Ta Không Muốn Sinh Hài Tử

Chương 74

Nghe thấy tiếng khóc “oa oa” của tiểu bánh bao đang nằm trên giường, con mèo nhỏ liền làm động tác tự nhiên như mọi ngày đó chính là bồng tiểu bánh bao lên, sau đó thuần thục cởi áo ra, đem tiểu bánh bao ôm vào trong ngực. Tiểu bánh bao bẹp bẹp miệng trước ngực con mèo nhỏ vài cái liền chuẩn xác tìm được mục tiêu, dùng sức mút mạnh vào. Con mèo nhỏ một bên vỗ vỗ lưng cho tiểu bánh bao, một bên rướn người về phía trước hút một ngụm khí lạnh: tiểu tử này sao lại dùng lực lớn như vậy chứ, da cũng sắp rách ra luôn rồi.

Con mèo nhỏ vừa mới buông tiểu bánh bao ra, bên ngoài liền truyền đến một trận “A a”, một tiểu bánh bao một tuổi từ ngoài cửa tiến vào, miệng cao hứng phát ra âm thanh “A a”. Con mèo nhỏ kinh hô một tiếng “A, tiểu tổ tông của ta ơi, sao ngươi lại bò ra đây”. Nói xong liền nhanh bước qua, nâng tiểu bánh bao dậy, lo lắng khi nhìn thấy bùn đất trên người tiểu bánh bao, nói:”Không phải đã đi được rồi hay sao, còn thích bò như vậy! Ở trong này không được chạy loạn, chơi với tiểu đệ đệ đi, để A sao bưng tới chậu nước giúp ngươi rửa tay”

Tiểu bánh bao phát ra âm thanh “A a” vô ý thức, lúc la lúc lắc hướng đến tiểu bánh bao đang nằm ở trên giường. Con mèo nhỏ thấy thế, chạy nhanh vào phòng bếp múc một chậu nước ấm.

Đem hai tiểu bánh bao hống ngủ xong, con mèo nhỏ liền vội vội vàng vàng chạy vào phòng bếp vo gạo nấu cơm. Chỉ chốc lát sau, Lí Học Tuấn dắt hai tiểu bánh bao một tám tuổi, một sáu tuổi tiến vào sân. Vừa vào sân, hai tiểu bánh bao liền giãy ra khỏi tay của Lí Học Tuấn, vọt vào phòng bếp “A sao, A sao, hôm nay phu tử lại biểu dương ta!”

“Ta cũng vậy, ta cũng vậy”

Con mèo nhỏ bưng đĩa thức ăn đổ vào trong chảo đảo qua đảo lại, bị hai tiểu bánh bao bổ nhào vào người, suýt nữa liền đem thức ăn đổ hết ra đất, quay đầu lại nhìn hai khuôn mặt nhỏ nhắn mong mỏi của hai tiểu bánh bao, hít sâu một hơi, áp chế lửa giận trong lòng “Ân, không tồi, không tồi, hai đứa đều là hảo hài tử”. Hai tiểu bánh bao nghe xong hoan hô một tiếng, liền xông ra bên ngoài.

Lí Học Tuấn cười đi tới, con mèo nhỏ cũng không ngẩng đầu lên nói:”Mau giúp ta thêm củi, đồ ăn này xào xong liền có thể ăn cơm”

Con mèo nhỏ vừa mới bưng lên bát cơm, phòng bên cạnh liền truyền đến một trận tiếng khóc vang dội, trong đó còn hỗn loạn vài tiếng kêu “A a”. Con mèo nhỏ vỗ cái trán buông bát đũa xuống, bước nhanh qua phòng bên cạnh.

Con mèo nhỏ thuần thục lật xem tã của tiểu bánh bao, không có ướt, xem ra là bởi vì tỉnh ngủ, Lí Học Tuấn cũng đi vào liền ôm lấy tiểu bánh bao một tuổi.

“Để nó tự đi, không cần phải ôm đến ôm đi” Con mèo nhỏ nhíu mày nói.

Lí Học Tuấn cũng không phản bác, đem tiểu bánh bao để lên mặt đất, ôn nhu nói:”Đi, chúng ta đi ăn được không”

Tiểu bánh bao đã có thể nghe hiểu được lời nói, hưng phấn “A a” đứng lên, lắc lắc chạy tới phía trước, Lí Học Tuấn liền nhanh chóng đuổi kịp, khom lưng giúp đỡ tiểu bánh bao.

Con mèo nhỏ một tay ôm tiểu bánh bao đặt ở trên chân, tay kia thì cố hết sức đưa cơm vào miệng. Lí Học Tuấn ôm tiểu bánh bao còn lại, chính mình vừa ăn, vừa thỉnh thoảng đút vài miếng vào cái miệng không an phận của tiểu bánh bao.

“Ca nhi lại khóc, đúng là quỷ yêu khóc” Tiểu bánh bao tám tuổi bĩu môi nói.

