Ta Vốn Phúc Hậu

Chương 137

Tử Thiên Quân nhìn Bao Cốc nghẹn ngòa muốn khóc, nói: "Ngày mai truyền thụ luyện khí thuật, sẽ nói đến luyện chế bản mạng pháp khí ngươi có thể tới nghe một chút."

Bao Cốc nhãn tình sáng lên, hỏi: "Sư Công, sẽ nói làm sao luyện hóa linh kiếm cao giai cao hơn cảnh giới của bản thân làm bản mạng pháp bảo sao?"

Tử Thiên Quân thoáng nhìn vào đan điền Bao Cốc, nói: "Nếu như ngươi là muốn luyện hóa Huyền Thiên Kiếm, hay là đột phá cảnh giới trước đi."

Bao Cốc ôm quyền thi lễ: "Sư Công, ta... Ta còn Ta còn có chuyện quan trọng muốn làm, cáo từ trước!"

Tử Thiên Quân khoát khoát tay với Bao Cốc: "Đi đi."

Bao Cốc rất không mặt mũi cúi đầu đi đến trắc điện lấy ra giấy bút viết một tờ bố cáo. Bố cáo rất ngắn gọn chính là nói muốn dùng linh thạch, linh dược đổi đan dược cùng luyện tài, đổi pháp bảo, liệt kê danh sách giá cả, về phần pháp bảo, nàng nghĩ pháp bảo hiện tại các sư tỷ sư huynh luyện ra phỏng chừng cũng không đủ, chỉ đại khái liệt kê một bảng giá. Mặt khác còn viết thêm một thông cáo chiêu mộ, muốn mời hai người thay nàng tiến hành thu mua các thứ trong môn phái trông chừng cửa hiệu. Yêu cầu mỗi ngày sau khi kết thúc tảo khóa ngồi trong cửa hiệu một canh giờ, để không ảnh hưởng tu luyện, hai người thương lượng luân phiên nhau, đãi ngộ là mỗi tháng hai mươi viên Trúc Cơ đan cùng năm mươi hạ phẩm linh thạch.

Bao Cốc mới vừa đem tờ chiêu mộ dán ra, thì có người đến nhận lời muốn lấy đan dược.

Có thể được Huyền Thiên Môn thu nhận, không phải thiên linh căn cũng là song linh căn, ngoại trừ Bao Cốc ngũ linh căn ngoại tộc thì ngay cả một tam linh căn tìm khắp nơi cũng không thấy, bỏ qua một bên những người quanh năm ở sư môn tu luyện không ra, luận tư chất, thông minh, một người lại hơn một người, công việc đơn giản như vậy, Bao Cốc cũng không cần lo lắng bọn họ không thể đảm nhiệm được, trước hết gỡ bàng thông cáo chiêu mộ xuống. Nàng dẫn hai người đó vào Huyền Thiên Trắc Điện, lấy ra hai quyển sổ trắng, nói: "Vãng lai con số lớn, sổ sách nhất định phải rõ ràng, mỗi một khoảng, mỗi một viên đan dược, mỗi một cây linh dược đều phải có ghi chép rõ ràng. Lời khó nghe nói trước, khoản mục không rõ, ta sẽ truy cứu." Nàng nói xong, nhìn thấy hai người kia vẻ mặt cổ quái đứng trước cửa không dám tiến đến, hỏi: "Làm sao vậy."

Một người nhíu mày, nói: "Bao Cốc, trắc điện này là nơi chưởng môn xử lý sự vụ, ngươi chưa xin chỉ thị tiến đến là không thích hợp đi?"

Bao Cốc thăm dò nhìn Tử Thiên Quân bên kia, phát hiện Sư Công đang nhìn chằm chằm các sư huynh luyện đan, căn bản không phản ứng nàng bên này , nói: "Đây là Sư Công ngầm đồng ý, các ngươi vào đi. Vừa rồi ta nói chuyện sổ sách, các ngươi nghe rõ rồi chứ?"

Hai người đều gật đầu.

Bao Cốc đơn giản dạy bọn họ làm thế nào dựa theo phương thức của nàng ghi chép sổ sách, lại căn dặn một ít chi tiết, cuối cùng lại mang theo hai người đi tìm Tử Thiên Quân. Nàng vốn dĩ dự định hỏi Tử Thiên Quân sử dụng hai gian tiểu viện của đệ tử Trúc Cơ Kỳ gần Huyền Thiên Viện làm nơi kinh doanh.

