Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 60 - Tiên Phàm Không Thể Cùng Tồn Tại (2)

0

Thiên đạo dường như có ác ý rất lớn đối với nhóm tu tiên giả trong thế giới này.

Vô luận là luật lệ tiên pháp không thể đồng thời tu luyện, hay là sau khi tu sĩ chết chiếu rọi mấy ngàn dặm bầu trời, giống như phát thanh bình thường dị cảnh, vẫn là chướng khí quỷ dị, xuất hiện trong cơ thể người phàm, có khả năng thương tổn đối với tu tiên giả, đều ám chỉ điểm này.

Cho đến hôm nay, sau khi Lý Phàm tiếp xúc với Tu Tiên giới, đáp án cuối cùng cũng bị vạch trần.

“Nghịch thiên địa chi lý, để chứng trường sinh!” Lý Phàm chậm rãi thấp giọng nói, dần thở hắt ra.

Tiên đạo được miêu tả bên trong “Ngũ Linh Cảm Khí Pháp”, Lý Phàm càng xem càng cảm thấy nổi da gà.

Phía trước Kim Đan kỳ còn tương đối bình thường, hấp thiên địa chi linh, giả thiên địa chi kì, dòm thiên địa chi pháp.

Sau khi đạt tới Nguyên Anh kỳ, phong cách tu luyện dần trở nên điên cuồng.

Đoạt thiên địa chi tinh, trừu thiên địa chi tủy, tế thiên địa chi phách...

Thậm chí, cuối cùng là nghịch thiên địa chi lý.

Chỉ đọc qua những từ ngữ này thôi cũng đủ khiến cho người ta cảm thấy hãi hùng, khiếp sợ.

Thiên Đạo cao cao tại thượng, sinh dưỡng vạn vật.

Tu tiên giả tu hành như thế, không khác nào đang phản bội thiên địa, đại nghịch bất đạo.

Điều này đại biểu cho cái gì, chẳng lẽ tu tiên giả không biết sao?

Nhưng mà phương pháp tu hành này giúp tu tiên giả tiến bộ quá nhanh.

Trong sách ghi chép, sau khi được Tiên Tôn truyền đạo, một lượng lớn người phàm vốn không thể tu hành, chỉ cần hơn mười năm đã trở thành lực lượng mới l xuất hiện.

Các tu sĩ cấp độ Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần liên tiếp xuất hiện như măng mọc sau mưa mùa xuân.

Ngay lúc đó Tu Tiên giới phồn vinh, quả nhiên là Kim Đan đi khắp nơi trên mặt đất, Nguyên Anh không bằng chó.

Mà những tu tiên giả kiên trì phương pháp tu hành cổ ban đầu nhìn thấy người phàm dễ dàng đuổi kịp, vượt qua tu vi của bản thân, còn có nhiều ít người có thể kiên trì suy nghĩ lúc đầu, không đi nếm thử phương pháp của Tiên Tôn đâu?

Vì thế, phương pháp tu hành cổ từ từ suy sụp; phương pháp mới dần thay thế được nó.

Ở ngàn năm sau, phương pháp mới trở nên thông dụng, Tu Tiên giới rầm rộ cũng đạt tới đỉnh núi.

Đáng tiếc, thiên lý sáng tỏ, thịnh cực tất suy.

Vô số tu sĩ như lang tựa hổ, tham lam chiếm đoạt lấy tài nguyên thiên địa, không hề tiết chế.

Ngay cả thiên kiếp càng ngày càng thường xuyên giáng xuống, đều không thể áp chế số lượng tu sĩ lớn như vậy.

Vì thế, rốt cục có một ngày, Thiên Đạo đánh xuống phản kích.

Thiên địa biến đổi lớn, đại kiếp nạn giáng xuống.

Từ đó, tiên pháp không thể đồng thời tu hành!

Tu Tiên giới đang phồn thịnh phát triển giống như bị đánh đòn cảnh cáo.

Vì một đường sinh cơ, tu sĩ sa vào bên trong không ngừng giết chóc lẫn nhau.

Trong một đoạn thời gian rất dài, Tu Tiên giới đều nằm trong tình trạng khó khăn, có khả năng sẽ suy bại.

Bọn họ ước chừng phải dùng mấy ngàn năm, mới chậm rãi phục hồi lại đây.

