Y sư quan sát Xà Ngọc Kỷ, chỉ lắc đầu bất đắc dĩ, "Nhị hoàng tử, đại tiểu thư, là thảo dân vô năng, không thể phát hiện là sâu gì cắn , hơn nữa cũng không phát hiện miệng vết thương."
"Đại ca, ta không cần a, mau giúp ta chữa khỏi." Xà Ngọc Kỷ hoàn toàn không có hình tượng kéo cánh tay Xà Kiến Hoa làm nũng.
"Y sư, cho nàng dùng dược đi. " Bắc Huyền Thanh phân phó nói.
"Kia thảo dân chỉ có thể làm cho mặt bớt sưng đi ." Dược sư nhìn nửa khuôn mặt sưng đỏ, cũng chỉ có thể ra hạ sách này.
Hắn căn bản là nhìn không ra là cái gì cắn , càng là không phát hiện miệng vết thương, cũng chẩn đoán không ra, thật sự là kỳ quái.
Xà Kiến Hoa ở một bên trấn an Xà Ngọc Kỷ, "Không có việc gì , quá hai ngày thì tốt rồi."
"Tốt lắm, còn muốn chạy đi đâu, xem tình huống hẳn là không có việc gì, chỉ cần hết sưng là tốt rồi." Bắc Huyền Thanh nhìn hai mắt đẫm lệ của Xà Ngọc Kỷ, đột nhiên trong lòng có chút phản cảm, thậm chí ngay cả diễn trò có chút lười.
Xuống xe, quay đầu nhìn thoáng qua Tiểu Đoàn Tử trong tay Tuyết Ẩn, liền đi .
"Muội muội ngoan, không có việc gì, uống thuốc rồi sẽ tốt, đại ca đi về trước , chúng ta còn đi tiếp." Xà Kiến Hoa trấn an một hồi, cũng xuống xe.
Người đi hết, Xà Ngọc Kỷ cũng không diễn trò nữa.
Tuyết Ẩn hé mắt, vẫn muốn cười.
"Khẳng định là ngươi giở trò quỷ, vì sao không thừa nhận." Xà Ngọc Kỷ phẫn nộ nói, rõ ràng chính tiện nhân làm , chính là không thừa nhận.
Còn có vật nhỏ trắng xám trong tay nàng đến cùng là sinh vật gì, vì sao nàng không nghe nói qua có vật như vậy.
"Ngươi vẫn là qua tâm khi tới đế đô với khuôn mặt kai thì thế nào đi. Chậc chậc, không biết hoàng thượng nhìn thấy khuôn mặt như vậy, có phải hay không bị hù chết đến lúc đó tội của ngươi rất lớn a."
Xà Ngọc Kỷ vội vàng lấy tay che mặt mình, "Tiện nhân, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi."
Khẳng định chính là tiện nhân này đối nàng làm cái gì, mới có thể khiến cho mặt nàng biến thành như vậy.
Nàng khẳng định là thích nhị hoàng tử, bất mãn mình đoạt vị trí chính phi của nàng, bởi vậy mới thiết kế khiến nàng bị sâu cắn.
Ô ô, đau quá, thật sự đau quá, sưng thật lớn.
Tuyết Ẩn không có đáp lại Xà Ngọc Kỷ, người này là đồ điên.
"Chủ nhân, Tiểu Đoàn Tử rất ngoan. " Tiểu Đoàn Tử tranh công.
"Ngoan, nói với ta sao lại thế này." Tuyết Ẩn vuốt ve bộ lông của Tiểu Đoàn Tử. Đã không còn màu trắng tuyết kia, lại còn hơi thôi ráp.
Nhưng mà chỉ có ôm Tiểu Đoàn Tử, mới biết được bộ lông của rất mềm , sờ thật thoải mái.
"Tiểu Đoàn Tử không thích nàng nói với chủ nhân như vậy, cho nên liền cắn nàng một chút, liền biến thành như vậy ."
"Thời điểm ngươi cắn ta, ta không sao?" Tuyết Ẩn nhớ tới lần đó ký kết khế ước, là Tiểu Đoàn Tử cắn ngón trỏ của nàng sau đó ký ước , nhưng là nàng đều không có bị gì, mà Xà Ngọc Kỷ lại xảy ra chuyện.
"Tiểu Đoàn Tử có thể phóng độc nga, vốn muốn cắn , nhưng là cảm giác của nàng huyết rất thối , sẽ không cắn, trực tiếp dùng móng vuốt chọc nàng một chút, nho nhỏ độc tố liền rót vào ." Tiểu Đoàn Tử nói .
Nó chính là không thích người khác khi dễ chủ nhân, chủ nhân tốt như vậy, làm sao có thể khi dễ, ai khi dễ chủ nhân nó liền khi dễ lại.
"Kia thế nào không độc chết nàng." Tuyết Ẩn kinh ngạc hỏi, Tiểu Đoàn Tử thế nhưng có thể phóng độc, nhưng là có thể khống chế .
"Ngô, độc của Tiểu Đoàn Tử không chết người a, hơn nữa Tiểu Đoàn Tử đem nàng lưu cho chủ nhân, nhường chủ nhân xử lý nàng a."