Tử Thiên Quân nói: "Chỗ tu luyện há có thể làm nơi mậu dịch." Hắn trầm ngâm, nói: "Giữa tiểu viện của đệ tử Kim Đan kỳ cùng đệ tử Trúc Cơ Kỳ còn có một mảnh đất trống không nhỏ, sau này chỗ đó liền cắt làm nơi để đệ tử trong phái giao dịch đi."

Bao Cốc nghe được là "đất trống", liền biết nàng còn phải xây dựng kiến trúc. Buôn bán còn chưa thu xếp xong, lại phải xây nhà. Mà ở trước mặt nhiều sư huynh đệ như vậy, nàng không thể cầu Sư Công xây dựng giúp nàng, nàng chỉ có thể lên tiếng: "Vâng, tuân mệnh." Lại kéo hai vị sư huynh kia sang một bên, bảo bọn họ tìm sư huynh đệ xây dựng gian nhà.

Nhị vị sư huynh này rất sảng khoái, không nói hai lời liền đáp ứng rồi.

Bao Cốc tạ ơn hai người, liền muốn cáo từ.

Trong đó một vị sư huynh là tu tập đan đạo, gọi lại Bao Cốc, hỏi: "Bao Cốc sư muội, trước khi gian nhà này không xây xong có thể đi vào đổi đan dược không?"

Bao Cốc suy nghĩ, nói: "Có thể!" Lúc này nàng lấy ra một ít linh thạch, dược liệu luyện chế đan dược thông thường thu vào túi trữ vật đưa cho hai người, nói: "Trước khi gian nhà xây xong, trước hết thu vào túi trữ vật. Sau khi xây dựng xong lại cất giữ trong thương khố." Nói xong, cho sổ sách của mình, nhập sổ. Lại bảo hai người kia đem những gì nàng đưa nhập sổ, cuối cùng nàng còn viết một tờ ký nhận bảo hai người đóng dấu biểu thị đã nhận được những thứ nàng đưa. Những chuyện này không thể bỏ qua, một khi bỏ qua, tương lai buôn bán sẽ lỗ vốn, hàng dư hay thiếu, tiền nhiều hay ít, rất khó tra rõ, buôn bán rất khó làm ổn.

Làm xong những việc đó, nàng liền trở lại trong biệt viện, lấy ra truyền âm phù Tôn Địa Long cho nàng liên hệ Tôn Địa Long, bàn chuyện buôn bán ở Nộ Yêu Tập.

Hoa hông nàng cho Tôn Địa Long đương nhiên là dùng chiếu khấu phần trăm mà tính toán, dùng mức chiếc khấu một phần trăm giá trị vật phẩm. Nàng cho Tôn Địa Long thời gian một ngày khiến Tôn Địa Long hảo hảo suy nghĩ rồi cho nàng câu trả lời, nếu như Tôn Địa Long đồng ý, bọn họ sẽ tiếp tục trao đổi chi tiết việc tiếp theo.

Một ngày sau, Tôn Địa Long trả lời, đáp ứng cùng Bao Cốc hợp tác.

Bao Cốc bảo Tôn Địa Long đến Huyền Thiên Môn tìm nàng.

Đệ tử tuần tra dẫn Tôn Địa Long đến Huyền Thiên Trắc Điện, Bao Cốc ở Huyền Thiên Trắc Điện cùng Tôn Địa Long nói chuyện tròn một ngày mới quyết định xong các loại sự tình.

Tỷ như, các loại vật phẩm thu mua, phạm vi giá cả. Nếu gặp phải buôn bán lớn hoặc hi thế trân bảo, Tôn Địa Long có bao nhiêu quyền lợi, lại như thời gian nàng cùng Tôn Địa Long xuất nhập hàng, cùng với phương thức xuất nhập. Bao Cốc đem mỗi một điều khoảng đã ước định ghi thành giấy trắng mực đen, lại cùng Tôn Địa Long tỉ mỉ thẩm tra đối chiếu qua một lần. Ngoài cẩn thận nghiêm cẩn khiến Tôn Địa Long đối với Bao Cốc lần thứ hai nhìn với cặp mắt khác xưa, còn khiến trong lòng hắn cuồng thán: nhân tinh! ( con người thành tinh)

Tất cả thương lượng thỏa đáng, Bao Cốc bảo đệ tử tuần tra tiễn Tôn Địa Long ra ngoài. Nàng tìm được Đa Bảo Linh Hầu, lại cẩn thận phân phó một phen, khiến Đa Bảo Linh Hầu dựa theo phân phó của nàng đi cửa hiệu bố trí pháp trận.