Hiện hiện giờ tu sĩ đã thói quen với ác ý của thiên địa.

Bọn họ tổng kết kinh nghiệm giáo huấn, tại phía trên đất hoang sau khi trải qua kiếp nạn, thành lập trật tự tu tiên hoàn toàn mới.

...

Phía sau phần giới thiệu về ngọn nguồn của Tu Tiên giới là nội dung phương pháp “Ngũ linh cảm khí”.

Nếu người phàm loại trừ được chướng khí khiến bản thân không thể thoải mái dẫn khí nhập, bọn họ sẽ có thể uẩn dưỡng ngũ linh của bản thân, mạnh mẽ hấp thụ thiên địa linh khí, tiến tới luyện hóa, đột phá tới Luyện Khí kỳ.

Cái gọi là ngũ linh, chính là chỉ năm loại cảm xúc bẩm sinh của con người.

Tham lam, sợ hãi, tức giận, oán hận, ích kỷ.

Năm loại cảm xúc này ẩn sâu bên trong lòng người, dùng mãi không hết, sinh sôi không ngừng.

Ngũ linh cảm khí lấy năm loại cảm xúc này làm nhiên liệu, bồi dưỡng ‘ thiên địa chi căn ’ ở trong đan điền.

Thiên địa chi căn kết nối đan điền của tu sĩ với thiên địa, một khi thiên địa chi căn hình thành, tu sĩ có thể thông qua nó mạnh mẽ hấp thụ thiên địa linh khí, biến hóa cho bản thân sử dụng.

So sánh với việc tu hành cổ pháp cần phải xem xét tư chất, phương pháp ngũ linh cảm khí càng ổn định hơn.

Người có tư chất tuyệt hảo chỉ cần một ngày một đêm liền có thể tu ra thiên địa chi căn, bước lên con đường tu tiên.

Mà cho dù người không có tư chất tu tiên, cũng có thể thông qua ngày qua ngày mài dũa, nhiều nhất trong vòng mười năm liền có thể hình thành thiên địa chi căn của bản thân.

Sau khi Lý Phàm nắm giữ phương pháp dẫn khí nhập thể, những ngày hôm sau, hắn đều ru rú trong nhà, tu hành “Ngũ Linh Cảm Khí Pháp”này.

Dù hắn đã có chuẩn bị tâm lý, con đường tu tiên của bản thân không thể thuận lợi như vậy.

Cứ như vậy ngày qua ngày, ước chừng khoảng ba năm sau, Lý Phàm vẫn không thể dẫn khí thành công như cũ.

Lý Phàm đối với thiên phú tu hành của bản thân vô cùng rõ ràng, trong tất cả mọi người, hắn không tính thiên tài nhưng tuyệt đối không tính kém.

Hiện giờ loại tình huống này xuất hiện, thật sự có nguyên nhân khác.

“Huyền Hoàng Luyện Tâm Chú... thật sự khó có thể đoán trước là họa hay là phúc.” Trong lòng Lý Phàm có chút bất đắc dĩ.

Ngũ linh cảm khí này cần lấy năm loại cảm xúc làm nhiên liệu, thúc đẩy thiên địa chi căn thành hình.

Nhưng mà Lý Phàm tu hành Huyền Hoàng Luyện Tâm Chú, năm loại cảm xúc này tích tụ vô cùng nhỏ.

Cho dù hắn không không cố ý vận hành luyện tâm chú, cũng giống như bản năng bình thường, tự động xoắn nát những cảm xúc tiêu cực này trong đầu.

Tương đương với phụ trọng đi trước, việc này cũng làm cho Lý Phàm tiến triển cực chậm.

Lý Phàm cũng từng nếm thử qua việc không cần thiên địa chi căn, chính mình dẫn khí nhập thể.

Hiển nhiên, hắn không có loại thiên phú này như Tiêu Hằng.

Linh khí bên ngoài cơ thể hoàn toàn hờ hững đối với hắn.

Không có người bên ngoài chỉ dẫn, toàn bộ dựa vào chính mình sờ soạng mà nói, Lý Phàm thật sự không có nắm chắc, phải mất bao lâu mới có thể dẫn khí nhập thể.

0

Bình Luận (0)
Comment