Ta Nổi Tiếng Khắp Đế Quốc

Chương 55

Buổi trưa sau khi ăn không ít trái cây, Đoạn Ngọc Giác lại một lần nữa đi theo sự chỉ dẫn của Linh Hoa mà đưa mấy người đến chỗ của ‘Hạnh Tông Hoa’. Lần này lấy được ‘Hạnh Tông Hoa’ cũng tương đối nhanh chóng, chấn thương trong lòng mấy thú nhân cũng vô pháp trị liệu, đối với loại tình cảnh này cũng học được không nhìn. Ở trong cái nhóm nhỏ này, bọn họ quả thực là một chút tác dụng cũng không có qaq.

Không không, kỳ thực bọn họ vẫn rất hữu dụng, ít nhất có thể gác đêm, chế tác lò luyện đan, làm khiên thịt, đào đan hạt,…

Ngẫm lại chính mình cũng cảm thấy được lòng chua xót, không cần nghĩ nữa _(:3ゝ∠)_ nghĩ tiếp đều không thể gặp người.

Phỏng chừng đây là nhánh đội ngũ hoàn thành khảo nghiệm nhanh nhất từ khi xây dựng trường học tới nay. Đối với người khác mà nói, ở trong rừng rậm hoảng loạn mấy ngày, lại đi tìm ra cửa cũng không dễ dàng, còn muốn phải đối mặt với các loại nguy hiểm trong rừng sâu, đặc biệt là các loại dị thú cùng thực vật có lực sát thương mạnh. thế nhưng, đối với tổ đội này, đi tới cửa ra cũng hoàn toàn không phải là vấn đề có được hay không!

Nghĩ lại mà thấy thật bi ai _(:3ゝ∠)_ kiểm tra dĩ nhiên dựa cả vào một giống cái hoàn thành, muốn bọn họ thú nhân có ích lợi gì a?!

Nói là không tiếp tục suy nghĩ, nhưng căn bản là không thể khống chế được là như thế nào?!

Các thú nhân bi phẫn cào tường, nhận lấy trái cây mà Đoạn Ngọc Giác đưa tới. Lối ra gần ngay trước mắt, một ngày, bọn họ dĩ nhiên hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ.

Nhất định đây là lần đầu tiên từ khi xây dựng trường học tới nay của ngôi trường đệ nhất đệ quốc này, phỏng chừng có thể quét mới toàn bộ ghi chép của đế quốc.

Mà như thế nào cũng không cảm giác được kiêu ngạo, trái lại lại tăng thêm chua xót trong lòng qaq.

“Được” Đoạn Ngọc Giác đột nhiên mở miệng “Trước khi rời đi nơi này, ta nghĩ Thất Sân tiên sinh càng cần cho chúng ta một lời giải thích.”

Thanh âm của Đoạn Ngọc Giác rất bình tĩnh, thân thể Thất Sân trong nháy mắt trở nên căng thẳng, nụ cười trên mặt vẫn không thay đổi: “Cần tớ giải thích cái gì, Tiểu Giác?”

“Giải thích cậu rốt cuộc là ai.” Đoạn Ngọc Giác nhàn nhạt nói.

“Tớ chính là Thất Sân a.” Thất Sân nổi lên một nụ cười mê man, nói.

“Cậu biết tôi có ý gì.” Trong giọng nói của Đoạn Ngọc Giác không có một tia gợn sóng “Biết tôi tại sao lại vạch trần cậu ở nơi này sao?”

Dừng một chút, trong đầu Thất Sân chợt lóe lên một cái ý nghĩ, trong lòng chợt chìm xuống. Giống cái này tuyệt đối không nên như mình nghĩ a.

“Nơi này là lối ra cũng là lối vào, lại đi mấy trăm mét là có thể thấy lão sư.” Đoạn Ngọc Giác chậm rì rì nói “Tín hiệu mà quang não phát ra để giúp cho lão sư sóm định vị trợ giúp vấn đề của học sinh; mà chúng ta ở nơi cách các lão sư khoảng mấy trăm mét, hoàn toàn không cần định vị, ta chỉ cần kêu lên một câu ‘Cứu mạng, có người cường bạo giống cái!’, lúc này lão sư sẽ làm gì, Thất Sân tiên sinh biết rõ đi.” Đoạn Ngọc Giác dừng một chút, nhìn thấy vẻ mặt Thất Sân vẫn bình tĩnh như vậy “Dù sao đế quốc bảo vệ giống cái vẫn rất đúng chỗ đây.”

