Tâm Chi Sở Hướng

Chương 63

0o0——–0o0

Bề ngoài thoạt nhìn Cal giống như bị người ta bắt cóc ngược đãi một tuần – thê thảm

————–



Sự thống khổ mà Jack trải qua kỳ thật chỉ mới bắt đầu, vừa đến Prussia, Jack lập tức bị Brown phu nhân giao cho vị nam trung niên tên là Burney · Bowen, mái tóc vàng sáng lạn và đôi mắt xanh lam khiến Jack trong cơn hoảng hốt nghĩ đến người thân của mình, màu tóc, màu mắt rất tương tự y.

“Cậu Jack, chào cậu, cuộc sống sinh hoạt năm năm ở Đức của cậu sẽ do tôi chăm sóc.” Người đàn ông đối diện thái độ tự nhiên khom mình hành lễ, cái loại cảm giác khi Jack đối mặt với lão quản gia Lovejoy không biết sao lại xuất hiện — lúc ấy nhờ Cal bên cạnh nên áp lực giảm mạnh mà thôi, hiện tại tự mình đối mặt với “Quản gia” – loại sinh vật này, thật sự là khảo nghiệm khó nhận của Jack.

“Ách, như vậy, phiền toái chú.”

Nhìn bộ dáng của Jack, biểu tình trên mặt quản gia Bowen khẽ chuyển, thần sắc cung kính biến thành ôn hòa tự nhiên: “Mấy chuyện như giặt quần áo vẫn là cần cậu Jack thuê nữ hầu, tôi chỉ có thể phụ trách thu xếp chuyện nhà và nấu cơm cho cậu.”

“Cậu Jack, mời lên xe, trước tôi mang cậu đi làm quen một chút hoàn cảnh phòng ở.” Bowen chu đáo đem hành lý Cal chuẩn bị cho Jack cất vào thùng xe, sau đó đưa y lên xe.

Bowen khởi động ô tô đồng thời tỉ mỉ giới thiệu: “Sinh viên bình thường sẽ lựa chọn ở  ký túc xá của trường hoặc nhà người bản xứ, ngài Cal thay cậu chọn một căn nhà nhỏ có ba phòng ngủ gần sông Spree, hoàn cảnh khá yên tĩnh, nhưng độ chiếu sáng phi thường tốt. Chương trình học của Học viện nghệ thuật Berlin thiết kế bình thường là tám học kỳ, nhưng Brown phu nhân làm người tiến đề cử cậu cho ngài Emil · Nolde — còn tác phẩm triển lãm là lễ vật kết hôn cậu tặng cho Bukater tiểu thư, nên sau khi được Nolde công nhận, cậu  Jack, chương trình học của cậu biến thành mười học kỳ.”

Bowen liếc nhìn Jack một cái, theo sau cười nói: “Nếu tiếng Đức hằng ngày của cậu không có vấn đề, như vậy các loại sách, từ điển chuyên ngành, tôi đã chuẩn bị tốt cho cậu trong phòng.”

“Cám ơn chú.”

“Cậu Jack, ông chủ có nói qua, số tiền này xem như cậu vay của ngài ấy, ngài ấy sẽ thu lãi với cậu sau.”

Chiếm được những lời này, Jack rốt cục yên tâm, những cảm động trong lòng sinh ra suy sụp lúc trước cuối cùng biến mất — chỉ có tín nhiệm y có năng lực mới có thể cho y “vay tiền”, một người đàn ông cần không phải không ràng buộc hay là yêu chiều vô hạn, Jack cần chính là được Cal tín nhiệm năng lực của y.

“Cậu Jack, trong nhà có máy điện báo.”

Bowen hợp thời sáp một câu lập tức khiến Jack mặt mày hớn hở, bọn họ rất nhanh đến nhà mới, phòng ở quả nhiên giống Bowen miêu tả phi thường đơn giản, trừ bỏ phòng hai người bọn họ, một gian phòng khác được trang hoàng thành phòng vẽ tranh, bên trong để đầy dụng cụ hội họa, Jack nhếch lên khóe miệng không dấu vết run run một chốc — giống nhau như đúc, cùng phòng vẽ tranh lúc trước y và Cal sống với nhau.

Trong phòng vẽ tranh ngọt ngào hôn môi và ôm, còn có Cal đứng ở cửa ngóng nhìn bộ dáng của y, nháy mắt xuất hiện trong đầu Jack, y không còn có tâm tình xem phòng mình có thoải mái hay không, chỉ hy vọng thật nhanh vẽ ra bộ dáng của Cal. Vài giờ sau, Jack nhìn người đàn ông trên tấm vải vẽ tranh sơn dầu chỉ cảm thấy tâm phiền ý loạn, y không có biện pháp khiến cho Cal sống dưới ngòi bút của mình.

