Lúc này ở Cầu Vực phòng, Lý Huyền đang thảnh thơi uống trà.
Lý Huyền nhìn mọi thế gian sự vật sự việc, hai mắt đang nhắm mở ra, nàng liền nói: “ Lăng Vân, thật tiếc, cứ tưởng ban cơ hội cho một người thì người đó sẽ lột xác, đạt tới cảnh giới như ta, xem ra ta đã quá kì vọng rồi…”
Nàng không chỉ ban cơ hội siêu thoát cho một mình Lăng Vân, mà nàng còn ban cho vô số người cơ hội, vô số sinh vật khác nhau, nhưng đáng tiếc những kẻ này đi được có hạn, chẳng kẻ nào có thể chính thức siêu thoát, đạt tới đẳng cấp của đấng tạo hóa như nàng cả… Hầu hết mọi người chỉ đạt tới đẳng cấp sáng tạo vũ trụ và sinh mệnh, nhưng vẫn có thể bị hủy diệt bởi kẻ có thực lực mạnh hơn.
Còn sáng tạo cầu vực sự tình, số người làm được từ hỗn độn tới giờ Lý Huyền mới chỉ đếm được trên đầu ngón tay, đương nhiên những người này chỉ có thể sáng tạo một cầu vực mà thôi. Chứ không thể đạt tới đẳng cấp sáng tạo vô hạn cầu vực như nàng và đấng tối cao.
Mặc dù nàng do đấng tối cao tạo ra nhưng hiện giờ nàng đã vượt qua cả đấng tối cao… Mặc dù nàng chẳng biết mình cần mạnh hơn để làm gì vì đã đạt được đẳng cấp này rồi, vô địch tồn tại… Đối với nàng, mong muốn mạnh hơn cho dù không lý do cũng chỉ là một thói quen mà thôi, mà mạnh hơn cũng càng tốt.
“ Tần Vũ, đệ cuối cùng cũng bước đến con đường cuối cùng rồi…” Lý Huyền trong đầu suy nghĩ, sau đó lập tức nàng thân ảnh biến mất tại Cầu Vực phòng.
.....................
Huyền Thiên Đại Lục, Trung Châu.
Lúc này ở Trung Châu vô số người đang ngước nhìn lên bầu trời, vô số người ánh mắt sùng bái cùng ao ước nhìn một đạo thân ảnh đang lăng không mà đứng.
Người này khí chất uy nghiêm, mặc áo bào đen, sau lưng đeo song kiếm, quanh người tỏa ra hào quang màu tím hồng khiến người nhìn thôi mà cũng tăng lên tu vi.
Đây không phải ai khác chính là Tần Vũ, trải qua bao nhiêu khó khăn cửu tử nhất sinh, cuối cùng Tần Vũ cũng leo đến đỉnh cao, hấp thụ toàn bộ những giọt máu của Lý Huyền, hắn có sức mạnh vô địch vô số vũ trụ, hắn khi hấp thụ máu Lý Huyền mới hiểu ra được rằng nàng quá cường đại, không thể bị chết dễ dàng thế được, hắn truy tìm vô số tài liệu về xuyên không giả, hắn biết được xuyên không giả đã có từ rất cổ xưa.
Xuyên không giả chính là một người cường đại, siêu thoát mọi thứ, đi khắp mọi nơi, nhấc tay nhấc chân hủy thiên diệt địa… Hắn cũng tìm được một số kẻ xuyên không, nghe nói là gặp được một vị nữ tử ban cho họ sự sống mới, khi nghe họ nói dung mạo, Tần Vũ liền biết đó chính là Lý Huyền.
Đồng thời Tần Vũ cũng cực kì kiêng kỵ nhưng xuyên không giả này, bởi vì những kẻ này chỉ là một kẻ tầm thường mà được ban cho sức mạnh trưởng thành cực lớn, nhiều khả năng cực kì quỷ dị, đồng thời vô số kẻ tâm tính rất là vô sỉ, không coi ai ra gì, suốt ngày mở miệng thu thập hậu cung, rồi nhân sinh đỉnh phong khắp thiên hạ đều là vợ rồi đi cưỡng dâm phụ nữ, có chút sức mạnh mà làm việc ác vô số,…
Rất nhiều xuyên không giả bị Tần Vũ giết chết, cũng có một số kẻ tâm tính ngay thẳng nhưng chỉ là số ít…
..Lý Huyền không có chết! Nàng chính là một đấng tối cao vô thượng, khi ấy hắn cũng hiểu, hắn và nàng chỉ là bèo nước gặp nhau, hai người không phải là cùng một cái cấp độ.
