Tại Hạ Là Hệ Thống

Chương 178

Lộp cộp...

Từng mảnh vụn đất đá bắn văng ra bên ngoài, rơi tung toé xung quanh.

" Gào..."

Con quái vật người đá bị đau, tức giận gào lên một tiếng, bàn chân nó nhấc lên, muốn giẫm chết con kiến bên dưới.

Rầm...

Bên trong hang động lại tiếp tục xuất hiện thêm một cái hố lớn, bụi mù bay ra xung quanh.

Bên trong đám bụi, ba tên nam nữ Băng Hoàng Tông xuất hiện trên đầu nó, đều cầm chặt vũ khí trên tay, sử dụng chiêu thức mạnh nhất của mình, tấn công vào vết thương Đường Lăng gây ra ban nãy.

Ầm... Ầm...

Vết thương trên vai phải vốn sâu một phần tư, sau khi chịu sát thương của ba người, đã trở nên sâu xuống một nửa, cảm giác sắp đứt ra rồi vậy.

Con quái vật người đá cố gắng chịu đau nhức, bàn tay trái nhân lúc đám người còn trên không trung, đang trên đà rớt xuống, không thể bỏ chạy, lập tức vung ra.

Ầm...

Chỉ là vung ra được một nửa, liền bị năm mũi tên xuất hiện bắn trúng bàn tay ấy, ngăn chặn nó vài giây, vừa đủ để ba người tránh thoát khỏi đòn đánh.

Bên ngoài vòng chiến, Trường Tiếu cùng một tên nam tử khác tay cầm cung tên, đang giữ động tác tư thế bắn.

Năm mũi tên vừa rồi là do hai bọn hắn gây ra.

" Làm tốt lắm." Đường Lăng ở bên ngoài vui vẻ cười nói.

Lãnh Mộc cùng Đổng Mộ âm thầm liếc nhau một cái, liền chạy vào bên trong vòng chiến.

Xem xét con quái vật người đá này, tuy có thực lực Linh Đan Cảnh nhất trọng, lại thêm hình thể to lớn thân thể cứng cáp. Thế nhưng lại không thể phát huy toàn bộ thực lực, chỉ biết sử dụng chiêu thức đánh đấm thông thường mà thôi.

Sau khi đã xác nhận kỹ năng của nó, hai người liền yên tâm xông lên hỗ trợ.

Đám người Băng Hoàng Tông phần lớn đều là hệ Thủy thuộc tính và Băng thuộc tính, có thể hỗ trợ chữa trị cho đồng đội.

Bên kia thì Lãnh Mộc mang trong mình Mộc thuộc tính, khả năng chữa trị không hề kém cạnh.

So với con quái vật người đá to xác kia thậm chí không có khả năng chữa trị vết thương của mình.

Càng đánh lâu dài, con quái vật người đá đó thì càng bất lợi.

Đổng Mộ cả người hơi gồng mình lên, hai găng tay đeo trên cánh tay hắn dần vận động nung nóng dần lên, bàn chân chạy vội đến chỗ con quái vật người đá.

Nhằm thẳng bàn tay phải của nó, Đổng Mộ bàn chân lấy lực nhảy lên trên cao, giống như một quả đạn pháo lao thẳng đến chỗ vết sẹo trên vai nó.

" A a a..." Đổng Mộ vẻ mặt vô cùng dữ tợn, miệng hét lớn.

Chỉ là mới bay đến một nửa, trước mặt hắn liền bị một bàn tay của con quái vật người đá che lấp.

Bốp...

Một tiếng động thanh thúy vang lên, bàn tay đó đập Đổng Mộ giống như đập một con ruồi, đánh bay hắn, găm vào trên vách tường.

Lãnh Mộc:"..."

Đám người Băng Hoàng Tông:"..."

Cao Lãng:"..."

Quái vât người đá:"...??"

(ー_ー゛)

Rắc...

Đổng Mộ trên vách tường nhanh chóng rụng xuống đất, dáng người có chút chật vật.

" Huynh đệ cẩn thận, vì chúng ta ban đầu nhảy lên nhiều quá, con quái vật đã có chút cảnh giác, ngươi nhảy lên chỉ làm bia ngắm cho nó thôi."

Đằng xa kia đang bận né tránh đòn tấn công của con quái vật người đá bên dưới, Đường Lăng hồi đáp.

Đổng Mộ trong lòng nổi lên bóng ma tâm lý.

Chỉ là Đường Lăng nói hợp lý đến như vậy, hắn đúng là không biết phải phản bác ra sao?

" Mau khống chế hành động của nó."

Chỉ huy đám người, Đường Lăng quát lớn.

