Trời vừa hửng sáng, trái đất vừa mới thức giấc.
Trong phủ đệ Lý Gia truyền đến âm thanh la hét.
Đó là giọng của thế hệ đời thứ ba của Lý Gia, luyện công buổi sáng.
Đẩy cửa phòng ra, không khí mất mát từ phủ đệ cùng ánh sáng trắng của bầu trời bắn vào trong phòng, một luồng hơi thở sảng khoái thoát ra.
- Chà ... Thiên địa linh khí cũng rất tốt. Tuy rằng không thể so sánh với mảng thiên địa linh khí ở Tông phái kiếp trước , nhưng so với linh khí của thế tục thì dồi dào gấp mấy lần.
Lý Hạo Nhiên nhìn lên bầu trời, trên bầu trời xanh mờ ảo, có một vết nứt dài màu trắng dường như bị ai đó khoét ra, trong trí nhớ của hắn vết nứt màu trắng này đã tồn tại rất lâu từ trước khi hắn sinh ra, cũng không ai biết về nó. Vết nứt xuất hiện như thế nào, nó đã tồn tại bao nhiêu năm cũng không ai rõ.
Người ta đồn rằng trong hàng vạn năm, vô số võ giả cả đời cố gắng phá vết nứt trên trời này, nhưng cuối cùng đều thất bại, thậm chí có một số võ giả tiền bối vẫn đang cố thăm dò bên trong vết nứt.
Theo thời gian, vết nứt này cũng trở thành một bí ẩn.
Trên sân huấn luyện của Lý Gia có hơn chục đệ tử đời thứ ba đang trải qua huấn luyện cơ bản nhất như cưỡi ngựa, đứng cọc gỗ, nhảy cóc, đều là những người chưa đến cấp bốn.
Nội quy của nhà Lý Gia rất nghiêm khắc, mỗi sáng những đệ tử chưa đến Hậu Thiên tầng bốn buổi sáng đều phải luyện thể lực , cho đến khi lên đến Hậu Thiên tầng bốn.
Lý Hạo Nhiên đã tung ra là một trong những người này, nhưng bây giờ hắn không cần luyện tập buổi sáng nữa.
Ở lối vào sân , một người đàn ông cao lớn chống tay, đứng đứng đó chẳng khác gì kim cương, liên tục ra lệnh cho những con cháu đang được huấn luyện cơ bản.
Lý Hạo Nhiên dừng lại, rốt cục tiến lên, đi tới bên người kia khẽ nói :
- Tam Bá.
Người đàn ông kia chính là Tam Bá của Lý Hạo Nhiên, gọi là Lý Ung Khuê . Lý Ung Khuê quay đầu lại, trong mắt có lửa giận , nhưng khi nhìn thấy đó là Lý Hạo Nhiên không khỏi sửng sốt, hỏi:
- Thương thế của ngươi nhanh như vậy đã khôi phục rồi sao ?
Nghe vậy Lý Hạo Nhiên nhíu mày, trong lòng biết mình bị thương nặng bất tỉnh trên lôi đài, đã truyền khắp Lý Gia.
Nghĩ đến đây, Lý Hạo Nhiên trong lòng cười lạnh, nếu để cho ngươi biết được phế vật trong mắt các ngươi đột nhiên đột phá Hậu Thiên Tầng thứ 5 , xem các ngươi còn cười được không ?
- Tam Bá , đó là do phụ thân lấy lấy Hóa Tán Đan cho ta phục dụng.
Vẻ tức giận trên mặt Lý Ung Khuê dần dần tan đi, có chút kinh ngạc nói:
- Tiểu Hạo , đại ca đem cả ngũ giai đan dược quý giá cho ngươi dùng . Xem ra huynh ấy không hoàn toàn thất vọng về ngươi. Ngươi phải tiếp tục chăm chỉ luyện tập à.
Lý Hạo Nhiên gật đầu, Lý Ung Khuê xua tay nói:
- Vết thương của ngươi vẫn chưa lành. Mấy ngày nay ngươi không cần phép tham gia luyện tập, nhưng khi khỏi hẳn, ngươi vẫn phải chăm chỉ luyện tập.
- Đa tạ , Tam Bá - Lý Ung Khuê hơi cúi đầu đi về phía ngọn núi phía sau Lý Gia.
Lý Ung Khuê nhìn bóng lưng đang rời đi của Lý Hạo Nhiên gãi đầu, trong mắt có chút khó hiểu.
- Bị thương nặng như vậy, qua một đêm liền khôi phục . Còn nhìn hắn hiện tại bộ dáng như thế này, không giống như vừa mới khỏi bệnh nặng? Ngược lại là tràn đầy sinh khí. Hóa Tán Đan thực sự thần kỳ như vậy sao ? Như thế nào , lần trước ta sử dụng không có tác dụng như vậy ?
........
Bàn Tơ Nham , nằm ở ngọn núi phía sau của Lý Gia, là nơi có thiên địa linh khí mạnh nhất , thông thường người của các Lý Gia phải đạt đến , Hậu Thiên Tầng thứ 4 mới có thể đến đây tu luyện .
Bàn Tơ Nham mặc dù có linh khí mạnh nhưng lại rất bạo , võ giả không tu luyện đến Hậu Thiên Tầng bốn mới có thể dẫn linh khí vào cơ thể, tiến hành rèn luyện , những người dưới Hậu Thiên Tầng 4 đi vào sẽ bị bạo khí xâm nhập vào cơ thể cho đến chết.
