Ta Không Phải Là Đại Sư Bắt Quỷ

Chương 133

Cô gái tóc dài nói: “Hả? Như vậy cũng không được sao? Tôi có thể đưa bà thêm 1%!”

“Đương nhiên không được, có đưa nhiều hơn cũng không được, cô nghĩ cũng đừng nghĩ.”

“……”

Cô gái tóc dài chớp đôi mắt đen như mực, nhìn chằm chằm phu nhân một lúc lâu, cũng không nói gì, khuôn mặt vô cảm kia, dường như đang nghiêm túc suy nghĩ về những triết lý trong cuộc sống, nhưng lại thâm trầm, nhìn rất khủng bố.

Trong lòng quỷ phu nhân trống rỗng, lại cảm thấy tại sao mình phải sợ? Đây không phải là địa bàn của bà sao?

Mắt thấy cô gái tóc dài yên tĩnh lại, quỷ phu nhân vừa lòng hừ một tiếng, dù sao cô gái tóc dài này cũng chỉ là một con người, lá gan nhỏ, chỉ một chút đã bị bà dọa dẫm, bà duỗi móng tay, cười sâu xa, nghiêng đầu ra hiệu bằng ánh mắt với Tiểu Hỉ, ý bảo cô bé đi ra ngoài nhìn xem còn có người nào khác đi vào đây không?

Tiểu Hỉ —— chính là nữ quỷ lúc trước đi ra ngoài đón mấy người Lão Dương, cô ta vẫn luôn đi theo quỷ phu nhân, không nói một lời, đôi mắt to không có sức sống chờ đợi, nhìn từ xa giống như một búp bê.

Tiểu Hỉ đáp lại vâng, con ngươi âm u lạnh lẽo quét qua mấy người Lão Dương, làm mấy người Lão Dương sợ tới mức rụt cổ lại, xoay đầu đi chỗ khác không dám nhìn cô ta, ngay cả hô hấp cũng cẩn thận. Tiểu Hỉ cười quỷ dị, lại nhìn về phía cô gái tóc dài, vốn dĩ nhìn một nơi khác của cô gái tóc dài lại đột nhiên nghiêng đầu, con ngươi chuyển động, nhìn cô không chớp mắt, khuôn mặt vô cảm, lộ ra sự cứng nhắc và quỷ dị.

Tiểu Hỉ:……

Cô gái tóc dài:……

Một người một quỷ cứ nhìn nhau một lúc lâu, Tiểu Hỉ quay đầu đi chỗ khác trước tiên, bước những bước chân cứng đờ, nếu nhìn kỹ, còn có thể phát hiện miệng của cô ta đang run rẩy.

Cô gái tóc dài cũng quay đầu lại, cả người đều ngây ngốc, bộ dạng cứng nhắc không hề tức giận kia, trông giống như những con quỷ.

Những người ở đây:……

……

Lão Dương thực sự là nhìn không hiểu cô gái tóc dài này đã xảy ra chuyện gì, nếu nói hình dáng của cô ấy là người, nhưng người bình thường dám ăn thức ăn của quỷ sao? Còn dám thương lượng với quỷ, nói cái gì muốn kế thừa di sản, đây không phải là chuyện người bình thường có thể làm được!

Nhưng nếu nói cô ấy không phải là người, nhưng cô ấy lại rất giống con người.

Thế giới này thật sự quá lớn, đều có thể gặp được những người kỳ quái.

Cũng may bởi vì cô gái tóc dài đột nhiên xuất hiện, cho nên những nha hoàn đó không tích cực ép bọn họ ăn thức ăn của quỷ, cũng coi như là tránh được một kiếp, may mắn may mắn.

Lúc này Thái Kiệt cẩn thận từng ly từng tý nhích tới gần bả vai của Lão Dương, khẩn trương nói: “Rốt cuộc cô gái tóc này có lai lịch như thế nào? Vì sao cô ấy không sợ quỷ phu nhân? Hơn nữa cô ấy có thể ăn thức ăn của quỷ! Cô ấy thực sự là con người sao? Sao tôi lại thấy cô ấy kỳ lạ đến như vậy?”

“Không biết.” Lão Dương chần chờ nói, “Có thể là tu thành cao nhân rồi?”

"Không phải đâu, trên đời này mà có người tu hành thật? Hơn nữa coi như là cao nhân, cô ấy nhìn qua. . . không có tiên phong đạo cốt, đức cao vọng trọng chút nào! Ngược lại còn rất khủng bố."

