Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 42

Mọi người cùng nhau bước vào Vạn Yêu Thiên Lâm, Diệp Thiên Dật và Tinh Bảo Bảo đi phía sau cùng, phía trước bên phải Diệp Thiên Dật là người đàn ông da màu đồng, trong suốt quá trình trên xe mọi người vui vẻ cười đùa, hắn ta không nói một lời.

"Mọi người chú ý, vị trí Tử Kim Ngân Hoa sinh trưởng nhất định không được tiếp xúc với bất kỳ ánh nắng nào, ở nơi ẩm thấp, cho nên mọi người chú ý kĩ một chút!"

Thương Dự nói một câu.

"Vâng!"

Khoảng hai mươi phút sau, vận may của họ quả thực khá tốt, gặp một con yêu thú, con yêu thú kia nhìn thấy bọn họ thì bỏ chạy, nhưng Tử Ngân Kim Hoa từ đầu đến cuối đều không thấy bóng dáng.

Xoát--

Ngay lúc này, một bóng người phía bên trái đột nhiên từ trong bụi cây lao ra nhanh như điện, một bóng người màu tím lao thẳng tới người thanh niên tên Vương Kế Siêu phía trước bên trái Diệp Thiên Dật!

Tốc độ quá nhanh, cộng thêm cảnh giới của Vương Kế Siêu chỉ là Minh Khiếu cảnh, cũng không cao, hắn căn bản không kịp phản ứng tránh né!

"Cẩn thận!"

Diệp Thiên Dật tay mắt lanh lẹ, trong nháy mắt lập tức thôi động sức mạnh thuộc tính Phong trong cơ thể, tốc độ đột nhiên tăng lên, trực tiếp vọt tới.

Phanh—

Tiếp theo một cái chớp mắt, Diệp Thiên Dật bay lên và đá vào thân ảnh đó.

Tình huống đột ngột phát sinh, tất cả mọi người dừng lại, lấy vũ khí nhìn bên này.

"Đó là Ma Hóa Ly Miêu! Cẩn thận! Nơi này nhất định phải có một bầy Ma Hóa Ly Miêu!"

Thương Dự nhìn đến con yêu thú đó nhịn không được hét lên.

Ma Hóa Ly Miêu đại khái to gấp ba con mèo bình thường, kỳ thật cũng không lớn lắm, toàn thân màu đen, đuôi rất dài, rất tinh tế, đôi mắt màu xanh lục đặc biệt đáng sợ, đặc biệt là móng vuốt của nó vô cùng sắc bén!

Ma Hóa Ly Miêu, một loại ma thú nhanh nhẹn. cảnh giới đa số là ở Minh Khiếu cảnh, di chuyển theo đàn, am hiểu nhất là nấp trong cây hoặc bụi rậm, chờ con mồi đi ngang qua tung ra một đòn tấn công bất ngờ nhanh như chớp, đòn tấn công ưa thích là tấn công vào cổ họng của con mồi! Một chiêu tất sát.

Vút...

Lúc này, hắn nhảy lên, trên người lóe lên một tia sấm sét mạnh mẽ màu xanh lam, đột nhiên đấm vào Ma Hóa Ly Miêu kia, Ma Hóa Ly Miêu muốn né tránh, quả nhiên nó nhảy ra xa, nhưng chênh lệch cảnh giới quá lớn, nó bị sấm sét trực tiếp bắn ra đánh chết!

"Tất cả mọi người cẩn thận một chút, chung quanh có bầy Ma Hóa Ly Miêu, chú ý bảo vệ cổ họng, Ma Hóa Ly Miêu thích tấn công vào cổ họng của con mồi nhất!"

Thương Dự nhắc nhở một tiếng.

Mọi người đều bất giác rụt rụt cổ họng.

"Anh Thiên Dật, ngươi... tốc độ của ngươi vừa này..."

Tinh Bảo Bảo giật mình nhìn về phía Diệp Thiên Dật.

"Sau này hãy nói, trước chiến đấu đã!"

"Ừm!"

Sau đó Tinh Bảo Bảo rút thanh kiếm của mình ra, mà Diệp Thiên Dật thì tay không tấc sắt.

Quả đúng là không sai, những đôi mắt xanh mờ ảo xuất hiện ở mọi hướng, sau đó hơn hai mươi con Ma Hóa Ly Miêu chậm rãi đi tới, bao vây bọn họ, từ từ di chuyển bước chân của mình, đây là đang tìm kiếm thời cơ tốt nhất để xuất thủ.

