Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 396 - Tôi Sẽ Xử Anh

Sáng sớm tinh mơ, như thường lệ, Sài Gòn tấp nập lại bước vào một vòng tuần hoàn hối hả, trong căn phòng của trụ sở công ty Việt Hoàng, Hoàng Việt mở ra hai mắt, một đêm tu luyện trôi qua, tuy rằng linh khí ở trên đất Sài Gòn này gần như là không có, nhưng Hoàng Việt cũng chỉ đang mài dũa cương khí trong cơ thể mình, Hoàng Việt nghĩ, với điều kiện không khí ở thành phố này, cho dù một người có tư chất tốt tu luyện Đại Việt Âm Dương Chân Kinh, cũng khó mà đột phá đến Ám Kính hậu kỳ, chớ nói chi là Hóa Kính.

Dĩ nhiên, đó chỉ là những người bình thường, Hoàng Việt vẫn là đang nghĩ tới những người dân bình thường đây, nhưng những người dân thường tu luyện được đến Ám Kính sơ kỳ hay trung kỳ đã là tốt lắm rồi, có điều nếu như công khai công pháp vào lúc này hẳn là chuyện không thể, vả lại nếu giao cho Quy Tổ xử lý thì tốt hơn.

Cầm điện thoại lên, Hoàng Việt gọi cho cô bé Khánh Vân nọ, đúng là nói chuyện với cô ta cũng rất thú vị, bây giờ không có Kiều Linh và Hiểu My bên cạnh, Hoàng Việt đúng là cần một người để trải lòng những tâm sự của mình.

“Alo, Vân đấy à?”

Hoàng Việt vừa gọi qua, lập tức cô nàng liền nghe máy, giọng nói đầy bẽn lẽn: “Sếp... sếp gọi cho em phải không ạ... vậy là em được nhận rồi phải không ạ?”

“Ha ha... em nghĩ sao?” Quả thật, gọi người lớn tuổi hơn mình là em, Hoàng Việt vẫn chưa quá quen, nhưng hắn cũng cảm thấy có chút hưng phấn.

“Em... em vui lắm thưa sếp... em sẽ làm thật tốt công việc của mình thưa sếp!” Khánh Vân giọng bên kia không giấu nổi mừng rỡ, ngày hôm qua khi bước ra khỏi căn phòng đó, cô đã nghĩ mình đã gây được ấn tượng cho vị sếp này, nhưng cũng khá lo lắng, dù sao vị sếp này quá đẹp trai, lại có rất nhiều cô gái xinh gái hơn mình, mình chỉ là cảm thấy vị sếp này rất dễ nói chuyện, cũng không thể nào chắc chắn là mình sẽ được chọn được.

“Được rồi, đến văn phòng ngay gặp tôi!” Hoàng Việt cười hì hì, xem ra tuyển được một nhân viên rồi a, cho làm trợ lý của mình cũng được đấy chứ, dù gì cô gái này cũng có 3 năm kinh nghiệm rồi.

Hoàng Việt đứng dậy, vươn vai, cảm giác thân thể tràn đầy lực lượng, tinh thần sung mãn làm hắn cảm thấy có chút đắc ý, dù gì bây giờ mình cũng là cao thủ nửa bước Tiên Thiên, ở đất Sài Gòn, thậm chí là cả Việt Nam, Trung Quốc, hắn cũng không có đối thủ, có chăng chỉ có đối thủ ở Châu Âu, hoặc là tên Thiền Sư Tây Tạng kia, tiếc là Hoàng Việt không thể lập tức đột phá Tiên Thiên, bằng không hắn sẽ cho mọi người biết, thế nào là nỗi khiếp sợ, dĩ nhiên chỉ là với những quốc gia khác, hắc hắc!

“Làm hắc thủ sau màn cũng tốt thôi!” Hoàng Việt lẩm bẩm, còn nhớ ở trên Thiên Đảo, hắn cũng đã từng làm hắc thủ sau màn một lần rồi, cảm giác cũng có chút vui vẻ a, còn ở thành phố này, Hoàng Việt vẫn là thích tự mình khám phá hơn là nhờ hệ thống điều tra, dù sao hắn cũng rất tò mò muốn biết, bộ mặt thật của Sài Gòn là như thế nào, liệu rằng giới Thương Trường khốc liệt mà hắn thường nghe nói tới, có thật sự tàn khốc đến mức đẩy nhiều người vào vòng phá sản không...

Chờ khoảng 30 phút sau, thì Khánh Vân cũng đã tới, tối hôm qua, Hoàng Việt cũng đã thông báo ngừng tuyển dụng, nên người gõ cửa bên ngoài hẳn là cô gái Khánh Vân chứ không ai.

“Sếp ơi.... em đây ạ...” Sau vài tiếng gõ cửa, giọng của Khánh Vân bẽn lẽn truyền vào.

“Được rồi... cô vào đi!”