Thất Sân: “…” Ta xoa một chút xoa một chút, tại sao một giống cái lại có thể đường hoàng nói ra câu nói như là ‘Có người cường bạo giống cái’ đâu. Lại còn bình tĩnh như vậy, mặt không đỏ không thở gấp, vô sỉ đến mứac nhất định rồi!

Đó là lần thứ nhất, Thất Sân nhận thấy Đoạn Ngọc Giác xứng với Mông Kình Nhận như thế. Nồi gì xứng nắp ấy, hai gia hỏa đồng dạng quả nhiên thích hợp thành đôi nhất, đừng đi gieo vạ những người khác!

Hắn sẽ không nói ra sự tình giá trị vũ lực của giống cái quá cao đã dọa lui hắn đâu!

“Cậu làm sao mà phát hiện ra?” Trầm mặc một hồi, Thất Sân hỏi.

‘Rất đơn giản a.” Đoạn Ngọc Giác nhàn nhạt nói: “Thứ nhất, cậu thân là học sinh ‘ngành chỉ huy’, không thể không biết huyết tinh trong vùng rừng rậm sẽ đưa tới dị thú, mà cậu còn bảo bọn hắn đi săn thú; thứ hai, thân là học sinh ‘ngành chỉ huy’, chỉ huy của cậu lại tồn tại lỗ thủng khắp nơi, hơn nữa mỗi lần chỉ huy đều sẽ nghĩ một hồi, có nhiều mệnh lệnh đều đến bên miệng rồi đột nhiên sửa lại. Tuy rằng vẻ mặt của cậu không có một chút biến hóa, thế nhưng ngữ âm cường đổi kia lại có thể nghe ra một, hai phần, điểm này thực sự không còn gì để nói. Học sinh ngành chỉ huy tính cách cứng cỏi, sẽ không dễ dàng thay đổi quyết đinh của mình. Mà cậu” Đoạn Ngọc Giác ngẩng đầu lên, con mắt bình tĩnh mà thong dong, ngữ khí không nhanh không chậm trận tự rõ ràng đến đáng sợ, dĩ nhiên thật sự làm cho chỉ huy sinh đệ nhất để quốc sinh ra mấy phần đố kị “Lại không giống như người sẽ dễ đàng thay đổi quyết định của mình. Như vậy chỉ có một khả năng, cậu không quen chỉ huy ở trình độ này, mỗi một lần đều sẽ đem phương thức chỉ huy quen thuộc của mình thành kiểu chỉ huy non nớt, cho nên không tự chủ được có rất nhiều kẽ hở, bởi vì cậu không rõ ràng phương thức chỉ huy của học sinh ở cái độ tuổi này.”

“Thứ ba, khi Tiếu Hồn Chi bị trói, sắc mặt cậu tuy rằng lo lắng, thế nhưng không hề làm gì cả. Sau khi người này khiêu khích, cậu cũng không có phản ứng gì quá kích động, một chút cũng không có sự phẫn nộ do trường học của mình bị khinh miệt, làm nhục. Cậu mới là học sinh lớp bốn, làm sao đến trình độ bất động thanh sắc thư thế? Bất cứ người nào bị người khác khinh miệt, làm nhục trường học của mình, đều sẽ làm lộ tâm tình của mình ra ngoài dù nhiều hay ít. Thế nhưng cậu một chút cũng không có, như vậy ta có thể suy đoán, cậu có phải là nhận thức giống cái khiếu khích chúng ta không?”

Thất Sân: “…Ngọa tào, cậu khi đó không phải đang toàn tâm toàn ý đối nghịch với giống cái đó hay sao?!”

Đoạn Ngọc Giác hời hợt nói: “Thuận tiện chú ý những người khác một chút.”

Thất Sân: “…Có muốn đi ngành chỉ huy của quân bộ một chút hay không?” Nhân tài tốt như vậy đương nhiên muốn lừa gạt đến trong ngành chỉ huy!

Đoạn Ngọc Giác nói như đinh chém sắt: “Không đi!” ngữ khí khá là ghét bỏ.

Thất Sân: “Tại sao?”

Đoạn Ngọc Giác kỳ quái liếc mắt nhìn Thất Sân một cái, trầm mặc một chút rồi nói: “Cậu là quân bộ phái tới nằm vùng?”

“Đúng a” Thất Sân quyết đoán gật đầu nói: “Chúc mừng cậu hoàn thành nhiệm vụ ẩn giấu cuối cùng —— ta là nằm vùng, ”

“Giới thiệu một chút, ” Thất Sân cười đến hàm súc, trong con ngươi lại có một loại kiêu ngạo bí ẩn “Tôi tên Tân Kỳ, thật cao hứng được cùng một tổ với các cậu, ”

“Tân Kỳ? Chỉ huy sư đệ nhất đế quốc?!” Bên trong ngữ khí của Tiếu Hồn Chi không thiếu sự thán phục.

