Tà Vương Sửu Phi

Chương 118

Editor: Luna Huang
“Ha ha…”
“Cười cái gì?”
Bên trong xe ngựa, hai tay Địch Diên Diên ôm cổ của Tà Vô Phong, đầu nghiêng tựa ở lồng ngực của hắn, trên mặt tiếu ý không ngừng, tựa hồ đang suy nghĩ chuyện tốt gì…
“Ta đang suy nghĩ, nếu như, tương lai Oanh Oanh trở thành một đôi với Tuyệt, thật là tốt biết bao a!”
“Nguyên lai, nàng còn đang suy nghĩ cái này? Vì sao đột nhiên gọi Phượng Linh Tuyệt thân mật như vậy?”
Nàng còn chưa chết tâm sao? Còn có, vì sao mới qua một trận, ngay cả xưng hô với Phượng Linh Tuyệt đều cải biến? Điều này làm cho Tà Vô Phong có chút bất mãn…
“Nói như thế nào hắn cũng là là bằng hữu của ta, Tuyệt vương Tuyệt vương kếu như vậy quá xa lạ…”
Ngay thời gian Tuyệt tịch mịch đưa ra yêu cầu cuối cùng của hắn, Địch Diên Diên liền biết, hắn rất lưu ý vấn đề xưng hô này, đích xác, nếu thật muốn đối đãi như bằng hữu, thì không nên xung hô xa lạ như vậy. Nhưng lời của Địch Diên Diên còn chưa nói hết, Tà Vô Phong cũng có chút ăn dấm tiếp lời…
“Nàng còn dự định cùng hắn có bao nhiêu thân mật?”
Kéo thân thể của Địch Diên Diên giật lại một khoảng cách, để cho nàng thẳng tắp nhìn mình, nhãn thần có chút quỷ mị, tựa hồ đối với câu nói kia của Địch Diên Diên đang bày tỏ bất mãn mãnh liệt! Hắn đang dùng hành động để kháng nghị!
“Ngươi trời sanh là hang dấm a? Cứ thích ăn dấm như vậy? Hắn là bằng hữu ta, thân mật một chút có cái gì không tốt!”
Biết tướng công của nàng không phải tức giận thật, bất quá vẫn là nghĩ đến cách gọi này của nàng, nên Địch Diên Diên chính là muốn hảo hảo khí khí hắn! Bởi vì hình dạng ăn dấm này của hắn, thực sự rất khả ái!
“Không cho phép! Ta không cho phép!”

