Tà Phượng Nghịch Thiên

Chương 7

Edit: Tử Liên Hoa 1612

”Ngươi đã đến rồi?”

Tuyết trắng phảng phất, nam tử áo bào trắng tinh, ba ngàn tóc bạc ở trong gió vấn vít. Như nhận thấy được người nọ đã đến, mí mắt nhẹ nâng, thản nhiên liếc mắt nhìn thiếu nữ đi đến trước mặt một cái, nâng lên bàn tay, thiên địa linh khí cuồn cuộn hướng về phía hắn. Nam tử khóe miệng giương lên: “Ngươi tới vừa lúc, tốt nhất là nhìn cho rõ ràng đi!”

Thiên địa linh khí tụ tập, hội tụ thành một cái hư ảo dược đỉnh. Thấy vậy, Hạ Như Phong không khỏi ngẩn ngơ: “Linh hóa đỉnh? Tựa hồ chỉ có bát phẩm luyện dược sư mới làm được đi?”

Dù mới đến dị thế đại lục này, nàng cũng hiểu biết một ít trạng huống, ví dụ như nói luyện dược sư, đến bát phẩm liền có thể vứt bỏ dược đỉnh, dùng linh khí hóa đỉnh, nhưng bát phẩm như thế nào có thể dễ dàng đạt tới? Không ngờ được, Bạch Thụy lại là bát phẩm luyện dược sư.

Dường như nghĩ đến cái gì, dù là Hạ Như Phong cũng có vẻ kích động, thần sắc chờ mong nhìn Bạch Thụy cử chỉ.

”Đó là dược liệu không gian, được mô phỏng theo đại lục này, dù sao không phải đại lục chân chính nên chỗ chứa quá ít. Còn triệu hồi thư thế giới chia làm bốn bộ phận, vì có khế ước triệu hồi thú ở bên trong sinh sống, cho nên có băng sơn, núi lửa, cây cối, sa mạc chung quanh. Nguyên bản nhân loại là không có cách gì đi vào triệu hồi thư thế giới, ta lại có biện pháp đưa ngươi vào. Chỉ là ta dựa vào triệu hồi thư che chở linh hồn mà tồn tại, qua mỗi một đoạn thời gian phải ngủ say để khôi phục linh hồn lực bị tiêu hao, khi đó ngươi liền không có cách gì đi vào triệu hồi thư thế giới.”

Đầu ngón tay bắn ra, ba loại dược liệu xuất hiện bên cạnh hắn: “Hiện tại bắt đầu luyện dược bước đầu tiên, trước dùng tinh thần lực phân giải tạp chất, lại dùng hỏa diễm trừ bỏ.”

Bạch Thụy chỉ về màu trắng hỏa diễm, hỏa diễm vây quanh một trái cây đỏ rực, qua thời gian hỏa diễm chuyển từ trắng sang đỏ, phát ra ánh sáng chói ngời.

Mỗi một động tác của hắn, Hạ Như Phong đều khắc sâu vào trong não.

”Dược liệu có tạp chất càng ít, độ hoàn mỹ của thành phẩm lại càng lớn. Thứ trái cây này gọi Hỏa Long quả, là dược liệu cấp thấp nhị giai, bình thường trưởng thành trong núi lửa, dùng để luyện chế tam phẩm cấp thấp hóa linh đan. Còn có, luyện dược có ba loại, lỏng, khí và đan.”

Hạ Như Phong nghe chăm chú, nàng tựa hồ lại có cảm giác đến từng trường học cùng võ quán.

Theo góc độ bình thường liền nhìn ra Bạch Thụy vô cùng quen thuộc thủ pháp luyện đan, tựa hồ tam phẩm hóa linh đan với hắn mà nói chỉ thường thôi. Nhưng toàn bộ Hỏa Vân thành cũng chỉ có một cái nhị phẩm cấp thấp luyện dược sư, tam phẩm đan dược của Hạ gia mới càng qúy hiếm.

Lập tức, Bạch Thụy lại xuất ra một đóa sen đỏ rực,hỏa diễm màu trắng lại theo đầu ngón tay hắn đi ra: “Hồng Liên nhị giai trung cấp, cũng là ở phụ cận núi lửa mới có thể sinh trưởng, đồng dạng là dược liệu hóa linh đan. Cuối cùng là một cái Hóa Linh thảo, tam giai cấp thấp. Hóa Linh thảo đối với một ít triệu hồi thú cấp thấp có dụ hoặc trí mạng, cho nên chung quanh nó luôn luôn có triệu hồi thú thủ hộ, điều kiện sinh trưởng không phải quá khó khăn, vì vậy triệu hồi thư thế giới cũng có.”

Ba loại dược liệu bị trừ bỏ tạp chất, mặt ngoài đều là trong suốt ánh sáng, tựa như giọt máu đỏ tươi khiến người mê muội.

