đau đớn." Nghĩ đến đây, nước mắt nàng từng giọt từng giọt rơi xuống.
Trần Nhược Tư trong quá trình truyền năng lượng vào trong cơ thể của Linh Cơ, vào lúc cảm thấy có chút ăn không tiêu liền mặc niệm chú ngữ khu động vạn tượng càn khôn quyển một lần. Chú ngữ niệm xong, lực lượng của vạn tượng càn khôn quyển không có tiết ra bên ngoài mà liên mien không dứt truyền vào trong cơ thể của Trần Nhược Tư. Lực lượng của vạn tượng càn khôn quyển khi tiến vào trong cơ thể của Trần Nhược Tư ngay lập tức bị chuyển hóa thành năng lượng của Trần Nhược Tư, sau đó với tốc độ nhanh nhất, thông qua tay trái của hắn truyền vào trong cơ thể Linh Cơ.
Cứ như vậy, thân thể của Trần Nhược Tư giống như là một cái chuyển hóa khí, đem lực lượng vô cùng dùng không bao giờ hết của vạn tượng càn khôn quyển chuyển hóa thành năng lượng, sau đó truyền sang người mà hắn muốn truyền. Cái loại biến thông phương pháp này có thể nói là trên thế gian chỉ có duy nhất mình hắn là có thể làm được. Hắn là một người đặc biệt cũng là duy nhất một cái ngoại lệ. Cái loại phương pháp này nếu truyền ra ngoài, tuyệt đối sẽ không có người nào tin tưởng. Người truyền phương pháp này ra cũng sẽ bị người khác coi là người điên hoặc là quái vật.
Linh Cơ thấy năng lượng Trần Nhược Tư truyền vào trong cơ thể mình càng lúc càng nhiều, hơn nữa xu thế năng lượng xâm nhập càng lúc càng mạnh, trong lòng nàng bắt đầu cảm thấy sợ hãi, nàng rất muốn thoát khỏi tay của Trần Nhược Tư để cho hắn ngừng cái loại hành vi ngu xuẩn này lại. Nhưng nàng cũng biết rằng, bản thân mình một khi mạnh mẽ né tránh khỏi tay hắn thì tính mệnh của hắn cũng tính là đi đến điểm cuối cùng.
Lòng nàng đau đớn như dao cắt, thầm mắng trong lòng: "Ngu ngốc, tên ngốc đáng chết, ngươi vì sao lại muốn tổn thương bản thân để cứu ta, ngươi có biết lúc người bị thương trong lòng ta khó chịu đến mức nào không? Chẳng lẽ ngươi thật sự nhẫn tâm để cho ta vì ngươi mà thương tâm khổ sở sao?"
Cũng không biết trải qua bao lâu, lúc Trần Nhược Tư cảm thấy năng lượng đã không còn cách nào truyền vào trong cơ thể của Linh Cơ nữa, hắn ngầm vận chân khí, thu hồi lại tay đặt sau lưng Linh Cơ, khe khẽ mỉm cười, gạt đi mồ hôi trên trán.
Vào lúc Trần Nhược Tư buông tay ra một khắc, Linh Cơ mặc dù rất muốn quay người lại nhìn tình huống của Trần Nhược Tư, nhưng nàng không làm vậy mà thử đem năng lượng trong cơ thể bắt đầu vận hành. Trong lòng nàng cho rằng, Trần Nhược Tư đã hao phí nhiều năng lượng như vậy giúp mình liệu thương, năng lượng của hắn nhất định đã bị dùng hết rồi, nếu như nàng không nhanh chóng đem thân thể của mình điều lý tốt sẽ uổng phí một phen tâm huyết của hắn rồi. Nàng nghĩ sau khi mình hồi phục lại đến trạng thái tốt nhất, việc đầu tiên là giúp Trần Nhược Tư bổ sung năng lượng.
Đợi đến lúc Linh Cơ cảm thấy không còn gì đáng ngại nữa, nàng vội vàng quay người lại, nàng nhìn thấy Trần Nhược Tư đang nhìn mình khe khẽ mỉm cười. Nàng lập tức cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nhưng càng nhiều hơn là vui sướng. Nàng sửng sốt trong chốc lát, tâm tình kích động nhào vào lòng Trần Nhược Tư, nhất thời không biết nên nói điều gì mới tốt.
Trần Nhược Tư đưa tay khẽ vuốt ve mái tóc dài của nàng, yên lặng ngắm khuôn mặt e thẹn ửng hồng mang theo nụ cười ngọt ngào của nàng, chậm rãi cúi đầu xuống.
Linh Cơ đôi môi mấp máy, hiểu ý mỉm cười, vươn hai tay ôm chặt lấy cổ hắn, nghênh hợp với miệng hắn, đặt vào đó nụ hôn ngọt ngào…