"Trên đời này đến quỷ còn có, mày cho rằng phía trên không biết? Phía trên chắc chắn biết, có lẽ còn có quan hệ khá mật thiết. . . À, bọn mày có nhớ sự kiện hỏa thiêu đảo búp bê chứ? Khẩn cấp trên đảo búp bê luôn mà, lúc đó mất tích liên tiếp mười người, đã có một nửa chết ở đó, phía chính phủ đối ngoại nói là lạc đường. Nếu lạc đường thì tại sao phải thiêu hủy hết búp bê trên đảo nhỉ? Mày thử nói đi leo núi rơi xuống vực, tro của bọn nó có lấp đầy núi luôn không ? Khi ấy tao đã cảm thấy chuyện này không đơn giản. Bây giờ nhìn lại, đảo búp bê chỉ sợ vốn không bình thường, mỗi cái là tình huống cụ thể không có nói cho lũ người thường bọn mình thôi."

". . . Quả nhiên dân đen không có quyền được biết sao?"

"Ai, chúng ta bây giờ không có biện pháp gì, hy vọng bộ trưởng phát hiện chúng ta mất tích sẽ mau chóng đi tìm chúng ta."

Nói gì nữa, bọn họ không thể chạy đi thật mà, với lại bọn họ đã đói hai ngày, lúc này cực kỳ suy yếu, lỡ đâu chạy chưa xa bị choáng rồi ngất xỉu.

Người ở trong mộ quỷ, không thể không cúi đầu.*

Chế từ câu “người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu” đó ^^

. . .

"Được rồi, đừng nói chuyện phiếm nữa." Phu nhân quỷ ưu nhã giơ cánh tay cứng đơ của bà lên "Chúng ta tiếp tục ăn tiệc đi, nào nào nào, mau ăn đi, đừng khách khí."

Mấy người nào đó cuối cùng bị nhớ tới: ". . ."

Cô gái tóc dài: "Ok, phiền mang lại mang thêm một khay, tuy rằng tôi no rồi, nhưng vẫn có thể cố gắng."

Một chầu bao ăn no, tiết kiệm được tiền cơm ngày mai rồi.

Phu nhân quỷ: ". . . ? ? ?"

Mấy người nào đó: ". . . ! ! !"

Cả bốn người đồng loạt quay đầu nhin cô gái tóc dài, cô ta nhếch miệng: "Cám ơn nhá."

Lão Dương và Thái Kiệt đều vô cùng muốn mời cô gái tóc dài này giúp một chuyện. Món này mà cũng ăn nổi, cô có thể ăn luôn dùm bọn họ không? Đáng tiếc bọn họ không có năng lực thần giao cách cảm, chỉ có thể nhìn cô gái tóc dài vẻ mặt hưởng thụ ăn không ngừng, rất đáng sợ.

. . .

Bên nữ quỷ áo đỏ và cô gái hàng xóm Bính Bính, bà lão, quỷ cụt tay vẫn chờ ở bên ngoài, sở dĩ bọn họ chưa tiến vào là bởi vì cô gái tóc dài nói cái mộ này bị chiếm, vậy phải đi hỏi trước một tiếng có thể chia tài sản họ Trang cho bọn họ không, nếu như có thể, thì cả nhà vui mừng, còn nếu không. . .

Nữ quỷ áo đỏ dắt họ Trang ránh rưới, vứt roi, chán nản nói: "Cũng không biết bên kia thế nào rồi, nếu đàm phán không được, chúng ta tính sao đây?"

Qủy cụt tay nói: "Không thể bỏ qua đúng không? Thật mệt mỏi! Bọn mình chỉ lấy đồ họ Trang ở đó thôi, lại không cần chỗ khác, cũng chả phải phạm pháp mà."

Qủy không đầu nói: " Chuẩn, bọn mình không đến cướp, là kế thừa tài sản hợp pháp. Nếu bên họ nói không chịu, thì tôi hết cách, mọi người nói giờ làm sao đây?"

"Vậy phải đánh một trận thật à?"

"Nhưng tôi sẽ không đánh nhau!!! Tôi còn sống chưa từng đánh nhau, hiện tại muốn tôi đi đánh nhau chẳng phải là muốn giết tôi sao?

Nữ quỷ áo đỏ: ". . ."

Bính Bính nhảy trên mặt đường làm bằng đá, nửa cái đầu bị kẹt ở trong đá, lắc lắc rớt xuống dưới người, dáng vẻ này nhìn qua vẫn rất thảnh thơi. Bà lão ôm chổi lui ở một bên banh cằm, trợn mắt. Chả biết bà trợn trắng lên cho ai nhìn.