Làm xong những việc đó, Bao Cốc cảm thấy có chút mệt mỏi, đang muốn nghỉ ngơi bỗng nhiên cảm thấy truyền âm lệnh bài của nàng có động tĩnh, nàng lấy ra lệnh bài có động tĩnh, rót linh lực vào liền hỏi một câu: "Chuyện gì?" Vừa dứt lời chợt nghe đến bên kia có tiếng yêu thú gào rống, tiếng khóc của hài tử, tiếng thét chói tai của nữ nhân, tiếng rống giận dử của nam nhân, một giọng nói xa lạ từ truyền âm phù truyền đến: "Tiên tử, cứu mạng – a -" nàng lật mặt trái của truyền âm phù nhìn thử, nhìn thấy mặt trên khắc tọa độ và tên của một thôn nàng cùng Ngọc Mật đến bái phỏng lúc vừa đến Lưỡng Giới Sơn. Nàng phỏng chừng là thôn đó đã gặp nạn, lập tức cầm lệnh bài thẳng đến Huyền Thiên Điện. Nàng không tìm được Tử Thiên Quân, lại lập tức chạy về phía sau điện nơi sinh hoạt của Tử Thiên Quân, hô to: "Sư Công, Sư Công."

Đệ tử tuần tra đều chạy đến.

Tử Thiên Quân xuất hiện bên cạnh Bao Cốc, hỏi: "Chuyện gì lại hoảng loạn như vậy?" Hắn nghe được động tĩnh trong truyền âm lệnh bài của Bao Cốc, nhất thời nhíu mày, hỏi: "Truyền âm lệnh bài này là ....."

Bao Cốc nói: "Truyền âm lệnh bài là lúc ta vừa đến Lưỡng Giới Sơn cho người dân trong một thôn trấn dưới núi, để cho bọn họ lúc có nguy hiểm có thể cầu cứu ta. Sư Công... Này.... Bọn họ hình như gặp phải yêu thú tập kích, chúng ta. Chúng ta..... Chúng ta thân là người tu tiên nên bảo vệ bọn họ."

Tử Thiên Quân gọi: "Phong Trưởng Lão."

Phong Dịch phiêu nhiên đi đến bên cạnh Tử Thiên Quân, thi lễ: "Chưởng môn."

Tử Thiên Quân nói: "Ngươi nhanh chóng dẫn một đội đệ tử đến đó kiểm tra."

Bao Cốc hô lên: "Ta cũng đi!"

Tử Thiên Quân quan sát Bao Cốc, ném cho Bao Cốc một khối hộ thân ngọc, nói: "Đi đi!"

Phong Dịch trở ra viện điều động một đội người, lại hỏi Bao Cốc lấy tọa độ, xuất ra truyện tống trận đài mang theo đệ tử Huyền Thiên Môn đến đó.

Cự ly rất gần, thoáng chốc đã đến.

Bao Cốc mới vừa xuất hiện liền cảm thấy một cổ khí tức của mãnh thú đập vào mặt, nàng từ trong túi trữ vật siêu lớn lấy ra một thanh bảo kiếm Kim Đan kỳ, đang muốn chém xuống, Phong Dịch đã một cước đá vào yêu thú kia, đá nó bay đi "oạch" một tiếng ngã trên mặt đất, ngay cả giãy dụa cũng không giãy dụa thì đã tắt thở. Nàng lập tức quan sát bốn phía, đây đúng là một thôn trấn trước đây nàng đã đến, người trong thôn họ "Ngô" Chiếm đa số, cho nên gọi là Ngô Thôn.

Lúc này pháp trận yếu ớt của thôn đã bị phá hủy từ lâu, nhà sụp, đầy đất hỗn độn, nơi nơi đều thấy máu tươi, trong thôn còn có tiếng kêu thảm thiết truyền ra.

Một đám yêu thú đang ở trong thôn hoành hành, những yêu thú này có sói có hổ có báo, tất cả đều là một đám tẩu thú

Trước cửa thôn còn đứng một con báo khỏe mạnh giống trâu, phát sinh một tiếng rống rung trời rồi bỏ chạy.

