Tạp Đồ

Chương 53

Mai Đạt nhìn qua khoảng chừng 60 tuổi, trên mặt đầy nếp nhăn, tóc đã bạc trắng, đôi mắt hơi đục nhưng trông rất hòa nhã dễ gần. Lão mặc quần áo rất rộng, trái ngược với trang phục của đám Tả Đình Y.

“ Đình Y à, gần đây con có khỏe không?” Mai Đạt cười cười, nhìn Tả Đình Y rồi nói:” Cha con cứ ép ta tới đây ở, nên ta cũng chẳng biết làm sao nữa.” Mai Đạt và Tả Thiên Lâm quen nhau đã hơn hai mươi năm, quan hệ đã trên mức bạn bè bình thường. Mai Đạt lại rất yêu quý Tả Đình Y nên từ khi hắn còn nhỏ đã hết lòng dạy dỗ, không hề giữ lại gì.

“Thế thì tốt quá! Con lại có thể được nghe ngài dạy bảo rồi!” Tả Đình Y vui sướng nói.

Mai Đạt cười lớn rồi quan tâm hỏi:” Việc học tập của con gần đây thế nào? Có gặp phải vấn đề gì khó khăn không?”

“Việc học tập thì không có vấn đề gì.” Tả Đình Y chợt nhớ tới bộ tạp ảnh {Không Hẹn Mà Gặp} được mệnh danh là “sát thủ dụng cụ”, hắn liền vội vàng nói:” Nhưng mà con vừa có được một tấm tạp phiến rất kì quái, con đã dùng tất cả các dụng cụ để phân tích, kì quái là dụng cụ phân tích nào mà phân tích tạp phiến này cũng sẽ bị hỏng.”

“Hả, còn có chuyện này sao?” Mai Đạt cảm thấy hứng thú, hỏi:” Vậy tấm tạp phiến đó đâu? Đưa ta xem một chút.”

Tả Đình Y vội đưa Mai Đạt tới phòng chế tạp của mình.

Mai Đạt cẩn thận quan sát bộ tạp ảnh {Không Hẹn Mà Gặp}, sắc mặt dần trở nên nghiêm trọng. Một lúc sau Tả Đình Y mới dám hỏi:” Thầy có nhìn ra điều gì không?”

“Trên bề mặt của huyễn tạp cấp một này có kết cấu rất đặc biệt, bây giờ ta cũng chưa thể đưa ra phán đoán chính xác được.” Mai Đạt cẩn thận nói. Tả Đình Y hiểu rất rõ thầy mình, một khi ông đã nói như vậy thì đúng là đã không nắm chắc.

“Các dụng cụ bị hỏng ngươi để ở đâu?” Mai Đạt đột nhiên hỏi.

Tả Đình Y chỉ vào góc phòng:” Để ở đó.”

“A, xem ra sức phá hoại của tấm huyễn tạp cấp một này cũng thật là lớn đó.” Mai Đạt vuốt râu, cười nói.

Tả Đình Y cũng cười nói:” Trong trường cũng có một vài bạn học gặp nạn. Bọn họ vì muốn nhanh chóng phá giải tấm huyễn tạp này mà đã phải bồi thường hơn hai trăm vạn.” Mà em gái hắn cũng vì bị hỏng mất tạp phiến nên đã làm loạn lên một lần.

Mai Đạt nghe vậy liền cười ha ha.

“Để ta xem chuyện gì đã xảy ra với những dụng cụ đó.” Thấy vẻ mặt khó hiểu của Tả Đình Y, Mai Đạt giải thích:” Nếu chúng ta không thể sử dụng dụng cụ để phân tích nó thì có thể phân tích dụng cụ, xem xem là nguyên nhân gì khiến cho chúng bị hỏng, từ đó có thể ước đoán loại năng lượng mà huyễn tạp này phát ra.”

Tả Đình Y lập tức hiểu ý thầy, trong lòng rất khâm phục, tại sao mình lại không nghĩ ra chứ?

Đương nhiên việc tháo những thiết bị đó ra là do Tả Đình Y làm, còn Mai Đạt thì đứng bên cạnh hướng dẫn các điểm cần chú ý, đồng thời giải thích tác dụng của các bộ phận khiến cho Tả Đình Y thu được lợi ích không nhỏ.

Dụng cụ phân tích đã bị tháo ra, tấm tham trắc tạp vốn là trung tâm của nó giờ đang nằm trên tay Mai Đạt.

