Ta Là Trù Thần Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Chương 64


Luôn cảm thấy những đệ tử của Thần Kiếm Phong này có gì đó sai sai, nhưng chức trách ở đó, các đệ tử muốn thuê yêu mã, tất nhiên Chấp Sự không thể ngăn cản.

Chỉ là đối mặt với các đệ tử Thần Kiếm Phong, trong lòng Chấp Sự này mang theo sợ hãi, nhắc nhở.

"Các ngươi muốn thuê yêu mã không thành vấn đề, nhưng cũng không thể cố ý ngược đãi, tuyệt đối không được để xuất hiện tình huống giống như không cho uống nước.

""Được được được.

.

.

Chấp Sự ngươi mau đăng ký đi.

"Đối với việc này, các đệ tử Thần Kiếm Phong gật đầu liên tục, bây giờ bọn họ chỉ muốn mau mau hoàn thành nhiệm vụ, bữa trưa thì chắc không kịp rồi, nhưng nếu nhanh chút, hẳn là có thể kịp bữa tối.

Đối mặt với sự thúc giục của các đệ tử, khóe miệng Chấp Sự giật giật, cái quái gì không biết.

Vừa rồi hắn ta kiểm kê sơ bộ, phát hiện có đến hơn ba trăm yêu mã được thuê hôm qua xuất tình huống mất nước, kiệt sức, trường hợp như vậy chắc chắn phải nghỉ ngơi mấy ngày.

Sau khi đăng ký rồi giao nộp điểm tông môn, các đệ tử vội vàng chạy đến chuồng ngựa chọn ngựa.

Nhưng mà nhìn thấy đệ tử Thần Kiếm Phong đi tới, thật là khó tin, vậy mà những yêu mã này lại thực hiện động tác lùi về phía sau.

Nhìn đệ tử Thần Kiếm Phong giống như đang nhìn một đám ác ma, thân ngựa cũng không nhịn khẽ run rẩy.


Thậm chí có đệ tử cưỡi lên, yêu mã lại không hề nhúc nhích, sống chết không muốn bước ra khỏi chuồng ngựa.

"Này, Chấp Sự, ngựa này của ngươi xảy ra chuyện gì vậy?"Không phải một hai con, mà chỉ cần là ngựa bị thuê ngày hôm qua, đa phần đều xuất hiện tình huống như vậy.

Khi Chấp Sự chạy đến, một đám yêu mã tội nghiệp nhìn hắn ta, ánh nhìn kia giống như đang nói, cứu ta.

"Hình như chúng nó không muốn ra ngoài với các ngươi.

"Khóe miệng co rút liên tục, buồn bực đến cùng cực nói ra, mẹ nó rốt cuộc là người như thế nào mà ngay cả yêu mã cũng ghét bỏ.

Mà nghe thấy lời này, các đệ tử coi như không nghe thấy, ai nấy đều hung dữ nhìn xuống yêu mã ở dưới thân, giọng điệu bình tĩnh, nhưng lại vô cùng lạnh lẽo.

"Ngươi nghe kỹ cho ta, thời gian của ta rất gấp gáp, nếu ngươi dám trễ nải thời gian của ta, ta sẽ gi3t chết ngươi, biết không?"Trên cơ thể bất giác tỏa ra sát ý, cảm nhận được luồng sát ý này, Chấp Sự luống cuống.

"Các ngươi muốn làm gì, không thể gây thương tích cho những yêu mã này.

"Mà khiến Chấp Sự không ngờ chính là, các đệ tử vừa dứt lời, yêu mã trước đó còn sống chết không chịu nhúc nhích, bây giờ giống như hít thuốc lắc, xông ra khỏi chuồng ngựa nhanh như một cơn gió, thoáng chốc đã biến mất không thấy đâu nữa.

"Đệt!"Đối mặt với cảnh tượng này, Chấp Sự nghiến răng mắng, mẹ nó các ngươi đang đùa ta đấy à? Mới vừa rồi còn sống chết không chịu đi đấy!Nếu như các yêu mã này biết nói chuyện, chắc chắn sẽ đáp trả một câu, đây không phải là vấn đề có đi hay không, mà làm trễ nải thời gian ăn cơm, ta chắc chắn phải chết, sát khí kia cũng không phải chuyện đùa.

Trực giác của yêu thú bẩm sinh đã nhạy cảm hơn loài người rất nhiều, mà cảm giác đối với sát khí cũng là như vậy, cho nên những yêu mã này có thể chắc chắn, lời đệ tử Thần Kiếm Phong vừa nói tuyệt đối không phải đùa giỡn.

Dám làm chậm trễ thời gian ăn cơm của bọn họ, chắc chắn sẽ mất mạng, cho nên lựa chọn của chúng nó xuất phát từ nội tâm, chứ không phải vì sợ đâu nhé!Vẫn là chạy băng băng suốt chặng đường, thậm chí vì tiết kiệm thời gian uống nước, không ít đệ tử không hẹn mà cùng đưa túi nước của mình cho yêu mã uống, vừa chạy vừa uống.


Có thể uống nước, nhưng không thể dừng, thời gian của ta thật sự rất gấp gáp.

Sau khi đệ tử Thần Kiếm Phong rời đi, đệ tử các phong khác cũng lần lượt đi vào chuồng ngựa, phần lớn đều là đệ tử hôm qua không thuê được yêu mã.

"Chấp Sự, hôm nay có yêu mã rồi chứ?"Đối mặt với hỏi thăm của các đệ tử, sắc mặt Chấp Sự rất khó coi, nói.

"Vẫn không có.

""Vẫn không có? Vì sao?""Người của Thần Kiếm Phong vừa đến.