“Sếp ạ... em chào sếp... buổi sáng vui vẻ nha sếp!” Khánh Vân vừa vào, hôm nay cô mặc một bộ đồng phục thư ký, áo sơ mi trắng, vest đen, trông cực kỳ quyến rũ, khuôn mặt cũng trang điểm sơ qua, quả thật nhìn Khánh Vân có một nét gì đó rất thẹn thùng, cô có khuôn mặt hiền lành, ngây thơ, làm Hoàng Việt hơi nhớ tới Kiều Linh, nhưng Kiều Linh thì tự tin hơn cô nàng này nhiều, cô nàng này thì có vẻ lại rất yếu ớt, làm người ta thật sự rất muốn che chở.

“Ừm... buổi sáng vui vẻ!”

“Công việc của em là gì ạ?” Khánh Vân nháy nháy đôi mắt to, đầy ngây thơ nhìn Hoàng Việt, làm hắn cũng không biết nên đối xử làm sao.

“À... cô sẽ làm trợ lý cho tôi, kiêm luôn tính toán sổ sách của công ty!”

“Vâng, thưa sếp, vậy công ty chúng ta kinh doanh mặt hàng nào ạ?” Khánh Vân có vẻ rất tò mò.

“Thuốc giảm cân, cô nghĩ sao?” Hoàng Việt nói với giọng điệu đầy biểu cảm, quả thật từ trên người Hoàng Việt toát ra một sự tự tin đáng sợ.

“Thuốc giảm cân... thuốc giảm cân...” Khánh Vân hoảng sợ rồi, cô cũng biết đây là một công ty dược phẩm, nhưng loại mặt hàng thuốc giảm cân này trên thị trường đã có rất nhiều, hơn nữa còn cần công nghệ cao, haiz, thôi, chắc hẳn là buôn đi bán lại, chứ cô cũng không tin là Hoàng Việt có thể tung ra sản phẩm mới ngoài thị trường.

“Vâng... thưa sếp... Chúng ta sẽ kinh doanh sản phẩm giảm cân của hãng nào ạ?” Khánh Vân lộ ra vô cùng tinh ý nói.

Hoàng Việt nghe thế thì bật cười, nói nhỏ: “Không, chúng ta kinh doanh sản phẩm nhãn hiệu mới, cô nói xem, sản phẩm giảm cân như thế nào thì có thể đáp ứng được nhu cầu của thị trường?”

“Sếp... sếp cho em một ngày tham khảo về lĩnh vực này được không ạ?” Khánh Vân đúng là có chút bỡ ngỡ, hôm nay mới là ngày đầu tiên lên công ty, cô còn chưa biết rất nhiều điều.

Hoàng Việt nghe Khánh Vân nói vậy, liền biết cô ta là người rất thận trọng, cảm thấy có chút ưng ý, hắn cũng không muốn làm khó cô, liền nói: “Được rồi, em cứ tìm hiểu đi, sản phẩm thì chúng ta có rồi, anh chỉ muốn hỏi em để xem có khả quan không thôi!”

“À... chút nữa nếu có một cô gái gọi đến muốn xin làm thư ký, cô ta là Thùy Lan, thì bảo cô ta lên gặp tôi gấp!”

“Vâng... vâng... thưa sếp!” Khánh Vân trong lòng lộp bộp, Thùy Lan ư, chẳng phải cô gái hôm qua cùng trò chuyện vui vẻ với mình sao, mình còn nhớ cô ta cực kỳ xinh đẹp luôn a...

...

“Chào chị, xin chị ký tên nhận hàng!”

“Được rồi, cảm ơn anh!”

Trước cửa nhà, Thùy Lan khẽ nhận lấy bưu phẩm hàng hóa mà cô đã đặt trên web, đây không phải gì khác, mà là một chiếc micro ghi âm đắt tiền, giá lên đến 2 triệu, đây cũng là tiền mà Thùy Lan đi làm thêm kiếm được, lần này cô quyết định, không thể tha cho người đàn ông kia, đối với cô, đàn ông ai cũng xấu như ai, muốn tìm được một chàng trai tốt giữa đất Sài Thành này, theo cô, đó gần như là chuyện không thể.

Chuyện cô có thể làm cũng chỉ là xử lý những người đàn ông này, trước đây cô không dám, không, không hẳn là không dám, mà là cô không thèm chấp những người đàn ông đó, nhưng bây giờ cô nghĩ lại rồi, mình nhất định phải để cho cánh chị em phụ nữ biết được, trên đời này có những tên nam nhân cực kỳ xấu xa, chuyên dùng tiền bạc để câu dẫn chị em phụ nữ, nhất là cái tên Việt Hoàng kia, dường như hắn còn dùng cả quyền lực nữa...

Quyết định như vậy, cô không gọi cho tên Việt Hoàng kia nữa, mà quyết định đến thẳng công ty luôn, cô tin chắc, tên đó nhất định không thể từ chối mình, vì sao ư, vì mình quá xinh đẹp chứ sao nữa.

Bình Luận (0)
Comment