“Ca nhi còn nhỏ, chưa nói được, khóc chính là nó đang nói chuyện, không phải là bởi vì yêu khóc. Lí Mộng Dao đem thịt ăn vào, không được kiêng ăn” Con mèo nhỏ kiên nhẫn nói.

Bị điểm tên tiểu bánh bao sáu tuổi nản lòng, định đem nửa khối thịt béo trộm ném xuống đất thả lại vào trong bát.

Ăn xong cơm trưa, con mèo nhỏ thu dọn bát đũa, Lí Học Tuấn thì đồng thời mang theo bốn tiểu bánh bao ngồi lên trên kháng vui đùa. Con mèo nhỏ nhanh chóng đem bát đũa tẩy hảo, thừa dịp có Lí Học Tuấn ở nhà, có người trông mấy tiểu bánh bao, liền đi nhổ cỏ cho vườn rau trong viện.

Sau nửa canh giờ, Lí Học Tuấn đưa lão đại cùng lão nhị đi học, tiện đường liền đi thẳng đến mấy cửa hàng kiểm tra. Con mèo nhỏ rửa sạch chân tay mặt mũi, đem tiểu bánh bao ôm vào trong ngực, đem tiểu bánh bao ở phía sau đang có ý đồ đi loạn dạy nó nói chuyện, nhưng hiệu quả lại quá thấp.

“A sao, hôm nay ta muốn ngủ với ngươi” Buổi tối tiểu bánh bao sáu tuổi Lí Mộng Dao lôi kéo tay áo con mèo nhỏ nói.

“Không được nha, ca nhi đã trưởng thành, phải tự mình ngủ” Lí Học Tuấn quyết đoán giúp con mèo nhỏ cự tuyệt, Lí Mộng Dao liền rầu rĩ đi ra ngoài.

“A sao, buổi tối hôm nay người còn chưa có kể chuyện” Tiểu bánh bao tám tuổi Lí Mộng Sơn ngăn con mèo nhỏ lại nói.

“Mộng Sơn đã tám tuổi rồi, đàn ông tám tuổi còn muốn nghe kể chuyện sao?” Lí Học Tuấn nhanh chóng đuổi Lí Mộng Sơn ra ngoài.

Trước khi ngủ, con mèo nhỏ lại uy tiểu bánh bao thêm một lần sữa, chờ tiểu bánh bao ăn no ngủ say, Lí Học Tuấn cũng đã hống tiểu bánh bao còn lại không sai biệt lắm.

“Tê, ngươi điểm nhẹ” Lí Học Tuấn lấy tay dính thuốc mỡ vừa với đụng vào hai vật nhỏ trước ngực, con mèo nhỏ liền hút một hơi lãnh khí, hai vật nhỏ bởi vì bị tiểu bánh bao dùng lực quá mạnh mà bị rách da, vừa đỏ vừa thũng “Ngươi nói xem Lí Mộng Hâm sao còn chưa nói chuyện được, muốn hay không tìm một lão sao sao có kinh nghiệm nhìn thử xem”

“Không có việc gì, một tuổi còn chưa nói được là chuyện bình thường, cổ họng nó cũng không có vấn đề gì, kiên nhẫn dạy nó một chút liền được” Lí Học Tuấn một bên cẩn thận giúp con mèo nhỏ mát xa vật nhỏ sưng đỏ, một bên nói, nhìn vật nhỏ đỏ au ở trên đầu ngón tay mình lăn qua lăn lại, dục hỏa trong mắt chậm rãi bùng lên.

“Hô, được rồi đó, mệt muốn chết” Hai vật nhỏ bởi vì uy sữa mà trở nên tương đối trì độn, nhưng mà cứ bị chà xát qua chà xát lại như vậy, con mèo nhỏ cũng trở nên có cảm giác, mở miệng thúc giục nói.

“Mệt nhọc đi, ta đã nói là mua vài cái sao sao có kinh nghiệm tới giúp ngươi chiếu cố mấy đứa nhỏ, ngươi lại không chịu, nếu sưng đỏ này không xoa bóp cho tan bớt đi, ngày mai ngươi lại không chịu được” Lí Học Tuấn thả chậm tốc độ mát xa, hạ giọng nói.

“Người khác sao có thể tận tâm tân lực bằng người trong nhà, ngươi nhanh lên đi”

“Ha hả, mèo con đợi không kịp rồi a, ta đây liền bắt đầu thôi” Lí Học Tuấn cố ý xuyên tạc ý tứ trong lời nói của con mèo nhỏ, mạnh mẽ đem con mèo nhỏ áp lên trên giường.

“Uy, ngươi như thế nào lại vậy…” Lời nói còn lại đều bị ngăn chặn.



“Nếu lần này ta lại có, một năm ngươi cũng đừng nghĩ theo ta vào phòng” Con mèo nhỏ híp mắt hung hăng nói.

