Tà Vương Sửu Phi

Chương 128

CHƯƠNG 53: TÀ VƯƠNG SỬU PHI
Editor: Luna Huang
Nghe Địch Diên Diên kiến nghị, Tà Vô Phong cùng Phượng Linh Tuyệt cũng không có bao nhiêu dị nghị, chỉ là Địch Diên Diên không muốn để cho Tà Vô Phong lại đi động, thầm nghĩ để hắn nghỉ ngơi thật tốt, chỉ là hắn làm sao sẽ chịu!
Vì vậy dưới sự kiên trì của Tà Vô Phong, cũng chỉ có thể để hắn đi theo, Địch Diên Diên cũng biết, tướng công nhà nàng mới không có nũng nịu như vậy, chảy mấy giọt máu đã nghĩ giống như tiểu thư nhân gia, chỉ là Cảnh Thương cùng hắn cũng không nói chảy máu sẽ có phản ứng, điều này làm cho nàng vẫn còn có chút lo lắng!
Rất nhanh, ba người liền tới Phượng Lạc cung chỗ ở của Lạc quý phi, Phượng ngoại trừ là quốc họ ra rất có đại biểu cho quốc mẫu, ở trong cung, cũng chỉ có Phượng Tê cung mới dùng từ phượng, trong cung khác cũng tuyệt đối không thể sử dụng từ phượng nữa.
Mà Phượng Lạc cung này, còn lại là ngày hôm trước hoàng thượng sai người thêm, hơn nữa, Lạc quý phi cũng bất quá là đã nhiều ngày mới phong phi!
Mà giờ khắc này trong Phượng Lạc cung phá lệ náo nhiệt, ca vũ thanh bên trong cùng thanh u trong cung có vẻ không hợp nhau, bên trong hoan thanh tiếu ngữ, tuyệt nhiên bất đồng với Phượng Tê cung, cho dù hoàng thượng là bị hạ mê dược, Địch Diên Diên cũng hiểu được không thể khoan thứ, bởi vì, sẽ không mỗi nam nhân đều nhất định sẽ phạm sai lầm như vậy!
Chính là hai nam nhân bên cạnh nàng nhất định sẽ không! Giả sử hai người bọn họ đều trúng thuốc mê, cũng sẽ không dùng cách hoàng thượng đối đãi với di nương mà đối đãi với mình! Điểm này, nàng có thể xác định! Hơn nữa lại không biết bởi vì mê luyến một nữ nhân khác mà hoàn toàn quên mất tình ý giữa bọn họ!
(Luna: đoạn này ta thấy có chút nhảm =.= bị hạ mê dược còn biết gì nữa đâu, khẳng đi ghê gớm luôn)
Nói cho cùng, hoàng thượng là thực sự xem di nương là thê tử mà yêu, chỉ là, như vậy đó là tỉnh yêu thực sự sao? Cái này, nguyên bản nàng không có suy nghĩ nhiều, mà bây giờ, cũng chậm rãi có đáp án…
“Tuyệt vương, Tà vương, Tà vương phi, hoàng thượng ở bên trong thưởng thức ca vũ, các ngươi thực sự không có tiện đi vào!”
Cùng nhau đi tới cũng sẽ không thị vệ thái giám cung nữ và vân vân dám ngăn bọn họ, chỉ là đi tới trước cửa chính điện, liền có một vị cung nữ mặc xiêm y hoa lệ không giống cung nữ gọi ba người bọn họ lại, ngữ khí ngạo mạn đủ để hiển hiện cung nữ này bất quá là người bên cạnh Lạc quý phi, chắc là từ ngoài cung vào.

