Ta Là Võ Học Gia

Chương 33



Một mình đối đầu lại một trăm người, chuyện này có khả năng xuất hiện trong mấy tiểu thuyết võ hiệp này nọ, nhưng ở trong game online thì hoàn toàn là vớ vẩn.

Ai cũng biết các số liệu do hệ thống cung cấp đều là cố định, cho dù thao tác có tốt đến mấy thì trong giai đoạn chỉ cấp mười mấy này, muốn một mình đối đầu một trăm là chuyện không tưởng.

Cho dù có thì chắc chắn là do hệ thống xảy ra BUG.

Tuy Vương Vũ có tài nghệ cao siêu, nhưng lượng máu của hắn chỉ có từng đó, nếu bị bao vây, một lượt Xung Phong rồi một lượt bắn nữa là có thể lấy mạng hắn rồi.

Nay Vương Vũ chỉ có thể liều mạng bỏ chạy.

Người chơi bên Liên Minh Huyết Sắc thì lại dốc sức đuổi theo. Các thành viên khác của Liên Minh Huyết Sắc nhận được tin, bắt đầu đăng nhập, cũng nhanh chóng gia nhập đoàn quân truy sát. Người tới hóng chuyện thì chật ních các con phố lớn ngõ nhỏ, chạy rầm rầm theo sau Vương Vũ và đám người Liên Minh Huyết Sắc.

Tuy Võ sư không phải một nghề nghiệp nhanh nhẹn, nhưng cũng may là Vương Vũ đã cộng không ít điểm thuộc tính vào nhanh nhẹn, lại thêm kỹ năng tăng tốc, cho nên chỉ có nghề nghiệp hệ phái tốc độ như Cung thủ với Đạo tặc là đuổi theo được hắn.

Khi cả lũ đuổi tới phố buôn bán, Vương Vũ đột nhiên dừng chân lại, hắn quay đầu: "Chỉ còn lại mấy người các ngươi, còn truy đuổi nữa? Không muốn chết thì sang một bên ngồi chơi đi!"

Đám Cung thủ bên Liên Minh Huyết Sắc nghe vậy thì vội vàng nhìn xung quanh một lượt, lúc này chỉ có chừng hai chục người cùng phe đuổi theo Vương Vũ.

Bọn họ lập tức có chút khó chịu, bên phe mình có hơn hai mươi người, tên này lại dám coi bọn họ chẳng là gì.

Một tên Cung thủ dẫn đầu đội truy bắt hỏi: "Nghe ngươi nói như vậy, có phải ngươi cảm thấy những người bên ta không đủ để đánh với ngươi?"

Vương Vũ thản nhiên nhìn qua bọn họ một lượt: "Kiểu vậy."

"Mẹ nó! Dám khinh thường chúng ta, anh em đâu, lên giết hắn cho ta!"

Tên Cung thủ kia ra lệnh một tiếng, cả lũ giương cung cùng bắn một lượt vào Vương Vũ.

Trong game, khuyết điểm lớn nhất của Cung thủ chính là ở việc bắn một lượt.

Dù sao thì game cũng không phải hiện thực, phần lớn người chơi trong game đều có thói quen giương cung lắp tên, cho nên trong trạng thái bắn một lượt, tất cả các mũi tên đều nhắm thẳng tới một hướng.


Cho dù có dùng kỹ năng cũng không thể thay đổi được điều này, như vậy áp lực của Vương Vũ cũng nhỏ hơn rất nhiều.

Nếu là cả ngàn vạn mũi tên được đồng loạt bắn ra như trong bộ phim Anh Hùng, không còn đòn tấn công nào khác, trong thời đại thuộc tính không bằng phản ứng này, e rằng Vương Vũ cũng phải luống cuống chân tay một lúc, chứ còn tí xíu công kích này... ha ha.

Chỉ thấy Vương Vũ không những không né tránh, mà hắn lại đứng ra nghênh đón chính diện. Hắn vừa xông tới, hai tay vừa giơ lên hạ xuống, bắt lấy hết tất cả các mũi tên.

Thấy cảnh tượng đó, đám Cung thủ lập tức trợn tròn mắt... Ban nãy bọn họ ở ngoài quán rượu nên không nhìn thấy cảnh Vương Vũ dùng tay không bắt mũi tên.

Chỉ giây lát, Vương Vũ đã vọt tới trước mặt đám Cung thủ...

Cung thủ mà để kẻ địch tới gần người thì hoàn toàn ăn hại, Cung thủ bị dạng Võ sư như Vương Vũ tới gần người thì còn chẳng có cơ hội đánh trả...

