Tạp Đồ

Chương 542

Thành Ba Môn bị tập kích bất ngờ, trong con mắt người khác là một trận tập kích hoàn mỹ.

Dưới con mắt của họ, Mộc Tự doanh vô thanh vô tức xuất hiện ở ngoài thành Ba Môn rồi rất nhanh chóng hoàn thắng trận. Trong trận chiến khiến người ta kể chuyện say sưa này, biểu hiện của hai vị tạp tu Mộc Tự doanh đã gây nên sự chú ý của rất nhiều người. Mộc Tự doanh có thể nói là được trang bị quá xa xỉ việc này tạo nên sự bàn tán xôn xao.

Bất quá kẻ khác chỉ có thể đỏ mắt mà thôi. Ngoại trừ Lục Đại, phỏng chừng không có người có thể trang bị xa xỉ như thế.

Điều này dường như đã xác minh tin tức lan truyền về lời đồn lâu nay, rằng Bạch tổng quản chính là người chế tạo ra hàng loạt tạp phiến số. Nhưng trong mắt những người để ý, điều này lộ ra chút kỳ quái. Từ lúc Bạch tổng quản bắt đầu thành lập Mộc Tự doanh đến giờ, thời gian cực kỳ ngắn. Cho dù là Bạch tổng quản là người chế tạo ra hàng loạt tạp phiến, nhưng chỉ bằng vào sức lực bản thân hắn, như thế thì có thể chế tạo ra nhiều tạp phiến như thế? Chẳng lẽ hắn đã sớm bắt đầu chuẩn bị? Hay còn nguyên nhân khác?

Mọi người đau đầu phát hiện, sát thần Tây Trạch là câu đố khiến người khác nhìn không ra, Bạch là đệ tử của hắn cũng là một điều bí ẩn.

Hắn chưa bao giờ tháo xuống mặt nạ. Không ai biết dưới mặt nạ kia rốt cuộc khuôn mặt hình dạng gì? Anh tuấn? Xấu xí? Hắn tên thật là gì, mọi người đều không biết.

Hắn là một tên tạp tu nổi tiếng, theo học Sát thần Tây Trạch. Từng lấy mười chiêu đánh chết cao thủ Pháp Á có [Lam Băng phù dực]. Hơn nữa, nghe truyền tụng, hắn còn là người chế tạo ra hàng loạt tạp phiến số thần bí. Tạp phiến hắn chế tạo, mỗi tấm đều là tinh phẩm, đắt đỏ vô cùng.

Hắn là chiến thuật thiên tài trong thế hệ trẻ, được chính miệng La Tư tán thưởng. Trong sự vây quét của liên quân hắc đạo mà đào thoát, giết sạch Giang quân, kỳ tập Ba Môn. Chiến công hiển hách khiến toàn Liên bang để ý.

Mộc Tự doanh thời gian thành lập không quá mấy tháng, trong bàn tay của hắn liền trở thành một lực lượng cường đại khiến kẻ khác mới nghe bóng gió đã sợ hãi. Bên cạnh hắn,có rất đông cao thủ tụ tập, nhưng không biết ai mới là người mạnh nhất của Mộc Tự doanh.

Tất cả mọi việc khiến vị tổng quản này càng thêm thần kỳ cũng càng hấp dẫn chú ý của mọi người.

Nhưng đối với một vài dân chúng bình thường mà nói, cái bọn họ tò mò chính là Mộc Tự doanh rốt cuộc trong lần hành động vừa rồi đã vơ vét bao nhiêu? Theo những người nhìn thấy miêu tả lại, khi Mộc Tự doanh ly khai thành Ba Môn, mang theo một đội xe dài nhìn không thấy đầu đuôi.

Nếu như nói Mộc Tự doanh là một bọn cướp thì nó tuyệt đối là bọn cướp mạnh nhất từ trước tới nay. Đại thành thị giống như thành Ba Môn thì từ trước tới nay chưa bao giờ có tiền lệ bị người cướp sạch sẽ như vậy.

Thật ra mà nói, khi Trần Mộ có được danh sách thống kê cũng bị dọa nhảy dựng lên.

