Chạy sâu vào Thiên Thượng bí cảnh cũng không khác gì một hồi đặt cược sinh mạng, nếu như là những tu sĩ khác lựa chọn cách này thì chỉ có bỏ mạng tại đây, nhưng đối với nhóm người Cổ Long thì lại chính là lựa chọn tốt nhất.
Bình thường các yêu thú tấn công tu sĩ nhân loại rất mãnh liệt, chỉ cần có hơi thở của tu sĩ nhân loại, các yêu thú sẽ dựa vào đó mà mò đến, có thể nói đây là một dạng bản năng trời sinh. Hơn nữa, trong Thiên Thượng bí cảnh cũng có không ít các chủng loại yêu thú khác nhau, không con nào giống con nào, đa hình, đa dạng, đa đặc tính, nếu chẳng may có tu sĩ nhân loại nào xui xẻo lọt vào tầm ngắm của chúng thì việc phải đối đầu với sự công kích của tầng tầng lớp lớp những yêu thú là chuyện hết sức bình thường.
Còn nhóm Cổ Long đến hiện tại vẫn an toàn là vì Cổ Long đã hạn chế đặc tính của các yêu thú, khiến chúng khó có thể tìm ra được vị trí của mình.
Bên cạnh những khả năng lạ lùng đó, Cổ Long cũng phát hiện ra mình còn có một khả năng không thể ngờ tới, khả năng "thể loại chi giới", khả năng này nói dễ hiểu hơn thì là khả năng đặt thể loại, ví dụ như một tác giả đặt cho tác phẩm của mình thể loại là cung đấu, vườn trường, xuyên không,... Thì khả năng này lại trực tiếp đặt thể loại cho thế giới, đồng thời đi kèm với nó là những chức năng rất thú vị.
Cổ Long đen mặt, hoá ra từ lúc bị "gô cổ" ở thế giới này, cậu đã vô tình bật lên chức năng "hấp dẫn giống đực" cho một số người, mà trong số những kẻ trúng đạn lại có cậu và Lâm Chí, điều này giải thích được tại sao ánh mắt mọi người khi nhìn hai người lại kì quái như vậy, may mà phát hiện kịp thời - Tắt nó. Dù sao cũng không ảnh hưởng mấy đến tình hình hiện tại.
Có thể nói, sự hiện diện của Cổ Long không khác gì "bàn tay vàng" bự nhất giới tu tiên này, chỉ cần không thù không oán với cậu, bên cạnh cậu chính là khu vực an toàn nhất.
So sánh một chút ở những truyện thông thường, kẻ nào ôm đùi của nam chủ, nữ chủ - Những đứa con được trời sủng ái, hưởng ké "hào quang nhân vật chính" biết đâu may mắn có được kỳ ngộ, còn tại thế giới này, kẻ nào ôm đùi của Cổ Long - "Bố đẻ" của trời, hưởng ké "thần quang sáng tạo giới" chắc chắn kẻ đó không phú tức quý, không có được kỳ ngộ thì cũng được khả năng thiên bẩm, về sau chẳng có gì phải lo nghĩ cả.
Quay lại với vấn đề chính. Hiện tại, nhóm người Cổ Long đang bàn bạc lại, suy nghĩ bước tiếp theo, cũng không thể đi sâu thêm nữa vào Thiên Thượng bí cảnh. Dù sao lúc nào cũng trong tình trạng nơm nớp lo sợ bị yêu thú tấn công (không tính Cổ Long) cũng chẳng phải cảm giác tốt đẹp gì, ngay cả Thanh Đế cũng cảm thấy nuốt không trôi, đối với yêu tu, cảm giác áp bách xung quanh lại càng rõ ràng.
"Tiền bối! Tiếp theo chúng ta nên làm gì?" Lãnh Quân bình tĩnh hỏi.
"Dựa vào tình hình vừa nãy, ta cảm thấy hiện tại vẫn không nên ra ngoài, dẫu sao ma tu vừa rồi tu vi cũng không thấp, ít nhất cũng phải đạt Ma Hoá kỳ, mà kẻ đối đầu với ma tu đó cũng phải Địa Vương kỳ, trận chiến của họ cũng không thể kết thúc một sớm một chiều, chẳng may chúng ta lại bị vạ lây." Thanh Đế nhăn mặt nói.
"Ma Hoá kỳ? Địa Vương kỳ? Sao có thể?" Yến Thanh sửng sốt.
"Tại sao những cường giả như họ vẫn còn tại nhân giới?" Lăng Bảo Xuân cau mày.
"... Chúng ta cũng không cần phải ngồi đây suy đoán, dù sao cũng không giải quyết được gì, trước mắt vẫn nên... Cổ Long! Đệ đi đâu vậy?" Lý Hải Vân chợt thốt lên.
Mọi người giật mình quay sang nhìn Cổ Long, trạng thái của cậu lúc này không đúng lắm, đôi mắt cậu trống rỗng, vô thần, nhìn chằm chằm vào một hướng, động tác đột nhiên cứng ngắc.
Cậu bước từng bước về phía trước, như có gì đó đang kêu gọi cậu, triệu hồi cậu, trong mắt của người khác, thấy cậu bước đi không vững, lại chậm chạp, nhưng thực chất tốc độ của cậu lại nhanh cực kỳ, chỉ nháy mắt thân ảnh của cậu đã biến mất trước mắt mọi người.
"Còn ở đấy mà nhìn, mau đuổi theo!" Lâm Chí quát lên.
Mọi người cuống cuồng chạy theo hướng cậu đi, nếu nói ở đây có ai cảm thấy vui mừng vì tình trạng bất ổn của cậu thì kẻ đó phải là Hạ Linh. Ả là kẻ đầu tiên phát hiện ra cậu không ổn, nhưng vẫn không làm gì, cũng không định báo cho mọi người biết tình trạng của cậu, hiện tại cậu mất tích ả lại càng vui hơn, chỉ mong sao cậu đừng quay về nữa.
Trong lúc bên kia tình hình đang náo loạn thì bên này Cổ Long vẫn trong tình trạng thất thần, cậu đã bị truyền tống tới một không gian kỳ lạ, cậu nghe được một giọng nói, thúc giục cậu tiến lên phía trước, ở đó có thứ giành cho cậu, lúc này cậu cũng không có băn khoăn rằng thứ gì lại có thể ảnh hưởng đến cậu mạnh như thế, trước mắt cậu chỉ có một mục đích duy nhất - Đạt được thứ phía trước.
...
Trục quay vũ trụ.
'Tiến lên! Chỉ một chút nữa thôi, thứ đó sẽ thuộc về cậu.' Feratela uốn lượn quanh trục quay, đôi mắt nhìn chằm chằm về hướng Cổ Long.
'Chỉ cần vượt qua khảo nghiệm của ta,... Để xem cậu có đủ tư cách không!'
Làn sóng năng lượng toả ra từ Tử Sắc Thần Long, các 'hạt nhân kiến tạo' đang dao động mãnh liệt, chúng đang thay thế Feratela gửi đến Cổ Long 'lời triệu hồi'.
Không gian vũ trụ với muôn vì tinh tú, trong không gian đó có một thân ảnh nhỏ bé đang từ từ từng bước một bước lên bậc thang, tận cùng chính là Feratela đang chờ đợi cậu, đến với khảo nghiệm của Thần Thứ Nguyên.
________________________________________________________________________
Tác giả xin phép nhiều lời.
Mình quay lại rồi đây, cũng lâu phết rồi nhỉ, mọi người thông cảm, mình cũng không ngờ là lớp 12 lại lắm việc đến thế, giờ thì hiểu vì sao học sinh ai cũng sợ lớp 12 rồi, bận túi bụi. Thêm nữa, cũng do lâu rồi không viết nên mình quên hết nội dung, giờ viết cũng thấy khó khăn hơn.