"Chú ý an toàn, những thứ này chỉ là những con Ma Hóa Ly Miêu Minh Khiếu cảnh, không có uy hiếp quá lớn! Tấn công!"

"Vâng!"

Diệp Thiên Dật khi còn ở địa cầu cũng là một người luyện võ, có rất nhiều kinh nghiệm thực chiến, chỉ có điều là thân thể này hơi yếu một chút, nhưng dù sao Diệp Thiên Dật cũng là Luyện Thể cảnh ngũ giai, có điều hắn đang tận lực ẩn giấu cảnh giới của mình! Đi ra bên ngoài, đặc biệt là với những người không quen biết, ngươi phải học cách che giấu, đây không phải là giả trư ăn lão hổ mà là vì sinh tồn.

Sức mạnh của thuộc tính Phong lần nữa tăng lên, Diệp Thiên Dật trong chốc lát xuất hiện trước mặt một con Ma Hóa Ly Miêu, sau đó trực tiếp dùng một cú đấm đánh bay nó ra ngoài, tốc độ lại lần nữa tăng vọt, Ma Hóa Ly Miêu trên không trung kia lại trực tiếp bị Diệp Thiên Dật một chân đá đến trên một thân cây, gãy cả cây, Ma Hóa Ly Miêu ngã trên mặt đất co quắp mãi không dậy được.

Mà Tinh Bảo Bảo ở bên kia cũng không phải ăn chay, trong tay múa kiếm điêu luyện, Ma Hóa Ly Miêu không phải là đối thủ của nàng!

Một người nổi bật khác là người đàn ông da màu đồng tên là Dương Sở Sinh, hắn ta có Linh khí, nhưng trong mắt hắn những thứ này không tính là nguy hiểm gì, tay không giống Diệp Thiên Dật đang chiến đấu với vài Ma Hóa Ly Miêu!

Khoảng ba phút sau, tất cả Ma Hỏa Ly Miêu đều bị bọn họ giết chết, kinh động nhưng không nguy hiểm, ngoại trừ hai người bị thương nhẹ.

"Mọi người nghỉ ngơi một chút đi, Lưu Năng, ngươi băng bó vết thương một chút, chỗ dính máu phải rửa sạch sẽ, yêu thú rất dễ bị mùi máu hấp dẫn, Triệu Minh, ngươi và Dương Sở Sinh cùng đi kiểm tra phía trước một chút, đừng đi quá xa.."

Thương Dự nói với một tên thiếu niên.

"Biết rồi đội trưởng."

"Anh Thiên Dật, ngươi bây giờ thật là lợi hại."

Tinh Bảo Bảo sùng bái nhìn Diệp Thiên Dật.

Nàng biết rằng Thiên Dật chắc chắn sẽ không phải lúc nào cũng là phế vật! Tuy rằng hiện tại hắn không đặc biệt lợi hại, thế nhưng nàng vẫn rất sùng bái, đây chính là câu nói tình nhân trong mắt hóa Tây Thi trong truyền thuyết đây mà.

Diệp Thiên Dật cười sờ mũi nàng.

Mặt Tinh Bảo Bảo lại đỏ bừng.

Năm phút sau, Dương Sở Sinh và Triệu Minh bước tới.

"Đội trưởng, mấy trăm mét phía trước có một sơn động, có muốn vào xem một chút không?"

"Đi! Tất cả mọi người cùng đi."

Mắt Thương Dự sáng lên, mắt Diệp Thiên Dật sau khi nghe được cũng hơi sáng lên.

Tử Kim Ngân Hoa mọc ở nơi tối tăm và ẩm thấp không có ánh mặt trời, khả năng cao là Tử Kim Ngân Hoa sẽ mọc ở trong sơn động.

Sau đó mọi người cùng đi đến chỗ cần đến, đó là một ngọn núi lớn, có một cái hang động rất rõ ràng, bên trong tối đen như mực.

"Đi, vào xem một chút."

Thương Dự nói xong trực tiếp đi vào.

"Ta nghĩ chúng ta không nên đi vào."

Dương Sở Sinh giờ phút này rốt cuộc mở miệng ra nói.

"Hửm?"

Mọi người đều nhìn hắn.

“Rất nguy hiểm.” Dương Sở Sinh nói.

"Tại sao lại nguy hiểm? Đây là Vạn Yêu Thiên Lâm, chúng ta ở chỗ nào đều giống nhau thôi."

Thương Dự nói.
Bình Luận (0)
Comment