Lúc này hai mươi con quỷ bọn họ chen chúc trong con đường đá, sôi nổi thảo luận làm cách nào để thừa kế tài sản họ Trang.

Họ Trang nhịn không được muốn lau nước mắt, à, gã đã không còn tay để lau nước mắt. . . Nghĩ như vậy, gã càng cảm thấy chính mình đáng thương, chắc có lẽ kiếp trước gã đắc tội cô gái tóc dài nên kiếp này phải trả.

Đang thảo luận kịch liệt, một con quỷ chợt nhỏ giọng nói: "Không ổn! Không ổn! Tôi nhìn thấy một nữ quỷ tới đây!"

"Không phải đâu, có quỷ tới đây? Ai tới chứ?"

"Còn nói nhiều làm gì, mau trốn đi!"

"Đúng !Đúng !Đúng! Nhanh trốn đi!" Đám quỷ đằng này đã muốn nhanh trốn đi, miễn cho quấy rầy hai bên đàm phán, ai ngờ lại có nữ quỷ phát hiện bọn họ ngay, che đôi môi không có tí máu tru mồm gào: "Không tốt, nhanh đi bẩm báo phu nhân! Có một đám quỷ xông vào!"

Nữ quỷ áo đỏ xem xét không thể làm vậy được, hai phương đang thiết lập quan hệ ngoại giao thì hậu phương lại cản trở, nếu đàm phán không thành sao thì sao thừa kế tài sản? Nữ quỷ áo đỏ vội nói: "Đừng hiểu lầm, đừng hiểu lầm, kỳ thật chúng tôi nghe nói hôm nay là mừng sinh nhật phu nhân trăm tuổi, muốn kết bạn nên đến chúc thọ, chỉ là chúng tôi không mời mà tới, sợ bị phu nhân trách cứ, lúc này tụ họp trong này thương lượng, rồi mới đi chúc mừng."

Tiểu Hỉ nhìn chăm chú nữ quỷ áo đỏ trong chốc lát, "Cô nói thật? Mấy người đến chúc mừng? Không có ý đồ khác?"

Nữ quỷ áo đỏ nói: "Thật mà, thật mà, đương nhiên là thật! Chúng tôi có thể có ý đồ gì cơ? Cô nhìn chúng tôi lớn rồi, sao có thể làm loại chuyện đó."

Quỷ không đầu cũng vội nói: " Ừa! Cô em đừng sợ, chúng tôi không phải quỷ xấu, không ăn em đâu, chúng tôi là đến chúc thọ phu nhân nhà cô thật."

Quỷ cụt tay nói: " Nếu chúng tôi là kẻ xấu, vì sao còn chờ ở chỗ này ? Làm sao có thể để cô phát hiện dễ dàng như vậy? Lại làm sao giải thích với cô nhiều như thế? Phải vào từ lâu rồi chứ."

"Không sai, cô em đừng sợ, chúng tôi đều là quỷ tốt, đừng hiểu lầm chúng tôi nha."

“Cô em xem chúng tôi cũng có lễ vật!"

Tiểu Hỉ chăm chú nhìn vào, quả nhiên thấy nhóm tiểu quỷ lục lục, chọn chọn, đưa lên tiền biếu từ một ngàn đến bốn ngàn.

Cái này được, so với cô gái tóc dài còn đưa nhiều hơn, cũng không biết cô gái tóc dài bị sao, một ngàn cũng chả đưa!

"Đi đi, nếu mấy người là tới chúc thọ cho phu nhân thì đi theo tôi nào. Mấy người cẩn thận, đừng làm phu nhân hoảng sợ! Nếu lỡ chọc giận phu nhân, tôi sẽ bảo vệ mấy người."

"Vâng vâng vâng ! Cô em nói đúng." Một đám quỷ đi theo sau tiểu Hỉ, họ Trang thì tránh ở đằng sau nữ quỷ áo đỏ, khi tiểu Hỉ xuất hiện, trong tích tắc gã đã nhanh chân núp vào, không vì gì cả, chỉ vì gã đoán được này phu nhân trong miệng nó hẳn là một người vợ trước của gã!

Gã không hề ngờ được, trong lúc gã đang nghèo túng mấy ngày nay, thế mà liên tiếp chạm mặt phải hai người vợ trước. Trước kia gã uy phong tại sao không thấy một mống?

Bình Luận (0)
Comment