Tà Vương Sửu Phi

Chương 89

Q2 – CHƯƠNG 14: SƠ NHẬP VƯƠNG PHỦ
Editor: Luna Huang
Sáng sớm hôm sau, Địch Diên Diên liền lần thứ hai lên xe ngựa, đi theo đại đội hướng thủ đô của Mị quốc, đến Lâm Phượng thành…
Đi cả ngày, đại khái là thời gian chạng vạng tối mới đến Lâm Phượng thành, nơi cửa thành nhiệt nhiệt nháo nháo, mọi người hỉ khí dương dương tự đắc, tựa như trong nhà mình đang làm hỉ sự, ăn mặc y phục hỷ khánh, trận thế long trọng, so qua lúc Tết càng thêm náo nhiệt vui mừng…
Tuy rằng đây hết thảy đều ở trong tưởng tượng của Địch Diên Diên, thế nhưng bầu không khí này để cho Địch Diên Diên hơi bị kinh hỉ, giống như là nhà mình đón dâu, đường cái của Lâm Phượng thành náo nhiệt nhất, pháo khắp bầu trời, nhiều tiếng lọt vào tai…
Địch Diên Diên mặc dù không nhìn ra ngoài mã xa, nhưng này hoan thanh tiếu ngữ đủ để nghe được, bách tính này có bao nhiêu xem trọng cửa hôn sự này, lệnh Địch Diên Diên tò mò, đến cùng ở lúc mới bắt đầu nhất, những người đó nghe Tà vương tôn kính của mình muốn thú đệ nhất đệ nhất Phượng Dạ quốc sẽ phản ứng thế nào?
Bất quá, cái này cũng đã không được biết rồi…
Rất nhanh, đội ngũ nghênh thân đi tới hoàng thành, thanh thế lớn, sợ là nghênh thân của nước nào cũng không có trận thế như vậy, người khác xem ra, Địch Diên Diên nàng cũng không biết là đã tu luyện phúc khí gì, hôm nay có thể có hậu đãi như vậy!
Không chỉ có là Tà vương nghênh thân, Tà đế càng mang theo mười dặm hồng trang đi nghênh đón nàng, sau đó chính là văn võ bá quan của Mị quốc, còn có bách tính trên đường! Đây chỉ sợ là công chúa nước nào xuất giá cũng không có đãi ngộ như vậy, sợ rằng vì thế, tên của Địch Diên Diên nàng từ lâu truyền khắp ngũ quốc…
Đi tới hoàng thành, vừa vừa xuống xe ngựa, Tà đế còn chưa kịp mở miệng, Tà Vô Phong liền trực tiếp mở miệng muốn người, Địch Diên Diên bất quá thấy thành môn hoàng thành xây bằng đá, xa xa có hoàng đính hồng sắc của đại điện, sau đó thì cái gì cũng nhìn không thấy…
Trước từng nghe Tà Vô Phong nói qua, hoàng cung không phải là rất lớn, bởi vì người của Tà hoàng tộc đều chỉ sẽ thú một nữ nhân, tại đây trong hậu cung cũng chỉ có một mình hoàng hậu, không có tam cung lục viện, tự nhiên sẽ không lớn như hoàng thành nước khác, bất quá phủ đệ của Vương gia đều ở xung quanh hoàng cung, nên rất tiện đi lại…
Mà giờ khắc này, Tà Vô Phong là trực tiếp cùng gia gia nói, phải nàng trực tiếp mang về Tà vương phủ, mà gia gia ngược lại cũng sảng khoái đáp ứng, dù sao gia tôn bọn họ đều không phải là người câu nệ tục lệ phạm văn, nếu Địch Diên Diên nàng đã gả cho Tà Vô Phong, bất quá còn kém nghi thức thành hôn vẫn chưa tiến hành, những thứ này căn bản cũng không câu nệ, nên Tà đế cũng đáp ứng, Tà đế đáp ứng, những người khác cũng không có ý kiến phản đối.