-Phát tài.

Đây là ý nghĩ đầu tiên phát ra từ trong đầu của hắn.

Phía trên ghi vài nghìn ký tự. So với bất cứ lần thu hoạch nào trước đây đều nhiều hơn rất nhiều. Có thể không chút khách khí nói rằng, bộ phận tinh hoa nhất tích lũy nhiều năm của thành Ba Môn đều rơi vào tay Trần Mộ.

Tiêu Ba và Tang Hàn Thủy đã đi ngủ. Sự kích động liên tục cuối cùng cũng dần tan biến, thay vào đó là sự mệt mỏi khiến bọn họ không thể không nghỉ ngơi. Cũng may đã thoát ly Vọng châu.

Ngoài việc bố trí ít lực lượng cảnh giới ra, tạp tu còn lại đều vào trong xe nghỉ ngơi. Dù sao số lượng xe quá nhiều. Bọn họ ngủ vô cùng an tâm. Ngoại trừ có tạp tu trinh sát có năng lực cường đại ra, những tạp tu cảnh giới kia cũng khiến họ cảm thấy an tâm.

Chỉ vài chục vị tạp tu cảnh giới, đối với một đội xe khổng lồ như vậy mà nói, thật sự quá bủn xỉn. Nhưng mà, nếu vài chục vị tạp tu này, đều là tạp tu cấp mà nói thì lại là chuyện khác.

Sự kiêu ngạo trên mặt những kẻ nổi tiếng này so với trước kia đã giảm bớt rất nhiều. Trên thực tế bọn họ là những tên tạp tu hộ vệ thất cấp còn sót lại. Vị trí của họ so với trước kia thấp hơn rất nhiều. Sự kiện thanh tẩy nhân viên lần trước, mười lăm tên tạp tu thất cấp vậy mà có bảy tên xuất hiện vấn đề.

Điều này khiến cho rất nhiều người cảm thấy bất an. Nhưng trước đây bởi vì lý do thực lực, sự bất an bị che giấu đi, nhưng thất cấp tạp tu hiện tại của Mộc Tự doanh có hơn mười người, Tiêu Ba cùng Tang Hàn Thủy đã từng kiến nghị Trần Mộ chọn lựa lại một đám hộ vệ.

Trần Mộ cự tuyệt đề nghị của hai người. Trong mắt của hắn, những hộ vệ này làm việc không có xuất hiện vấn đề gì, nên không có lý do gì để thay đổi.Dù Trần Mộ cự tuyệt đề nghị của hai người, nhưng vẫn đem những tên tạp tu thất cấp này cho Tiêu Ba quản thúc. Sự âm ngoan xảo trá của Cúc Hoa, đám thất cấp hộ vệ đều rất hiểu nên thành thật vô cùng.

Khi Trần Mộ trèo lên một toa xe vận chuyển khổng lồ, thì một đám người đang tranh cãi kịch liệt. Trước mặt bọn họ bày ra một chiếc Bàn bị tháo rời. Trong đám bọn họ, có người tóc đã hoa râm, có người tuổi còn rất trẻ, nhưng hiện tại đều mặt đỏ tía tai.

-Địch Luân, ta không đồng ý, cái Bàn này, tuyệt đối không phải là kết cấu tam xoa. Ta đối với cái này quá hiểu rõ.

-Tra Nhĩ, chỉ có kết cấu tam xoa mới có loại tính chất này. Nó mặc dù cùng kết cấu tam xoa nhưng ta thấy có sự khác biệt, tuy là về bản chất lại không có biến hóa.

-Không không không. Ta không đồng ý với bất kỳ quan điểm nào của hai người các ngươi. Cá nhân ta cho rằng…

Vẻ mặt bọn họ chuyên chú, hoàn toàn không chú ý tới có người tiến vào toa xe.

