Tà Phượng Nghịch Thiên

Chương 43

Nơi này là vùng băng tuyết trong thế giới Triệu Hồi Thư, dõi mắt nhìn chỉ thấy một mảnh trắng xóa, ngoài ra không còn màu gì khác, chỉ một màu tiêu điều.

Nhưng lúc này, một thiếu nữ xinh đẹp đứng trên tuyết trắng tinh, khuôn mặt tuyệt sắc vẫn chưa hết ngây thơ, một thân hồng y vô cùng nổi bật trong thế giới trắng xóa này.

”Ngươi để ta tự luyện chế Tiểu Hoàn Đan?” Thiếu nữ ngửa đầu nhìn nam tử tuấn mỹ như thần linh trước mặt, trong con ngươi sâu thẳm rõ ràng hiện lên kinh ngạc.

Nam tử nhẹ gật đầu, trên người hắn hội tụ ba loại sắc thái tao nhã, cao quý, lạnh nhạt, khuôn mặt khôi ngô dù là thần tiên cũng ghen tị, gió lạnh thổi qua, tóc bạc tung bay, khiến cho thế giới trắng xóa này tăng thêm cảm giác thần bí. Ngay cả Hạ Như Phong cũng phải công nhận, chỉ có Dạ Thiên Tà gặp phải trên núi lửa mới hơn hắn một bậc.

”Đúng vậy, sau mỗi lần luyện dược, ta nhất định phải tiến vào ngủ say đến khi khôi phục linh hồn lực bị hao tổn, vì thế không thể tiếp tục giúp ngươi.”

Giọng hắn tao nhã mà không mất lạnh nhạt, dịu dàng hơn lần đầu gặp mặt một chút, ngay cả vẻ mặt lạnh như băng còn mang theo kiêu ngạo lúc trước, vô tình đã từ từ thay đổi, ánh mắt nhìn Hạ Như Phong cũng nhiều hơn một chút thưởng thức.

”Nhưng đó là đan dược tam phẩm, tuy ta đã quen thuộc dược tán nhị phẩm nhưng cũng chỉ có thể miễn cưỡng luyện chế trung cấp, còn tam phẩm...”

Hạ Như Phong siết chặt tay, nội tâm nàng cũng là khó có thể lựa chọn, Tiểu Hoàn Đan cứu mạng Hạ Vân Ly, tiếp tục kéo dài khó tránh khỏi xảy ra chuyện. Nhưng Bạch Thụy sau khi luyện đan một lần phải tiến vào ngủ say, vậy Phá Tương Đan sẽ không có ai hỗ trợ. Không có Phá Tương Đan là không có tư cách bàn điều kiện với Hỏa Viêm.

Nàng rốt cuộc nên lựa chọn thế nào? Hai bên đều là người thân, hai bên đều không thể mất đi...

”Đừng nghĩ đan dược tam phẩm khó luyện.” Bạch Thụy chắp tay sau lưng, giọng nói tao nhã êm tai nhẹ nhàng truyền vào tai, nối thẳng tới trái tim: “Đừng quên, ngươi có một ưu thế, tinh thần lực của ngươi trời sinh mạnh mẽ, chỉ cần nắm chắc việc khống chế, dưới lục phẩm sẽ không gặp bình cảnh, vì thế cũng không phải ngươi không làm được.”

Nhẹ thở dài một hơi, Hạ Như Phong thả lỏng nắm đấm, trên mặt hiện lên kiên định rạng ngời: “Được, ta thử xem.”

Từ lúc này trở đi, Hạ Như Phong hiểu rõ một đạo lý, không thể thật sự dựa vào Bạch Thụy, hắn chỉ là một u hồn, luôn có lúc không thể giúp nàng. Vì thế sau này, nếu không phải khó khăn không thể làm nổi, nàng sẽ tự mình cố gắng đi làm.

Sau khi hạ quyết tâm, Hạ Như Phong lấy ra dược liệu thu được, mặc dù dược liệu của Tiểu Hoàn Đan không phải đặc biệt khó tìm, trong thời gian ngắn cũng không thể tìm được số lượng lớn. Tìm nửa ngày mà chỉ đủ dược liệu cho năm viên, nói cách khác, cơ hội của nàng, chỉ có năm lần...

Nếu luyện Tiểu Hoàn Đan thất bại vẫn có thể tìm dược liệu lần nữa, đáng tiếc, Hạ Vân Ly đợi không được khi đó, duy trì đến hôm nay đã là không dễ, rốt cuộc không duy trì nổi nữa.