Thấy dáng vẻ Địch Diên Diên ý định muốn chọc giận hắn, trong lòng Tà Vô Phong cũng không có bao nhiêu tức giận, bất quá ngoài miệng vẫn như cũ nói những lời đấu khí này, kỳ thực, nếu có thể, hắn thật muốn cả đời Diên Diên cũng khôngàcàn nhìn thấy Phượng Linh Tuyệt!
“Được rồi… Đừng đùa giỡn tính khí hài tử nữa!… Ngươi làm sao vậy?”
Nói, liền thấy mặt tuấn diễm yêu nghiệt của Tà Vô Phong đột nhiên chuyển biến, trở nên thâm trầm, lẳng lặng nghe bốn phía, tựa hồ xung quanh có chút gì không thích hợp, Địch Diên Diên thấy biểu tình của Tà Vô Phong ngưng trọng như vậy, tựa hồ cũng nhận thấy được không thích hợp, thần tình có vẻ có chút khẩn trương, bất quá, trái lại không có bao nhiêu sợ, chỉ cần Tà Vô Phong bên cạnh mình, nàng liền biết, tuyệt đối sẽ không bị thương tổn, Tà Vô Phong cho nàng cảm giác an toàn, tổng để cho nàng an tâm. . .
“Có chút không thích hợp, Diên Diên, không nên ly khai đường nhìn của ta! Ta sẽ không để cho nàng có chuyện!”
Ngày hôm nay không mang theo nhiều hơn hai người, nhưng nghe động tĩnh của đối phương, nên có ít nhất hơn mười người, hơn nữa võ công cực cao, có thể làm được tới gần cũng đều khó có thể phát hiện như thế, thân thủ nhất định không sai!
“Đã biết! Ta cho tới bây giờ đều là tin tưởng ngươi!”
Không phải là không biết tướng công mình đang lo lắng cái gì, hắn là đang lo lắng cho mình, dù cho biết rõ hắn nhất định sẽ ứng phó được, nhưng chỉ nhưng chỉ nàng bên người, hắn đặc biệt khẩn trương, hình như rất sợ nàng bị một chút thương tổn, kỳ thực, nàng căn bản không sợ!
“Chủ nhân, bọn họ tựa hồ sắp hành động!”
Trước mặt xe ngựa, hai thuộc hạ của Tà Vô Phong trầm giọng nói rằng, tựa hồ là rõ ràng cảm thấy những người đó không an phận, đang đợi bước chỉ thị tiếp theo của chủ nhân mình!
“Có thể ứng phó được không?”
Thanh âm của Tà Vô Phong không có chút tình cảm phát sinh, như Tu La địa ngục, trầm thấp cho người đáng sợ, hắn là trái lại muốn biết, rốt cuộc là ai không biết điều như vậy, dĩ nhiên đi tới nơi này ám sát!
Vốn cho là sự kiện ám sát lần trước đã được Lam Thần xử lý tốt, nhưng lần này, sẽ cùng ám sát sẽ cùng có liên quan sao? Nếu như không có liên quan, vậy hắn nhất định phải đuổi tận giết tuyệt! Tuyệt đối sẽ không để cho bọn họ thừa cơ lợi dụng nữa!
“Có thể!”
“Lưu người sống!”

“Vâng!”
Chỉ nghe thấy hai người cùng kêu lên một chữ, sau đó Tà Vô Phong liền ôm chặt Địch Diên Diên, lui về tận cùng bên trong xe ngựa, cố sức lôi kéo hai bên mành, trên mã xa tức khắc rớt xuống hai tấm ván gỗ, trang bị như vậy đến Địch Diên Diên cũng không biết!
Tác dụng của hai tấm ván gỗ phải là dùng để ngăn trở đao kiếm, để ngừa đâm vào!
Tấm ván gỗ mọc lên trong nháy mắt, cũng đã nghe phía bên ngoài có âm thanh, Địch Diên Diên có chút bận tâm hai người phía ngoài, nghe động tĩnh, người của đối phương tựa hồ rất nhiều, thật lo lắng bọn họ có thể ứng phó được hay không, nàng không muốn nhìn thấy, hai người bọn họ vì các nàng mà tổn thương!
“Không cần đi ra ngoài giúp hai người bọn họ sao?”
“Không cần phải lo lắng, lấy thân thủ của bọn họ, cũng đủ ứng phó!”
Tà Vô Phong tựa hồ một điểm đều không hoài nghi năng lực của hai người thủ hạ mình, đích xác, chính là người đẳng cấp thấp nhất trong Mị Vực đều là võ công cực cao, huống chi, người có thể đứng bên cạnh hắn, như thế nào sẽ bị chừng mười người đánh bại!
“Không biết, người lần này, sẽ là nhằm vào ta, hay ghim ngươi, hay hoặc là, cả hai. . . Bất quá, ta cho rằng tuyệt đối là có khả năng nhằm vào ta khá lớn!”
“Yên tâm, ta nhất định sẽ đã điều tra được!”
Nên, hắn nhất định phải lưu người sống! Chuyện lần trước, hắn đã tra được đích xác có quan hệ với người của Lam Thần, thế nhưng Lam Thần đã xử trí, hắn nguyên tưởng rằng cũng sẽ không phát sinh việc này nữa, lại không nghĩ rằng sẽ có lần hai!
Có phải có quan hệ với chuyện lần trước hay không, chờ một chút sẽ rõ, đến lúc đó, cũng không đến phiên bọn họ không nói! Cảnh Thương đối với những người đó luôn có biện pháp!
“Tướng công, ta làm người ta ghét như vậy sao?”
Địch Diên Diên đột nhiên cau mày, tuy rằng như vậy cũng thực sự mỹ lệ, bất quá lại làm cho người nhìn đau lòng!

