Một gợn sóng dao động nhàn nhạt như có như không bao trùm cả khu vực. Đây là tác dụng của dò xét tạp, khu vực này phức tạp nên sóng dò xét không chỉ một mà đến năm loại, bởi vậy có thể thấy được bọn họ đề phòng chặt chẻ ra sao.
Ngụy liễm tức mặc dù không có uy lực cường đại như liễm tức pháp, nhưng cách thu liễm hơi thở lại cực kì xuất sắc. Dưới năm luồng dao động khác nhau, hắn như một con cá bơi xuyên qua, không làm nổi một tia bọt nước.
Duy A thủy chung như u linh đi theo bên cạnh hắn. Không biết hắn dùng cách nào nhưng lại những sóng dò xét kia không làm cho hắn lộ diện. Trần Mộ đã từng đem vấn đề này hỏi qua Duy A, nhưng hắn cũng không giải thích được.
Trần Mộ đã quen “Kính nhi viễn chi” với hắn, sự cường hãn của người này đã sớm vượt qua loài người.
Do có sóng ngắn dò xét bên ngoài, nên bên trong căn cứ phòng thủ lại có chút lỏng lẽo.
Ttrận ác chiến hôm nay quả thật là kịch liệt. Cho dù Trung Đạt Thư Phủ thực lực hùng mạnh, nhưng tinh thần hao tổn cũng thật lớn. Vì muốn cho mọi người có thể nghỉ ngơi thoải mái, Tiếu Nguyên chỉ an bài năm tên tạp tu cảnh giới vòng ngoài.
Đừng tưởng rằng sự cảnh giới như vậy là thấp, năm tên tạp tu này, tài nghệ sử dụng dò xét tạp phiến cả liên bang tuyệt đối có thể đứng vào top hai trăm. Năm tên trinh sát tạp tu cường lực như thế, vậy tuyệt đối là phi thường kinh khủng.
Bất quá dò xét tạp cũng có khuyết điểm, vì nó đối với dao động năng lượng cực kì mẫn cảm, bất cứ một tia nhỏ dao động năng lượng nào cũng có thể tạo ra chú ý, nhưng nếu không có năng lượng như thực vật thì lại không nhận ra.
Cái đó và tính chất của dò xét tạp cùng tạp tu tu tập phương pháp cảm giác có trực tiếp quan hệ. Trừ bỏ một ít phương pháp rèn luyện cảm giác đặc thù, phương pháp rèn luyện cảm giác bình thường đều mẫn cảm đối với năng lượng.
Đương nhiên cũng có ngoại lệ, tỉ như quái vật Tây Trạch ba mươi năm trước, hắn tu tập vật luyện pháp tắc ở phương diện này độc nhất vộ nhị. Trần Mộ từng bị hiểu lầm là tu tập vật luyện pháp tắc.
Cũng may năm người này. Cũng không quá mức như vậy.
Căn cứ của Trung Đạt Thư Phủ rất rộng lớn, gồm rất nhiều kiến trúc nhỏ. Bất quá bởi vì trước kia Trung Đạt Thư Phủ cũng không coi trọng La Dữu thành, cho nên nơi này cũng không quá kín cổng cao tường. Như căn cứ của Trần Mộ, chính là một tòa trụ sở được phòng vệ nghiêm mật, chỉ cần thủ một cửa, người bên ngoài muốn tiến vào, chỉ có một cách là cường hãn tấn công.
Cũng bởi vì nơi này không phải trụ sở dạng đó, nếu không Trần Mộ và Duy A hai người căn bản không cách nào lẻn vào.
Trong căn cứ hết sức an tĩnh, chỉ có một chỗ còn có ánh đèn.
Trần Mộ cùng Duy A mượn bóng tối kiến trúc che chở. Lặng yên không một tiếng động hướng nọ chỗ ngọn đèn tới gần.
Bản đồ kiến trúc căn cứ này cũng đã bị Hề Bình điều tra và nắm giữ. Nơi này trước kia là một căn cứ của tạp tu đoàn sau khi rời khỏi. Được bán cho một thương nhân.
Trải qua mấy lần sang tay, nơi này trở thành căn cứ khổng lồ cho các đoàn đội thuê. Chuyên môn cung cung cấp nơi tạm thời nghỉ ngơi. Bản đồ căn cứ là do Hề Bình mua được với giá cao từ tay một kiến trúc tạp tu địa phương từng tham gia bảo trì trụ sở này trước kia.
Có bản đồ trong tay, cũng làm hành động an toàn hơn rất nhiều.