"Nghe thấy lời này, các đệ tử sững sờ, sau đó sầm mặt lại, đúng lúc này, có đệ tử nhìn thấy trong chuồng ngựa còn thừa lại mấy trăm yêu mã, bất mãn nói.

"Đây không phải là vẫn còn sao?""Những ngựa này không thể cưỡi, cần nghỉ ngơi mấy ngày.

"Ngay sau đó dưới sự dẫn dắt của Chấp Sự, các đệ tử đi tới, lúc này mới phát hiện mấy trăm con ngựa đều mang dáng vẻ uể oải suy sụp, yếu ớt ỉu xìu.

"Tại sao có thể như vậy?"Phải biết rằng, Đạo Nhất tông chăm sóc yêu mã vô cùng tỉ mỉ, trước giờ chưa từng xuất hiện tình huống như vậy.

Dưới sự hỏi thăm của các đệ tử, Chấp Sự đành phải nói rõ một lần từ đầu đến cuối câu chuyện, biết được lại là bởi vì đệ tử Thần Kiếm Phong.

Có người không nhịn được tức giận mắng.

"Một đám súc sinh.

""Ngay cả ngựa cũng không tha.

"Hết cách rồi, trong chuồng ngựa đã không còn yêu mã thấp giai, chỉ có thể lựa chọn yêu mã cao giai, nhưng phần lớn đệ tử thứ nhất là không có nhiều điểm tông môn như vậy, thứ hai là tu vi không đủ, không cưỡi được yêu mã cao giai.

Cuối cùng vẫn là có người đề nghị, trực tiếp đến Tam Nguyên thành thuê ngựa.

Lời này vừa nói ra, lập tức nhận được lời tán thành của không ít đệ tử.

Nhưng khi bọn họ đến Tam Nguyên thành nghe ngóng, đậu xanh nơi này cũng không có ngựa.

"Ngựa đâu? Cửa hàng của các ngươi lớn như vậy mà không có mấy con yêu mã thấp giai sao?"Hoàn toàn choáng váng, tức đến nổ phổi, hỏi ra.

Đối mặt với đệ tử của Đạo Nhất tông, chưởng quỹ cửa hàng cũng không dám đắc tội, chỉ có thể gượng cười nói.

"Đây không phải bởi vì hôm qua có rất nhiều đệ tử của Đạo Nhất tông các ngươi đến thuê ngựa à, toàn bộ yêu mã thấp giai của cửa hàng bọn ta đều bị thuê hết, mà không chỉ bọn ta, yêu mã của các cửa hàng khác trong Nhất Nguyên thành đều bị thuê cả rồi.

""Ngươi có biết bọn họ là đệ tử của phong nào không?""Thần Kiếm Phong.

""Lại là bọn họ.

"Biết được lại là đệ tử Thần Kiếm Phong, mọi người tức đến nghiến răng ken két, siết chặt nắm đấm, cơ thể không nhịn được khẽ run lên.

Chuồng ngựa của tông môn không còn ngựa, ba tòa thành lớn xung quanh cũng không còn ngựa, mà những điều này đều do đệ tử Thần Kiếm Phong gây ra.

Bọn họ muốn làm gì? Toàn bộ đệ tử Thần Kiếm Phong ra ngoài trong cùng một thời gian sao?Kể từ khi Hắc Hổ Uyên bị tiêu diệt một cách khó hiểu, Thần Kiếm Phong càng ngày càng kỳ lạ.

Lúc trước là nhận sạch nhiệm vụ trong Nhiệm Vụ Đường, nhận một hàng rồi lại một hàng, bây giờ lại thuê sạch ngựa thấp giai xung quanh tông môn.

Có đệ tử không nhịn được ngửa mặt lên trời gào thét.


"Khinh người quá đáng, Lý Cường ta thề không đội trời chung với Thần Kiếm Phong.

"Nghe thấy đệ tử này gầm thét, chưởng quỹ cửa hàng ở bên cạnh mơ màng chẳng hiểu gì cả, sư huynh đệ đồng môn bọn họ làm gì mà đến nỗi không đội trời chung?Cũng không biết cảnh ngộ của đệ tử các phong khác, bữa sáng trôi qua, sau khi nghỉ ngơi một canh giờ, Diệp Trường Thanh đứng dậy đi về phía Nhiệm Vụ Đường ở chủ phong.

Còn chưa làm nhiệm vụ bắt buộc tháng này đâu, Diệp Trường Thanh dự định đến Nhiệm Vụ Đường xem thử.

Đi thẳng vào trong Nhiệm Vụ Đường, chọn lựa trong số các nhiệm vụ một sao.

"Chọn nhiệm vụ gần một chút, đơn giản một chút là được.

"Trong lòng thầm tính toán, rất nhanh đã chọn được một nhiệm vụ chém giết tà ma trong đó.

Cách Đạo Nhất tông không xa, thực lực tà ma cũng không mạnh, chỉ là Khôi Tâm Quỷ, tương đương với Cảm Khí Cảnh của tu sĩ loài người.

"Chính là nó.

"Nhận nhiệm vụ rồi đăng ký ở chỗ Chấp Sự.

Trong quá trình đăng ký, sắc mặt Chấp Sự của Nhiệm Vụ Đường tràn đầy kỳ lạ hỏi.

"Ngươi là đệ tử Thần Kiếm Phong?""Đúng vậy, có vấn đề gì sao?""Không có.

"Sau đó Diệp Trường Thanh chỉ nghe thấy Chấp Sự này nhỏ giọng thì thầm một câu.

"Thần Kiếm Phong còn có đệ tử chỉ nhận một nhiệm vụ, đúng là ly kỳ.

".


Bình Luận (0)
Comment