Nhưng chính vì thế mà hắn cũng không ngừng cố gắng, không cùng cấp độ thì sao? Hắn sẽ cố gắng để gặp nàng, hắn sẽ trở lên mạnh hơn nữa, chỉ cần có thể gặp lại Lý Huyền là hắn mãn nguyện rồi…
Đạo Tổ Tần Vũ, vô địch vị diện, không một đối thủ, cùng giai vô địch, vạn cổ đệ nhất,… Những danh hiệu này, người đời mang cho hắn, hắn tự hào, hắn đã trưởng thành, hắn hai tay nắm chặt, ánh mắt xa xăm, hắn đang tự hỏi giờ Lý Huyền đang ở đâu.
Khẽ hít sâu một hơi, hắn lần này chính là muốn phá tan bức ngăn không gian, siêu thoát khỏi mảnh vị diện này, hắn từ trong miệng những xuyên không giả biết rằng, nơi hắn đang ở chỉ là mặc dù có vô số vũ trụ, nhưng những vũ trụ này chỉ nằm ở trong một thứ gọi là Cầu Vực, mà Cầu Vực có vô vàn vô tận, người chưởng quản vô vàn vô tận Cầu Vực chính là một nữ tử.
Hắn lần này muốn thoát ra khỏi Cầu Vực, chỉ có như vậy hắn mới có thể siêu thoát, tới cái nơi kia của Lý Huyền, gặp lại vị tỷ tỷ biệt tích của mình đã 600 000 năm.
Đối với Lý Huyền chỉ là một cái nho nhỏ tý tẹo thời gian, nhưng đối với hắn, đã là 600 000 năm a,…Tần Vũ đã đạt được trường sinh bất tử, thoát khỏi mọi gông xiềng, sáng tạo ra chân chính vũ trụ của mình trong thể nội, thân nhân của hắn cũng đang ở trong vũ trụ của hắn tạo ra, trong thể nội hắn của hắn đã có 3 vũ trụ phân biệt là từng cái vị diện khác nhau, phân biệt từ thấp tới cao.
Đang lúc hắn đang ở không trung suy tư, bầu trời lúc này bỗng nhiên hở ra một vết rách không gian, một nữ tử xinh đẹp tuyệt trần, ai thấy cũng ngây ngốc bước ra, ai nhìn thấy nàng tu vi đều tăng như điên cuồng, đột phá cảnh giới rầm rầm, hiện tượng khiến cho vô số người kinh sợ cùng vui mừng.
Tần Vũ chứng kiến Lý Huyền hắn không khỏi ngây ngốc, tu vi của hắn cũng gia tăng nhanh chóng, nhưng tu vi tăng nhanh cũng không thể ảnh hưởng tới tâm trạng của hắn, hắn kích động nói: “ Tỷ Tỷ!!!”
Nói xong hắn lao tới ôm Lý Huyền, sợ nàng bỗng chốc biến mất, thấy thế Lý Huyền cũng không phản đối, chỉ là lấy tay khẽ xoa đầu Tần Vũ như một trưởng bối, khẽ nói: “ Đệ đệ, lâu rồi không gặp, giờ đệ cũng là một người đứng trên tất cả mọi người rồi, khóc như trẻ con như vậy không thấy ngại sao?”
“ Không có, tỷ tỷ, tại sao tỷ lại lừa đệ, tỷ đâu có chết, tại sao lại rời xa đệ?” Tần Vũ buông ra Lý Huyền, mặt u oán nói.
“ Hah ~! Đó là một thú vui của tỷ đi, tỷ muốn đệ tự mình trưởng thành mà không dựa dẫm tỷ, nếu tỷ cứ ở cạnh đệ, vậy đệ làm sao rèn luyện được tâm tính của mình? Cho dù tỷ có là đấng tối cao vô thượng, thần thông quảng đại đến đâu cũng khó có thể khiến một người tâm tính yếu hèn thành cường đại được…”
Nghe được Lý Huyền lời nói, Tần Vũ thấy cũng đúng, trên thế gian khó nhất sửa đổi chính là tâm, dễ cũng là tâm, Lý Huyền cho hắn những món quà trước khi chia tay đã quá đầy đủ rồi.
