Chương 237: Băng Châm Khiêu Vũ
Linh Nhi bước lên đài, cũng không cần Phong Linh Nhi phải đích thân nhìn mặt điểm tên
- Vì chúng ta là một đôi!
Linh Nhi cười cười, thầm truyền âm cho Phong Linh Nhi
Phong Linh Nhi cũng vui vẻ, hắc y trưởng lão dẫn chương trình có chút không hiểu hỏi
- Phong Linh Nhi cô nương, cô có muốn khiêu chiến với Linh Nhi không?
Khẽ gật đầu một cái, Phong Linh Nhi yêu kiều nói
- Vốn định sẽ khiêu chiến với nàng ta, không ngờ quả nhiên Băng Phách Tiên Tử lại đoán trước được!
Hắc Y chợt động, trưởng lão dẫn chương trình cũng không hỏi nhiều, hắn liền lớn tiếng thông báo
- Vậy thì, trận thứ mười! Phong Hoa Tuyệt Đại - Phong Linh Nhi chiến Băng Phách Tiên Tử - Linh Nhi!
Linh Nhi chắp tay sau lưng, áo xanh không gió tự bay, mái tóc đen tuyền buộc cao sau đầu, tóc nàng rất dài, đã dài qua eo, hương tóc thơm nhè nhẹ trong gió, mượt mà như tơ lụa
Áo xanh không gió tự bay, gương mặt tuyệt mỹ như tiên tử không nhiễm bụi trần, ánh mắt của Linh Nhi vẫn như ngày Vũ Lôi Phong mới gặp nàng, một ánh mắt hồn nhiên ngây thơ, tuy sau ba năm không ngừng rèn luyện và trải qua nhiều chuyện, Linh Nhi đã trở nên bình ổn hơn, trong mắt đã thêm một nét trưởng thành nghiêm nghị
Từ sâu trong ánh mắt đó, Phong Linh Nhi còn nhìn ra rất nhiều tâm sự, có nhớ nhung, có hờn dỗi, có chút u buồn, nhưng càng nhiều hơn là chiến ý mạnh mẽ
- Nàng đã trưởng thành rồi!
Lần đầu tiên chính thức đối đầu với Linh Nhi, trong lòng Phong Linh Nhi cũng có chút run lên, đây là người đầu tiên mình gặp khi xuyên không đến thế giới này, nàng còn mang theo dung nhan của Thúy Hằng, người yêu kiếp trước của Tuấn
Khi đó, Vũ Lôi Phong chinh phục Linh Nhi vì nàng rất giống cố nhân, nhưng thời gian dần trôi, Vũ Lôi Phong xác định được tình cảm của mình, người hắn yêu đích thực là Linh Nhi, chứ không phải là một cô gái có dung nhan giống Thúy Hằng, hắn yêu nàng, yêu tính cách và sự đáng yêu của nàng
Linh Nhi sắc mặt có chút ửng hồng, nhìn Phong Linh Nhi nói
- Ngươi nói gì đó? Bổn cô nương năm nay cũng gần 17, không trưởng thành không lẽ là con nít sao?
Linh Nhi phồng má, trong tay dần ngưng tụ chút khí tức lạnh lẽo
- Đánh đi! Lần đầu chúng ta thực sự chiến đấu! Ta hi vọng nàng sẽ toàn lực
Phong Linh Nhi cười cười, tiện tay đánh ra một đạo cuồng phong
Áo xanh chớp động, Linh Nhi liền lùi lại một bước, né tránh đạo cuồng phong nện xuống mặt đất trước mặt
- Vậy thì ngươi cẩn thận!
Linh Nhi thầm hô, tay đan thành vô số thủ ấn phức tạp
- Băng Phách Kiếm Pháp - Băng Thiên Tuyết Địa!
Không gian lập tức trở nên lạnh lẽo khôn cùng, gió lốc cuồn cuộn mang theo hàn băng chi khí khuếch tán ra dữ dội
- Quả nhiên ta đoán không sai! Linh Nhi này cũng là Hữu Hồn Cảnh!