“Đều là hư danh mà thôi…” Tân Kỳ khiêm nhường một chút;

Tiếu Hồn Chi thuận miệng nói tiếp: “Còn không bằng Tiểu Giác đây.”

Tân Kỳ: “… Ha ha.” Ngũ đại tam thô thú nhân thực sự là quá đáng ghét ha ha, tốt nhất cầu khẩn ngươi không rơi vào tay ta!

Ta sẽ cho ngươi biết cái gì là thực lực của chỉ huy sư đệ nhất đế quốc ha ha đát.

Tân Kỳ bị người nào đó đánh một đòn đặc biệt đau đớn đều nhanh hắc hóa, ánh mắt chặt chẽ nhìn Tiếu Hồn Chi. Tiếu Hồn Chi bị hắn nhìn mà toàn thân sợ hãi, dưới áp lực của Tân Kỳ mà phản xạ có điều kiện dời đi chỗ khác. Đến khi không thấy thân hình của người đó trong tầm mắt nữa, Tiếu Hồn Chi mới thở phào nhẹ nhõm. Đột nhiên hắn nhìn thấy một thân ảnh gầy yếu phía trước.

—— Hắn dĩ nhiên trốn đến phía sau một giống cái!

Tiếu Hồn Chi chỉ cảm giác mình từ trong ra ngoài bị gió lạnh thổi qua, hóa thành bọt biển lơ lửng giữa không trung.

Quả thực không thể càng thương tâm.

“Kỳ thực tôi có một vấn đề, ” Đoạn Ngọc Giác ngẩng đầu hỏi, “Bên trong mỗi một tiểu tổ đều có người của các anh đến nằm vùng, cuối cùng nếu như bị người phát hiện ra, những người chưa qua cửa sang năm sẽ biết có người đến nằm vùng…”

“Sẽ không, ” Tân Kỳ tao nhã nở nụ cười, “Nếu như hoàn thành cái nhiệm vụ ẩn giấu gì, như vậy cho dù có không thông qua nhiệm vụ chính cũng sẽ thông qua bài kiểm tra này; mà tiểu tổ chưa hoàn thành nhiêm vụ ẩn giấu, vĩnh viễn sẽ không biết cái nhiệm vụ ẩn giấu này, chúng ta chỉ có thể tuyên bố với bên ngoài, xx tiểu tổ hoàn thành nhiệm vụ ẩn giấu mà thôi.”

****

Mấy người Đoạn Ngọc Giác đi ra khỏi rừng rậm, lão sư đang dựa vào trên thân cây chơi game chú ý thấy tiếng bước chân, vô cùng kinh ngạc mà ngẩng đầu lên: “Các em đã hoàn thành nhiệm vụ?”

“Hoàn thành.” Tân Kỳ mở miệng trước: “Thân phân của tôi đã bị phát hiện ra.”

Ngữ khí của Tân Kỳ khá là bất đắc dĩ, người lão sư kia tựa hồ như hiểu ra điều gì, gật gật đầu: “Thì ra là như vậy…”

Hoàn thành cái nhiệm vụ ẩn giấu kia, nhiệm vụ của bọn nhỏ không hoàn thành cũng coi như qua cửa, nói như vậy thì người của tiểu tổ này đi ra sớm cũng không có gì đáng kinh ngạc. Lão sư cúi đầu nhìn trò chơi, đi thiếu một bước liền chết!

Tân Kỳ như là hiểu được người lão sư kia nghĩ cái gì, ác liệt câu khóe môi một cái, nhẹ nhàng mà nói:”Nhiệm vụ tùy cơ phân phối cũng hoàn thành rồi đây.”

“(⊙o⊙)?” Người lão sư kia không cố sống được, ngẩng đầu lên nói, “Một ngày? Cậu không giúp bọn họ đi?”

“Làm gì cần tôi giúp, ” Tân Kỳ cười ý vị thâm trường, “Bọn họ vô cùng lợi hại a.”

Quyết đoán đóng máy chơi game, “Đến, để cho thầy kiểm tra nhiệm vụ một chút, các em mở ra quang não.”

Mấy người nghe lời mở ra quang não, người lão sư kia ánh mắt phức tạp nhìn nhiệm vụ trên quang não, đây chính là hai nhiệm vụ khó khăn nhất, bọn họ cư nhiên hoàn thành trong vòng một ngày, còn hoàn thành nhiệm vụ ẩn giấu! Nhớ tới khi mình tham gia thí luyện này phải ở trong này giằng co chín ngày a!