Lãnh Mộc hai tay chụm lại vào nhau, bàn tay liên tiếp hấp thụ linh khí xung quanh bên ngoài, cánh tay của hắn dần dần phồng lên

Chỉ trong chốc lát, cánh tay hắn vốn đang gầy còm trở nên béo phệ vô cùng mập mạp, so với cơ thể gầy gò cùng khuôn mặt hắn, quá không cân xứng.

Bộp...

Sau khi cánh tay biến dạng xong, Lãnh Mộc lập tức hai tay ra chưởng, ấn mạnh xuống mặt đất.

Rắc... Rắc...

Bên dưới mặt đất, từ chỗ bàn tay Lãnh Mộc ấn xuống, xuất hiện rất nhiều dây leo khổng lồ lan dần đến chỗ con quái vật người đá, quấn chặt lấy chân nó, không cho nó có cơ hội di chuyển

Bàn tay Lãnh Mộc vốn đang từ mập mạp, khi dây leo càng lan ra ngoài, cánh tay hắn lại từ từ gầy xuống.

Đến khi cánh tay trở về hình dáng ban đầu, thì cũng là lúc dây leo không còn phát triển nữa.

Bùm...

Bàn chân phải con quái vật người đá khẽ nhếch lên, đá gãy những dây leo trên chân nó.

Những dây leo này của hắn, chỉ có thể khống chế ngắn ngủi mà thôi.

" Trường Tiếu. Hàn Ly Hồ."

Đường Lăng bên ngoài hét lớn.

" Tới đây."

Trường Tiếu nhẹ giọng đáp lại.

Trên tay hắn và một tên nam tử khác hội tụ một mũi tên nước vô cùng lớn, bắn thẳng đến chỗ chân trái con quái vật người đá ấy.

Rào...

Mũi tên nước bắn trúng chân nó không tạo một cái sát thương nào cả. Đến khi chạm vào chân trái, lập tức hoá thành một dòng nước lớn chảy xuống bàn chân trái con quái vật rồi chảy xuống đống dây leo Lãnh Mộc tạo ra bên dưới.

Đồng thời bên cạnh gần dưới chân con quái vật người đá. Hàn Ly Hồ bàn tay cầm chặt lấy trường thương, ánh mắt hiện lên vẻ sắc bén, ném trường thương ra.

Ầm...

Thường thương phá không di chuyển một vận tốc vô cùng nhanh chóng đâm thẳng vào chân trái của con quái vật người đá.

Rắc... Rắc...

Từ chỗ trường thương của nàng đâm vào, liên tục xuất hiện những tảng băng lớn, sau đó lan dần ra bên ngoài.

Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, chân trái của con quái vật người đá cùng dây leo mà Lãnh Mộc tạo ra bị đóng băng hoàn toàn, cố định bàn chân ấy vào một chỗ.

Hơi lạnh từ tảng băng trên chỗ chân trái con quái vật người đá toả ra bên ngoài, lân cận còn xuất hiện những lớp băng mỏng do nhiệt độ thấp gây nên.

Con quái vật người đá chân trái cố gắng giãy dụa, thế nhưng chỉ là vô ích.

Nhìn thấy thế, Đường Lăng khoé miệng cười lạnh một tiếng, nhanh chóng dẫn đầu đoàn người tiếp tục cuộc tấn công.

Trường Tiếu bàn tay kéo căng dây cung, trên tay hắn xuất hiện một lúc chín mũi tên. Một phát bắn ra.

Vút...

Ầm... Ầm...

Mũi tên của hắn bay theo đường vòng cung, vòng qua con quái vật người đá ấy, bắn trúng vào cái đầu của nó, bụi mù tản ra. Mục đích chính là che khuất tầm nhìn.

Đường Lăng hai mắt lăng lệ, trên tay cầm chặt lấy cây trọng kiếm.

Phía đối diện hắn, hai tên nam nữ bên trong Băng Hoàng Tông bàn tay vận dụng linh khí, tạo thành một tấm lá chắn bằng băng mà hai bọn hắn đỡ bên dưới.

Đường Lăng hai tay nắm lấy trọng kiếm, chạy thẳng về phía trước, nhanh chóng bước lên tấm lá chắn bằng băng đó.

Bộp...

Sau khi vừa bước lên tấm lá chắn băng, cả người hơi gập xuống, chuẩn bị lấy đà nhảy lên trên cao.

Đồng thời bên dưới tấm lá chắn, hai tên nam nữ Băng Hoàng Tông bàn tay vận dụng linh khí, đẩy tấm lá chắn cùng với Đường Lăng bay lên trên trời.

Có tấm lá chắn làm chỗ đặt chân, Đường Lăng đạp mạnh lao thẳng đến chỗ cánh tay phải con quái vật người đá đó. Một kiếm chém ra.

Trọng Xích.

Rắc...

