Ta Mở Nông Trường Sau Khi Phi Thăng Thất Bại

Chương 155

Vào thời điểm Vân Thiêm Y không triệu hoán Chiếu Dạ, thông thường bà ấy sẽ bay loạn khắp đại lục Thần Châu.

Phượng Hoàng trời sinh thích bầu trời, yêu tự do, bà ấy căn bản không thể sống lâu ở một chỗ.

Lần này Chiếu Dạ ghé qua dãy núi Quan Vân một chuyến.

Vốn dĩ bà ấy chỉ qua đó tản bộ, thăm cô con gái vất vả lắm mới nhớ tới một lần.

Từ say khi Vân Kế bị Vân Thiêm Y mang đi, con gái c*̉a Chiếu Dạ, Tiểu Phượng Hoàng Nguyệt Cừ không đi theo Vân Thiêm Y nữa, mà ở lại bên cạnh Vân Hoa Noãn.

Cô bé chưa tính là thần thú c*̉a Vân Hoa Noãn, càng giống như là thay thế Vân Kế bảo vệ Thiên Hạc Tông.

"Gần đây có rất nhiều người rời khỏi Thiên Hạc Tông." Chiếu Dạ nói: "Từ Thanh Thư đi, tên Minh Hàn Đăng kia cũng đi, không ít người khác nữa, hiện tại toàn bộ tông môn đều vắng ngắt."

Vân Thiêm Y khẽ nhíu mày: "Từ Thanh Thư mà cũng rời đi sao?"

"Ta c*̃ng hoài nghi điểm này, ta nhớ tên kia là một tên cực kỳ cổ hủ, rất yêu môn phái, tại sao lại đột nhiên rời đi, dù sao ta c*̃ng nhàn rỗi nên dứt khoát đi thăm dò một phen."

"Nói kết luận."

"Ta cảm thấy không phải Từ Thanh Thư bằng lòng đi, có thể là đã bị Tình tu khống chế, hẳn là trước đây ông ấy từng bị Tình tu xử lý."

"Cho nên ông ấy đã theo Tình tu?"

"Không biết, ta bị mất dấu." Chiếu Dạ nói một cách đương nhiên: "Nhưng ta còn thuận tiện điều tra Ngọc Liên, nàng ta vẫn bế quan không ra ngoài, khó mà nói những việc gần đây có phải là nàng ta sắp xếp hay không."

"Hẳn là không phải." Vân Thiêm Y lạnh nhạt nói: "Nàng ta là người tôn thờ Phong Bất Quy, hiện tại bế quan chỉ sợ cũng là vì nghỉ ngơi sau đó mau chóng giải trừ phong ấn cho Phong Bất Quy."

Hoặc vốn dĩ nàng ta bế quan để thi pháp.

Rất rõ ràng hiện tại Tình tu chia làm ba phe.

Một phe là tín đồ c*̉a Phong Bất Quy, ngoại trừ muốn nhanh chóng thả Phong Bất Quy thoát khỏi giam cầm ra, phỏng chừng trong đầu đám người này cũng không có thứ khác.

Một phe còn lại là Thanh Nguyệt chân nhân hoặc phải nói là những tu sĩ Si Tình Đạo như Cung Mộng, căn bản không để ý tới Phong Bất Quy, chỉ muốn chấn hưng lại đạo Tình tu, hoặc tự tu hành.

Một phe khác, chính là phe đang làm quỷ thai.

Vân Thiêm Y mơ hồ cảm giác được mục đích c*̉a phe này, nhưng chưa từng nói với những người khác.

Nàng cảm giác, dối phương đã dùng loại tà thuật quỷ thai này thì chắc hẳn không có ý định phi thăng thành công.

Không phi thăng thành công, còn muốn truy cầu lực lượng mạnh mẽ.

Vậy thì chuyện có thể làm cũng không nhiều lắm.

Tổng cộng chỉ có hai cái.

Một là thống nhất đại lục Thần Châu, tự xưng vương xưng bá, tất cả tu sĩ đạo khác quỳ lạy dưới chân của hắn, mặc hắn sai xử.

Không hề nghi ngờ, đây là ý nghĩ viển vông.

Các chân nhân nhất phẩm còn chưa chết hết đâu! Cho dù nhị phẩm dùng bí pháp quỷ thai, cũng không thể dẫm lên trên đầu nhất phẩm đúng không.

Còn có một cái khác, chính là làm gậy thọc phân.

Không cầu phi thăng, không cầu nhất thống thiên hạ, không cầu vạn đạo quỳ lạy.

Chính là khát máu, chính là muốn làm bẩn toàn bộ đại lục Thần Châu, ai cũng đừng hòng yên ổn tu luyện, người người cảm thấy bất an.

Các chân nhân nhất phẩm có thể quản, nhưng không quản tỉ mỉ được, dù sao hiện tại chỉ có hai vị chân nhân còn sống.

Đại lục Thần Châu lớn như vậy, Kính Thành Tuyết và Đế Thiếu Cẩm thật sự không thể bận tâm cho cả đại lục.

Nghĩ như vậy, thật ra cái sau chính là giai đoạn thứ nhất c*̉a cái trước.

Khiến toàn bộ đại lục hỗn loạn, ai cũng không thể phi thăng, vậy thì không phải là những người nắm giữ bí pháp quỷ thai có thể làm xằng làm bậy rồi ư.

Chỉ cần không có Đế Tôn quy vị, bọn họ muốn làm gì thì làm nha.

Chân nhân nhất phẩm tới? Trốn là được.

Không đánh nổi chẳng lẽ còn không trốn được à?

Chờ đại lục chướng khí mù mịt, nói không chừng còn có thể giăng bẫy khiến chân nhân nhất phẩm ngã xuống, đến lúc đó cũng đã đạt thành mục đích thứ nhất.

Bình Luận (0)
Comment