Một âm thanh bất thình lình vang lên, mọi người đều tập trung ánh mắt vào bóng dáng ở cửa.
Một người đàn ông đẹp trai bước vào trong tay đang ôm một cô gái quyến rũ.
Đúng vậy, rất đẹp trai, nhưng về ngoại hình thì quả thực ít người có thể so sánh được với Diệp Thiên Dật, ngoại hình của Diệp Thiên Dật tuyệt đối là có thể khiến những những cô gái ngốc nghếch đổ gục trong nháy mắt!
Trần Siêu Vân khẽ nhếch khóe miệng, dùng ánh mắt khinh thường liếc nhìn Diệp Thiên Dật, choàng tay qua cô gái quyến rũ, và điếu thuốc trong tay kia, thuận tay ném vào thùng rác.
Hắn ta nghĩ rằng làm như vậy rất đẹp trai đấy.
Tuy nhiên, cô gái xinh đẹp trong vòng tay hắn lại lặng lẽ nhìn Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật khẽ chạm vào chóp mũi...
Hắn ngượng rồi.
"Ta nghe nói rằng Diệp Thiên Dật nổi tiếng đã đến Học viện Thiên Thủy của ta, nên ta đến để xem thử, ngươi đúng là ăn hại, chị gái của ngươi tiêu tốn bao nhiêu tâm ý, cầu xin biết bao nhiêu người mới có thể đưa ngươi đến Học viên tốt nhất ở thành Thánh Thiên Thủy này chứ?"
Trần Siêu Vân cười một tiếng cực kỳ chế nhạo.
Nghe những lời của Trần Siêu Vân, mọi người trong lớp đột nhiên nổi giận lên.
"Cái gì? Diệp Thiên Dật? Đó có phải là tên rác rưởi và cặn bã nổi tiếng đấy không?"
"Ta nghe nói trước đây, ở Học viện Thiên Tinh, người ta nói rằng hắn dụ dỗ cháu gái của hiệu trưởng của Học viện Ngôi sao, nhưng đó cũng chỉ là tin đồn, ta cũng không biết đúng hay sai, nhưng Diệp Thiên Dật hình như là em trai của đệ nhất mỹ nhân Học viện Thiên Thủy, Diệp Thiên Nhi."
"Ta cũng đã từng nghe nói qua, người ta nói rằng hiệu trưởng của Học viện Thiên Tinh đã rất tức giận và muốn giết chết Diệp Thiên Dật ngay lập tức, quyền lực của gia tộc của hiệu trưởng Học viện Thiên Tinh đứng đầu ở Thánh Thành Thiên Thủy này, muốn giết hắn ta không phải là dễ như trở bàn tay hay sao? Hình như là chị gái của hắn ta Diệp Thiên Nhi đã quỳ xuống van xin hiệu trưởng Học viện Thiên Tinh tha thứ cho hắn ta, và quỳ ở cửa một ngày một đêm mới bỏ qua cho hắn ta đấy chứ, Diệp Thiên Dật, tên đáng chết này, đúng là đồ súc sinh! "
"Ôi trời, thật hay giả vậy? Còn có việc này? Diệp Thiên Nhi thật sự không cần phải làm như vậy!"
"Lúc nãy Diệp Thiên Tú cũng vừa nói rằng hắn ta cũng đã ngủ với cháu gái của hiệu trưởng Học viện Thiên Tinh, hơn nữa Trần Siêu Vân gọi hắn ta là Diệp Thiên Dật... Chắc không phải là..."
"..."
Mọi người nhìn Diệp Thiên Dật đang chết lặng.
Họ rất phẫn nộ, điều mà họ phận nộ chính là tại sao mà Diệp Thiên Nhi lại phải trả giá thay cho những gì hắn ta đã làm cơ chứ?
Nhưng những người này rất ghen tị!
