Ta Tu Tiên Một Mình

Chương 11 - Từ Hôn ( 2 )

" Khụ " Mộ Dung Hoài lại ho nhẹ một tiếng, nhìn về phía Lý Ung Sơn, nhàn nhạt nói:

- Lý Ung Sơn sư huynh cũng đã minh bạch , làm ta có chút ái nái.

" Bốp " Chén trà trong tay Lý Ung Sơn bị bóp nát.

- Thật nực cười , rõ ràng là ta bị ép từ hôn - Lý Ung Sơn đột nhiên hét lên, trong mắt có một tia tức giận , không chút nào che giấu.

Hắn nhìn chằm chằm Mộ Dung Tịnh im lặng một hồi, không chút biến sắc nói :

- Mộ Dung Tịnh , ngươi nghĩ sao về chuyện này?

Mộ Dung Tịnh hơi sửng sốt , ánh mắt quét về phía Lý Hạo Nhiên , khuôn mặt tràn đầy hàn ý , còn chưa kịp nhận ra thì cảnh tượng hôm trước lại hiện lên trong đầu.

Nhưng khi ánh mắt của nàng nhìn thấy Phụ Thân và huynh trưởng , một tia sợ hãi trong lòng nàng liền tiêu tán :

- Ta... ý kiến của ta là ta không muốn liên quan gì đến Lý Hạo Nhiên nữa. Nhất là loại hôn sự này ta muốn từ hôn.

Nhìn thấy con gái nói như vậy, Mộ Dung Hoài lại tiếp lời, nhẹ giọng nói:

- Lý huynh , ta biết chuyện này có chút khó khăn, dù sao chuyện này cũng không phải ý của ta, chủ yếu là nguyện vọng của tiểu nữ . Huynh cũng biết , những người làm cha như chúng ta ai cũng muốn nhìn thấy con mình hạnh phúc . Hy vọng rằng Lý huynh nghĩ đến giao tình nhiều năm của chúng ta , giải trừ hôn sự này...

Nghe vậy, Lý Ung Sơn siết chặt nắm đấm, nội lực mạnh mẽ không ngừng lưu lại trên tay, lửa giận trong lòng đã lên đến cực điểm.

- Từ hôn ? Tốt... Mộ Dung Hoài các ngươi Mộ Dung gia bây giờ càng ngày càng không đem Lý Gia của ta để trong mắt. Ta biết ngươi vừa mới đột phá đến Hậu Thiên tầng chín, đối với thực lực của mình tự tin mười phần. Vậy ta và ngươi quyết đấu một trận , để quyết định hôn sự của bọn chúng.

Lời nói vừa thốt ra, bầu không khí trong toàn bộ đại sảnh lập tức sôi trào , kèm theo âm thanh của nội lực mạnh mẽ cọ xát vào khoảng không.

Nghe vậy, Mộ Dung Hoài sắc mặt ngưng trọng, tay hơi nâng lên, nhưng cuối cùng vẫn chọn cách đặt xuống.

Hắn chỉ vừa bước vào Hậu Thiên tầng chín, liền biết mình không thể phải đối thủ của Lý Ung Sơn người đã đạt tới Hậu Thiên tầng chín ba năm trước.

Đánh nhau có nghĩa là kéo thêm rắc rối!

Lông mày cau lại, giọng điệu trở nên khác hẳn so với lúc trước nhu hoà :

- Lý Ung Sơn, dù sao chuyện này là chuyện của thế hệ trẻ của hai tộc . Ta không muốn chuyện này dẫn đến mâu thuẫn giữa hai tộc chúng ta, đến lúc đó lại để kẻ khác chiếm tiện nghi.

Hắn là đang nói đến tây huyện ba đại thế gia Mạc Gia.

Ba gia tộc nhìn qua như hòa thuận, nhưng đằng sau chính là kẻ sống người chết , bọn họ ai cũng đều muốn trở thành thế gia số 1 tại Tây Huyện.

Ngay khi hai bên trở mặt bầu không khí đang hỗn loạn, một âm thanh lạnh lùng đột ngột vang lên trong đại sảnh.

- Từ hôn ? Haha ... Nếu ta không đồng ý thì sao?

Ngay khi những lời này vang lên, ánh mắt trong đại sảnh đều đổ dồn về phía Lý Hạo Nhiên đang ngồi .

- Lý Hạo Nhiên , đây là phụ thân ta cùng cha ngươi thảo luận, ngươi được quyền sen vào sao ? - Mộ Dung Tịnh ở bên cạnh im lặng, lúc này tức giận hét lên.

- Như thế nào ? Ý của ngươi là ngay cả ta người trong cuộc cũng không có tư cách xen vào? Hay là ngươi cho rằng Mộ Dung gia nhà ngươi rất lớn sao ? - Lý Hạo Nhiên chậm rãi đứng lên, vẻ giễu cợt khóe miệng lộ ra vẻ khinh thường.

- Đừng nghĩ là ta không biết tại sao ngươi lại muốn từ hôn, không phải bởi vì ta ở Lý Gia nhiều năm điều là tên phế vật sao ? Nói thật , ngươi nghĩ ta thực sự muốn kết hôn với ngươi sao? Thực lực chỉ mới là Hậu Thiên Tầng Thứ 5 , liền không để ai vào mắt . Ở trong mắt ta , Mộ Dung Tịnh ngươi chẳng là gì cả, Hậu Thiên Tầng Thứ 5 , là cái chó má gì chứ.

