"Tiểu thư,tiểu thư,cô không sao chứ ạ"
Ái Sinh đôi mắt mơ màng nhìn xung quanh,xung quanh đây người đứng rất nhiều,già trẻ lớn bé đều có nhưng tất cả đều đổ dồn ánh mắt về cô
"Tam tỷ tỷ,tỷ có sao không?Hay tỷ dùng áo choàng của ta đi"
Ái Sinh nhíu mày,lúc này người cô đang ước sũng,quần áo bám vào người rất khó chịu,hơn nữa bộ trung y trắng trong còn lộ ra cái yếm hồng thêu hoa trước ngực mà xung quanh có rất nhiều nam nhân nhìn ngó.Bây giờ lại là thời cổ đại,danh tiết rất quan trọng,thậm chí còn quan trọng hơn cả sinh mạng
Ái Sinh mỉm cười nhận lấy chiếc áo choàng,còn không quên nói:
"Cám ơn Lục muội"
Lúc nàng vươn tay định lấy áo choàng thì nữ nhân trước mặt lại té ngã khiến cho cô giật mình,đôi mắt trân trân nhìn người đang té trước mặt.Đôi mày nhăn nhẹ,đầy nét uất ức, nam nhân bên cạnh vội vàng đỡ lấy lại liếc nhìn Ái Sinh một cách đầy cảnh cáo
"Kỷ Nhan có lòng đưa áo choàng cho cô khoác,cô còn đẩy nàng ấy?"
"Khúc ca,muội không sao đâu"-Kỷ Nhan lắc lắc đầu đáng thương hề hề nhìn
Xung quanh đột nhiên lại nổi lên tiếng xì xào:
"Lục tiểu thư nghe tiếng nhu mì yếu đuối luôn bị các tỷ tỷ trong nhà bắt nạt,bây giờ nhìn thấy quả đúng"
"Ngươi đừng nói vậy,Tam tiểu thư đang nhìn ngươi kìa"
"Ta nói sai à,cô ta không tiếc đẩy muội muội mình xuống nước không ngờ lại quả báo về tay"
Ái Sinh cả người càng tối đi,những kẻ này người xướng kẻ họa nhìn mà tức mắt,cố gắng mỉm cười nói
"Ta sơ ý,là lỗi của ta,còn áo choàng muội cầm đi,thân thể muội yếu đuối không tốt"
"Nhưng tỷ tỷ,áo choàng của tỷ...."
Kỷ Nhan chưa nói hết câu thì Ái Sinh đã nói:
"Không sao,để ta dùng áo choàng của nữ tỳ ta mang đến được rồi"-Ái Sinh mỉm cười nói,tay cầm áo choàng dự phòng mà tỳ nữ đưa
Kỷ Nhan ánh mắt u tối nhìn ả đàn bà trước mặt
"Tỷ tỷ phải quay về thay xiêm y trước đã,tạm biệt muội muội"
Ái Sinh phất tay áo đi,trong đầu tiếp thu ký ức của nguyên chủ
Vương triều Nhạc Phúc,nàng là Tam tiểu thư Thượng quan gia,Thượng Quan Kỷ Viên,chỉ là con gái của bình thê được nâng lên thôi.Chính thê đã chết từ lâu,nữ nhân khi nãy là đích nữ nhà Thượng Quan.Trên đầu nàng còn có hai ca ca ruột,là Đại thiếu gia và Nhị thiếu gia,dưới còn có Tứ muội,Ngũ muội.Phụ quân nhà Thượng Quan có 2 3 người thiếp trước khi đón thê vào nhà,khi thiếp chào thê thì có người còn bụng bầu vượt mặt.
Nguyên chủ yêu Thất hoàng tử Hiên Viên Khúc,cả ngày đều si mê hắn.Thậm chí trong phòng còn giấu vài bức chân dung của hắn.Nhưng gần đây nguyên chủ phát hiện Thượng Quan Kỷ Nhan có những biểu hiện rất lạ.Bình thường nhút nhát,ít giao tiếp,gần đây nàng có cảm giác nó đổi thay,nhìn nó như bị thay hồn.Nó càng ngày càng thủ đoạn hơn,lại như bắt đầu muốn trả thù nàng.Hôm nay chính là bước đầu tiên của Thượng Quan Kỷ Nhan
Ái Sinh cười hề hề,xem ra đúng như nguyên chủ nghĩ,vị Lục tiểu thư này bị người xuyên qua.Nhưng bây giờ chuyện này không quan trọng nữa,việc quan trọng nhất chính là phải tìm đồng đội của mình.Bây lịch luyện lấy quà mới quan trọng,nhưng biết kiếm người ở đâu trời
- --------------------Ta là dải phân cách quen thuộc----------------------
"Tiểu thư,chuyện ngày hôm nay...."
"Em không được nhắc lại chuyện hôm nay nữa"-Ái Sinh nhăn mày bực tức nói,đúng thôi cá tính của nguyên chủ
"Vâng,tiểu thư người tính chuẩn bị thế nào cho bữa tiệc sắp tới ạ?"
"Tiệc gì"-Ái Sinh trợn mắt hỏi,trong ký ức nguyên chủ không có việc này
"Người quên ạ,ngày tới là Thưởng hoa hội mỗi năm một lần của Viễn phủ đấy ạ"
"Em nghĩ ta nên mặc gì sẽ đẹp"
"Chiếc váy hồng này là người đặc biệt chuẩn bị cho hội lần này mà,người vì Thất hoàng tử đấy ạ"
"Ta đổi ý rồi,ta không thích nó"
"Vậy người muốn mặc gì ạ"
"Ta nhớ tháng này có đến 4 bộ mà đúng không,đem chiếc váy màu thiên thanh ra đây cho ta"
"Nhưng người không thích màu đó nhất mà"
"Bây giờ ta lại cảm thấy khá thích nó"
"Vâng"
Vào Thưởng hoa hội lần này,Thượng Quan Kỷ Nhan một khúc Hồng Vũ kinh hồng đã thu phục trái tim của Viễn công tử,thành công thu vào nam phụ đầu tiên.Nhớ hôm đó nàng ta mặc hồng y,xinh đẹp muôn phần,váy lụa theo từng điệu múa của nàng ta mà tung bay,sự mềm mại uyển chuyển đi vào lòng người nam tử lạnh lùng kia