Tấm tham trắc tạp này đã bị cháy hơn một nửa, làm cho bề mặt của nó thay đổi hẳn. Mai Đạt đưa tấm tham trắc tạp tới trước mặt, vừa cẩn thận quan sát vừa giải thích cho đứa học trò cưng:”Tham trắc tạp được làm từ hỗn hợp bột quặng Bạch Vấn và bột Định Nham, sau đó cho thêm da của rắn Hồng Tinh đã qua phân giải, cuối cùng dùng keo Lãnh Nguyệt ép lại thành hình. Loại tạp phiến này cực kì cứng rắn, hơn nữa còn có đặc điểm là có khả năng chịu được nhiệt độ cao.”

“Vậy sao nó lại có thể bị đốt thành thế này?” Tả Đình Y thấy khó hiểu.

Mai Đạt cười ha ha:” Cái gọi là khả năng chịu nhiệt độ cao chỉ là một khái niệm tương đối. Nếu như nhiệt độ vượt qua giới hạn thì nó sẽ bị đốt cháy.”

“Ý của thầy là nhiệt độ sinh ra đã vượt quá giới hạn?”

“Đúng.” Mai Đạt nói tiếp:” Tuy ta không rõ việc chế tạo tham trắc tạp nhưng nguyên lý hoạt động thì cũng biết một ít. Nó sẽ phát ra một lượng nhỏ năng lượng tiến vào trong tạp phiến cần phân tích, sau đó từ năng lượng phản hồi mà biết được kết cấu của tạp phiến. Đây cũng là nguyên lý của hầu hết dụng cụ phân tích hiện nay.”

Thấy ánh mắt sùng bái của Tả Đình Y, Mai Đạt cười vang:” Ha ha, cái nguyên lý này cũng chẳng thâm ảo gì cả, chỉ cần ngươi chịu khó đọc là sẽ biết ngay thôi. Nhưng bây giờ ngươi vẫn còn trẻ, mấy thứ linh tinh này cũng không thích hợp với ngươi đâu.”

Trên mặt Tả Đình Y lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Ánh mắt Mai Đạt lại trở về trên tấm tham trắc tạp, miệng lẩm bẩm:”Sở dĩ tấm tham trắc tạp này bị đốt cháy là do nhiệt độ đã vượt qua giới hạn. Nhưng mà trong tình huống nào nhiệt độ lại tăng cao đến thế?”

Thấy trên mặt thầy lộ ra vẻ suy tư, Tả Đình Y không dám quấy rầy.

Nửa giờ trôi qua, Mai Đạt mới ngừng suy nghĩ, hồi phục lại tinh thần, đôi mắt cũng sáng lại. Thấy ánh mắt ân cần của Tả Đình Y, Meda lắc đầu tự giễu bản thân:” Người già tinh thần cũng chẳng còn minh mẫn. Bây giờ ta cũng không rõ tình huống nữa, chờ ta từ từ suy nghĩ, khi nào có kết quả sẽ nói lại cho ngươi.”

Trong lòng Tả Đình Y thầm hối hận vì đã đem vấn đề này đi hỏi thầy. Hắn nhẹ nhàng khuyên:” Thầy hãy để chuyện này sang một bên đã, khi nào rảnh rỗi hẵng xem lại.”

“Ngươi yên tâm, ta mặc dù đã già nhưng còn lâu mới chết, ngươi không cần phải lo lắng.” Mai Đạt nói.

Sau khi thầy Mai Đạt về phòng, những suy nghĩ trong đầu Tả Đình y lại trỗi dậy. Mai Đạt không chỉ là một vị cao cấp chế tạp sư, hơn nữa học thức và kiến thức đều vượt xa những cao cấp chế tạp sư bình thường. Nếu ngay cả ông ta cũng không thể kết luận thì sao hắn lại không chú ý?

Chẳng lẽ là một lưu phái mới? Hay là có người nào đã tiến hành cách tân?

Suy nghĩ một lúc lâu cũng chẳng thể kết luận được gì. Tả Đình Y đột nhiên đập mạnh vào đầu mình một cái, sao mình không nghĩ tới việc tìm vị chế tạp sư làm ra bộ tạp ảnh này. Chỉ cần tìm được người đó thì chẳng phải sẽ giải quyết được mọi vấn đề sao? Đã có thể mua được tạp ảnh thì với thực lực của Tả gia chắc chắn sẽ tìm ra được vị chế tạp sư đó.

Hắn lập tức gọi quản gia tới rồi giao nhiệm vụ cho y. Những chuyện thế này cứ giao cho người chuyên nghiệp là tốt nhất.

Hắn thấy rất tò mò với người có thể chế tạo ra tạp phiến lợi hại như vậy.
Bình Luận (0)
Comment