Yêu thú trong thôn nghe một tiếng rống như vậy, lại cảm giác được có người tu tiên cường đại đến, tất cả yêu thú đang hoành hành đều nhằm phía ngoài thôn mà chạy.

Một thanh trường kiếm tinh thấu "xoạt" một tiếng từ trong cơ thể Phong Dịch lao ra hoa phá trường không giống như mũi tiễn rời dây cung bay vào sơn lâm. Kiếm khí xẹt qua, một kiếm chém con báo cường tráng như trâu đang đào tẩu thành hai đoạn. Sau khi trường kiếm chém đôi con báo lớn cũng không bay trở về, mà chỉ dùng tốc độ như gió phi dược trong sơn lâm, nó nhanh như huyễn ảnh, từ trong rừng đám yêu thú đào tẩu chợt lóe mà qua, yêu thú tức khắc phun máu đột tử!

Có yêu thú phản ứng chậm một chút hoặc tốc độ hơi chậm, còn không kịp chạy ra khỏi thôn thì đã bị đệ tử Huyền Thiên Môn vây quanh, chết dưới loạn.

Bao Cốc tay đề bảo kiếm Kim Đan kỳ, đang muốn giết yêu thú, lại phát hiện mục tiêu vẫn chưa kịp đến , liền có đồng môn giành trước chém đứt yêu thú. Nàng quay đầu tìm mục tiêu kế tiếp, lại có đồng môn nhảy ra, không nói hai lời liền trực tiếp chém chết nó! Nàng chỉ có thể giương mắt nhìn.

Chỉ và khắc ngắn ngủi, yêu thú tập kích thôn đã không còn một con.

Bao Cốc nhìn thấy choáng váng.

Yêu thú xung quanh bị giết xong, Phong Dịch triệu hồi kiếm của hắn, quay đầu nói với một đệ tử: "Đi hỏi xem xảy ra chuyện gì?"

Đệ tử kia lĩnh mệnh, đệ tử còn lại phân công nhau đi cứu trợ thôn dân bị thương.

Bao Cốc nhìn yêu thú đã chết trên mặt đất, phát hiện những yêu thú này thực lực cũng không mạnh, gần như ngay cả nội đan cũng chưa kết được. Thực lực đại khái cũng tương đương với người tu tiên Luyện Khí hoặc Trúc Cơ Kỳ. Nàng cảm thấy kỳ quái, những yêu thú này đang êm đẹp thế nào lại tập kích thôn dân?

Rất nhanh, thôn dân may mắn còn sống sót lục tục đi ra. Có chút thôn dân bị thương, đệ tử Huyền Thiên Môn đã thay bọn họ xử lý tốt vết thương.

Thôn trưởng Ngôn thôn bị chặt đứt một cánh tay đi đến bên cạnh Bao Cốc cùng Phong Dịch quỳ xuống khấu tạ.

Bao Cốc sao có thể để một thôn trưởng lớn tuổi quỳ nàng, nàng sợ giảm thọ. Nàng lập tức nâng lão thôn trưởng dậy, hỏi: "Xảy ra chuyện gì? Thanh niên trong thôn đâu?"

"Thanh niên đi ra ngoài săn bắn."

Bao Cốc suy nghĩ một chút, hỏi: "Trong thôn thế nào lại rơi vào tập kích của nhiều yêu thú như vậy?"

Ngô thôn trưởng nói: "Không biết a, rất ít có yêu thú đến trong thôn. Cho dù thỉnh thoảng có yêu thú xông vào, số lượng cũng chỉ có một hai con hoặc năm ba con, mượn pháp trận cũng đều có thể bình an chống lại. Có đến vài chục con đột nhiên xông vào giống như lần này là lần đầu xảy ra."

Bao Cốc nói: "Vậy tất nhiên chính là có yêu thú lợi hại hơn thậm chí là yêu tu ở phía sau thao túng." Nàng nhìn Phong Dịch nói: "Phong Sư Bá, việc này có chút cổ quái."

Phong Dịch gật đầu, nói: "Ta trước bố trí một pháp trận phòng hộ cho thôn, quay về báo cáo chưởng môn mới quyết định." Hắn lấy ra tài nguyên bố trận bố trí một pháp trận hộ thôn, liền mang theo môn hạ đệ tử rời đi.
Bình Luận (0)
Comment