Lời tuy như vậy, nhưng nhìn hai vị mỹ nam tử tuyệt thế, ngạo mạn bất quá cũng hiển hiện trong giọng nói, nhãn thần vẫn là rất lơ đãng chăm chú nhìn hai người.
Vị cung nữ này kỳ mạo xấu xí, thái độ ngạo mạn, chỉ là nhãn thần cũng mê đắm nhìn về phía Tà Vô Phong cùng Phượng Linh Tuyệt, một loạt động tác này chỉ Địch Diên Diên cảm thấy ác tâm!
“Cái gì gọi là không có tiện? Ngươi cũng nói hoàng thượng bất quá là ở bên trong thưởng thức ca vũ, mà bổn cung cùng Tà vương làm quý khách tới bái phỏng Phượng Dạ quốc, cái này cũng vì thưởng thức ca vũ mà không tiếp kiến? Truyền đi bất quá cũng hoàng thượng là lễ đãi của các ngươi cùng vị Lạc quý phi kia không chu toàn!”
Hoàn toàn thật không ngờ Địch Diên Diên sẽ lấy một tư thái như vậy đáp nàng, cung nữ kia cũng nhất thời bị nhiếp, trong khoảng thời gian ngắn không biết trả lời như thế nào…
Địch Diên Diên thuận thế đẩy nàng ra, sau đó Tà Vô Phong cùng Phượng Linh Tuyệt mỗi người một bên đẩy cửa ra…
Mà cung nữ kia phản ứng kịp muốn ngăn cản đã quá muộn! Ba người bọn họ đã đi đi vào rồi…
Mới tiến thiền điện, liền thấy một tình cảnh thanh sắc tận tình như thế, bằng ai cũng sẽ cảm thấy xấu hổ, chỉ là, Địch Diên Diên bọn họ không có chút xấu hổ nào, trái lại càng nhiều hơn vài phần khinh bỉ!
“A! Hoàng thượng!”
Trên người chỉ là một cái yếm đơn bạc đến có chút trong suốt, dưới eo cũng chỉ có một tầng sa mỏng, tóc xõa xuống, được hoàng thượng mặc một bộ tiết y thật chặt ôm vào trong ngực, cái dáng vẻ kia muốn bao nhiêu ác tâm có bấy nhiêu!
Bất quá một mắt, hình dạng dụ dỗ của Lạc quý phi liền ánh vào đáy mắt của Địch Diên Diên, chính là hóa thành một nữ nhân nùng trang, không có địa phương nào thực sự mê người, vậy nàng rốt cuộc là hạ mê dược gì?
“Các ngươi thế nào vào được?”
Hoàng thượng nhìn thấy người tới, vội vàng buông nữ nhân nữ ôm trong lòng xuống, nhất phó bộ dáng khiếp sợ!

Bất quá, không khó từ đáy mắt bầm đen của hoàng thượng nhìn ra hoàng thượng đã trúng độc rất sâu, nếu không xử lý, chỉ sợ sau này giải độc cũng sẽ có di chứng!
“Hoàng thượng, nô tỳ ngăn cũng ngăn không được, bọn họ trực tiếp xông vào!”
Cung nữ kia đuổi tiến đến, tựa hồ muốn cáo trạng, mà vị Lạc quý phi kia đã dùng tốc độ nhanh nhất mặc y sam vào, hơn nữa còn là cầm lấy long bào của hoàng thượng, giúp đỡ mặc vào…
Một bên giúp đỡ mặc long bào, còn không quét mắt ba người Địch Diên Diên, mị nhãn kia không chút kiêng kỵ nhìn quét qua lại trên người của Tà Vô Phong, cuối cùng vung lên mỉm cười nhất định phải được…
Địch Diên Diên biết, vậy nhất định không phải là chuyện gì tốt! Chẳng lẽ nàng còn muốn dùng thủ pháp đồng dạng mê hoặc tướng công nhà nàng? Sau đó dùng phương pháp đối phó di nương đi đối phó nàng? Bất quá, Địch Diên Diên lại không có chút lo lắng nào, càng sẽ không nghĩ nàng đến cùng có thể làm được hay không!
“Diên Diên nghe nói di nương bệnh nặng cũng không thấy hoàng thượng đi thăm, càng bị hoàng thượng phạt cấm túc, nghe nói đây hết thảy đều là do Lạc quý phi, nên hôm nay đến đây, xem thật kỹ vị tân sủng Lạc quý phi này của hoàng thượng một chút, đến cùng dáng dấp ra sao, bất quá, hiện tại xem ra… Thực sự không được tốt lắm!”
Nghe lời của Địch Diên Diên, sắc mặt của Lạc Mẫn Yên từ hồng biến thành đen, dung mạo của nàng không biết mê đảo bao nhiêu nam nhân, nàng là đệ nhất mỹ nhân hoa khôi Hoài thành! Nữ nhân này cũng dám nói nàng như vậy! Chỉ cần nàng lên làm hoàng hậu, nàng liền muốn nữ nhân trước mắt này chết rất thảm!
Kỳ thực, chủ yếu nhất cũng không phải câu nói kia của Địch Diên Diên, mà là mỹ mạo của Địch Diên Diên thực sự để cho nàng đố kỵ, dung trên mặt thanh nhã, lại vẫn như cũ cho người vừa thấy khó quên, cái từ khuynh quốc khuynh thành này dùng trên người của nàng cũng khó mà hoàn toàn biểu hiện ra ngoài, nữ nhân này trước mắt này có tất cả nàng muốn mà không thể có được!
Không cần nùng trang phúc kiểm, không bất kỳ thủ đoạn nào, một cái nhăn mày một tiếng cười, một cái cúi đầu đủ để tác động nhân tâm, hơn nữa bên người càng có hai nam nhân hoàn mỹ như thế ái mộ! Cảm giác muốn thay thế địa vị của nữ nhân này trong lòng nàng càng ngày càng đậm, đối với bảo tọa hoàng hậu Phượng Dạ quốc, nàng một điểm đều không lạ gì, trái lại hôm nay, nàng càng muốn trở thành Tà vương phi!
“Hoàng thượng, nàng pha trò thần thiếp như vậy, ngươi cũng không giúp thần thiếp sao?”
Hai mắt rưng rưng, toàn bộ eo tựa hướng hoàng thượng, hoàng thượng đỡ lại, nàng liền thuận thế tới gần bên trong, thân thể cốt mềm đến như một cơn rắn, nhất phó đáng thương thụ khi dễ, đích thật là cực dễ để nam nhân nông cạn thấy liền sinh thương xót, chỉ là, ở đây chỉ sợ cũng chỉ có hoàng thượng bị mê dược khống chế sẽ thành cái dạng này. . .
“Tà vương, Tà vương phi, đây là hậu cung của trẫm, các ngươi làm người ngoài, không nên vào, hiện tại tiến đến, còn khi dễ ái phi của trẫm như vậy, các ngươi cho rằng còn nói được sao?”