Jack có chút thất bại ném bút vẽ, hôm nay hiệu quả việc vẽ kém xa so với dĩ vãng càng đả kích lòng tự tin của Jack, y chạy đến trước máy điện báo, thao tác cẩn thận theo trình phát đi điện báo đến Cal. Cal không thể đúng lúc tâm tình Jack đang không tốt mà bắt lấy cơ hội, trên thực tế, hắn đang ở văn phòng bận rộn đến mức sứt đầu mẻ trán.

Sự cố tàu Titanic chìm cuối cùng bị quốc hội tra rõ ra. Tuy rằng lần này là tai nạn biển lớn nhất trong hiện tại, nhưng hơn hai trăm hành khách bị chết đuối không có ngoại lệ tất cả đều vì xô đẩy tranh đoạt áo cứu sinh và cơ hội lên thuyền cứu nạn mà rơi xuống nước. Sự cố chìm tàu có nhiều nguyên nhân, cũng không đơn thuần trút hết tội lỗi lên người thuyền trưởng Smith, nhưng trước một ngày công bố nguyên nhân sự cố, Smith thuyền trưởng không ngăn được lương tâm khiển trách, ông ở nhà nổ súng tự sát.

Chuyện này nháy mắt làm cho việc “Điều tra sự cố tàu Titanic” bịt kín một tầng bóng ma, vốn nên nhanh chóng đưa ra kết luận lại dây dưa um sùm, thậm chí còn  kéo cả tàu Californian – con tàu cứu viện cuối cùng bị chứng thực là tới phút cuối mới tới cứu viện. Ngay sau đó, lời khai của ba thuyền viên tàu Californian càng làm cho bóng ma bao phủ quanh vụ tàu Titanic chìm thêm dày đặc — bọn họ thế mà nhận được thông báo không cho phép đi cứu viện trước!

Các quý tộc nước Mĩ, phú hào tập hợp các chi tiết quanh vụ tàu Titanic chìm, tìm tòi bí mật, nhất thời lại một lần nữa làm ồn ào náo động cả lên. Quốc hội Mĩ sau gần hai tháng cẩn thận điều tra rốt cục dưới áp lực dư luận khởi tố Tập đoàn tài chính Morgan – ngài John · Morgan. Quyết định này được ban ra, toàn bộ nước Mĩ đều chấn động!

Ý đồ khống chế tài vận quốc gia nước Mĩ! Đây là tội danh lớn cỡ nào, tai to lớn họng quát tháo cả đời trong giới tài chính ngài Morgan cuối cùng vì tội danh này bị quốc hội mời đi phối hợp điều tra! Tin tức vừa truyền ra, toàn bộ đường Wall xảy ra chấn động mãnh liệt, tất cả tài sản trong tay tập đoàn Morgan gồm mười ba ngân hàng và tám công ty bảo hiểm nháy mắt suy sụp, những người sở hữu cổ phiếu của họ điên cuồng bán thốc bán tháo cổ phiếu  trong tay, mà các khách hàng của ngân hàng lập tức đòi rút tiền, thậm chí ngay cả ngoài cửa công ty bảo hiểm đều đứng đầy người dân yêu cầu rút ra.

Cal lúc trước đã bắt đầu thu mua cổ phiếu trước khi sự cố tập đoàn Morgan xuất hiện, nhưng bộ phận chiếm giữ tập đoàn Morgan cố định mức cực nhỏ. Chuyện ngài John · Morgan bị bỏ tù hoàn toàn cho Cal thời cơ nhận lại hồi báo lớn nhất trong khi chỉ bỏ ra số tiền ít nhất, mà ngài John · Morgan bị quốc hội mời đi vừa lúc phát sinh vào ngày thứ ba Cal về nước, thẳng đến khi Jack phát điện báo hôm nay mới thôi, Cal đã liên tục sáu ngày dùng đôi mắt đỏ ngầu phủ đầy tơ máu nhìn chằm chằm thị trường chứng khoán, hơn nữa lúc nào cũng khắc khắc lo lắng hành vi thu mua của bọn họ bị tập đoàn Morgan phát hiện rồi phản kích lại.

Số cổ phần công ty trong tay Cal còn chưa đủ, hắn muốn kiếm một vố lớn!