Nơi sáng đèn chính là một phòng hội nghị nhỏ, có thể chứa được hai mươi người, có trang bị phương tiện phát hình tiên tiến theo như mô tả chi tiết trên bản đồ,nên Trần Mộ vừa nhìn là biết ngay.
Chôn sâu dưới nền phòng là hệ thống ống dẫn nước đường kính cao một thước rưỡi đi thông đến một kho hàng cách đó năm mươi thước chính là nơi mà hai người cần đến lúc này.
Phòng hội nghị ở vào trung tâm trụ sở. Chung quanh nó hai mươi thước hoàn toàn trống trãi, nếu như ai trực tiếp tới gần khả năng bị phát hiện rất lớn. Mà kho hàng mặc dù cách Trần Mộ hơn bảy mươi thước. Nhưng dọc theo đường đều là phòng ốc, có thể ẩn nấp rất tiện lợi.
Kỹ xảo ẩn núp của hắn học từ ma quỷ nữ chuyên dựa vào hoàn cảnh chung quanh. Ma quỷ nữ khẳng định còn nhiều kỹ xảo lợi hại hơn nữa, nhưng Trần Mộ chỉ học được kỹ xảo cơ bản này. Bất quá vận dụng nhiều lần nên rất tinh tường, cơ hồ trở thành bản năng của hắn.
Hơn nữa Trần Mộ phát hiện, một chiêu này nhìn như đơn giản, nhưng khá hữu hiệu. Khi cùng Duy A đối luyện, chiêu này cũng có thể phát huy tác dụng không nhỏ. Nhờ vào kỷ xão này thời gian đối kháng có thể tăng lên chừng ba giây.
Đừng tưởng chỉ có ba giây là ít, cùng Duy A đối luyện, nhiều thêm một giây đều cực kì khó được. Trần Mộ cùng Duy A trong khi đối luyện, thời gian chỉ tính không tới vài phần giây.
Trong bóng tối hắn cẩn thận địa liếc nhìn chung quanh, không có phát hiện bất cứ gì động tĩnh. Trần Mộ dán mặt đất vọt mạnh lên. Hắn như một con con báo linh hoạt, trong bóng tối nhảy vọt ra. Bởi vì không thể sử dụng Nê Thu tạp lúc này, hắn chỉ còn cách vận dụng lực lượng bản thân.
Cũng may dù thực lực hắn không bằng Duy A, nhưng hiện giờ cũng cường hãn dị thường. Lực bộc phát kinh người làm cho hắn hóa thành một đạo hư ảnh, cùng với bóng tối che chở nên rất khó phát hiện. Về phần Duy A, tốc độ nhanh hơn, thân ảnh càng mờ nhạt.
Hai người rất nhanh đi tới góc tường cạnh kho hàng.
Trên mặt Trần Mộ bao trùm mặt quỷ hoa, năm vệt màu sáng ướt át, hình hoa văn như máu lẫn lộn từ trán của hắn, kéo dài cằm, quỷ dị vô cùng. Mặt quỷ hoa mỗi lần hình thành đường nét cũng không giống nhau, không lo bị người phát hiện.
Duy A trên mặt đeo một cái mặt nạ đá mài màu đen. Đây là do một loại hợp kim kì dị chế tạo ra, Hề Bình vì hành động đêm nay nên từ trong các vật dụng lấy cho hắn.
Mặt nạ đen tuyền, không có hoa văn, mặt ngoài trải qua đá mài xử lý, không phản quang, hơn nữa khi mang nó hết sức mềm mại dễ chịu. Đáng tiếc, mặt nạ như vậy chỉ có một tấm, nhưng thật ra Trần Mộ chỉ thích mang mặt nạ do mặt quỉ hoa tạo thành. Còn Duy A lại rất thích chiếc mặt nạ này.
Lai lịch mặt nạ này không ai biết, nếu như không phải Hề Bình đối với nhà đấu giá thật sự hết sức quen thuộc, chứ không thì làm sao nhớ được một mặt nạ nho nhỏ như vậy trong đống đồ mang đến?
Kho hàng đóng cửa, nhưng không là vấn đề gì đối với Trần Mộ và Duy A, hai người vốn là không chuẩn bị từ cửa chính đi vào.
Đây là một kho hàng bình thường, dùng để chứa đựng một ít đồ dùng hàng ngày không phục vụ cho chiến đấu. Bởi vậy, nó sử dụng loại đá xây dựng bình thường và rẻ nhất.
Duy A tay phải chộp nhẹ vào góc tường. Động tác nhìn như êm ái, nhưng lại cực kỳ hữu hiệu, khối đá lớn bị hắn dễ dàng bóc ra như người ta móc bùn.