Vẻ mặt hoàng thượng không vui, nhưng dù sao cũng ngại cường thế của Mị quốc, hắn vẫn là không dám to tiếng trách cứ! Tựa như trước trách cứ hoàng hậu, ở sâu trong nội tâm hắn cũng tựa hồ có chút đau, nhưng rất nhanh lại bị một mị nhãn của Lạc quý phi mang trở về. . .
“Vậy hoàng thượng cho rằng đối đãi với di nương của bổn cung như vậy còn nói được sao? Có muốn để quốc dân của Phượng Dạ quốc phân xử hay không, nhìn hoàng thượng làm như vậy có đúng hay không?”
Những lời này của Địch Diên Diên không chỉ là đang nhắc nhở hoàng thượng, càng đang cảnh cáo Lạc Mẫn Yên, hoàng hậu thâm thụ kính yêu của con dân Phượng Dạ quốc, nếu chuyện như vậy truyền đi, đến cùng bách tính sẽ tin ai, cái này không cần nghĩ cũng biết, nếu hoàng thượng cùng Lạc Mẫn Yên muốn trở thành tội nhân thiên cổ, tiếp tục ngược đãi hoàng hậu sẽ là một lựa chọn tốt, nhưng tự nhiên, Địch Diên Diên vô luận như thế nào cũng sẽ không để cho bọn họ có cơ hội làm như vậy!
“Như vậy Tà vương phi hôm nay tới nơi này, là muốn vì hoàng hậu đòi một thuyết pháp?”
Hoàng thượng nghe Địch Diên Diên nói như vậy, trong ánh mắt vốn có lộ ra dị dạng nhè nhẹ, tựa hồ trong lòng mềm, nhưng bị một ánh mắt của Lạc Mẫn Yên chận trở lại, quả nhiên, Lạc Mẫn Yên kia sử tay chân với hoàng thượng còn không cạn!
“Chính là muốn gặp vị Lạc quý phi này một mặt, không còn ý tứ gì!”
Lời là nói như vậy, nhưng nhìn trong ánh mắt của Lạc Mẫn Yên lại tràn đầy thâm ý, tràn đầy cảnh cáo hiển hiện trong mắt, không hề thu liễm, nàng chính là muốn để Lạc Mẫn Yên biết, đừng nghĩ động chú ý di nương nàng nữa, nếu không, hậu quả kia không phải là nàng có thể gánh nổi!
“Ngươi còn nói không còn ý tứ gì? Ngươi phân minh chính là cố ý làm khó dễ bổn cung!”
Lạc quý phi khóc nháo, thầm nghĩ để hoàng thượng vì nàng xuất đầu, Địch Diên Diên nữ nhân này, nàng thực sự nhìn không vừa mắt!
“Ngươi nữ nhân như vậy, không xứng bổn cung cố ý làm khó dễ!”
Địch Diên Diên là cố ý muốn chọc giận Lạc Mẫn Yên, bởi vì nàng cần chứng thực một việc. . .
Lạc Mẫn Yên không phải là cái loại người thâm tư thục lự này, bất quá là nói mấy câu, liền có thể tùy ý tức giận, như vậy chuyện liên tiếp cũng không thể nàng nghĩ ra được, như vậy người sau lưng sẽ là ai? Sẽ là Phùng Dần kia?
“Ngươi! Tốt xấu ngươi cũng phải biết rằng ở đây là địa phương nào, nơi này là hoàng cung của Phượng Dạ quốc. . .”
Thế nhưng lời của Lạc Mẫn Yên còn chưa nói hết, Địch Diên Diên liền tiếp. . .