Người này so với người khác quả nhiên liền bị tức chết!

Người lão sư kia đột nhiên xông lên một tâm tình bi phẫn trong lòng, “Vật phẩm nhiệm vụ đâu?”

Tân Kỳ đem hai loại đồ vật kia đưa cho hắn, lão sư nhìn một chút, nói: “1. Đạt được phân hoa của ‘Hạnh Tông Hoa’, hoàn thành viên mãn;2. Đạt được đan hạt của dị thú cấp hai ‘Hỏa Ngân Ưng’, hoàn thành viên mãn;3. Nhiệm vụ ẩn giấu, ta là nằm vùng, hoàn thành viên mãn.”

Đồng thời Tân Kỳ đem quang não của mình liên kết với quang não của giáo sư, truyền đi vật phẩm nhiệm vụ, đó là video hoàn chỉnh liên quan đến nhóm nhỏ của Đoạn Ngọc Giác trong quá trình thực hiện nhiệm vụ! Chuyện quan trọng nhất của nằm vùng chính là ghi lại video của quá trình thực hiện nhiệm vụ, đưa cho lão sư nghiệm chứng, cuối cùng từ lão sư nghiệm chứng truyền cho trung tâm kiểm soát trung ương lưu trữ lại, từ quang não của trung tâm trung ương đến cho điểm.

Quang não của mấy người trong nháy mắt xuất hiện một hình ảnh, trên đó có trăm hoa đua nở, bách điểu đua tiếng, ngay sau đó có một hàng chữ phiêu phù ở trong hình —— đó là điểm của lần khảo nghiệm này, ” Nhiệm vụ tùy cơ phân phối, hoàn thành viên mãn, đánh giá S cấp; nhiệm vụ ẩn giấu hoàn thành viên mãn, đánh giá S cấp, đánh giá chung giới S cấp.”

Thanh âm lạnh như băng của máy móc vang lên, ngoại trừ Đoạn Ngọc Giác ra các thanh viên của tiểu tổ hai mặt nhìn nhau, cái kiểm tra này từ trước tới nay chưa bao giờ được đánh giá S cấp!

Kết quả kiểm tra cao nhất trước kia cũng là cấp A, đó cũng là thành tựu ghê gớm, mới nhất là cấp A do Võ thánh trẻ tuổi nhất Mông Kình Nhận sáng tạo, trước đó, đã có trăm năm chư từng được cho điểm cấp A!

Lần cho điểm cấp S này sẽ đưa tới một trường máu me như thế nào a?

Đoạn Ngọc Giác, Mông Kình Nhận, chờ chút, cái tên Đoạn Ngọc Giác này sao lại nghe quen như vậy?Đây không phải là vị hôn phu của Mông Kình Nhận sao?!“Ta sát, ” Tiếu Hồn Chi lẩm bẩm nói, “Hai người đều là biến thái, người khác còn sống thế nào a.”

Lúc này, trong sâm lâm đột nhiên vang lên một thanh âm, “Tiểu tổ thứ nhất hoàn thành nhiệm vụ đã xuất hiện, tiểu tổ thứ nhất hoàn thành nhiệm vụ đã xuất hiện, tiểu tổ thứ nhất hoàn thành nhiệm vụ đã xuất hiện.”

Âm thanh này vang lên ba lần, hơn nữa chỉ có thể truyền tới bên trong tai của học sinh, nhất thời, tất cả mọi người trong sâm lâm đều sôi trào!

Đang cùng dị thú đối kháng một cái nào đó thú nhân nghe được câu này, động tác ngừng lại bị dị thú tàn nhẫn mà nạo một móng vuốt, cả người đều hỏng mất hô to: “Ngọa tào! Mẹ hắn đây cái tiểu tổ biến thái nào a!”

“Mẹ hắn đây đúng là ngày thứ hai sao?! Nói cách khác bọn họ một ngày liền hoàn thành nhiệm vụ? Này tuyệt đối là đang đùa ta!”

Bởi vì một giống cái nào đó mà một cuộc huyết tinh gió lốc đang chậm rãi mở ra màn che.

Tân Kỳ phát ra một tin tức cho Mông Kình Nhận, than thở, quả thực không thể càng thảm hại hơn.

“Yên tâm đi, trải qua chiến dịch này, em cảm thấy được sẽ không ai đánh chú ý lên bảo bối nhà anh, bảo bối nhà anh quá mức ưu tú, chúng ta chỉ có thể nhượng bộ lui binh.”
Bình Luận (0)
Comment