Đá Tông Ngang, Băng Quyền, Bóp Cổ... Những đòn tấn công và cách di chuyển của Vương Vũ vô cùng nhịp nhàng. Chỉ một mình hắn mà xử lý cả hai mươi Cung thủ.

Những vệt sáng trắng vụt lóe. Còn chưa tới mười giây, tiểu đội Cung thủ đã trở lại bãi bắn hết.

Sau khi xử lý xong đội Cung thủ, áp lực trên người Vương Vũ chợt nhẹ bẫng. Khi hắn đang định đăng xuất, lại nhận được tin nhắn từ Doãn Lão Nhị: "Ngưu Thần, Liên Minh Huyết Sắc đông người, ngươi ngăn không được, đừng có đăng xuất tùy tiện, cứ đến khu an toàn rồi hãy thoát game!"

Vương Vũ ngẫm nghĩ, cảm thấy lời Doãn Lão Nhị rất đúng, cứ tùy tiện đăng xuất thể nào cũng sẽ bị mai phục, vì vậy hắn trả lời lại một câu "cảm ơn", rồi đi tới võ quán ở đường cái.

Đám Cung thủ sau khi hồi sinh, quay đầu nhìn nhau, cả đám đều cảm thấy như vừa trải qua giấc mộng.

Huyết Sắc Chiến Kỳ vẫn còn đang hô gào trong kênh công hội: "Phong Ngữ, các ngươi gặp được tên Thiết Ngưu kia, đừng nói nhiều, cứ bắn chết cho ta!"

Huyết Sắc Phong Ngữ chính là đội trưởng của đội Cung thủ.

Huyết Sắc Phong Ngữ khe khẽ trả lời: "Còn chưa bắn đã chết rồi..."

Vẻ mặt Huyết Sắc Chiến Kỳ lập tức cứng đờ lại, cả giận mắng: "Những người khác đâu rồi? Không phải hơn hai mươi người đuổi theo sao?"

"Đều chết hết cả..."

"Hả..." Những lời mắng mỏ độc ác đều mắc kẹt lại trong miệng Huyết Sắc Chiến Kỳ, hắn ta bực bội hỏi: "Người của Toàn Chân Giáo đều đăng xuất hết rồi à? Tên tiểu tử đó được trợ giúp?"

Huyết Sắc Phong Ngữ không trả lời, trầm ngâm một lúc rồi mới nói: "Đại ca, ngươi cho bọn ta nói thật nhé?"

"Nói!"

"Ta thấy thôi đừng đánh nữa... Tên đó cứ quai quái kiểu gì..."

"Con mẹ nó, ngươi sợ thì cút khỏi hội luôn đi!"

"..." Huyết Sắc Phong Ngữ gửi mặt cạn lời, sau đó nhanh chóng im lặng.

Thấy Phong Ngữ im lặng, Huyết Sắc Chiến Kỳ tỉnh táo trở lại, bèn trầm giọng hỏi: "Ám Dạ, bây giờ tên đó đang ở đâu?"

"Đang đi tới đường trung tâm, dường như muốn tới khu an toàn rồi mới đăng xuất!" Huyết Sắc Ám Dạ đáp.

"Vậy ngươi đi theo hắn, đừng để lạc mất!"

Huyết Sắc Chiến Kỳ vừa mới nói xong, Huyết Sắc Ám Dạ đã bực bội nói: "Mẹ, ta chết rồi..."

Huyết Sắc Chiến Kỳ kinh hãi: "Chuyện gì vậy? Không phải ngươi có Tiềm Hành sao?"

"Chịu chết, hắn cứ như nhìn thấy ta ấy, đột nhiên xoay người đá ta, ta chết ngay tắp lự, còn chả kịp hiểu gì..."

"Mẹ! Thằng này chơi hack rồi!"

Cùng lúc đó, Chim Thiên Đường đột nhiên gửi tin nhắn, kêu lên: "Đại ca, em bắt được bốn con quỷ nhỏ kia rồi!"

"Ở đâu?" Huyết Sắc Chiến Kỳ hỏi.

Chim Thiên Đường đáp: "Ngay gần quán rượu ấy! Anh mau tới đi!"

Lúc này trong con hẻm nhỏ gần quán rượu, bốn cô gái bị Chim Thiên Đường chặn lại. Bên ngoài là đám quần chúng đứng xem.


Khi tin tức lan đi, những người tới xem càng lúc càng đông.

"Ôi! Đại thần là người nào vậy?"

"Đại thần chạy rồi!"

"Hừ, bỏ con gái lại chạy một mình, có mà đại thần cái lông, báo hại ta tan làm sớm về online..."

...

