Tà Vương Phù Thượng Tháp: Nông Nữ Hữu Điểm Điền

Chương 102

Tác giả: Vân Phi Mặc
Truyện được đăng chính thức trên wattpad của ooOLloydOoo ^^ Mong mọi người ủng hộ
Trong thôn có nhà có nhi tử có làm điếm tiểu nhị ở tửu lầu trấn trên, trở lại trong thôn ai cũng phải xem trọng hắn, lại hâm mộ hắn có công việc tốt như thế.
"Diệp Nhi nha đầu, cái việc gì?" Hồ quả phụ có chút lo lắng, tiền công cao như vậy, làm việc tất nhiên không đơn giản.
"Rất đơn giản, giúp con muối cải trắng."
Hồ quả phụ nghĩ đến mấy ngày trước Lâm nha đầu mua một xe cải trắng, nàng nghe nói qua dùng để muối chua, nhưng thật ra không biết cải trắng còn có thể dùng để muối, nếu mà muối mà có thể ăn, thì có lẽ sau này không cần phải mệt như vậy.
"Nha đầu, có thể làm được sao?" Hồ quả phụ đem chính mình lo lắng nói.
Ở thời đại này, đồ dùng để muối rất ít. Hiện tại cả ăn cũng không đủ no, nào còn có bao nhiêu thức ăn để mà đựng đồ muối cơ chứ.
"Hồ thẩm, thẩm yên tâm. Nếu không được ta sẽ không làm, liền không biết hồ thẩm có bằng lòng hay không giúp con làm việc?"
"Tất nhiên là được, chỉ là tiền công quá cao." Nàng chỉ là quả phụ nuôi con làm gì có bản lãnh lấy tiền công cao như vậy.
"Hồ thẩm không cần tự coi nhẹ mình, tay nghề của thẩm đáng giá mức lương này." Lâm Diệp Nhi là cố ý lôi kéo Hồ quả phụ một phen, tiền công tự nhiên sẽ không thấp.
Ở trong thôn không cần đi ra ngoài, lại có thể chiếu cố An Tử, tiền công lại cao, nơi nào có thể tìm được việc tốt như vậy.
Nói không tâm động, đó là giả.
Hồ quả phụ cuối cùng gật gật đầu, "Hảo. Ngày nào bắt đầu làm việc?"
"Không vội, chờ thêm một đoạn thời gian, xưởng chuẩn bị cho tốt là được."
"Được, tới lúc đó gọi ta, ta nhất định sẽ tới."
Lâm Diệp Nhi sau khi rời nhà Hồ quả phụ, lại đến nhà Phương Tiểu Hinh, nói với nàng giống như Hồ thẩm, nha đầu kia hào khí vỗ ngực bảo đảm, cho dù không có tiền công cũng sẽ tới hỗ trợ.
Sau khi đã tuyển nhân lực ổn thỏa, hiện tại chỉ cần chờ Lí chính xử lí chuyện đất hoang cho tốt, liền có thể xây xưởng.
Buổi chiều, Lâm Diệp Nhi dạo một vòng quanh khu đất hoang kia, chỗ này cách thôn Linh Khê khá xa, thôn là ở hà khê mặt đông, ruộng nước trong thôn ở thôn đối diện, cũng chính là phía tây hà khê.
Miếng đất lại gần phía nam, phía nam rất gần núi, lại xa thôn Linh Khê, nếu muồn tưới nước, thì cần phải đào giếng.
Đất hoang đặt ở phía Nam, mặt sau nương tựa núi lớn, chính là dựa bắc hướng về nam, quả là hướng đất tốt.
Lâm Diệp Nhi càng xem càng cảm thấy không tồi, xây nhà ở đây thì khỏi phải chê, tổng so với căn nhà ba gian kia tốt hơn nhiều. Phải biết rằng bốn bức tường kia, là sau khi ba người tách ra, ném cho Lâm gia lão đại không được sủng ái.
Dựa theo đạo lý trong nhà lão đại sẽ ở trong nhà phụng cha mẹ dưỡng lão, nhưng lão nhị Lâm gia không muốn vậy, cố tình lại thêm một lão tam nữa, do trong nhà không có trưởng bối để chia , thành ra căn nhà kia thuộc về lão Tam Lâm gia Lâm Hữu Tài.
Lâm Phúc là lão nhị lấy được chút tiền bạc, tự mình xây lấy căn nhà, mà lão đại Lâm gia còn lại là nhà tranh lụi bại ở cuối thôn.
Nhị lão Lâm gia, tổ phụ đã đi về cõi tiên, tổ mẫu thì vẫn còn. Nàng tới lâu như vậy, nhưng chưa gặp vị lão thái thái thiên vị bất công kia. Căn cứ ký ức nguyên chủ, Lâm gia lão thái thái đến nhà tỷ muội của bà, ước chừng rất nhanh sẽ trở về.
Ta lại nghe được mùi phiền toái -.-
Hai ngày sau, Lâm Diệp Nhi đi theo Lí chính thúc lên trấn trên, đến quan nha nơi đó xử lý thủ tục sang tên. Vương huyện lệnh biết Lâm Diệp Nhi muốn mua đất, đem 34 mẫu đất hoang trong đó mười mẫu đất là đất thổ cư.
Đất thổ cư cần được người khác có thẩm quyền thông qua, được chấp thuận thì mới có thể xây dựng. Mà miếng đất thổ cư lớn như thế thì phải tốn chút ngân lượng để khơi thông quan hệ, bằng không quan phủ rất ít khi cho phép.

Bình Luận (0)
Comment