Ta Tu Tiên Tại Việt Nam !

Chương 30 - Thông Qua

Chương 30: Thông Qua

Hưng Đạo Đại Vương thần niệm chỉ điểm cho Duy: “Tiểu tử ngươi giờ phút này chỉ là linh hồn trong không gian của Trần gia lệnh bài, ngươi hãy mau thi triển Ấn mà ngươi lĩnh ngộ.”

Duy gật đầu, hắn nhìn về phía Hưng Vũ Vương thần niệm, đôi mắt nhắm lại rồi chợt mở ra. Sau lưng tám màu sắc rực rỡ hiện lên phân thành tám màu: vàng, đen, đỏ, tím, trắng, xanh, nước biển, xanh lá cây, nâu. Tám màu đều sáng rực rỡ xoay tròn tựa như một đạo lý huyền ảo.

Trong đó màu nồng đậm nhất chính là màu đỏ và màu tím.

Màu đỏ chính là Hỏa Ấn hắn chuyên tu, dù sao hắn thường song tu với Hỏa Nhi nên Hỏa Ấn của hắn đã đạt cấp độ cao hơn các Ấn khác.

Dù sao chúng ta cũng mới thấy hắn thi triển ra Hỏa Ấn, Thủy Ấn ở ngoài đời. Nhưng có một Ấn khác hắn đã thi triển ra mà chúng ta không ngờ tới. Đó chính là Lôi Ấn.

Lôi Ấn quang mang màu tím, Duy tu luyện Lôi Ấn từ khi nào ? Tên này cũng rất thông minh, ở nhà tu luyện buồn chán, hắn cũng nghĩ ra vài cái hay hay, đó chính là cho tay vào ổ điện để tu luyện Lôi Ấn.

Sét hay tia sét là hiện tượng phóng điện trong khí quyển giữa các đám mây và mặt đất hay giữa các đám mây mang các điện tích khác dấu, đôi khi còn xuất hiện trong các trận phun trào núi lửa hay bão bụi. Khi phóng tĩnh điện trong khí quyển, một tia sét có thể di chuyển với tốc độ gần trăm vạn ki lô mét trên giờ.

Nên việc sờ vào ổ điện cũng khiến hắn tu luyện Lôi Ấn.

Hưng Đạo Đại Vương giờ phút này đôi mắt vẫn như cũ nhắm chặt đã mở ra, tinh quang sáng lạn hiện rõ vẻ chấn động.

“Cái gì ! Tiểu tử này lĩnh ngộ tất cả Bát Đại Huyền Ấn ?”

“Thật không thể tin nổi !”

“Trời ơi đây là cỡ nào thiên tài tuyệt thế !”

“Ta năm đó lĩnh ngộ ba ấn đã xưng là thiên tài a. Đây là cỡ nào tủi nhục !”

“Hưng Vũ Vương cũng chỉ lĩnh ngộ được sáu ấn thôi !”

Hưng Vũ Vương thần niệm vẻ mặt cũng sững sờ vô cùng, rốt cuộc cũng nhanh khôi phục hiện lên vẻ mặt phấn khích.

“Tiểu tử, coi như ngươi lĩnh ngộ cả Bát Đại Huyền Ấn đã vượt qua cả ta. Đã vượt khảo nghiệm ! Nhưng dù thế nào cũng đánh một trận đi !”

Duy khóe miệng có chút co quắp. Vị Hưng Vũ Vương con trai Trần Hưng Đạo này có chút cuồng chiến đấu a.

“Được !”

Duy chắp tay lại, tám màu quang mang xoay tròn rồi dừng lại. Màu quang mang màu đỏ bắn ra một hư ảnh bàn tay bay về phía Hưng Vũ Vương, đó chính là Thiên Thủ Như Lai màu đỏ chót.

Hưng Vũ Vương không hề nao núng, nhẹ nhàng phất tay,Thủy Ấn là màu xanh quang mang nồng đậm còn hơn cả màu xanh của Duy cũng bắn ra tia hư ảnh hiển hóa thành một thanh trường Kiếm màu xanh đẹp đẽ đối chọi với Thiên Thủ Như Lai màu đỏ.

Hai hư ảnh va chạm vào nhau rồi mờ nhạt tan thành mây khói.

Thấy đòn tấn công của mình dễ dàng hóa giải. Phải nói Hỏa Ấn chính là Ấn hắn tu luyện cao nhất trong Bát Đại Huyền Ấn, ngày ngày hấp thụ Hỏa Nguyên Khí của Hỏa Nhi ấy vậy mà bị đánh tan trong chớp mắt.

Hưng Vũ Vương giờ khắc này chủ động tấn công sau, Kim Ấn và Hỏa Ấn cũng hiển hóa thành Kim Long và Hỏa Long hư ảnh gào thét lao về phía Duy

Sau đó Duy không hề tỏ ra yếu thế lần lượt Lôi Ấn, Thủy Ấn cũng bắn ra hư ảnh Thiên Thủ Như Lai màu tím và màu xanh về phía Hưng Vũ Vương.

Dù sao chỉ là Hưng Vũ Vương thần niệm nhưng với cảnh giới Luyện Khí Hậu Giai như Duy cũng không thể nào đấu được, hắn dù sao cũng chỉ là so đấu công pháp Bát Đại Huyền Ấn với ngài mà thôi.

Thiên Thủ Như Lai màu tím và xanh va chạm vào hai con hỏa kim long đang gào thét điên cuồng.

Nhưng rất nhanh bị đánh bại, mờ nhạt rồi biến mất.

Kim Long và Hỏa Long lại một lần nữa gào thét bay về phía Duy.

Duy gào thét: “Ta không tin !”

Hắn vung hai tay về phía trước, đằng sau tám đại quang mang rực rỡ xoay tròn rồi tất cả đồng bộ phóng ra Tám Hư Ảnh Thiên Thủ Như Lai màu sắc sặc sỡ.

ẦM ! Hư ảnh va chạm vào nhau chấn động, các vị gia chủ thần niệm đều sợ hãi không ngớt. Kẻ thì sợ hãi kẻ thì đố kị với thiên phú tuyệt đỉnh của Duy. Trời xanh bất công a. Cùng là người tại sao lại ưu ái người này người kia !

Chỉ có Thanh Cao thần niệm vẻ mặt kích động ôm lấy lão cha thần niệm gần đó hét lớn: “Trần gia quật khởi rồi, Trần gia quật khởi rồi!”

Thần niệm của Thanh Cao này dù sao cũng là ý chí của Thanh Cao khi chạy trốn và nuôi Thanh Trúc còn đang tập đi tập nói nên tính tình mạnh mẽ dáng vẻ thanh niên trẻ khỏe vô cùng nào có khí tức tang thương.

Ầm Ầm không gian trắng tinh rung chuyển khiến mọi người sợ hãi, Hưng Đạo Đại Vương vung tay, không gian lại bình yên trở lại.

Hưng Đạo Đại Vương giờ phút này nào có thể giữ được vẻ mặt nhàn nhã nữa, ngài vẻ mặt nghiêm túc, con ngươi bắn ra tinh quang sáng lạn nhìn về phía Duy dường như muốn nhìn thấu bí mật của hắn.

Duy cũng nào để ý, hắn đang ở trong tình thế chiến đấu, giờ khắc này hắn chỉ chiến đấu với chiến đấu.

Sau đó Duy và Hưng Vũ Vương đều sẽ tung ra Ấn để đối chọi với nhau. Từng Ấn từng ấn va chạm nhau tan thành mây khói nhưng để Duy phát hiện ra một điều thú vị. Hắn cảm thấy đấu với Hưng Vũ Vương nếu dùng Ấn tương đương thì chẳng cách nào đánh bại được ngài. Chỉ có thể dùng Ấn khắc Ấn.

Địa Ấn áp chế Thủy Ấn, Thủy Ấn có thể áp chế Hỏa Ấn, nên giờ khắc này Duy và Hưng Vũ Vương chẳng khác nào chơi Kéo Búa Bao.

Nhưng Duy có lợi thế hơn đó chính là hắn có Sinh Ấn hay Mộc Ấn, và Địa Ấn.

Địa Ấn có thể áp chế Thủy Ấn luôn nói Sơn Tinh đánh bại Thủy Tinh, Sinh Ấn có thể áp chế Thiên Ấn. Nên trong đầu hắn đang suy nghĩ làm mọi cách để Hưng Vũ Vương thi triển ra Thủy Ấn và Thiên Ấn.

Tương sinh Tương khắc, Thủy Ấn có thể khắc Đoài Ấn hay Tử Ấn, Thiên Ấn khắc Lôi Ấn. Nên lợi thế của Duy đó chính là thế chủ động.

Hưng Vũ Vương bên kia tức giận không thôi, lại nói tiểu tử Duy kia rất đáng giận, mỗi lần thi triển đều lừa hắn để hắn thi triển ra Thủy Ấn và Thiên Ấn, chỉ cần ra hai ấn này thì ngay lập tức tiểu tử kia sẽ thi triển Địa Ấn và Sinh Ấn.

Sau một hồi các chiêu thức Bát Ấn thi triển liên tục tan thành mây khói, rốt cuộc Hưng Vũ Vương cũng không chịu nổi giơ tay lên nói: “Tiểu tử đủ rồi !”

Duy dừng lại vẻ mặt nguy hoặc.

Hưng Vũ Vương lộ ra vẻ mặt tiền bối coi trọng tiểu bối đáp: “Dừng ở đây đi, cũng không cần đánh nữa, ngươi đã qua khảo nghiệm, hiện giờ ngươi chính thức là gia chủ Trần gia !”

Lại nói dù thua thế nhưng không thể thua mặt a, Hưng Vũ Vương lộ ra vẻ mặt cao thâm mạt trắc để Duy kính nể không thôi.

Duy quỳ một chân xuống ôm quyền đa tạ Hưng Vũ Vương.

Các lão gia chủ đời trước đời trước tiến đến chúc mừng Duy.

Lão cha của Thanh Cao thần niệm không nhịn được hỏi: “Tiểu tử, ngươi bây giờ cũng là người Trần gia, có nên hay không thay tên đổi họ ? Dù sao sau này nhi tử của ngươi sẽ để họ nào ? Nếu lấy theo họ ngươi thì chẳng phải Trần gia không còn sao ?”

“Đúng vậy ! Còn xin ngươi lấy Trần gia làm chủ”

Các vị gia chủ đời tổ tông nhao nhao đáp, chỉ có Hưng Vũ Vương thần niệm đứng cạnh bên Hưng Đạo Đại Vương thần niệm lắc đầu không thôi.

Duy cũng lúng túng không thôi, hắn lắc đầu nói từ chối. Cha sinh mẹ đẻ họ hắn là Nguyễn, làm sao có thể đổi.

Hưng Đạo Đại Vương bỗng dưng nói: “Vật cực tất suy, thiên địa vạn vật rốt cuộc cũng sẽ trôi theo dòng chảy thời gian, Trần gia cũng vậy, tiểu tử hiện tại ngươi nắm giữ trần gia lệnh bảo, là người gánh vác trọng trách của Trần gia, Trần gia trọng trách không phải chấn hưng gia tộc mà bảo vệ Đại Việt, bảo vệ quốc gia !”

“Tiểu tử sẽ không cô phụ kỳ vọng của ngài”- Duy trầm giọng quỳ xuống ôm quyền nói.

Đối với vị thần nhân huyền thoại trong dòng lịch sử của Việt Nam này trong lòng hắn sùng kính không thôi, nay tận mắt thấy được ý chí mong muốn của ngài, hắn cảm thấy thật sôi trào nhiệt huyết.

Dù sao đối mặt với vẻ mặt buồn chán của các gia chủ thần niệm, Duy không quan tâm, bọn hắn cũng chỉ là ý chí còn sót lại của Trần gia. Có thể Trần gia một mực suy yếu chính là nhờ ý chí của bọn hắn.

Duy mở mắt, nhìn khung cảnh xung quanh thay đổi, hắn đứng ở đó nhìn lên trên bàn thờ của Trần gia vẫn phát ra quang mang chói mắt, hắn lại nhìn xuống dưới đất, Thanh Trúc đang nhắm mắt khoanh chân xếp bằng, lúc này đôi mắt nàng nhắm chặt lại khóc như mưa.

Hắn cũng hiểu vì sao nàng lại như vậy nên cũng không quấy rầy.

Duy cười nhạt, hắn vung tay lên, Trần gia lệnh bảo nằm trong tay hắn. Lệnh bài này vẫn sáng chói mắt vô cùng, Duy nhìn thấy được nó có khắc chữ “Trần”. Duy vung tay lệnh bài bay về phía Thanh Trúc, hắn mặc dù được công nhận là Trần gia gia chủ. Nhưng chung quy vật này nên quay về với chủ nhân chính thức của mình.

Trước lúc đi ra ngoài, hắn được Hưng Vũ Vương thần niệm chỉ điểm cho rất nhiều.

Hắn thế nhưng mới biết lúc đầu Hưng Đạo Đại Vương chỉ lĩnh ngộ được bảy Ấn mà thôi nhưng sau này lĩnh ngộ được ấn thứ tám.

Hưng Đạo Đại Vương có nói cho hắn một câu trước khi hắn ra ngoài đó chính là: “Nếu có thể hãy tiến vào Thăng Long Động Phủ, trong đó có thứ khiến Bát Đại Huyền Ấn của ngươi mạnh hơn”

Duy im lặng, hắn thế nhưng đã tiến vào Thăng Long Động Phủ nhưng là tiến vào thẳng cái hang núi nơi ở của Lạc Long Quân a, Thăng Long Động Phủ rộng lớn hay như thế nào hắn cũng không biết. Xem ra lần này trở về hảo hảo hỏi Lạc Long Quân tổ phụ mới được.

Duy cũng không quấy rầy Thanh Trúc dù sao hắn đã xin cho Thanh Trúc vào để các vị gia chủ và Hưng Vũ Vương chỉ điểm. Còn hơn những thế đó chính là gặp lại Thanh Cao thần niệm.

Dù sao chỉ là Thanh Cao thần niệm cũng là gặp lại được cha một lần, cha con gặp nhau không tránh một trận khóc sướt mướt.

Bình Luận (0)
Comment