“Dĩ nhiên không phải! Diên Diên trong lòng của ta vĩnh viễn là đáng giá cho người hảo hảo đông tích, người không tốt với nàng, ta tuyệt đối sẽ không buông tha!”
Tà Vô Phong kiên định, vì Diên Diên, cho dù để hắn hóa thân thành Tu La địa ngục, hắn cũng sẽ không tiếc, chỉ cần ai dám động nửa phần đến Diên Diên, hắn chắc chắn người nọ sẽ bị vạn đoạn!
“Đùa giỡn với ngươi thôi! Ta mới không có để ý tới những người đó làm gì với ta! Phản chính có ngươi ở bên cạnh ta, ta cái gì cũng sẽ không sợ!”
“Thực sự?”
Nghe cái miệng nhỏ nhắn của Địch Diên Diên thảo luận ra lời ngọt ngào vậy, Tà Vô Phong nhếch miệng lên, tựa hồ đã quên mất hoàn cảnh chung quanh, bên ngoài vẫn còn một mảnh thanh đùa giỡn, thậm chí tấm ván gỗ của mã xa cũng có thanh âm bị đâm. . .
Nhưng Tà Vô Phong cũng không để ý đến, tựa hồ trong mắt liền chỉ có một mình Địch Diên Diên, khuôn mặt tuấn tú chậm rãi tới gần, môi mỏng đỏ sẫm cổ mị tích tới gần cái miệng anh đào nhỏ nhắn của Địch Diên Diên, nhẹ nhàng điểm một cái, xúc cảm mềm để hắn không kềm chế được, quả thực không ngừng được ** trong nội tâm, tựa hồ cũng không kềm chế được nữa, trong lòng xao động không ngừng. . .
“Được rồi. . . Cũng không nhìn một chút bây giờ là một hoàn cảnh gì!”
Bị Tà Vô Phong hôn, tùy ý cướp đoạt để Địch Diên Diên thở không thông, tựa hồ không có một chút muốn dừng lại, Địch Diên Diên không thể làm gì khác hơn là liên tục giùng giằng muốn đẩy nam nhân ôm mình quá chặt ra!
“Vậy, chúng ta về rồi tiếp tục?”
Rất không nỡ ly khai môi mỏng mềm mại của Diên Diên, trong con ngươi vẫn như cũ mang theo ** không có tắt nhìn về phía nàng, thanh âm gợi cảm tà mị lần thứ hai vang lên bên tai của Địch Diên Diên. . .
“Trở về mới tính!”
Người bên ngoài bây giờ vẫn còn đang đánh đấu, mà nam nhân này lại còn nghĩ những thứ này, chính là xác định bọn họ nhất định sẽ an toàn, cũng không có thể bộ dáng như vậy a! Nhân gia liều mạng ở bên ngoài bảo vệ bọn họ kia kìa!
“Chủ nhân! Tổng cộng có mười hai sát thủ, chết mười người, lưu lại hai người sống! Ngoài ra chúng ta phát ra tín hiệu, người của chúng ta sẽ tới mang bọn họ về!”
Đột nhiên, bên ngoài chậm rãi trở nên thanh tĩnh, bất quá Tà Vô Phong xác định bên ngoài không có việc gì, cẩn thận mở cửa mã xa ra, lệ mắt thấy hai sát thủ bị trới, thần trí có chút không rõ, khẽ gật đầu. ╔ ╗
“Các ngươi một người lưu ở chỗ này chờ, chúng ta về trước!”
. . .