Dựa theo trình tự luyện chế hóa linh đan, Bạch Thụy để từng cái dược liệu vào dược đỉnh, thả tâm sen vào sau cùng.

Trong giây lát, trong dược đỉnh tỏa ra dược hương, ngửi được cổ mùi ấy, Hạ Như Phong cảm nhận linh lực trong cơ thể tăng trưởng một phần. Nàng không khỏi nhất thời mừng rỡ, đồng tử âm u thủy chung nhìn chằm chằm hư ảo dược đỉnh.

”Thành đan sao?”

”Công hiệu của hóa linh đan là khiến cho đại linh sư có thể gia tăng một cấp, dưới đại linh sư ngửi được dược hương thì tăng trưởng linh khí, không có cách gì dùng, nếu không sẽ nổ tan xác mà chết. Linh hồn của ta không chống đỡ được lâu, mỗi ngày chỉ có thể luyện chế một viên tứ phẩm đan dược. Viên đan dược này ngươi cầm bán đấu giá, đổi lấy linh kỹ cùng dược đỉnh, về sau rất nhiều thời khắc chỉ có thể tự ngươi luyện chế.”

Hư ảo dược đỉnh tiêu tán, một viên đan dược màu hồng tròn xoe được ngọn lửa màu trắng vây quanh hạ xuất hiện trong đồng tử Hạ Như Phong.

”Ta có thể luyện dược?” Giờ phút này Hạ Như Phong như vô tâm, chú ý suy nghĩ về viên đan dược, thực chất là đang vì lời nói của Bạch Thụy mà ngây ngẩn cả người.

Ở Linh Huyễn đại lục, luyện dược sư là chức nghiệp trân quý và giàu có nhất, thậm chí còn hơn cả triệu hồi sư. Vô luận là linh sư hay triệu hồi sư có được triệu hồi thú đều là không có cách gì rời khỏi sự tương trợ của luyện dược sư. Có một vị luyện dược sư đi theo, liền xem như dùng đan dược cũng có thể trở thành một cường giả.

Bởi vậy có thể thấy được tầm quan trọng của luyện dược sư.

”Luyện dược cần dùng tinh thần lực khống chế, ngươi có tinh thần lực rất cường hãn, cho nên trở thành luyện dược sư cũng không khó.”

Nói xong, Bạch Thụy đưa tay lấy ra hồng sắc đan dược trong hỏa diễm màu trắng, đưa đến trước mặt Hạ Như Phong.

Hạ Như Phong hít sâu một hơi, nhận đan dược: “Hảo, ta hiểu rồi.”

Sức nóng của mặt trời bao phủ cả điểm bán đấu giá - Nam Cung hội, người đến người đi người đi vô cùng náo nhiệt.

Giờ phút này Hạ Như Phong một thân áo choàng đỏ, đem dung nhan giấu đi, thấp trước đầu, cước bộ rất nhanh hướng phòng bán vật phẩm để đấu giá mà đi.

”Vị này... Xin hỏi ngươi là đến bán vật phẩm để đấu giá, hay là đến tham gia hội đấu giá?”

Nhìn thấy nàng đi vào, một nữ tử gợi cảm xinh đẹp đi ra đón, thời điểm nhìn đến Hạ Như Phong trong mắt xẹt qua kinh ngạc, mày liễu hơi hơi nhướn lên, bởi vì Hạ Như Phong cả người đều che dấu, lại cúi đầu cho nên nữ tử không thể xác định người trước mặt là nam hay là nữ.

Có suy nghĩ muốn cúi người nhìn cho rõ, lại e sợ chọc giận vị khách này, nữ tử chỉ có thể xấu hổ đứng yên tại chỗ.

”Khụ khụ...” Hạ Như Phong đưa tay lên che miệng ho khan hai tiếng, giả thanh âm trầm thấp của nam tử: “Ta là đến bán đấu giá tam phẩm cấp thấp hóa linh đan.”

”Cái gì? Tam phẩm cấp thấp đan dược?” Nữ tử xinh đẹp hô to một tiếng, tròng mắt kinh ngạc, lập tức nghĩ đến chính mình vừa rồi giọng điệu quá mức vô lễ, mới xấu hổ cười: “Ha ha, tam phẩm đan dược bình thường đều thể dùng mắt thường nhìn ra, ta trước đi thông tri Lâm Đại sư, chỉ có Lâm Đại sư mới giám định được cấp bậc đan dược.”

Không ngờ rằng bán đấu giá một cái đan dược còn phiền toái như vậy, Hạ Như

Phong nhẹ nhàng nhíu mày, lại vẫn là gật đầu: “Vậy ngươi nhanh lên.”

”Tốt, đại nhân thỉnh chờ.” Nữ tử rất lễ phép cúi mình vái chào, lau đi trên trán mồ hôi, vội vã hướng bên trong phòng bán đấu giá chạy đi.
Bình Luận (0)
Comment