Tại sao hắn có thể đẹp trai như vậy? Tại sao hắn có thể có nhiều cô gái như vậy! Chết tiệt!
Diệp Thiên Dật cau mày.
Đây là sự thật, nhưng việc Diệp Thiên Nhi quỳ xuống cầu xin hắn còn chưa nghe qua nữa, chủ nhân của cái thân thể này đã hỏi nhưng nàng không trả lời, nhưng trong trí nhớ thì đúng thật là trong hai đêm ấy có một đêm nàng không về nhà.
Cầm thú! Súc sinh!
Diệp Thiên Dật cũng tự chửi thầm trong lòng.
Họa Thủy bên cạnh cũng lộ ra một thần sắc rất kinh ngạc.
Chẳng trách khi gặp Diệp Thiên Dật đã thấy có chút khác biệt với đám phế vật này, hóa ra là như vậy.
“Thật đáng tiếc cho chị gái của hắn ta, một người chị thiên tài xuất sắc, đẹp mê hồn như vậy, sao lại có thể có một đứa em trai cặn bã như vậy, danh vọng, tương lai cả đời, thậm chí cả nhân phẩm đều bị hắn ta hủy hoại, này, nếu nói là cặn bã thì cũng không quá đáng đâu, đúng hơn vẫn phải là một thứ rác rưởi, với năng lực cực kỳ kém cỏi. Tính đến nay đã gần 20, vẫn còn là một thứ rác rưởi ở Trúc Khí Cảnh, và với tư cách là một chiến binh, hắn ta thậm chí còn không có lấy một thuộc tính nào, so với một người bình thường có gì khác biệt cơ chứ? Thậm chí đến một người bình thường cường tráng một tí thì cũng chẳng thể đánh bại được, thật là làm mất thể diện của chiến binh.” Trần Siêu Vân thở dài nói.
Trong phút chốc, những nữ sinh trẻ siêu lòng vì vẻ đẹp của Diệp Thiên Dật đột nhiên lùi lại, tránh xa Diệp Thiên Dật.
Có hai câu trong Thành Thánh Thiên Thủy mà mọi người đều biết.
Câu đầu tiên là, hãy chăm sóc cháu gái, con gái, vợ, mẹ vợ của bạn và cẩn thận với Diệp Thiên Dật.
Câu thứ hai là Diệp Thiên Nhi là người tốt đẹp, Diệp Thiên Dật là kẻ cặn bã.
Ở câu thứ hai, ngay cả ông bà cha mẹ cũng đều sẽ nói với con cháu của mình.
"Vậy nên, Diệp Thiên Dật, ngươi lại nghĩ rằng không ai biết ngươi khi ngươi từ Học viện Thiên Tinh chuyển đến Học viện Thiên Thủy hay sao? Trừ khi ngươi ra khỏi Thành Thánh Thiên Thủy và ra khỏi Đế quốc Thiên Thủy, nếu không ngươi mãi mãi sẽ là một sự sỉ nhục và một trò cười mà thôi!"
Trần Siêu Vân nhìn Diệp Thiên Dật đầy tự mãn.
Nếu nhà họ Diệp vẫn còn, cả đời này hắn cũng không dám khiêu khích, nhưng nếu nhà họ Diệp đã lụi tàn rồi, hắn sẽ chỉ còn lại một người chị là Diệp Thiên Nhi, hắn không dám hi vọng sẽ có được Diệp Thiên Nhi, bởi vì hắn biết rằng mình không thể có được, có rất nhiều người mạnh hơn hắn và những gia tộc khác mạnh hơn gia tộc hắn đều đang muốn có được Diệp Thiên Nhi, không đến lượt hắn ta, nhưng hắn ta nói đúng, và Diệp Thiên Nhi không thể làm gì với hắn ta! Ai bảo Diệp Thiên Dật không cân nhắc suy tính hắn bây giờ sẽ như thế nào? Dám chống đối hắn tại buổi yến tiệc?