Cảm nhận khí tức phát ra từ Linh Nhi, đám người không khỏi thở dài, một đám con nít của Phong Lôi Môn lần này quả đúng là yêu nghiệt, nếu Linh Nhi còn không mang tu vi Hữu Hồn Cảnh, đó mới chính là vấn đề a
Linh Nhi triển khai thủ ấn, Hữu Hồn Cảnh khí tức Nhất Trọng khởi động, không gian hiện đã lạnh lẽo đến đáng sợ
- Chưởng khống Băng Thuộc Tính còn muốn tốt hơn cả Quy Linh Thần chúng ta! Rốt cuộc Phong Lôi Môn đào tạo chúng nữ này thế nào vậy?
Mấy người Quy Linh Thần trên đài cao cảm nhận nhiệt độ này cũng có chút không thể tin mà nhíu mày ngẫm nghĩ
Chỉ trong chốc lát, mặt sân đấu đã trở thành một mặt băng rộng lớn, Linh Nhi khẽ vận lực, một đôi giày trượt băng xuất hiện dưới chân nàng
Tốc độ nhanh hơn hẳn, Linh Nhi thản nhiên trượt qua trượt lại, còn xoay vòng nhào lộn như vận động viên trượt băng nghệ thuật thực thụ
- Ồ! Vui nha vui nha!
Phong Linh Nhi cũng hứng thú, học theo Linh Nhi tạo ra một đôi giày trượt băng dưới chân, khoan thai lả lướt
- Băng Phách Kiếm Pháp – Bão Băng Giá!
Linh Nhi lại phất tay, Phong và Băng thuộc tính đồng thời kết xuất, bão tuyết ngập tràn khắp nơi, khí lạnh còn truyền ra cả khán đài, khiến không ít người run lên cầm cập vì lạnh, liền vận lực tiêu trừ
Cũng có không ít người thực lực không đủ, hắt hơi run hừ hừ tại chỗ
- Linh Nhi cô nương, khí tức lạnh lẽo thật đấy nhưng nó vẫn chưa đủ để ta cảm thấy khó chịu đâu! Nàng quên trong người ta có gì rồi sao?
Linh Nhi mỉm cười lắc đầu
- Đang tiếc, mục đích của ta cũng không phải làm ngươi cảm thấy lạnh a
Linh Nhi thừa biết, trong người Phong Linh Nhi có Huyết Băng Phách Lôi Liên, hiệu quả miễn nhiễm với nóng lạnh và độc vật, vì vậy cũng không có rảnh mà đi đóng băng người ta, nàng có dự định khác
- Tiếp nè! Băng Sát Đột Kích Trận!
Linh Nhi không ngừng đánh ra từng đạo chỉ ấn, mỗi lần nhấc tay, lại một cái cọc băng cực lớn nhô lên khỏi mặt đất
Phong Linh Nhi vẫn đứng im không nhúc nhích, các cọc băng này tuy mọc lên vô cùng nhanh, kích cỡ lại siêu khủng, nhưng lại không mang chút sát khí nào, nó cũng không nhằm vào Phong Linh Nhi mà mọc khắp nơi trên chiến trường
- Kim Cương Băng!
Theo từng cột băng mọc lên, Linh Nhi nhảy qua nhảy lại giữa các cột, đánh ra một chiêu cuối cùng
Không gian võ đài dần dần cô đọng lại thành một cái lồng băng trong suốt, từ bên ngoài vẫn có thể nhìn rõ bên trong, lớp băng này tuy mỏng, nhưng lại vô cùng bền chắc
Nhìn sàn đấu ngập tràn trong băng giá, trụ băng mọc ở khắp nơi, sân đấu cũng bị một lớp băng bao phủ, Phong Linh Nhi nghi ngờ hỏi
- Linh Nhi cô nương, cô định làm gì vậy?
- Nhìn đi thì biết!
Trong tay Linh Nhi, một mũi kim bằng băng mỏng manh xuất hiện, kim bé xíu như dây chỉ, lại được bọc trong phong thuộc tính của tường gió, vô cùng chắc chắn
Một kim ném đi, Phong Linh Nhi còn đang định né tránh, thì nàng chợt dừng lại quan sát
Kim châm mà Linh Nhi phóng cũng không có nhằm vào mình, nàng nhắm đến một cột băn gần đó ném tới
Keng! Keng! Keng!
