Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần

Chương 241



Tổng bộ Độc Tông tọa lạc tại trung tâm Xuất Vân Đế Quốc, nơi tồn tại một tòa thành thị gọi Thiên Độc Thành. Bên trong Thiên Độc Thành, mọi luật lệ đều là do Độc Tông đề ra, lời của Độc Tông là cuối cùng, quyết định của Độc Tông là duy nhất. Một sự thống trị tuyệt đối đến mức ngay cả Hoàng Đế đến đây cũng không có một chút quyền lực nào ở nơi này.

Thiên Độc Thành được mọi Độc Sư Xuất Vân Đế Quốc tôn sùng như Thánh Địa trong lòng, nguyên nhân là bởi sức mạnh và quyền lực tuyệt đối đến áp đảo chính quyền của Độc Tông tại đây, nên các thế lực dựa trên thể chế tông môn đều “ăn theo” đem tổng bộ thiết lập ở nơi này, từ đó dễ bề phát triển và tiếp nhận sự tôn sùng của các Độc Sư từ bốn phương tám hướng.

Cũng nhờ Thiên Độc Thành có thanh danh lớn như vậy, nên sau khi tùy tiện nghe ngóng, Tiêu Thiên liền hỏi thăm được phương vị cụ thể. Nắm được phương hướng và khoảng cách chính xác, ước chừng một ngày sau hắn và Mộc Ánh Tuyết đã nhanh chóng có mặt tại thành thị được tôn sùng là Thánh Thành này.

Trên một ngọn núi bên ngoài Thiên Độc Thành, Tiêu Thiên cùng Mộc Ánh Tuyết lúc này đều đã khôi phục nhân dạng Tề Thiên Cung đang cùng nhau nhìn xuống tòa đại thành có quy mô không kém gì Gia Mã Đế Đô.

“Một tông môn lại nắm trong tay tòa thành lớn nhất cả nước ngay giữa lòng Đế Quốc, đám người Hoàng Thất Xuất Vân sợ rằng chưa bao giờ được ngủ ngon a.”

“Nếu chỉ là một mình Độc Tông thì chưa chắc đã uy hiếp đến vậy. Đáng tiếc, bọn họ phạm sai lầm khi cứ thế để nơi này phát triển thành một tập đoàn các tông môn lớn nhỏ san sát nhau như hiện tại. Bây giờ muốn dùng sức bình định đã là chuyện không thể, chỉ còn cách thương nhau mà sống thôi, chủ nhân.” - Mộc Ánh Tuyết cũng đưa ra ý kiến của mình.

“Đó là cái hay của Độc Tông.” - Tiêu Thiên gật gù: “Bọn họ biết mình mạnh, nhưng không vô địch, hay ít nhất là chưa hơn được Hoàng Thất, nên Thiên Độc Thành luôn tự do mở cửa cho các tông môn lớn nhỏ vào định cư, chỉ cần tuân thủ sự thống trị của họ là được. Một “Tòa Thánh” Vatican trong lòng nước Ý a.”

“Hoàng Thất Xuất Vân Đế Quốc bên kia có lực, còn Độc Tông và tập đoàn cứ điểm Thiên Độc Thành bên này chiếm thế. Một sự cân bằng mong manh bên nào cũng muốn đánh vỡ, nhưng không bên nào tự tin rằng mình sẽ chiến thắng dễ dàng.” - Khóe miệng Mộc Ánh Tuyết cong lên nụ cười nhạt: “Cho đến khi Tiểu Y Tiên xuất hiện!”


Đối với nhận xét này từ Tuyết nhi nhà hắn, Tiêu Thiên không đáp, chỉ mỉm cười gật đầu, hai tay chắp sau mông nhìn xuống Thiên Độc Thành bên dưới. Hơn ba năm trước hắn chôn xuống cái cọc nhân duyên mang tên Tiểu Y Tiên này, ngày hôm nay nên là lúc thu lấy quả ngọt rồi.

...

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Tiêu Thiên không nói, Mộc Ánh Tuyết cũng hoàn toàn im lặng. Trên đỉnh núi chỉ còn tiếng chim chóc, côn trùng và những phần phật của áo choàng rộng bị gió núi thổi bay. Mãi cho đến khi…

Vù! Soạt!