”Phương thuốc luyện Tiểu Hoàn Đan, đầu tiên là thả Trì Dũ Thảo vào, sau đó...”

Một cây dược thảo màu xanh lam, chung quanh tỏa ra ánh sáng màu lam xuất hiện trong tay nàng, Hạ Như Phong thả ra tinh thần lực, tách tạp chất trong dược thảo ra. Bởi vì có tinh thần lực lục giá, việc tách tạp chất chỉ trong chốc lát, sau khi thả Trì Dũ Thảo vào, lúc nàng lấy ra cây dược thảo thứ hai tách tạp chất rồi ném vào dược đỉnh...

”Xì.”

Hỏa diễm trên tay nàng tối sầm lại, sau khi trong dược đỉnh vang lên một âm thanh thì im lặng, mùi vị gay mũi từ trong dược đỉnh thoát ra, sắc mặt nàng mạnh biến đổi, gắt gao nắm nắm đấm. Nghĩ đến Hạ Vân Ly nằm ở trên giường, lòng của nàng bất chợt co rút đau đớn.

Không, nàng không thể thất bại, phải làm cho tâm an tĩnh lại, vì anh họ, nàng quyết không cho phép mình làm ra sai lầm.

Hít một hơi khí lạnh, nàng nhẹ nhắm mắt lại, toàn bộ thế giới đều im lặng. Thật lâu sau, nàng rốt cục mở mắt, nóng nảy trong mắt đều tan biến, chỉ còn bình tĩnh lạnh nhạt như trước. Mà Bạch Thụy thấy nàng đã khôi phục cũng gật đầu tán thưởng.

Vẻ măt thiếu nữ chăm chú, tinh thần lực dùng đến cực hạn, ngọn lửa đỏ rực đặc biệt sáng chói, làm nổi bật khuôn mặt hồng nhuận sáng bóng của nàng.

Thật lâu sau.

”Xì.”

”Bịch.”

Trong dược đỉnh lại vang lên tiếng nổ mạnh, cơ thể thiếu nữ khẽ run lên, cắn chặt môi, trong mắt hiện lên một chút kiên quyết: “Lần thứ tư, lần thứ tư thất bại, chỉ còn một lần, lần này tuyệt đối không thể thất bại nữa, tuyệt đối không thể.”

Thất bại lần thứ tư, nàng không phải không có thu hoạch, có thể nói lần này luyện dược, nàng phải phát huy tất cả sức mạnh mình có, nếu là bình thường, nửa tháng cũng không có thành quả như vậy, có thể thấy được hiểm cảnh có thể tăng lên sức lực của con người.

”Trì Dũ Thảo, Thủy Điệp Lam Tâm, Mộng Chi Hoa, Hỏa Hổ Chi Huyết, Tham Tu...”

Vẻ mặt Hạ Như Phong càng ngày càng chăm chú, lúc này tinh thần lực của nàng phát huy đến cực hạn, nhưng dù nàng có tinh thần lực lục giai, nhưng trình độ khống chế cũng chỉ là nhị phẩm, vì thế nếu không phải có tinh thần lực lục giai chống đỡ, chỉ sợ nàng sớm không chịu nổi.

”Hợp, hợp cho ta...”

Hạ Như Phong quát một tiếng, mà đan dược trong dược đỉnh đã bắt đầu thành hình, như không hài lòng những đặc tính của dược liệu khác dung hợp với mình, đan dược trong dược đỉnh không ngừng va chạm.

Bởi vì từng dược liệu đều có đặc tính riêng, mà khống chế hỏa diễm và tinh thần lực chính là dung hợp những đặc tính kia, cuối cùng biến thành một viên đan dược hoàn chỉnh.

Thời gian chậm rãi trôi qua, ngay tại một bước cuối cùng, Hạ Như Phong không cẩn thận sinh ra sai lầm nhỏ bé. Trong lòng nàng lo lắng, trên mặt phiếm hồng, há mồm “Phụt” một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, máu tươi phun trên dược đỉnh, thông qua khe hở rơi vào bên trong.

Tiếng va chạm bên trong dược đỉnh ngừng lại, nhìn dược đỉnh yên tĩnh, Hạ Như Phong khẩn trương nắm chặt bàn tay, hít sâu một hơi, bình ổn nội tâm khẩn trương.

Như vậy cuối cùng, là thất bại, hay là thành công?
Bình Luận (0)
Comment