Đây là toa xe vận chuyển loại lớn nhất. Thể tích của nó khổng lồ, có thể chở lượng lớn hàng hóa. Trong toa xe chất đống các loại nguyên liệu tạp giới cùng thiết bị gia công, có vài chuyên gia tạp giới đều đứng ở trong này. Những chuyên gia tạp giới này tuy không thể coi là chuyên gia hàng đầu, nhưng tại thành Ba Môn thì trình độ tuyệt đối đứng đầu.

Gây chú ý cho Trần Mộ là một tên chuyên gia tạp giới tên Kha Khắc Lợi. Hắn tuổi còn khá trẻ, chỉ tầm ba mươi tuổi. Nhưng mà tại thành Ba Môn lại khá nổi danh. Tiếng tăm của hắn không phải vì hắn chế tác tạp giới xuất sắc ra sao, mà là hắn luôn luôn có hành động ngoài ý liệu của mọi người.

Rất nhiều thời điểm, hắn thoạt nhìn như người điên, ánh mắt của hắn trong thời điểm này đều nhìn vào khoảng không.. Miệng thường tự lẩm bẩm, chuyên gia tạp giới chung quanh không chịu được đành xa rời hắn.

Kha Khắc Lợi ngồi xổm ở trên là những linh kiện của chiếc Bàn (đĩa) bị tháo rời. Từ lúc Trần Mộ tiến vào, hắn đã ngồi xổm ở đó, không có nhúc nhíc.Nếu như Trần Mộ biết hắn duy trì tư thế này đã ba canh giờ thì nhất định sẽ chấn kinh.

Những linh kiện rời rạc của chiếc Bàn đó là Trần Mộ đưa cho mấy vị chuyên gia tạp giới này nghiên cứu. Hắn muốn biết, năng lực của những chuyên gia tạp giới này như thế nào.

Sự chú ý đối với tạp giới là sau thời điểm phát huy ra công năng cường đại. Trong trường chiến dịch này, Bàn đã phát huy tác dụng mấu chốt. Không có nó, Mộc Tự doanh rất có thể bị địch nhân phát hiện.

Một cái tạp giới suýt nữa hắn đã quên, vậy mà trở thành một trong những vương bài quan trọng nhất trong tay hắn. Điều này khiến hắn phải thay đổi thái độ với tạp giới. Từ trước tới này, trong mắt hắn, tạp giới đều là bổ trợ của hệ thống tạp phiến.

Vô luận là Mộc Tự doanh hay Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn, sức chiến đấu của bọn họ đều đã qua khảo nghiệm. Nhưng mà, bọn họ lại có một nhược điểm trí mạng đó là nhân số quá ít. Mộc Tự doanh hiện tại cùng Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn cộng lại cũng chưa quá bốn ngàn người. Không thể cùng Lục đại so sánh, hay như Tuyết Hoa tạp tu đoàn, nhân số của bọn họ cũng xa xa vượt xa con số này. Nhân số ít, có thể khiến đội ngũ càng linh hoạt, nhưng có ý nghĩa là một khi lâm vào trường kỳ chiến đấu, sẽ trở thành ác mộng của bọn họ.

Bàn mang tới cho hắn linh cảm, có Bàn hắn liền có thể luôn luôn nắm thế chủ động. Bọn họ có thể giống đàn sói, linh hoạt cơ động. Tránh né địch nhân, tùy thời tìm kiếm nhược điểm của địch nhân. Một kích tất thắng.

Trần Mộ hy vọng có thể chế tạo ra càng nhiều tạp giới càng tốt. Khiến lợi thế trong tay mình càng nhiều.

Vì có thể tìm kiếm được Ma Quỷ nữ, hắn nhất định đi Thiên Hồ thành trước. Hắn không phải chính khách, nhưng mà cũng rõ ràng. Thiên Hồ thành quá lớn và có thế lực liên quan.

Ở trong hoàn cảnh hỗ tạp này, có đủ lực lượng của chính mình trong tay mới có thể bảo đảm an toàn cho bọn họ. Trên tay hắn có rất nhiều thứ khiến kẻ khác thèm thuồng, hành động của Thương Lan lần này, chính là gõ tiếng chuông cảnh báo

Kha Khắc Lợi bỗng nhiên buông khay linh kiện xuống trước mặt.

