Tâm Chi Sở Hướng

Chương 25

0o0——–0o0

“Như vậy nhóc cưng, em tính toán dùng cái gì bồi thường tôi? Là, chính em sao?”

————–



Lời này Cal vừa nói ra khỏi miệng, trên mặt Jack liền ‘đùng’ một phát nổi lên mảnh ửng hồng, y quay mặt đi đem lỗ tai đỏ bừng triển lãm cho Cal quan sát. Tiếng thét chói tai của Rose tiểu thư còn tiếp tục ở ngoài cửa, Cal không tính trên du thuyền hưởng thụ đại tiệc của hắn, nhanh buông lỏng ra đôi tay đang khống chế Jack.

Cal nhấc lên áo ngủ bán trong suốt màu đen một bên, hắn không nhanh không chậm ra khỏi phòng, ngoài hành lang đã có rất nhiều quý tộc thượng lưu vây xem, trên người Rose tiểu thư khoác cái thảm Brown phu nhân lấy đến, nhưng tất cả mọi người có thể dễ dàng nhìn thấy bả vai mượt mà và hơn phân nửa bộ ngực nàng, thậm chí đùi Rose cũng lộ bên ngoài.

Cal tiếp tục làm vẻ mặt phẫn nộ, đem ném áo ngủ Rose tiểu thư ra ngoài, ánh mắt khinh miệt cao thấp quét nhìn: “Rose · DeWitt · Bukater tiểu thư, tôi nghĩ trước khi cùng tôi đính hôn cô đã rõ ràng yêu cầu của tôi đối với vị hôn thê, nếu ngang nhiên đem một người đàn ông giấu ở phòng khách làm ra sự tình không biết xấu hổ, hôn ước chúng ta chỉ đến đây mà thôi. Lovejoy sẽ mang người hầu kiểm kê tài sản các người, những gì tôi đã mua cho mẹ con các người tôi không đòi lại, nhưng mà lời tôi hứa thay các người hoàn trả tiền nợ, vì chúng ta hủy hôn ước nên nó cũng bị hủy bỏ theo.”

“Bukater tiểu thư, hẹn gặp lại, tôi không hy vọng một lần nữa tại khoang hạng nhất nhìn thấy bóng dáng mẹ con các người. Vui lòng tự mình chi trả vé tàu đi.” Cal nói xong xoay người một lần nữa trở lại phòng của mình, trên thực tế, hắn trốn sẵn trong phòng, cũng không vì đùa giỡn Jack, Cal đang chờ những người có tiền đều biết rốt cuộc vì sao hắn hủy bỏ hôn ước với Rose tiểu thư

Cal tuyệt không để DeWitt phu nhân tìm được cơ hội tiếp tục dây dưa, hắn không phải thằng ngốc, ai lại nguyện ý thay một người đàn bà không hề có cảm tình còn thích chống đối mình chi trả món nợ không đếm được đâu chứ.

Tốc độ truyền bá gièm pha ở xã hội thượng lưu tuyệt đối vượt quá mọi người tưởng tượng, DeWitt phu nhân không biết vui chơi nơi nào hiện tại đeo lớp da mặt ngập tràn nước mắt, một đường nghiêng ngả lảo đảo chạy về. Bà nhìn thấy bộ dáng Rose tiểu thư áo rách quần manh thì phát ra tiếng thét chói tai, sau đó “đùng” một cái té xỉu.

“Cal, ngài như vậy không tốt, ít nhất cũng nên để Rose tiểu thư trở về thay quần áo.” Brown phu nhân hết sức che chắn thân thể Rose.

Cal thừa biết Brown phu nhân thiện lương, nhưng mà chuyện này Cal tuyệt đối không nhượng bộ, hắn thật vất vả mới tống khứ mẹ con Bukater, như thế nào lại để bọn họ có thêm cơ hội vào cửa cơ chứ ? Cal đình chỉ hô hấp, hơn mười giây sau hắn đỏ bừng mặt, bộ dáng như rất giận dữ.

Cal không ngừng vung cánh tay mình: “Chuyện này tuyệt đối không có khả năng, Brown phu nhân! Bukater tiểu thư giẫm lên tự tôn và danh dự đàn ông của tôi, tôi tuyệt đối không cho phép cô ta bước lên bất cứ vị trí thuộc về tôi, vĩnh viễn!”

Brown phu nhân tuy rằng thiện lương nhưng rốt cuộc vẫn là phụ nữ quy củ thời đại này, lời nói của Cal cũng không quá phận, bà đối với việc này không hề nề hà, mà Lovejoy không hổ là quản gia xuất sắc, lão rất nhanh đã thu thập tốt hành lý mẹ con Bukater, lễ phép chất đống ở trước cửa, làm tốt công tác này đó, Cal mang theo người hầu trở lại phòng hơn nữa khóa nhanh cửa phòng.

DeWitt phu nhân đang giả bộ ngủ, Cal sau khi đóng cửa phòng, hắn im lặng đứng tại chỗ vẫn không nhúc nhích, ngoài cửa quả nhiên truyền tới giọng DeWitt phu nhân. Cal làm vẻ mặt bi thương thống khổ hướng nhóm người hầu phất phất tay: “Các ngươi đều đi nghỉ ngơi đi, ta muốn yên lặng một chút.”