Chim Thiên Đường thấy bốn người Lý Tuyết chắp cánh cũng khó thoát, cười lạnh đi tới, nói: "Tiểu Tuyết... Ta đã bảo nàng rồi, ta không phải loại người bình thường. Trong game ấy, hễ kẻ nào chọc ta, ta có đủ thực lực để hắn không thể ở lại game được nữa!"

Ba người Mã Lỵ nghe Chim Thiên Đường nói vậy, lo lắng hiện lên trên khuôn mặt.

Dù sao các cô kiếm tiền dựa vào trò chơi này, nếu bị người của Liên Minh Huyết Sắc chú ý, mục đích kiếm tiền từ game này coi như xong.

Lý Tuyết nhìn Chim Thiên Đường đang cười cợt kia, cười lạnh nói: "Ha ha, vậy sao? Ta lại nghe nói hôm nay ngươi chết hai lần rồi. Không ngờ ngươi còn tâm tư đứng đây khoác lác..."

Lời của Lý Tuyết như đâm thẳng vào vết sẹo của Chim Thiên Đường. Hắn ta nghe vậy, nụ cười lập tức cứng ngắc trên khuôn mặt: "Con chó này, ta cho ngươi biết nhé, hôm nay coi như chúng ta kết thù rồi. Nếu ngươi chịu hầu hạ ta mấy đêm, ta còn có thể bỏ qua cho các ngươi, không thì các ngươi chờ bị xóa nick đi nhé."

Chim Thiên Đường vừa mới nói xong, đám người đứng xem lập tức tách ra một con đường nhỏ. Huyết Sắc Chiến Kỳ mang người xông tới.

Thấy bốn người Lý Tuyết, Huyết Sắc Chiến Kỳ nhíu mày: "Bạn của Thiết Ngưu chính là bốn người này?"

"Vâng!" Chim Thiên Đường gật đầu.

"Tường Vi, nhắn tin cho Thiết Ngưu đi. Hôm nay dù thế nào ta cũng phải giết bạn của hắn ngay trước mặt hắn, xem hắn có thể làm gì được ta!"

"Điều này..." Huyết Sắc Tường Vi liếc bốn người Lý Tuyết một cái, vẻ mặt đầy khó xử, dù thế nào thì bốn người này cũng là thuộc hạ của cô ta.

"Mau nhắn đi!"

"Được rồi!" Huyết Sắc Tường Vi thở dài, gửi tin nhắn sang cho Vương Vũ.

Quán rượu cũng nằm ở trên đường trung tâm, không lâu sau, Vương Vũ đã tới đây.

"Ôi ôi, nhường đường nào, ta muốn vào trong!" Vương Vũ nói với đám người chơi đang đứng xem.

Người chơi kia trừng Vương Vũ một cái: "Đến xem thì chịu khó xếp hàng đi, có biết lịch sự là gì không!"

Vương Vũ cạn lời, đi hóng chuyện mà lại còn phải xếp hàng...

"Ta là người bọn họ muốn tìm! Ngươi cho ta vào đi, bạn ta còn đang bị bao vây ở trong đó!" Vương Vũ kiên nhẫn giải thích.

"Ha ha, ta còn là GM đây này, ngươi có tin không!"

"Không tin!"

"Vậy thì sao ta phải tin ngươi chứ!"

"Ta..." Những lời thô tục im bặt trong miệng Vương Vũ, hắn cố kiềm nén không thốt chúng ra.

"Vậy xin lỗi nhé!" Vương Vũ ôm quyền với người chơi ở trước mặt hắn, rồi mở kỹ năng U Linh, bật nhảy lên, đạp lên đầu người khác xông vào trong.

Cuối cùng hắn lộn nhào một cái, vững vàng đáp xuống phía trước đám người Lý Tuyết.

"Oa, thân thủ ngầu quá xá! Tên này còn biết khinh công cơ à?"

Thấy Vương Vũ nhảy xuống từ trên trời, đám người chơi hóng chuyện xung quanh không khỏi sợ hãi.

Huyết Sắc Chiến Kỳ nhìn Vương Vũ dùng cách thức xuất hiện cool ngầu như thế, lòng ghen tị muốn chết. So với cách xuất hiện như kiểu hiệp khách của Vương Vũ, cách xuất hiện vừa rồi của đám người bên Liên Minh Huyết Sắc cực kỳ giống lũ lưu manh ác ôn... Còn là loại lưu manh ác ôn bị nhân vật chính tiêu diệt.

"Ha ha, Huyết hội trưởng, bận chứ?" Vương Vũ cười hỏi Huyết Sắc Chiến Kỳ.

Huyết Sắc Chiến Kỳ ôn hòa đáp lại: "Đúng vậy, đang bận tìm ngươi ấy mà!"