Băng châm không ngừng va chạm, kỳ lạ là khi nó chạm phải mặt đất, khối băng hay vùng ngoài là kết giới kim cương băng đều phản lại, tốc độ không những không chậm đi mà sau mỗi lần va chạm đều sẽ nhanh hơn
Kim băng bay loạn một hồi, đã chuyển đổi hướng liên tục vài chục lần, lúc này mới nhắm thẳng đến Phong Linh Nhi từ phía sau
Phong Linh Nhi giơ tay bắt lấy, không khỏi gật đầu
- Chiêu này không tệ, theo ta thấy thì đây mới thực sự là Vạn Băng Toái Phong Châm a!
Linh Nhi vui vẻ gật đầu, khi trước ném vào mấy người Phong Vân Môn gì đó cũng chỉ là hình thức sơ khai nhất của Vạn Băng Toái Phong Châm
Phong Linh Nhi tò mò nhìn Linh Nhi, sau đó ném mũi kim xuống đất
Không ngờ tới, mũi kim như có gì đó tác động, vừa chạm đất lập tức nảy lên, tiếp tục lao đến đủ mọi hướng rồi bật lại về phía mình
- Không tốt! Tường gió ẩn chứa trong mũi kim vậy mà có thể làm chúng bật ra!
Phong Linh Nhi thấy cảnh này liền hít sâu một hơi, nhìn lại Linh Nhi, nàng đã cười tươi như hoa nở, trên tay cầm một bó kim châm khoảng vài….ngàn cái
- Đi Đi! Có người cần châm cứu đó!
Linh Nhi nói khẽ, nhẹ nhàng ném một bó kim châm xuống mặt đất
Viu Viu Viu
Các mũi kim châm rơi xuống đất lập tức nảy lên về vô số hướng, sau đó rậm rạp chằng chịt bay đầy trời
- Vạn Băng Toái Phong Châm! Tiến lên! Đâm nàng ta thành nhím đi!
Linh Nhi chỉ tay, các mũi kim châm băng không ngừng va chạm khắp nơi, dội lại rất nhiều lần để đạt đến vận tốc tối đa sau đó ở hàng trăm góc độ khác nhau tấn công đến Phong Linh Nhi
- Tường gió chỉ chặn được một hướng! Nhưng ngươi có thể đặt ra bốn tường gió một lúc, trên cơ bản vẫn có thể thoát một kiếp!
- Nhưng đáng tiếc a, Vạn Băng Toái Phong Châm hiện tại khi gặp Tường Gió sẽ bật ngược ra chứ không hề biến mất! Vậy nên dù ngươi có quẹt ra hàng trăm cái tường gió cũng vô dụng! Khi các tường gió biến mất, cũng là lúc vạn châm đâm ngươi thành nhím!
Linh Nhi cười lớn, tay lại ngưng tụ thêm một bó lớn kim châm, không ngừng ném ra
Khi số lượng Băng Châm đạt đến con số một vạn, Linh Nhi mới ngừng tay
Lúc này, Phong Linh Nhi cảm thấy mắt mình hoa mất rồi
Trong không gian bão tuyết mịt mù, một vạn mũi băng châm như thiên la địa võng, không ngừng bay qua bay lại, đâm tới
Phong Linh Nhi thân thủ nhanh nhẹn, né tránh một chút, cũng có không ít kim đâm vào người nàng, nhưng lực đạo của chúng cũng không quá lớn, điều này khiến Phong Linh Nhi mỉm cười ấm áp
Linh Nhi tung ra chiêu thức khủng khiếp nhất của mình, nếu chiêu này mà dùng đối với người khác, lực lượng của hàn băng, sự giá rét của bão tuyết và sắc bén của kim châm có thể làm người ta sống cũng không được, chết cũng không xong
Nhưng chỉ sau vài mũi kim đâm vào người, cảm nhận lực lượng này lại không có đau đớn chút nào khiến Phong Linh Nhi vui vẻ, bà cô Linh Nhi này vẫn sợ mình bi thương a
Thực ra thì dù Linh Nhi có dùng toàn lực, thì với một tên Ý Hồn Cảnh mạnh gấp 20 lần người cùng cấp sẽ không thấy đau đâu
- Không thể né mãi, chỉ có thể hủy diệt!
Phong Linh Nhi thầm nghĩ, trong tay ngưng tụ một thanh kiếm bằng ánh sáng Quang Thuộc Tính
…
( Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu. Tác giả: Weekend Anh. Nguồn: TruyenYY & VietNovel Origin & NovelToon )
Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:
MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan
AgriBank 5505205166180 Ngo Duc Anh Tuan