“Đúng vậy, ngươi cũng không nhìn một chút là địa phương nào, bổn cung ngoại trừ là Tà vương phi, còn là công chúa của Phượng Dạ quốc, mà ngươi, nói dễ nghe thì là quý phi hoàng thượng vừa phong, nói không dễ nghem bất quá là một danh hoa khôi Hoài thành!”
Vừa rồi trên đường tới đây đã nghe qua Phượng Linh Tuyệt giới thiệu một ít chuyện của Lạc Mẫn Yên, tự nhiên hiểu được bối cảnh của nàng, cho rằng nhân gia cũng không biết? Nàng cũng quá coi thường năng lực của Tuyệt vương. . .
“Ngươi! Ngươi nữ nhân ghê tởm này!”
Lạc Mẫn Yên hoàn toàn bị làm tức giận, tùy tay cầm lên một ly rượu liền ném đến chỗ Địch Diên Diên! Nàng căn bản ngăn lại không được bộ dáng đáng thương phải làm trước mặt hoàng thượng!
Nghe câu nói kia, nàng thực sự bị tức giận đầu óc mê muội, được chọn làm hoa khôi, nàng cảm thấy tự hào, thế nhưng hoa khôi thì không phải là nữ nhân đàng hoàng gì, Lạc Mẫn Yên ngại nhất cũng là cái này! Hơn nữa hoàng thượng càng không biết nàng qua lại như vậy!
Đáng tiếc ly rượu Lạc Mẫn Yên ném qua chỗ Địch Diên Diên căn bản không có đụng tới một sợi tóc của Địch Diên Diên cũng đã nát bấy trên mặt đất, Tà Vô Phong bất quá là giương tay một cái, thậm chí cũng không có đụng tới ly rượu, ly rượu cũng rất cũng rất rơi trên mặt đất, nát bấy thành tro!
Thấy như vậy, Lạc Mẫn Yên bị hù mặt như hoa như ngọc thoáng cái trắng bệch, nàng tự nhiên biết ly rượu không có chạm đến Địch Diên Diên, dù sao Tà Vô Phong cùng Phượng Linh Tuyệt đều đứng ở bên cạnh nàng, nàng căn bản không có khả năng bị một chút thương tổn! Chỉ là càng không nghĩ đến hạ tràng của ly kia sẽ là như vậy!
Địch Diên Diên nhìn Lạc Mẫn Yên bất quá là bị một ly rượu nát bấy hách thành cái dạng này, như vậy nàng thì càng có thể khẳng định, nhất định không thể đả thảo kinh xà, phía sau nhất định là có một người càng thêm lợi hại! Phải biết chuyện này nếu được chứng thực, bọn họ cũng đã không có tiếp tục lưu lại nữa. . .
“Tướng công, Tuyệt, chúng ta vẫn là ly khai trước đi, không nên quấy rầy hoàng thượng cùng ái phi của hắn nữa!”
Nói xong chuẩn bị xoay người rời đi, thậm chí là đến lễ nghi cơ bản nhất cũng không có, không phải là quên, mà là đối với hoàng thượng như vậy, nàng cảm thấy căn bản không có cần thiết!
“Chờ một chút! Tuyệt nhi, cho người truyền lệnh xuống, giải trừ lệnh cấm túc của hoàng hậu. . .”
—— đề lời nói ngoài ——
Các vị, thực sự ân hận ni, đêm qua công ty sống động động ni, sở dĩ chưa có tới của cập canh tân! Cảm tạ các vị của chi trì!

Bình Luận (0)
Comment