Cal kỳ thật lo lắng quá thừa, sau khi lão Morgan bị quốc hội lấy danh nghĩa “Phối hợp điều tra” bắt đi nửa tháng không còn tin tức gì, toàn bộ thành viên tập đoàn Morgan tâm tình đều phức tạp không gì sánh kịp. Bọn họ một bên vội vàng tổ chức nhân mạch và tiền tài tích cực giao lưu cùng các nhân vật nổi tiếng, bên kia phải làm chính là ổn định tâm tình khách hàng — đây mới là điều mà tập đoàn Morgan căn bản quan tâm.

Về phần giá trị cổ phiếu thay đổi rất nhanh, bọn họ căn bản không có nhàn hạ đi quan tâm, dù sao cho dù có người thu mua được cổ phiếu, đối với địa vị của gia tộc bọn họ trong giới ngân hàng cũng không có bất cứ ảnh hưởng, gia tộc Morgan khống chế cổ phần vượt qua 50%, bọn họ không chút nào lo lắng với chuyện này  — vấn đề Cal lo lắng nhất, là vấn đề gia tộc Morgan không quan tâm nhất.

Sau ngày thứ chín, người đầy vị chua, râu ria xồm xàm, Cal rốt cục về nhà. Judy dùng ánh mắt đồng tình nhìn chủ nhân của mình, bề ngoài thoạt nhìn Cal như bị người ta bắt cóc ngược đãi một tuần – thê thảm. Cal trừ bỏ tắm nước ấm, đem râu cạo sạch cho cằm mình hô hấp một ít không khí mới mẻ, lại đi ngủ một giấc thật ngon, ngoài ra  không có ý tưởng gì khác.

Cal nửa khép mắt nằm trong làn nước ấm giãn tứ chi, một giờ sau, hắn bị đông lạnh tỉnh…

Nước trong bồn tắm đã hoàn toàn lạnh, hắn nếu không phải may mắn cánh tay treo bên hai sườn bồn tắm, như vậy hắn chính là bất tri bất giác chết đuối. Mang theo một thân mồ hôi lạnh Cal nhanh chóng chui khỏi bồn tắm, tùy tiện lau khô nước trên người, trở về phòng ngủ nằm xuống giường.

Cal cảm thấy mỏi mệt cực kỳ, thậm chí trước khi bước vào phòng ngủ hắn vẫn luôn lên kế hoạch cho bản thân phải ngủ đủ bốn mươi tám giờ, nếu không tuyệt đối không rời giường. Nhưng hiện tại hắn nằm trên chiếc giường mềm mại thoải mái thậm chí còn mang mùi hương huân y thảo lại cảm thấy mình mất ngủ.

Ngày Jack còn bên cạnh, bọn họ không phải giống như thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi không ngừng nói hết lời ngon tiếng ngọt cho nhau nghe, hoặc là một khắc không ngừng dùng ánh mắt nhắn gửi tình yêu. Nhiều lúc, Jack và Cal cùng một chỗ chẳng qua là làm vài việc, Jack trên gác siêng năng vẽ cho giấc mộng và tương lai của y, mà Cal làm là ngồi ở bàn công tác phê duyệt kế hoạch công ty bị Jack đánh giá là “Không hề lạc thú”. Thời điểm bọn họ  vừa thấy mặt nhau liền khẩn cấp ôm, hôn môi đối phương cũng không nhiều, hoàn toàn là bộ dáng sinh hoạt gia đình, bình thản tựa như cặp vợ chồng già đã quen thuộc vài chục năm vậy.

Mà hiện tại khi Cal nằm trên giường cảm giác hư không lại ùa tới, vươn tay có thể ôm gọn khối thân thể không còn bên cạnh hắn, một ngày ba bữa khiến hắn vui với việc phục vụ cậu nhóc cũng không còn, trước khi ngủ không thể từ trên gác vác cái tên còn đang ráng vẽ vài nét ra  — những điều này khiến Cal bỗng nhiên thanh tỉnh.

Cal so với tưởng tượng của mình càng yêu Jack hơn, một khi được giải thoát từ cơn bận rộn không chừng mực, trong đầu hắn liền liều mạng trào ra nụ cười của Jack. Cal cười khổ nhắm mắt lại nằm trên giường đặt tay đeo nhẫn ở ngực, tay phải vươn đến bên giường Jack khẽ vuốt ve, hô hấp chậm rãi trở nên bình tĩnh, cuối cùng chìm vào giấc ngủ.