Kiếm mang của hắn cắt trúng vào vết thương ban nãy, triệt để cắt đứt cánh tay phải của nó, chia làm hai phần.

Rầm...

Cánh tay phải của con quái vật người đá rơi mạnh xuống đất, khiến cả hang động bị rung chuyển nhẹ.

Đồng thời bên dưới chân trái con quái vật người đá, Hàn Ly Hồ chạy đến chỗ cây trường thương của mình. Cả người phá tan lớp băng, rút cây trường thương ấy ra.

Rắc... Rắc...

Trường thương vừa được rút ra, những tảng băng xung quanh nó lập tức xuất hiện vết nứt nhẹ, rồi dần lan rộng ra. Biên độ rung chuyển chân trái của con quái vật người đá từ nhỏ bé đến ngày càng mạnh dần lên.

Nó sắp phá vỡ lớp băng này ra, di chuyển được chân trái của mình.

Thế nhưng còn chưa kịp làm như vậy, Hàn Ly Hồ bàn tay cầm lấy cây trường thương, từ chỗ vết đâm ban nãy. Liên tiếp đâm nhiều nhát thương, tốc độ đâm vô cùng nhanh.

Mắt thường có thể thấy được từ chỗ một dấu vết nứt nhỏ trên chân trái con quái vật người đá, đang bị Hàn Ly Hồ liên tục đục to ra.

Rắc... Rắc...

" Gào..."

Con quái vật người đá liên tục gào thét, vết nứt của tảng băng bám trên chân nó càng ngày càng nhiều. Đến cuối cùng vẫn là không trụ vững được, lập tức bị nổ tung.

Đồng thời trước khi nổ tung. Hàn Ly Hồ trường thương hơi phát sáng lên, toả ra hàn khí vô cùng lạnh lẽo. Một thương đâm thẳng ra, một thương này, dồn hết tất cả đòn đánh từ những thương trước mà nàng tạo ra.

Xuyên Phá.

Chân trái của con quái vật người đá phá tan lớp băng cùng với dây leo dưới chân, chỉ là lúc ấy, chân trái của nó cũng bị Hàn Ly Hồ đâm thành một cái lỗ lớn, có thể nhìn xuyên qua bên kia.

" Gào..."

Con quái vật người đá tức giận gào thét, chân phải của nó nhấc lên, muốn dẫm chết nàng.

Cùng lúc đó, Đổng Mộ vốn đã tích tụ linh khí từ lâu lập tức xuất thủ.

Hai cái găng tay phát sáng nung đỏ như dung nham, tạo thành một cột lửa phía sau nó, đẩy tốc độ di chuyển của hắn càng nhanh hơn nữa.

Hai đấm chụm lại cùng lúc đấm ra, lao thẳng chính diện vào chân trái con quái vật người đá.

Ầm...

Đổng Mộ một đường húc xuyên qua chân trái của nó, phá vỡ nốt lớp đá còn lại mà Hàn Ly Hồ chưa phá vỡ.

Rắc...

Chân trái con quái vật người đá chỉ còn trụ lại vài lớp đá mỏng không thể giữ được cả cơ thể to lớn của mình, lập tức vỡ toang ra.

Rầm...

Mất đi một chân đang trụ vững, bàn chân phải của nó còn đang lơ lửng trên trời đang theo động tác dẫm về phía Hàn Ly Hồ lập tức rung chuyển nặng nề.

Cả người con quái vật người đá ấy nghiêng ra phía sau, ngã xuống mặt đất.

Rầm... Rầm...

Con quái vật người đá bây giờ ngoài cái đầu mình ra, cũng chỉ còn có chân phải và tay trái.

Bàn tay trái của nó đập mạnh xuống mặt đất, lấy tay trái và chân phải làm chỗ dựa, lộn ngược người lên. Cả cơ thể của nó, lăn vòng tròn trên đất, lăn về phía đám người Băng Hoàng Tông.

" Cẩn thận."

Đường Lăng quát lớn một tiếng, lập tức chạy ra xa khỏi khu vực nó đang lăn lộn, tránh bị đè chết oan.

Phăng...

Ở chỗ bàn tay trái của con quái vật khổng lồ, một mũi tên nhanh chóng bắn xuống dưới bàn tay ấy, tạo thành một vũng nước trên mặt đất.

Sau đó là một tên nữ tử Băng Hoàng Tông gần đó sử dụng Băng thuộc tính của mình, đóng băng lớp nước bên dưới.

Rầm...

Bàn tay trái con quái vật người đá tiếp xúc với lớp băng bị trượt, lại một lần nữa ngã xuống mặt đất.

Nó hơi ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy vẻ mặt mỉm cười của Trường Tiếu đằng xa.

______

8 người hội đồng một con quái vật người đá, ta cảm thấy thật tội cho nó.
Bình Luận (0)
Comment