Năm sáu phút đồng hồ sau, một động khẩu cở thân người hình thành. Ngẫm lại Duy A không mượn bất cứ công cụ gì trợ giúp, lại dễ dàng đào ra một động khẩu như vậy, ngay cả quen mắt nhưng Trần Mộ vẫn có cảm giác khó tả.
Hai người không nói gì liền chui vào.
Vừa vào, đã ngữi thấy mùi ẩm mốc, xem ra nơi này đã bỏ không thật lâu.
Trần Mộ đi đến cửa mở hờ cửa thông gió mà từ bên ngoài nhìn vào tuyệt đối không phát hiện khác lạ. Sau đó hắn nhẩm tính lại vị trí và toàn bộ khu vực trụ sở, nhanh chóng an bài hướng rút lui khi cần.
Cùng khi đó Duy A bật nắp cống thông xuống ống dẫn nước.
Nắp cống bằng sắt có cài khóa, nhưng vì đã quá lâu năm, hơn nữa không được chăm sóc bảo dưỡng nên đã mục rửa. Duy A không mất chút sức nào liền bẻ gãy thanh khóa.
Một cỗ không khí cay mũi khó ngửi tràn vào kho hàng.
An bài đường rút lui hoàn chỉnh, Trần Mộ liền không do dự từ cửa thông đạo nhảy xuống, Duy A theo sát phía sau hắn.
Trước giờ Trần Mộ vẫn tưởng rằng Duy A cùng ma quỷ nữ giống nhau đều là cao thủ ám sát. Nhưng hôm nay hắn lại cảm thấy không đúng, Duy A như cường lực cao thủ hơn là hắc ám sát thủ. Nếu như ma quỷ nữ làm chuyện này, nhất định có thể càng chuyên nghiệp càng hoàn mỹ hơn.
Bất quá Trần Mộ đang bị ngập nửa người dưới nước, nên cũng không còn tư cách nói đến ai khác.
Bên trong ống dẫn không khí hết sức khó người, đầy chuột bọ rắn rết, phía trên nước rỉ nhỏ giọt. Lòng ống đen kịt, cũng may lúc này Trần Mộ cũng không cần phải cẩn thận nên có thể sử dụng chiếu sáng tạp.
Không ai có sóng dò xét có thể xuyên thấu mười thước đất. Vì chất liệu càng dày tác dụng ngăn cách sóng dò xét cùng cảm giác hiệu quả lại càng cao.
Một năng lượng thể cỡ nắm tay phát ra ánh sáng trắng mềm mại trôi nổi trước mặt Trần Mộ soi sáng trong phạm vi ba thước, làm cho lòng ống sáng rực lên.
Hai người lập tức gia tăng tốc độ, rất nhanh liền tới phía dưới phòng hội nghị.
Trần Mộ cẩn thận tắt chiếu sáng tạp, nhưng độ nghi ở vào trạng thái kích hoạt, như vậy dễ dàng cho hắn tùy thời ra tay.
Trên đầu hai người có một chỗ ống dẫn dựng đứng thông lên.
Trong ống dẫn hình tròn trơn trợt, nhưng Duy A lại như một con thằn lằn, leo lên rất dễ dàng. Trần Mộ không dùng biện pháp như Duy A, Phụ Bích liên của hắn đã sớm rớt mất, nếu không đây chỉ là một vấn đề nhỏ.
Hắn đột nhiên rùn chân, sau đó mạnh mẽ vọt lên.
Thật đáng giật mình, đó là ba thước cao. Trong giầy hắn vẫn chứa đạn lực thảo, có thể tăng cường lực bộc phát của hắn rất nhiều.
Hắn lại nhớ tới đến, lúc đầu ma quỷ nữ cho mình mấy thứ đồ vật này quả là thực dụng, chỉ tiếc hiện tại chỉ còn lại có đạn lực thảo cùng mặt quỷ hoa.
Khi hắn bay lên hết mức, Duy A trên đầu vươn tay bắt được cánh tay hắn.
Trên tay kéo theo một người, nhưng Duy A không chút nào bị ảnh hưởng, tốc độ vẫn nhanh chóng leo lên, cả quá trình không có phát ra bất cứ thanh âm gì.
Bò ước chừng bảy tám thước, hai người đã mơ hồ nghe thấy tiếng nói.
Mà lúc này, ống dẫn dựng đứng cũng tới khúc bẻ ngang ra cửa thoát nước.
Hai người nhẹ bước, chậm rãi di động trong ống, động tác cực nhẹ, e sợ phát ra thanh âm.
Mà trên đầu bọn họ, trong phòng hội nghị tiếng nói cũng càng ngày càng rõ ràng.