Tà Vô Phong lấy Địch Diên Diên cần nhanh chóng nghỉ ngơi làm lý do, sớm mang Địch Diên Diên về Tà vương phủ, ngay cả cơ hội tham quan hoàng cung cũng không có cho Địch Diên Diên…
Một lần nữa lên xe ngựa, qua thành môn của hoàng cung không được một khắc đồng hồ, liền tới Tà vương phủ, cùng Địch Diên Diên tưởng tượng một dạng, Tà vương phủ cũng không có khí phái quá lớn, lại nghiêm túc u thâm, sợ rằng người bình thường thấy, đến gần cũng không dám…

Mới đi tiến đại viện Tà vương phủ, khí tức đặc biệt lần thứ hai truyền đến, cổ hương điêu lâu, đình viện lịch sự tao nhã, nhìn qua thường thường không có gì lạ, cũng nhìn ra được kinh qua một phen xử lý.
Mới vào cửa đình viện, hai bên đều đủ loại thúy trúc, xem bộ dáng là vừa trồng, rất là u tĩnh, chính là ánh nắng chiếu vào đình viện, cũng bất quá linh linh toái toái, thoải mái ưu nhã, Địch Diên Diên vừa nhìn liền thích, mà Tà Vô Phong đứng ở bên cạnh, nhìn Địch Diên Diên nở nụ cười, tâm nghĩ cũng biết bản thân để người khác bày trí không sai.
Thế nhưng, giữa đình viện lịch sự tao nhã cũng có một thân người mảnh mai đứng, rất là chói mắt, tuy rằng thân hình ôn nhu, Địch Diên Diên nhìn, cũng cảm thấy chói mắt, tự giác, người này lai giả bất thiện!
“Phong, biết ngươi đã trở về, ta…. Cố ý tới thăm ngươi một chút!”
Thấy Tà Vô Phong vừa vào cửa, thân ảnh của ôn nhu liền nhất thời như là nghe được tin tức tốt gì, xoay đầu lại nhanh nhất, đồng dạng là một đại mỹ nhân…
Đôi mắt kia mỹ lệ lóe sáng, phảng phất liền chỉ có một mình Tà Vô Phong, vội vàng hướng về Tà Vô Phong đi tới, chỉ là, thời gian đến gần mới nhìn đến Địch Diên Diên đứng ở bên cạnh hắn…
Nhìn biểu tình, nhất cũng sớm đã bên người của hắn sinh ra một nữ nhân, thế nhưng, trong mắt dịu dàng, vẫn như cũ chỉ có một mình Địch Diên Diên, nên, nàng không chút do dự đến trước mặt của Tà Vô Phong, hình như vẫn như cũ không nhìn Địch Diên Diên, tựa hồ căn bản không có để nàng vào mắt, điều này làm cho Địch Diên Diên từ mắt đầu tiên đáy lòng không thích nữ nhân này.
Nhất là một tiếng “Phong”! Nghe để Địch Diên Diên cảm thấy buồn nôn, không có chuyện gì phải gọi thân mật như vậy?
Bất quá nhìn vẻ mặt biểu tình chán ghét của Tà Vô Phong, Địch Diên Diên trái lại thật hài lòng.
“Vị này chính là…?”
Thấy Tà Vô Phong cau mày, Tà Doanh Doanh đã dừng bước lại không dám tới gần, bởi vì nàng rất rõ ràng, chỉ cần Tà Vô Phong mất hứng, vô luận trường hợp nào, hắn cũng sẽ không nể tình, nàng không muốn mới lần đầu tiên gặp lại tình địch rơi thế khó, nên không thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn dừng lại.
Mà Địch Diên Diên trái lại như người thắng cao điệu nâng cánh tay của Tà Vô Phong, như là biểu thị công khai chủ quyền, thân mật tới gần Tà Vô Phong, ôn nhu hỏi ôn nhu hỏi.
Một loạt động tác này, Địch Diên Diên không biết là vô ý hay vẫn có, phản chính nhìn trong mắt Tà Doanh Doanh chính là chói mắt không gì sánh được, hận không thể kéo hai người ra!
“Hồi Vương phi, vị này chính là Minh Nguyệt công chúa, dưỡng nữ của Minh vương. . .”

Nghe Địch Diên Diên hỏi lên như vậy, trung niên nam nhân đứng ở trước mặt Địch Diên Diên đứng trước bảy tám hàng gia đinh nha hoàn, cung cung kính kính cúi đầu nói, xem ra nam nhân này rất khí phái, nói cũng đủ lo lắng, không giống với gia nô, thế nhưng đối đãi Địch Diên Diên thái độ quả thực cung kính, để Địch Diên Diên có chút kính nể.
“Nga, nguyên lai là Minh Nguyệt công chúa. . . Vị này chắc là Lâm quản gia rồi?”
Địch Diên Diên như là cố ý nhìn về phía Tà Doanh Doanh bên kia, nhưng không có nhìn hơn, bất quá là lướt sơ qua, mà lúc này Tà Doanh Doanh cũng bất quá vẫn như cũ nhìn chăm chú vào Tà Vô Phong, khuôn mặt tuấn tú bản thân nhớ nhung tận bốn tháng. . .
“Hồi Vương phi, đúng vậy, lão nô chính là Lâm quản gia, việc vặt của vương phủ nội đều có lão nô xử lý, sau này, Vương phi có cái gì phân phó, cứ nói với lão nô, lão nô nhất định tận khả năng làm tốt. . .”
“Ân. . .”
Địch Diên Diên nhàn nhạt đáp lại một tiếng, khóe miệng cười, quả nhiên, người bên cạnh Tà Vô Phong đều rất cá tính, có những người này ở đây làm việc trong vương phủ, sau này nàng cũng có thể tiết kiệm không ít.
Chỉ là, nghe thái độ cung kính của Lâm quản gia, lòng của Tà Doanh Doanh không vui, Lâm quản gia này cho tới bây giờ sẽ không có để nàng vào mắt, chớ nói chi là dùng giọng nói chuyện với nàng như vậy, Địch Diên Diên kia mới đến, Lâm quản gia bất quá mới lần đầu tiên gặp mặt, làm sao có thể có thái độ cung kính như vậy?
Tà Doanh Doanh nàng không cam lòng cúi đầu nghĩ, không nghĩ tới, Tà Vô Phong một tiếng chán ghét truyện tới, liền cắt đứt tất cả ý nghĩ của nàng. . .
“Ai để cho nàng vào?”
Tà Vô Phong căn bản không có nhìn Tà Doanh Doanh một mắt, trực tiếp ôm Địch Diên Diên, lướt qua Tà Doanh Doanh, đi đến địa phương chính đường đối diện đình viện.
Tà Doanh Doanh nhất tâm muốn đi theo, nhưng bất đắc dĩ, một hạ nhân lập tức đi tới bên người Tà Doanh Doanh, một tay chặn lối đi của Tà Doanh Doanh, vừa vặn lúc này Địch Diên Diên quay đầu lại liền nhìn thấy Tà Doanh Doanh khó chịu.
“Hồi Tà vương, vừa rồi vừa hạ nhân mới tới cho rằng đây là Minh Nguyệt công chúa, liền dẫn nàng vào, nhưng lão nô thấy, cũng không có thể tương cản, chỉ có thể để công chúa đứng ở chỗ này, chờ Vương gia trở về.”
Sắc mặt của Tà Doanh Doanh tự nhiên nhục nhã, nhưng nàng cũng không dám loạn phát tỳ khí, trong nhãn lực của Tà Vô Phong, nàng vĩnh viễn muốn đẹp nhất, vĩnh viễn đều chỉ có thể là nữ nhân dịu ngoan, thế nhưng, tựa như nàng làm gì cũng không đúng, chính là một dạng đồ bị người ghét bỏ, trước mặt của nhiều người như vậy, dám nói như vậy, nếu không phải người của Phong, nàng đã gọi người làm rồi!

Nhưng để cho nàng tức giận hơn là vào giờ khắc này bị Địch Diên Diên coi thường như vậy, nàng thực sự tức giận!
Hơn nữa, Tà Doanh Doanh còn phát hiện, chỉ thấy lúc Tà Vô Phong cùng Địch Diên Diên lướt qua, sau lưng của hai người ngoại trừ Lãnh Lăng Trần cùng Cảnh Thương, còn theo hơn mười nữ nhân, đây là hồi sự gì? Không có khả năng, là cả Mị quốc đều biết, Tà vương phủ không cho ngoại nhân tiến nhập, nhất là nữ nhân, ngay cả mấy năm trước, nữ nhân Tà đế cho Tà vương chọn, quản gia của vương phủ cũng bất quá an bài các nàng ở trước cửa, cho dù ý chỉ của Tà đế, quản gia cũng mặt không thay đổi!
Ngày hôm nay, nếu không phải gặp một hạ nhân mới tới, mà nàng ỷ vào thân phận công chúa, nàng cũng không có thể tiến đến, mà vào, cũng bất quá chỉ có thể đến tiền viện, ngay cả chính đường cũng không có thể vào, đừng nói là ngồi xuống!
Nhưng bây giờ, không chỉ có là Địch Diên Diên, những nữ nhân này nghênh ngang đi vào, mà nàng hết lần này tới lần khác chỉ có thể ở chỗ này, vậy là có ý gì!
“Vì sao các nàng có thể vào?”
Tà Doanh Doanh không dám nói chuyện quá lớn tiếng, chỉ là mang theo giận dữ thấp hỏi hạ nhân ngăn cản nàng, thanh âm mặc dù không lớn, nhưng cũng có thể Địch Diên Diên vừa lướt qua nghe được. . .
Hạ nhân kia cũng như không nói thấy lời của Tà Doanh Doanh một dạng, vẫn như cũ lấy tay chắn lối đi của Tà Doanh Doanh. . .
“Để cho nàng vào đi. . .”
Cuối cùng, vẫn là Địch Diên Diên lên tiếng, để cho nàng vào, Địch Diên Diên là cảm thấy càng ngày càng thú vị, quan hệ của nữ nhân này cùng Tà Vô Phong, Minh vương, theo lý xem như là đường thúc thúc của Tà Vô Phong, dưỡng nữ của hắn, đó chính là cùng Tà Vô Phong không có quan hệ huyết thống, lúc này nàng là càng ngày càng muốn hiểu rõ, nhìn dáng vẻ ủy khuất lại tức giận của nàng, nội tâm tà ác lần hai bắt đầu sinh, đã nghĩ hảo hảo trêu cợt nữ nhân này một chút!
Bất quá, nhìn kỹ một chút, nữ nhân này tuy rằng cũng rất đẹp, thế nhưng niên kỷ khẳng định cũng là có hai mươi bốn hai mươi lăm, chắc là cùng Tà Vô Phong không sai biệt lắm, thậm chí là so với hắn còn lớn hơn, như vậy, còn chưa gả, ngày vui của bọn họ, nàng lại tìm tới cửa, rốt cuộc muốn chơi cái xiếc gì?
“Lâm quản gia, những người này đều là bằng hữu của bổn cung, mang các nàng đi nghỉ ngơi trước đi. . . Hiểu Nhược, Tà Vô Phong an bài xong địa phương cho ngươi, có cái gì không hài lòng nói với ta. . .”
“Vâng, lão nô nhất định làm thỏa đáng, các vị tiểu thư mời theo lão nô. . .”
Địch Diên Diên mới bước vào vương phủ, liền như nữ chủ nhân của vương phủ này phân phó, chỉ là điểm này cũng đủ để Tà Doanh Doanh tức giận đến chết khiếp!
Lúc này, nàng mới chân chân chính chính ngẩng đầu lên, nhìn thấy dung mạo của Địch Diên Diên.
Nguyên tưởng rằng, Địch Diên Diên chỉa vào danh hào đệ nhất xấu nữ Phượng Dạ quốc, tự nhiên là xấu đến khó coi, Phong chọn vi phi, bất quá là muốn chọc giận Tà đế, nàng cảm giác mình rất hiểu Tà Vô Phong, hắn không thích bất kỳ nữ nhân nào tới gần, mà Tà đế tổng buộc hắn đón dâu, nên hắn mới có thể chạy trốn tới Phượng Dạ quốc. . .
Nguyên bản nghe Phong muốn thú phi, hơn nữa còn là thú một xấu nữ như thế, nàng chỉ biết, Phong bất quá là muốn chọc giận Tà đế, căn bản không cảm thấy Địch Diên Diên sẽ mang đến cho nàng bất cứ uy hiếp gì, chỉ là phía sau, càng nghe được xấu dung của Địch Diên Diên là giả, Địch Diên Diên có dung mạo tuyệt thế vô song, nàng liền vội, tuy rằng nàng đối với bộ dáng của mình có đầy đủ lòng tin, cũng biết Phong của nàng cũng không phải người mê luyến mỹ sắc, nhưng nàng vẫn là vội vàng muốn đi Phượng Dạ quốc nhìn, thế nhưng, nàng muốn thế nào đi nữa cũng phải cố kỵ thân phận công chúa của mình, không có thể tùy ý ly khai Mị quốc. . .