“Tùy ngươi định đoạt” Lí Học Tuấn thành công trộm thịt, cao hứng nói, trong lòng âm thầm đắc ý, nếu thật sự có, trong một năm lúc con mèo nhỏ mang thai, mình đương nhiên sẽ không bính hắn.

Con mèo nhỏ vốn đã rất mệt mỏi, thường ngày rất nhanh đã ngủ rồi, bất quá đêm nay con mèo nhỏ một bên ngáp, một bên cảm thấy tổng có điểm không thích hợp, bởi vậy vô pháp mặc kệ chính mình chìm vào trong giấc ngủ.

“A, đúng rồi! Lí Học Tuấn, ta nhớ ra rồi, ta nhớ rõ ràng là Đại Trụ ca cùng Lí Giai nhi thành thân, Lí giai nhi mới ngủ cùng Đại Trụ ca, mới giúp Đại Trụ ca mang thai đứa nhỏ” Con mèo nhỏ đột nhiên ngồi bật dậy hô.

“Làm sao vậy, mèo con, nhỏ giọng một chút, cẩn thận đánh thức hai tiểu bánh bao” Lí Học Tuấn nghi hoặc nhìn con mèo nhỏ “Ngươi không mệt sao?”

“Hừ hừ, hảo a, Lí Học Tuấn, bắt đầu từ ngày mai, ta muốn một mình tự do tự tại đi du ngoạn” Con mèo nhỏ đắc ý nói.

“Hảo hảo, ngươi muốn đi nơi nào chơi, trở về Hoàng Hà thôn? Ngày mai ta sẽ đến trường học xin phép cho hai tiểu bánh bao, được không?” Lí Học Tuấn yêu thương vuốt tóc con mèo nhỏ.

“Không, ta muốn đi một mình thôi, ta muốn đi chu du khắp nơi” Con mèo nhỏ hào khí ngất trời nói.

“Mèo con, ngươi mặc kệ tiểu Mộng Di?” Lí Học Tuấn bắt đầu cảm thấy có điểm không thích hợp, Mộng Di còn chưa có cai sữa đâu.

“Ta vì cái gì cả ngày phải giúp ngươi mang đứa nhỏ? Ta cũng không phải Lí Giai nhi, ngươi cũng không phải Vương Đại Trụ?”

“Mèo con, chúng ta đương nhiên không phải Lí giai nhi cùng Vương Đại Trụ, chúng ta thành thân mười lăm năm, đứa lớn nhất cũng đã tám tuổi, ngươi làm sao vây?”

“A, chính là chỗ này, chúng ta thành thân khi nào?” Con mèo nhỏ kinh hô.

Lí Học Tuấn hoài nghi nhìn con mèo nhỏ “Mèo con, năm đó thời điểm A sao bị nhiễm ôn dịch, chúng ta đã bái thiên địa cùng A sao rồi nha, ngươi không nhớ rõ?”

“Đó không phải là cùng A sao nói lời từ biệt sao?” Con mèo nhỏ ngạc nhiên nói, đến bây giờ còn chưa ý thức được lúc trước hai người đã bái đường thành thân.

“Mèo con, thực xin lỗi, tình huống lúc ấy đặc biệt, không thể cho ngươi nở mày nở mặt theo ta thành thân, ta lúc ấy còn phát thệ, ngươi thật sự không nhớ rõ?” Lí Học Tuấn nghĩ đến chuyện cùng con mèo nhỏ bái đường qua loa, áy náy nói.

“A, ta khi nào thì đồng ý thành thân với ngươi?” Con mèo nhỏ căm tức nhìn Lí Học Tuấn nói.

“Chúng ta đã đính hôn trước, ngươi không phải là đồng ý đính hôn với ta rồi sao?” Lí Học Tuấn  sờ sờ trán con mèo nhỏ, xác nhận hắn không có phát sốt.

“A, ta có đồng ý sao? Ta cho rằng đó chỉ là tạm thời, ngươi không phải đã có ca nhi vừa ý mình rồi sao?”

“Mèo con ngươi không mệt sao, mau ngủ đi, ngày mai chúng ta hồi Hoàng Hà thôn vài ngày rồi trở lại, gần đây ngươi mệt mỏi quá rồi” Lí Học Tuấn đem con mèo nhỏ nhét vào trong chăn, nhẹ giọng nói.

Con mèo nhỏ không cam lòng nhắm mắt lại, đi vào giấc ngủ rồi mà trong lòng vẫn còn rối rắm: lúc trước mình như thế nào lại cùng Lí Học Tuấn thành thân a….

Lí Học Tuấn nghĩ nghĩ, ân, tìm thời gian giúp con mèo nhỏ may một bộ hỉ phục đi, lại cùng con mèo nhỏ nghiêm túc bái đường thêm lần nữa.

Hết Phiên Ngoại 3

Toàn Văn Hoàn
Bình Luận (0)
Comment