Cal nói xong nhìn quản gia Lovejoy truyền ánh mắt, lão quản gia lập tức đứng cạnh Cal ở cửa phòng, trong lúc đó, ngoài cửa truyền đến tiếng khóc la tê tâm liệt phế của DeWitt phu nhân. Nghe thật sự thống khổ! Cal châm chọc nghĩ, bất quá bà quả thật thích biểu diễn, hiện tại không chỉ lôi kéo con gái mình chửi ầm lên, còn không ngừng nói tình cảnh chính mình có bao nhiêu đáng thương.

Cal thở dài, đại cục đã định — Brown phu nhân thu lưu mẹ con bọn họ , như vậy cũng tốt. Cal đem tầm mắt tập trung trên người Jack, một lúc lâu sau lần nữa mở miệng, hắn nói với lão quản gia: “Lovejoy, tiếp tục đi thu thập hành lý, thật gọn nhẹ, đem văn kiện, con dấu thu hồi đến, những cái khác toàn bộ đều không cần.”

Lovejoy nhận được mệnh lệnh của Cal cung kính khom người rời đi , bên trong phòng khách toàn bộ trống trải chỉ còn lại Cal và Jack – hai người. Jack thần sắc bất an, áy náy y đối với Cal càng thêm nghiêm trọng. Vừa rồi Jack muốn giải thích với Cal chuyện vừa nãy giữa y cùng Rose tiểu thư, nhưng y lại cảm thấy giải thích cũng không ý nghĩa, mà Cal vẫn hạ mi mắt không nói một chữ.

Trong không gian im lặng đột nhiên truyền tiếng Cal thở dài, Jack ngẩng đầu nhìn về phía hắn, y thấy chỉ thấy thân ảnh Cal rời đi – Cal căn bản không hề nhìn Jack – dù là một cái liếc mắt. Hối lỗi nháy mắt bao phủ, Jack lập tức từ sô pha nhảy dựng lên nhằm phía phòng Cal chạy đến.

“Cal! Tôi…” Jack lấy tay chặn tại cửa phòng, y thành công ngăn lại động tác Cal, theo dõi ánh mắt hắn, trong ánh mắt ngập tràn đầy sầu lo.

“Cậu Dawson, đối với những chuyện cậu làm ra có vừa lòng hay không? Nếu không hài lòng, tôi cũng có thể cởi sạch quần áo cho cậu họa.” Tươi cười trên mặt Cal tràn ngập ngạo mạn hòa châm chọc, ánh mắt hắn hiện tại nhìn Jack giống như nhìn một mớ rác rưởi.

“Ngài Hockley, được rồi, ngài muốn tôi xưng hô như vậy, tôi liền làm như vậy. Ngài trước tiên bình tĩnh được không? Tôi với sự tình thực xin lỗi, tôi nghĩ đến ngài lúc trước rất thưởng thức những bức họa của tôi, cho nên không để ý đến việc vẽ Bukater tiểu thư. Không đúng, tôi muốn nói không phải chuyện này, đây không phải điều quan trọng nhất. Tôi muốn nói …” Jack nhìn thấy Cal băng lãnh nghiêm mặt mở cửa, y vội vàng đi theo vào, nói đến đề tài muốn nói, sắc mặt sốt ruột trên mặt Jack vừa rồi lại lần nữa trở nên đỏ ửng.

Cal lấy ra một chai rượu, đúng lúc là loại rượu từng một lần hạ gục Jack – Brandy, hồng nhuận trên mặt Jack lập tức tràn vào bên trong áo. Jack đỏ mặt, thanh âm nghẹn trong cổ họng.

Cal đến trước mặt Jack, đem ly rượu nhét vào trong tay y : “Cậu Dawson? Như thế nào, cậu không thích Brandy sao? Còn có, cậu vừa rồi muốn nói cái gì vậy? Cậu uống rượu thật dễ dàng,… Hoặc nên nói là cậu uống say sau đó lại khống chế không được hành vi của chính mình?”

Jack bị Cal chèn ép đến cúi thấp đầu xuống, y đem một ngụm rượu uống ực, cuối cùng cố lấy dũng khí, Jack nắm lấy hai tay Cal: “Cal · Hockley, tôi biết anh là quý tộc có tiền, tôi biết anh có huyết thống rất cao quý và cũng rất cao ngạo, hơn nữa tôi cũng biết anh không phải người tốt gì. Bộ dáng anh trở mặt vừa rồi tôi đã thấy qua, tôi không rõ thân mình anh máu lạnh bao nhiêu, nhưng chúng ta trong lúc đó đã xảy ra một chuyện — tôi không có biện pháp giả bộ không biết gì và cho rằng việc này không phát sinh. Cho tôi một cơ hội được không? Để tôi bồi thường cho anh.”

Tươi cười trên mặt Cal rốt cục ôn hòa không ít, hắn đưa tay nâng cằm Jack nhẹ nhàng vuốt ve: “Như vậy thân ái, em tính toán dùng cái gì bồi thường tôi? Là, chính em sao?”

************
Bình Luận (0)
Comment