Quảng Cáo

Soạt!

...một bóng đen lướt với đôi cánh màu xanh lục sau bỗng nhiên bay đến từ phía xa, sau đó hạ xuống sau lưng Tiêu Thiên trong tư thế… quỳ một chân. Và gần như không có bất kỳ độ trễ nào, một bóng đen khác cũng bước ra từ trong hư không để kết hợp với người trước…

“Chủ nhân!”

...cùng nhau cúi đầu đồng thanh một tiếng khác nhau trên âm vực, nhưng lại hoàn toàn tương đồng về nội dung, ý nghĩa và sự cung kính.

“Các ngươi tới rồi à.” - Chậm rãi xoay người trở lại để đối diện cùng chủ nhân của hai giọng nói vang lên sau lưng mình, Tiêu Thiên mỉm cười gật đầu: “Đều đứng dậy đi, người một nhà với nhau không cần nhiều lễ nghĩa như vậy.”

Không sai, đều là người một nhà cả.

Là nữ, có thể tùy ý đi lại giữa hư không và quan trọng nhất là thật tâm gọi Tiêu Thiên bằng chủ nhân thì chỉ có thể là “Mộng Yểm Tinh Linh” Kurumi, cô nàng Nữ Thần cấp R đã vắng mặt trong hành trình Cửu Sát Chi Địa do bận thực hiện nhiệm vụ khác tại Xuất Vân Đế Quốc.

Cụ thể hơn thì nhiệm vụ của Kurumi chính là thay Tiêu Thiên liên lạc, bồi dưỡng, bảo vệ, đồng thời hỗ trợ hai quân cờ được hắn cắm vào Xuất Vân Đế Quốc phát triển cho các kế hoạch tiếp theo trong tương lai. Và hôm nay, một trong hai con cờ ấy đã có mặt tại đây cùng nàng để diện kiến chủ nhân của hai người.

Về phần người còn lại…


“Cũng khá lâu rồi mới gặp lại ngươi a. Nha đầu nhút nhát năm đó bây giờ cũng đã ra dáng nhất tông chi chủ rồi đấy, Tiểu Y Tiên.”

“Chủ nhân quá khen! Đều là nhờ ân ngài khai sáng và tài bồi Tiểu Y Tiên mới có được ngày hôm nay.”

Quảng Cáo

...không thể là ai khác ngoài Độc Tông đương nhiệm Tông chủ, “Thiên Độc Nữ” Tiểu Y Tiên.

Ngoại trừ vòng eo 56 trứ danh từng khiến Tiêu Thiên tấm tắc khen ngợi ra, Tiểu Y Tiên của hiện tại đã gần như trút bỏ đi hoàn toàn vẻ ôn nhu và ngây thơ năm đó từng khiến đám dong binh tại Thanh Sơn Trấn xem nàng như đóa không cốc u lan mà bảo vệ, để thay thế bằng sự quyết đoán cùng lạnh lùng của một cường giả trải qua máu tươi tẩy lễ chân chính.

Nàng trưởng thành rồi. Một thân một mình đánh ra danh tiếng Thiên Độc Nữ ngay giữa cái ổ độc vật, huyết tinh và hỗn loạn gọi Xuất Vân Đế Quốc, thậm chí đạp lên uy vọng của không ít trưởng lão Đấu Hoàng để danh chính ngôn thuận ngồi lên chiếc ghế Tông chủ Độc Tông dù thực lực chỉ mới tứ tinh Đấu Vương là đủ biết ba năm qua Tiểu Y Tiên đã trải qua những kinh khủng gì.

Tại Xuất Vân Đế Quốc, người biết tên của nàng là Tiểu Y Tiên không ít, nhưng kẻ dám nói thẳng ra miệng lại chẳng có bao nhiêu, đơn giản bởi vì trong lòng bọn họ, Thiên Độc Nữ chính là tử thần.

Như thế nào là tử thần!? - Thấy là đòi mạng, gặp là chạy không thoát a!

Như đã từng đề cập qua, thì Độc linh căn của 96,69% Độc Sư tại Xuất Vân Đế Quốc đều là hậu thiên cải tạo mà thành với rất nhiều những tệ đoan ảnh hưởng nặng nề tới tâm trí, sức khỏe, thậm chí là tính mạng những người làm theo.

Đem chúng so với tiên thiên Ách Nan Độc Thể của Tiểu Y Tiên, trong bối cảnh nàng được Tiêu Thiên khai sáng từ sớm và bồi dưỡng đúng cách, thì gọi là cháu gặp ông nội cũng không quá đáng chút nào.

Nghĩ xem, người ta tu luyện trước hết cần phải vất vả tìm kiếm loại tài liệu có độc tính thích hợp với khả năng và túi tiền của mình, đem chúng hấp thu vào cơ thể, sau đó cẩn thận từng li từng tí luyện hóa, cuối cùng mới cất Độc đấu khí vào đan điền. Còn Tiểu Y Tiên lại chỉ đơn giản là… ta ăn! ta uống! ta hít! hít! hít! liền thành. Cộng thêm hơn một năm nay nàng còn liên tục nhận được các loại tân dược tu luyện lợi hại từ Tiêu Thiên thông qua Kurumi nữa, thì chỉ tưởng tượng sơ sơ thôi đã thấy chênh lệch trong đó nó xa như con đường tình cảm ta tới trái tim crush rồi!

Mà, tốc độ tu luyện khác biệt như ngày với đêm mới chỉ là một chuyện, đến mức thủ đoạn đối địch càng khiến người ta sụp đổ hơn.

“Ngươi có bao nhiêu độc phấn, độc thủy, độc vụ v.v. gì tới hết một lượt đi, ta tranh thủ hấp thu luôn một thể cho đỡ tốn thời gian” từ lâu đã là câu cửa miệng của Tiểu Y Tiên mỗi lần có người muốn cùng nàng so chiêu.

Biết sao được, ở một nơi mà người người nhà nhà luyện Độc đấu khí như Xuất Vân Đế Quốc, sở hữu Ách Nan Độc Thể với khả năng ăn, uống, hít thở độc để mạnh lên chính là có thể so với hack như vậy.

“Được rồi, ngồi xuống trước đi rồi nói.” - Lật tay lấy ra một miếng vải lớn rồi giao lại cho Mộc Ánh Tuyết trải ra đất, Tiêu Thiên cười nói: “Hơn một năm qua ta không có mặt ở đại lục, rất nhiều chuyện cần nghe hai người các ngươi bẩm báo lại đây.”


Quảng Cáo

Trời xanh, mây trắng, nắng vàng, trên đỉnh một ngọn núi cao nhìn xuống Thiên Độc Thành tại trung tâm Xuất Vân Đế Quốc, một nam thêm ba nữ tổng cộng bốn người đang cùng nhau ngồi xuống bàn về tương lai và hướng đi của không chỉ một, mà là tận một nhóm các Đế Quốc. Tràng cảnh không thể bảo là không thú vị.

Càng thú vị hơn khi như thường lệ, Tiêu Thiên là người mở đầu cuộc họp… không kín lắm này bằng cách hướng sự chú ý của hắn về phía Kurumi trước.

“Chuyện báo cáo sự tình những năm qua nhờ ngươi rồi, Kurumi.”

“Vâng, chủ nhân.”

“Zafkiel - Thập Chi Đạn/Yud”

Cạch… ξ( ‿)ξ=ε/̵͇̿̿/̿ ̿ ̿ ̿ ̿’““===> Đoàng!

Tiếng nổ lớn vang lên khiến chim chóc và động vật xung quanh giật mình chạy tán loạn, nhưng cả bốn người Tiêu Thiên lại vẫn bình tĩnh ngồi im tại vị trí của mình, nguyên nhân là bởi viên đạn vừa được Kurumi bắn vào đầu chủ nhân nàng chỉ là thủ đoạn chuyển giao ký ức mọi người đều đã biết mà thôi, không có gì nguy hiểm cả.

“...”

Mất một lúc mới xem hết và chỉnh sửa lại xong lượng ký ức không nhỏ vừa nhận vào đầu, khóe miệng Tiêu Thiên khẽ cong lên nụ cười lạnh nhạt.

“Vạn Hạt Môn… thì ra là thế!”




Bình Luận (0)
Comment