Cho nên chủ nhân Lý Gia năm đó ban hành lệnh cấm, cấm bất kỳ kẻ nào ở dưới Hậu Thiên tầng 4 , bước vào Bàn Tơ Nham.
Nhưng chỉ cần đạt đến Hậu Thiên Tầng bốn trở lên, ngươi có thể tiến vào trong đó hấp thu bạo khí, sau đó đem hóa giải hấp thu vào cơ thể, hiệu quả luyện hóa bạo khí này hơn gấp đôi hấp thụ thiên địa linh khí bên ngoài , chính là bởi vì tồn tại của Bàn Tơ Nham mà Lý Triệu Văn chỉ mất 30 năm để lập nên Lý Gia vương oai khắp các Huyện thành, đã trở thành một trong ba thế lực lớn ở tây huyện.
Về phần ba thế lực khác , ngoài Lý Gia ra còn có Mạc Gia và Mộ Dung Gia , đều là thế lực lớn.
Sáng sớm, một số đệ tử thứ hệ thứ ba đã đột phá Hậu Thiên Tầng 4, đã chuẩn bị vào núi để luyện tập.
Lý Hạo Nhiên ánh mắt quét qua đám huynh đệ này, không nói lời chào, trực tiếp đi về phía Bàn Tơ Nham.
- Này, đây không phải là tên phế vật kia sao? Không ở trong sân huấn luyện,lại chạy tới đây xem náo nhiệt sao ? - Một giọng nói giễu cợt từ trong đám người vang lên, giọng nói là một nữ nhân.
Lý Hạo Nhiên thậm chí không cần nhìn lại , cũng biết người vừa lên tiếng là ai .
" Mộ Dung Tịnh "
Nàng ta là muốn trêu đùa Lý Hạo Nhiên muốn nhìn thấy hắn xấu mặt , yêu cầu hắn tham gia cuộc khảo hoạch hàng năm, nàng hứa sẽ kết hôn với hắn nếu hắn lọt vào top 10.
Trong gia tộc, phụ thân của Lý Hạo Nhiên là Lý Ung Sơn, quản lý mọi việc lớn nhỏ, lúc tuổi già mới kết hôn sinh ra một trai và một gái là hắn và Lý Minh Nguyệt . Nhị bá của hắn là Lý Ung Chương có ba người con , một trai , hai gái, điều là thế hệ thứ ba của Lý Gia, gọi là Lý Thất Dạ , Lý Ngọc Tốn, và Lý Lục Nhi . Tam Bá Lý Ung Khuê cũng có hai trai và một gái, về phần dì tư của hắn đã không còn ở Lý Gia nữa và hơn mười năm trước đã gả đi.
Trong Lý Gia Lý Hạo Nhiên và Lý Ung Khuê có quan hệ khá tốt , mặc dù đều là thành viên của Lý Gia , nhưng con cháu thế hệ thứ ba , lại không được hòa thuận cho lắm.
Về phần Mộ Dung Tịnh , nàng là tiểu tư trong ba thế lực lớn Mộ Dung Gia .Nàng được hứa hôn với Lý Hạo Nhiên từ khi còn nhỏ cho nên nàng được đưa đến ở trong Lý Gia.
Nếu như lúc trước Lý Hạo Nhiên nhìn thấy Mộ Dung Tịnh , nhất định sẽ hồi hộp , thầm mừng rỡ, nhưng bây giờ Lý Hạo Nhiên , người đã sống hơn 30 năm, hoàn toàn không có hứng thú với loại cô nương như này.
- Biểu ca Lý Hằng thật sự không đem ngươi đánh tàn phế sao? Ngươi đúng là mệnh lớn à - Mộ Dung Tịnh. Không chút che miệng nói.
- Đánh ta tàn phế ? - Lý Hạo Nhiên dừng lại, thật sâu nàng một cái, nói - Xem ra ta đoán không sai , ngươi để cho Lý Hằng ra tay nặng với ta như vậy.
Giọng nói của Lý Hạo Nhiên rất bình tĩnh.
- Ngu ngốc đúng là ngu ngốc, hiện tại mới hiểu ra sao ? - Mộ Dung Tịnh khinh thường nhìn Lý Hạo Nhiên.
- Tốt ! Rất Tốt... Thân là vị hôn thê của ta , lại cùng người ngoài đối phó với ta. Tiểu thư nhà Mộ Dung gia đúng là khét tiếng không biết xấu hổ! - Giọng nói của Lý Hạo Nhiên dần trở nên lạnh lùng.
- Ngươi...... Ngươi dám nói chuyện với ta như vậy sao ? vị hôn thê? Thật nực cười , mọi người nghĩ một tên phế vật như ngươi xứng đáng làm vị hôn phu của ta sao?
Mộ Dung Tịnh kích động những đệ tử Lý Gia xung quanh, cả ba thế hệ đệ tử này đột nhiên cười rộ lên.
Thậm chí còn chỉ vào mặt Lý Hạo Nhiên.
Một tên trong số Lý Gia đệ tử., không thèm để ý , duỗi ra ngón giữa.
- Một ngón tay ta cũng có thể giết tên phế vật ngươi, ngươi làm sao có tư cách trở thành hôn phu của , Mộ Dung Tịnh , đúng là cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga.