Ta Tưởng Một Mình Mỹ Lệ

Chương 20


Nhịn một chút.
_____________________
Edit: FAFOEVER.
"Kiều Kiều tỷ!"
Hứa Kiều mới vừa mở cửa ra, liền nghe thấy giọng nói tràn đầy nhiệt tình của Tô Hi, nàng nhìn qua thì thấy Tô Hi đang nằm trên sô pha, trong tăm cầm một cây tăm, trên đầu cây tăm có cắm trái cây - cũng không biết là táo hay là lê, nàng vẫy tay với Hứa Kiều.

Nhưng trong tầm mắt nhìn được, chỉ thấy một cánh tay mang vòng tay màu đỏ đang lắc lư.

Còn chưa nhìn thấy người, mà đã biết người vào nhà là ai.


Ngay cả bé cún vẫn ở trong phòng cũng kêu vài tiếng "Gâu, gâu".
Hứa Kiều "Ừ" một tiếng, nàng mở tủ giày ra rồi lấy một đôi dép lê mới đưa cho Thẩm Dạ Lam, nàng đang đưa thì bảo mẫu đang chuẩn bị bữa tối ngoảnh đầu nhìn ra cửa, cười nói với Hứa Kiều:
"Tiểu Hứa về rồi à, a, đây là ai vậy......?"
Hứa Kiều nhìn sang bên cạnh, nhìn dì Tô nói: "Bạn học của con, chút nữa dì dọn dẹp phòng khách giúp con, cậu ấy sẽ ở đây một thời gian."
Bảo mẫu cười gật đầu: "Được."
Hứa Kiều lại giới thiệu với Thẩm Dạ Lam: "Đây là dì Tô - người được ba mẹ tôi mời đến để chuẩn bị bữa ăn hằng ngày."
Thẩm Dạ Lam gật đầu, nhỏ giọng nói: "Chào dì Tô."
Ánh mắt dì Tô hiền từ, bà chỉ liếc mắt một cái là có thể phân biệt được Thẩm Dạ Lam là kiểu học sinh gì, bà có chút ngạc nhiên, trước kia mặc dù Hứa Kiều cũng đã từng dẫn bạn bè về nhà, nhưng những đứa trẻ kia vừa nhìn đã thấy không phải học sinh ngoan hiền gì, một lúc đều làm cho nhà bừa bộn hết lên, lúc bà tới đã phải dọn dẹp rất lâu.

Gần đây tiểu Hứa thay đổi khá nhiều, ít nhất thì hồ bằng cẩu hữu (đám bạn xấu) kia cũng rất lâu không tới.

Nhưng......
Đây là lần đầu tiên dì Tô nhìn thấy Hứa kiều đi chung với một "học sinh tốt".

Bà âm thầm ngạc nhiên, cũng không có biểu hiện lên mặt, tuân thủ nghiêm túc nguyên tắc cơ bản của một người làm công, cực kì lễ phép không tiếp tục nhìn Thẩm Dạ Lam bối rối, mà nghiêm túc đi chuẩn bị bữa tối.
Nghe thấy giọng nói của Thẩm Dạ Lam, Tô Hi vốn đang nằm trên sô pha ăn trái cây, đang cảm thụ cuộc sống cá mặn đột nhiên ngồi dậy, bám lên thành sô pha, nàng trừng mắt nhìn qua chỗ huyền quan (thuật ngữ để chỉ khu vực sảnh ngay gần cửa ra vào nơi bước vào phòng khách).

(: ౦ ‸ ౦:)
Một giâu sau, nàng lấy cây tăm chỉ vào Thẩm Dạ Lam, khó hiểu nhìn Hứa Kiều hỏi:
\ (ω )

"Kiều Kiều tỷ, chị đưa cô ta tới làm gì vậy?"
Hứa Kiều nghe thấy giọng nói không vui của Tô Hi, ánh mắt nhàn nhạt nhìn lại, nghiêm túc trả lời: "Chị cho cậu ấy thuê phòng khách, từ giờ trở đi, cậu ấy là người thuê phòng."
Tô Hi bĩu môi (ε), nàng nghe ra ý tứ Hứa Kiều muốn mình khách sáo chút, nàng liền cảm thấy ủy khuất, dù sao đi nữa nàng mới là người có quan hệ tốt nhất với Hứa Kiều, cái tên họ Thẩm này là từ đâu nhảy ra vậy?
Đừng tưởng nàng không biết, ban nhất có rất nhiều người đều muốn quan hệ tốt vớ Hứa Kiều, ở trước mặt lão sư muốn dùng thành tích nổi bật, ở bên ngoài trường học lại có người bảo kê.
Hừ, nào có chuyện tốt như vậy?
(҂ з)
Nàng thấp giọng lẩm bẩm: "Em cũng có thể thuê phòng nhà chị mà......"
Hứa Kiều đi tới gõ đầu nàng, giọng điệu lạnh lùng hỏi: "Hôm nay làm bài tập xong rồi sao? Chị thấy hình như em đang rất rảnh đúng không——"
"Đúng lúc, chị mới vừa chuẩn bị đề thi cho em, trước khi ăn cơm làm một chút, sẵn tiện tiêu hóa đống trái cây em vừa ăn luôn."
Tô Hi: "???" (・ _ ・;)???
Nàng ôm đầu, không phục nói: "Vì sao chỉ có mình em phải làm cơ chứ?"
ヾ (。 > <) シ
Hứa Kiều nhướng mày, kinh ngạc nhìn nàng, giống như muốn nói, vấn đề đơn giản vậy mà em cũng hỏi?

Thấy Tô Hi không thấy quan tài không đổ lệ, nàng thở dài một hơi, trả lời: "Bởi vì bảng xếp hạng trước đó, chị cùng cậu ta đều thuộc top đầu, mà em, là cần phải tìm từ dưới lên thì mới thấy nha."
Tô Hi: "......!Linh hồn của học tra đã bị tổn thương."
(╥ω╥)
Nàng còn muốn kháng nghị tiếp, kết quả Hứa Kiều hoàn toàn không cho nàng cơ hội, kéo Tô Hi đến bàn học, nói: "Trước khi ăn cơm mà một đề còn chưa làm xong, em không cần ăn nữa."
Tô Hi QAQ: "Chị, chị rõ ràng nói cho em tự do trước khi ăn cơm mà——"
\ (º □ º l | l) /
Hứa Kiều kệ nàng, về phòng nhìn bé cún, bôi thuốc cho nó, lại cho nó ăn một chút, ánh mắt nàng nhu hòa, hưởng thụ cảm giác bé cún cọ cọ vào lòng bàn tay nàng.
Editor: Chu choa, đau lưng quá trời, edit được 1 nửa đau lưng quá nên tới đây thôi nha cả nhà, mai tui đăng nốt.

ヽ ( ー ).

Bình Luận (0)
Comment