Lý Hạo Nhiên hoàn toàn không để ai vào mắt, trong đại sảnh không ngừng chửi rủa thậm chí càng ngày càng gay gắt :

- Ngươi ... - Mộ Dung Tịnh nghe xong mặt đen rồi lại trắng, trong mắt hiện lên đầy sát khí nhìn Lý Hạo Nhiên.

- Hạo Nhi , lui xuống! - Lý Ung Sơn ngồi giữa đại sảnh quát nhẹ.

Lý Hạo Nhiên dửng dưng tiến lên một bước, nhìn về phía phụ thân, nhàn nhạt nói:

- Cha, chuyện này là giữa ta và Mộ Dung Tịnh , để ta tự xử lý.

Mộ Dung Tịnh vừa rồi bị Lý Hạo Nhiên chửi rủa không cho chút thể diện sắc mặt tái nhợt đột nhiên đứng lên, không chút lưu tình chỉ tay vào Lý Hạo Nhiên , nói:

- Ngươi còn muốn tự mình giải quyết? Hôm nay Mộ Dung gia chúng ta nhất định phải từ hôn!

- Thế nào, chẳng lẽ Mộ Dung gia các ngươi muốn uy hiếp Lý Gia chúng ta?

Lý Hạo Nhiên ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía Mộ Dung Hoài.

- Mộ Dung Hoài đây là cách ngươi dạy tiểu nữ sao ? - Lý Ung Sơn đang ngồi trong đại sảnh nhìn chằm chằm Mộ Dung Hoài nói , trong giọng có chút chế giễu.

Mộ Dung Hoài trên mặt không có chút biểu tình gì, nghe vậy nhẹ giọng nói:

- Lý huynh , bọn chúng đều là người trẻ tuổi, có chút nóng tính. Ngươi cũng đừng để tâm.

Trong giọng điệu của hắn không có chút trách móc nào, như thể hắn đã ngầm chấp thuận hành vi của tiểu nữ mình.

- Tốt cho một cái nóng tính , xem ra Mộ Dung gia các ngươi dạy dỗ con cháu thế này sao ? - Lý Ung Sơn sắc mặt càng thêm tức giận, nội lực nồng đậm trong cơ thể sẽ nhàn nhạt bộc phát.

Thấy vậy, Mộ Dung Hoài vẫy tay che trước người con gái, bảo vệ.

Ngay sau đó , Mộ Dung Hoài đột nhiên nhún vai nói:

- Đây chỉ là một đề nghị từ hôn nhỏ thôi, ta nghĩ người trẻ cũng giải quyết được vấn đề của người trẻ. Cổ nhân có câu " Trượng phu phải có năng lực bảo vệ thê tử mình, nếu ngay cả thê tử cũng không bảo vệ được thì làm gì đây . Lý huynh , ngươi nghĩ thế nào?

Sau khi nhìn thoáng qua Lý Hạo Nhiên trong mắt Mộ Dung Hoài lóe lên một tia khinh thường, sau đó nhìn Lý Ung Sơn thật sâu.

Lý Ung Sơn còn chưa kịp trả lời, Lý Hạo Nhiên ở bên cạnh đột nhiên tiến lên một bước, lạnh lùng nhìn Mộ Dung Hoài.

- Theo bối phận , ta nên gọi ngươi là thúc , ta vốn vẫn coi ngươi là trưởng bối của ta , nhưng bây giờ mỗi lời ngươi nói đều là chế nhạo ta là phế vật. Đúng vậy ... Ta từ nhỏ đã không tu luyện nội lực. Không có thiên phú, mười năm không có đột phá cảnh giới , nhưng ta nói cho ngươi biết, ba mươi năm Hà Đông , ba mươi năm Hà Tây , vĩnh viễn không có người dừng lại không tiến lên. Cho dù con gái ngươi lớn lên có khuynh quốc kuynh thành, nam nhân gặp đều yêu thích , đột phá đến Hậu Thiên tầng thứ năm trong mười năm liền là thiên tài, nhưng ta muốn nói cho ngươi biết trong mắt ta nàng ta chỉ là một tên phế vật.

Trong mắt Lý Hạo Nhiên không có chút sợ hãi, cho dù thực lực của người trước mặt cao hơn hắn mấy cấp, hắn cũng không nhượng bộ.

Nghe vậy, trong mắt Mộ Dung Hoài ý giễu cợt càng thêm nồng đậm, hắn khinh thường liếc nhìn Lý Hạo Nhiên , nói

- Ngươi tưởng rằng thực lực hiện tại của ngươi có thể bảo vệ con gái ta?

Nói xong, Mộ Dung Hoài chỉ tay về phía Mộ Dung Tịnh nói:

- Hừ, ngươi đã nói như vậy, ta liền cho ngươi một cơ hội. Nếu như ngươi có thể thắng được một chiêu trong tay con gái ta, hôm nay ta sẽ rời khỏi Lý Gia , sau này tuyệt sẽ không nói gì về việc từ hôn nữa.

Những lời này vang lên cả đại sảnh không giấu giếm sự giễu cợt.

Đột nhiên, bầu không khí bên trong trở nên âm trầm.

Bình Luận (0)
Comment