Mới trở lại trước cửa Địch phủ, còn chưa có xuống xe ngựa, liền nghe giọng của ba nữ nhân đáng ghét. . .
“Ngươi là hạ nhân cũng muốn nói chuyện với chúng ta? Còn không cho chúng ta đi vào, tiểu thư nhà ngươi biết, thì để người đẹp mắt!”
Địch Doanh Đường chỉ cao khí dương nói, tựa hồ rất phẫn, trong Địch tướng phủ, ngay cả một hạ nhân cũng dám cho các nàng xem sắc mặt! Thực sự ghê tởm! Nếu trong phủ mình, hạ nhân như vậy không biết chết bao nhiêu lần!
Chỉ cần ngày khác thành sự, thì có bọn họ đẹp mắt! Tuyệt đối sẽ không người của Địch tướng phủ có một ngày sống khá giả! Trong lòng Địch Doanh Đường âm thầm thề, nàng quả nhiên ngây thơ cho rằng, mưu kế ba người các nàng nghĩ nhất định sẽ thành công, nhất định sẽ thuận lợi bỏ Địch Diên Diên, hơn nữa có thể câu dẫn được lòng của Tà vương. . .
Nhưng đồng thời, Địch Doanh Đường tuy nói là cùng hai tỷ tỷ mình hợp mưu, nhưng cũng bất đồng, nàng có ý nghĩ của chính mình, cũng biết hai tỷ tỷ mình cũng có ý nghĩ của chính mình!
Vị trí Tà vương phi chỉ có một, người có thể gả cho Tà vương cũng chỉ có một, ai cũng muốn người này là bản thân, nên, mặt ngoài các nàng liên hợp, kì thực kiểm cùng tâm không hợp!
“Ba vị tiểu thư, các ngươi vẫn là đi về trước đi, Vương gia cùng Vương phi thực sự không ở.”
Hạ nhân tiếp tục hữu lễ, nhưng giọng nói đã có không nhịn được đáp trả, nhưng nhìn thấy mã xa của Địch Diên Diên cùng Tà Vô Phong trở về, liền không có nói một câu với ba người các nàng, trực tiếp liền đi tới hai bên trái phải của mã xa, lẳng lặng đứng, nghênh tiếp chủ nhân của mình, tựa hồ không có để ba người các nàng vào mắt!
“Vương gia, Vương phi, các ngươi đã trở về?”
Mới thấy Tà Vô Phong nhảy xuống xe, sau đó ôn nhu ôm Địch Diên Diên xuống đất, săn sóc cẩn thận vậy, cho người cảm thấy uất ức, ánh dương quang buổi chiều còn treo thật cao ở trên đầu, chiếu vào trên mặt tuyệt mỹ của hai người phá lệ nhu hòa, chỉ là một màn này, người đi ngang qua còn hạ nhân có bên cạnh xem ra, là ấm áp, nhưng ở ba tỷ muội Địch gia xem ra, cũng chói mắt!
Các nàng hận, vì sao người được Tà vương ôm không phải là mình, mà là tiện nữ nhân kia, nguyên bản nàng không có gì cả, bất quá là một sửu nữ nhân, ngoại trừ danh hiệu thiên kim thừa tướng, liền là cái gì đều không có!
Nhưng vì sao, đột nhiên có một ngày, tất cả mọi chuyện đều tới xoay thật lớn! Các nàng vốn cũng là tiểu thư Địch gia, thế nhưng, chính là bởi vì Địch Diên Diên, quang mang của các nàng thoáng cái bị chiết giết!
Bất quá, cho dù nội tâm thống hận Địch Diên Diên, một sát na ngẩng đầu, các nàng vẫn là khôi phục gương mặt dáng tươi cười, tuy rằng rất giả, lại tiếp tục giả, dáng người như thục nữ giãy dụa lả lướt có hứng thú, sau đó chậm rãi đến trước mặt hai người, tự nhiên, mắt rất tự nhiên nhìn về phía Tà Vô Phong. . .
—— đề lời nói ngoài ——
Cảm tạ các vị chi trì! Các vị có ý kiến gì nhớ kỹ cần nói ra nga! Dòng suối nhỏ nhất định sẽ hảo hảo nghe ý kiến của các ngươi của. . .

Bình Luận (0)
Comment