-Kha Khắc Lợi, ngươi điên rồi sao?

Có người thấy vậy, nhịn không được hét to.

Kha Khắc Lợi nhắm mắt bịt tai, trên tay bắt đầu luc lọi đem hai khối linh kiện ráp lại. Tất cả các tiếng tranh cãi đều biến mất, những người khác ngơ ngác nhìn Kha Khắc Lợi.

Đống linh kiện này là thứ gì, bọn họ đều đoán ra. Dụng ý của Trần Mộ, bọn họ cũng đại khái đoán được. Nhưng mà, bọn họ không có ai dũng khí loạn động, bởi vì thứ trọng yếu như thế, nếu như bất cẩn làm hỏng, vậy chỉ sợ chính mình mất mạng.

Bọn họ cảm thấy chính mình như bị thổ phỉ ép buộc. Tiêu Ba cùng Tang Hàn Thủy chỉ vì thời gian thiếu thốn, ngay tên tuổi của Mộc Tự doanh đều không báo, trực tiếp đem người cướp tới.

Tay của Kha Khắc Lợi rất nhợt nhạt. Động tác của hắn ngay từ đầu rất chậm, nhưng dần dần động tác của hắn càng lúc càng thành thạo. Linh kiện giảm đi từng cái, tay của hắn thì không ngừng gia tăng. Rất khó có tưởng tượng là hắn lần đầu tiên tiếp xúc với Bàn.

Đến khi Bàn đầy đủ xuất hiện trên tay hắn, mọi người nhịn không được nhất tề phát ra một tiếng tán thưởng.

-Chào ngươi, ta là thủ lĩnh của Mộc Tự doanh, các ngươi có thể gọi ta là Bạch tổng quản.

Trần Mộ đi tới trước, thần thái trầm ổn tiến hành tự giới thiệu.

Khí chất trên người hắn đã biến hóa hoàn toàn. Trường chiến dịch này, tựa hồ khiến hắn thành thục hơn nhiều.

Mộc Tự doanh, Bạch tổng quản.

Những chuyên gia tạp giới này cực kỳ hoảng sợ. Bọn họ có người thậm chí nhũn cả chân, ngồi phịch xuống đất.

Xong rồi, xong rồi. Lần này chỉ sợ mạng khó bảo toàn, Tự Doanh chính là địch nhân của Thương Lan đại nhân. Bạch tổng quản là đệ tử Sát Thần Tây Trạch, tên gia hỏa giết người không chớp mắt.

Kha Khắc Lợi cúi đầu, vẻ mặt thừ ra. Ánh mắt chỉ nhìn chăm chú vào Bàn trên tay. Tựa như không nghe được Trần Mộ nói chuyện.

-Ta là người chế tạo ra Bàn

Những lời này rốt cụ khiến Kha Khắc Lợi ngẩng đầu lên:

-Cái này gọi là Bàn? Ngươi làm sao? Tên cũng không tệ.

Hốc mắt hắn sâu hoắm, mắt màu lam khiến người khách cảm thấy vài phần kinh sợ.

-Kết cấu hình đĩa không tệ nhưng nếu thêm vài thứ có thể tối ưu hóa một chút. Tỷ như dùng kết cấu Phục thức tỏa. Có thể giảm bớt sức nặng của nó, hơn nữa có thể khiến nó đưa ra càng nhiều không gian.

Trần Mộ cảm thấy vui vẻ. Ngữ khí lại không có biến hóa:

-Kết cấu Phục thức tỏa là sao?

-Đó là một loại kết cấu xoắn đôi. Có thể dùng nó để làm giá đỡ bên trong.

Kha Khắc Lợi giải thích.

-Có thể mời các hạ nói ra một chút được chứ?

Trần Mộ dùng ngữ khí kính trọng.

- Có thể.

Kha Khắc Lợi trả lời rất thống khoái.

-Nhưng ta cần ngươi có thể giảng giải một chút về kết cấu hoa văn của nó. Ta chưa từng thấy qua kết cấu hoa văn này.

-Được.
Bình Luận (0)
Comment