Tần Vũ và Lý Huyền nói rất nhiều với nhau, cuối cùng Tần Vũ cũng không cần thiết phải phá bức ngăn không gian ở Cầu Vực, mà Lý Huyền đã cho hắn quyền tự do đi lại khắp các Cầu Vực.
Sau đó Lý Huyền và Tần Vũ đều ly khai khỏi Huyền Thiên Đại Lục, hai người tiến về Cầu Vực phòng.
Tần Vũ nhìn vô số cầu vực đang trôi lơ lửng ở không trung, hắn không khỏi cảm khái về thực lực của Lý Huyền, đồng thời nghe Lý Huyền nói về mình hắn không khỏi mê say, nghe đến trước kia Lý Huyền là một nam nhân, hắn không khỏi bất ngờ, nhưng mà sau đó cũng thấy chẳng có gì.
Bởi vì hắn biết Lý Huyền đã đạt tới trạng thái siêu thoát, muốn thành nam muốn thành nữ chỉ là một ý niệm, nàng có thể hóa thân thành bất cứ thứ gì, cả thế gian nơi đâu cũng có nàng, nơi nào cũng là nàng, ngay cả hắn cũng chỉ là một chùm năng lượng chẳng qua là có ý thức mà thôi.
Cho dù hắn đã thoát ra khỏi cầu vực nhưng cũng chẳng thể nào đạt tới đẳng cấp của Lý Huyền, đối chuyện này hắn khá thất vọng nhưng mà cũng chẳng sao, hắn đã đạt được sức mạnh này rồi, thoát ra khỏi Cầu Vực coi như hắn bước sáng một trang mới của mình.
Lý Huyền sau đó phong hào cho hắn là làm vị thứ 13 Chúa Tể, ở trước hắn có 12 vị Chúa Tể cũng là tự mình siêu thoát khỏi cầu vực của bản thân, cường đại hơn hắn rất nhiều.
Không lâu sau đó thì Lý Huyền triệu tập các vị chúa tể để Tần Vũ giao lưu và làm quen, bởi vì đạt tới cảnh giới siêu thoát này, không ai mà không phải là người tốt, mọi người rất vui vẻ với nhau, những kẻ xấu xa và độc ác không bao giờ có thể thoát được khỏi cầu vực cả, đây chính là điều mà Tần Vũ biết được từ Lý Huyền.
500 năm sau…
Lý Huyền ngồi uống trà ở một hoa viên, bên cạnh là Tần Vũ cùng vợ của mình.
Trông thấy cặp vợ chồng yêu nhau thắm thiết, Lý Huyền không khỏi nói: “ Uy, hai người có muốn xuống hạ giới với ta một chuyến không?”
“ Tỷ tỷ, xuống hạ giới có gì chơi sao?” Vợ của Tần Vũ nhanh nhẹn nói.
Tần Vũ nghe vậy không khỏi có chút hứng thú, hắn hỏi: “ Có, đương nhiên là có, lâu rồi đệ không xuống hạ giới, tỷ tỷ không biết định đi nơi nào?”
“ Ah, ta đã suy tính tương lai của một số nhân vật có thể đạt tới cảnh giới siêu thoát, vì vậy ta định đi nơi đó một lúc.”
Nói là một lúc, thực ra một lúc của Lý Huyền chính là rất rất lâu, Tần Vũ nhìn bên cạnh Lăng Tuyết, sau đó nói: “ Tỷ, tỷ đi trước đi, sau bọn đệ tới sau.”
Lăng Tuyết của Tần Vũ, nghe vậy không khỏi có chút đỏ mặt ngại ngùng, thấy vậy Lý Huyền không khỏi cười nói: “ Được rồi, ta đi trước, hai người các ngươi nhanh nhanh sinh hài tử đi, ta muốn bế cháu đây.”
Tần Vũ cười khanh khách đắc ý, còn Lăng Tuyết mặt càng ngại thêm cùng có chút chờ mong nhìn bụng của mình, theo Lý Huyền nói thì con của nàng phải tận 100 000 năm sau mới xuất sinh, Lý Huyền có thể khiến cho con bọn họ xuất sinh ngay lập tức nhưng mà nàng không làm vậy, đó chính là yêu cầu của Tần Vũ cùng Lăng Tuyết, bọn họ có thể sống trường sinh bất tử nên không lo lắng về thời gian, cho nên muốn có con lúc nào cũng được.
Lý Huyền thân ảnh dần mơ ảo rồi biến mất, để lại Tần Vũ cùng Lăng Tuyết đang ở trong hoa viên.
.............................