Hôm nay, thấy dung mạo của Địch Diên Diên, mỹ lệ để cho nàng tâm sinh đố kỵ! Cho dù nàng cho là mình xinh đẹp nữa, nàng cũng tự biết không sánh bằng Địch Diên Diên! Bất quá, nàng cuối cùng vẫn là tin tưởng Tà Vô Phong sẽ không bởi vì cái đẹp của một nữ nhân mà thích!
“Minh Nguyệt công chúa mời ngồi đi, người đến, châm trà cho Minh Nguyệt công chúa. . .”
Địch Diên Diên càng nhìn sắc mặt của Tà Doanh Doanh từ trắng biến thành đen, lại từ đen chuyển xanh, Địch Diên Diên sẽ không khỏi vung lên dáng tươi cười khuynh thành, mà ngồi Tà Vô Phong mà ngồi bên cạnh Địch Diên Diên cũng cảm thấy đẹp, không nghĩ tới, nữ nhân của hắn, cũng có thời gian phúc hắc như thế. . .
“Phong, bổn cung chỉ là muốn tới thăm ngươi một chút, mấy tháng này sống có tốt không. . .”
Tà Doanh Doanh không chút ý tứ muốn để ý tới Địch Diên Diên nào, bởi vì nàng thế nào cũng không tin, bốn tháng ngắn ngủi, Phong lãnh huyết vô tình thích một nữ nhân, đây bất quá là công cụ Phong lừa dối Tà đế, nghĩ tới đây, nàng thì càng coi thường Địch Diên Diên, trực tiếp như Địch Diên Diên như không khí.
“Không khí, Minh Nguyệt công chúa không có lễ phép như vậy, nhân gia chào hỏi nàng, cư nhiên xem bổn cung như không khí, Tà Vô Phong, ngươi nói một chút, ta có nên tức giận hay không?”
Nguyên bản còn giả vờ tức giận Tà Doanh Doanh, thoáng cái chuyển tới trước mặt của Tà Vô Phong, ra vẻ làm nũng nói.
“Ở đây không chào đón ngươi, ngươi tốt nhất mau rời khỏi. . .”
Những lời này của Tà Vô Phong rốt cục nói với Tà Doanh Doanh, thế nhưng thật vô tình, chính là nói với nàng, cặp mắt kia thậm chí cũng không có liếc nhìn nàng một cái.
“Phong. . .”
“Tà Vô Phong, ngươi năm nay không phải là hai mươi ba tuổi sao? Nhìn Minh Nguyệt công chúa cũng hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi đi? Là lớn hơn ngươi một tuổi, nhưng tốt xấu ngươi cũng là Tà vương, thân phận của ngươi cùng nàng vẫn có một khoảng cách, thế nào liền trực tiếp gọi ngươi là Phong a? Buồn nôn! Còn có, nàng gọi ngươi đều như vậy, ngươi đừng hy vọng ta cũng sẽ gọi ngươi như vậy!”
Lúc nói chuyện mặt của Địch Diên Diên vẫn như cũ khóe miệng mang cười, vẫn là nhìn Tà Vô Phong nói, bất quá những câu này như gai, đâm đầy người Tà Doanh Doanh.
Mà nghe lời của Địch Diên Diên, Tà Vô Phong tự nhiên là càng đáng ghét Tà Doanh Doanh hơn, bởi vì nàng, Địch Diên Diên thậm chí ngay cả xưng hô ôn hòa một chút cũng không muốn gọi!
Mà Tà Doanh Doanh nghe Địch Diên Diên nói như vậy, đầu của nàng cũng không biết là cúi thấp hay là thế nào nữa, xoay mặt ủy khuất nhìn về phía Tà Vô Phong, mới phát hiện, Tà Vô Phong mặc dù không có nhìn mình, nhưng khí tức lạnh như băng phát ra, trực giác nói cho nàng biết, nghe xong lời này, Phong càng ghét nàng hơn!
—— đề lời nói ngoài ——
Ha hả, phía sau sẽ càng thêm đặc sắc nga, kính xin lưu ý, cảm tạ các vị của chi trì! Có ý kiến gì nhớ kỹ cần nhắn lại nga

Bình Luận (0)
Comment