Vương Vũ cười nói: "Oan có đầu, nợ có chủ. Dù gì thì Liên Minh Huyết Sắc cũng là một công hội lớn, hẳn là sẽ không làm khó bốn cô gái chứ!"

Huyết Sắc Chiến Kỳ còn chưa kịp nói, Chim Thiên Đường đã nhảy ra, chỉ vào mặt Vương Vũ, chửi ầm lên: "Mẹ mày chứ đừng có làm màu nữa. Hôm nay ông nói cho mày biết, hoặc là mày dập đầu nhận sai với ta trước mặt mọi người của thành Dư Huy này, hoặc là mày với bốn con kia rời khỏi game này. Không thì, chỉ cần chúng mày online, Liên Minh Huyết Sắc bọn tao sẽ cho chúng mày khỏi chơi luôn!"

Sắc mặt Vương Vũ tối sầm xuống, hắn nhìn chằm chằm Chim Thiên Đường, thản nhiên nói: "Vậy à? Ngươi cứ thử động tới bọn họ xem!"

"Thử thì thử chứ sao!" Chim Thiên Đường ỷ vào việc bên mình nhiều người, cho rằng Vương Vũ không dám làm gì gã, thế là gã bước thẳng tới trước mặt Lý Tuyết, giơ tay lên định tấn công cô.

Đúng lúc này, Chim Thiên Đường chợt cảm thấy ngạt thở. Gã cúi đầu xuống nhìn, thấy cổ mình bị một bàn tay siết chặt, mà chủ nhân của bàn tay đó chính là Vương Vũ.

"Ngươi... Ngươi dám giết ta?" Chim Thiên Đường rất là khiếp sợ, gã hoàn toàn không ngờ là Vương Vũ lại dám ra tay với gã khi đang bị nhiều người bên Liên Minh Huyết Sắc chặn hết mọi đường như vậy.

Vương Vũ nói với vẻ mặt không chút thay đổi: "Ta không những giết ngươi, mà còn phải khiến ngươi phục!"

Nói xong, hắn siết chặt tay lại, Chim Thiên Đường lại hóa thành ánh sáng bay đi lần thứ ba.

Biến mất cùng Chim Thiên Đường là bốn người Lý Tuyết.

Ngay khi Vương Vũ xông tới, hắn đã gửi tin nhắn cho bốn người, bảo bọn họ xem xét tình hình, rời khỏi trạng thái chiến đấu thì lập tức đăng xuất.

Nhìn Vương Vũ giết Chim Thiên Đường ngay trước mặt bao nhiêu người, tất cả mọi người ở đây đều ngẩn ra.

"Tên này cũng gan đấy..."

"Đúng vậy, lần này Liên Minh Huyết Sắc thể nào cũng giết cho hắn về cấp 1 luôn."

"Tiếc quá, một hảo hán như vậy..."

Ai nấy đều tỏ ra thương tiếc.

Nhìn em trai bị người ta giết ngay trước mặt mình, Huyết Sắc Chiến Kỳ hoàn toàn nổi giận, lập tức ra lệnh tấn công Vương Vũ.

Lúc này Vương Vũ đang bị chặn trong ngõ hẻm, ba mặt là tường, còn phía trước mặt người của Liên Minh Huyết Sắc.

Về cơ bản thì Vương Vũ không có đường nào để trốn.

Mũi tên với ma pháp thi nhau tung bay, trong không gian nhỏ hẹp như này, nhiều đòn tấn công như thế, dù Vương Vũ có trâu bò thế nào cũng có giới hạn, chỉ giây lát vô số đòn tấn công đã đánh lên người Vương Vũ.

Rầm...

Một tiếng vang nhỏ vang lên, một cái lồng màu vàng cực lớn bao lấy Vương Vũ vào trong, ngăn trở những đòn tấn công còn lại.

Niệm Khí Tráo, khi lượng máu của người sử dụng giảm xuống còn 30%, sẽ dùng niệm khí hùng mạnh tự động tạo thành một tầng bảo vệ, ngăn cản toàn bộ sát thương trong vòng hai giây.

 Thấy Vương Vũ đã không còn chỗ để tránh mà vẫn đang giãy chết, Huyết Sắc Chiến Kỳ sững sờ, sau đó tỏ ra khinh thường: "Ngươi trâu bò như vậy, sao không bay lên trời đi!"

"Ừ, đó là một ý kiến hay!"

Nghe vậy, Vương Vũ mỉm cười, hắn bật nhảy lên, giẫm lên bức tường, bịch bịch vài cái đã lên tới bờ tường.

 




Bình Luận (0)
Comment