Cal ngủ thẳng giấc đến giữa trưa ngày hôm sau mới tỉnh ngủ, hắn nhanh chóng sửa sang lại bản thân sau đó vào thư phòng. Thân là nữ hầu Judy không được Cal mệnh lệnh thì không thể vào thư phòng, thư phòng lúc này đã phủ một tầng tro bụi. Bên cạnh máy điện báo, trên mặt đất rải rác mấy tờ giấy trắng, Cal trong lòng chấn động vội vàng xoay người nhặt lên xem, trên tờ giấy trắng tất cả đều là chữ. Cal càng nhìn càng phát hiện cơ hồ mỗi ngày Jack đều phát tin tức đến, chiều dài nội dung lại càng ngày càng ngắn…

Cal mím chặt môi trầm mặc đem điện báo mấy ngày nay từ đầu tới đuôi đọc một lần, sắc mặt hắn càng kém. Trạng thái của Jack hiện tại phi thường không tốt, kỹ thuật lúc trước của y đối với mỹ thuật đã xảy ra xung đột, nếu y không nắm vững, như vậy chính là đả kích lớn nhất với Jack.

Nhưng đây là năm 1912 không có phi cơ làm phương tiện giao thông thông dụng, Cal cho dù muốn lập tức xuất hiện bên cạnh Jack không có khả năng, huống chi hắn hiện tại cũng đi không khỏi. Sự nghiệp hay là tình yêu? Đây căn bản không phải một sự lựa chọn, Cal duy nhất lựa chọn chỉ có thể là sự nghiệp, mấy hạng mục công việc trong tay đồng thời phải tiến hành căn bản không rời khỏi Cal, nếu hiện tại hắn đi tìm nơi nương tựa tình yêu, có lẽ ngay sau đó chính là tìm nơi nương tựa hàng ngũ người phá sản.

Cal tiếc nuối thở dài, cơ hội tốt xiết bao, hắn chỉ có thể bỏ lỡ. Cal nhanh chóng đánh điện báo cho Jack lưu lại một câu, liền vội vàng ra khỏi thư phòng. Judy đem tờ báo hôm nay mở ra bên cạnh bàn ăn cho Cal, thời điểm hắn nhìn tin tức đầu đề càng cảm thấy chủ đạo điều tra của quốc hội lúc này đây là một trò cười, cứ một hai ngày gọi ngài Morgan đến tham gia thẩm vấn một lần, nhưng đã hơn nửa tháng mọi chuyện vẫn không có bất cứ tiến triển nào.

Người có đầu óc ai còn không rõ trước mắt tập đoàn Morgan bị cuốn vào căn bản chính là nguy cơ chính trị? Nhóm người thừa kế gia tộc Morgan làm việc càng làm người ta kính phục, một mặt tỏ thái độ chuẩn bị đủ tiền mặt, phục vụ những khách hàng muốn rút ra, mặt khác đâu vào đấy tiếp tục tiến hành thôn tính ngân hàng kế tiếp. Dưới mọi tình huống, không đợi Quốc hội ép buộc thẩm vấn ngài John Morgan xong, cổ phiếu tập đoàn Morgan cũng chậm rãi bắt đầu tăng trở lại.

Cal nhìn tờ báo cười một tiếng, bắt đầu hưởng thụ cơm trưa nhàn nhã đã lâu không có trải qua. Hắn bỏ lỡ một trang báo khác bên trong trở về văn phòng của mình, chuyện này mang tới cho Cal một phiền toái lớn, cũng cho hắn một cuộc gặp gỡ bất ngờ lớn hơn.

Thời điểm Cal lái xe đến công ty, da mặt Lucas và Abner đều căng thẳng, ánh mắt bọn họ nhìn Cal phi thường tuyệt vọng.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Các cậu sao nhìn có vẻ là bộ dạng công ty sắp đóng cửa? Chuyện chúng ta thu mua cổ phiếu tập đoàn Morgan tạm hoãn tốc độ lại, chờ đợi thời cơ kế tiếp đi, trước mắt giá cổ phiếu khôi phục vượt qua giá thu mua.” Cal nói xong mới phát hiện Lucas và Abner vẫn không nhúc nhích đứng trước bàn công tác của mình, kỳ quái nhìn hai người: “Thật sự đã xảy ra chuyện gì?”

“Cậu không có xem báo hôm nay sao? Ismay bởi vì căn cứ chính xác từ phó lái Mus mà bị lên án, ngài Mus tỏ vẻ trong toàn bộ quá trình lưu chuyển vẫn nghe ngài Ismay yêu cầu thuyền trưởng Smith tăng tốc, mà Ismay biết kính viễn vọng bị khóa.” Abner nói xong đem tờ báo nhăn nheo đưa cho Cal.

“Cho nên Ismay tha tôi xuống nước cùng? Nhưng, tôi nhớ rõ chính mình mới là người ngăn cản tàu Titanic tăng tốc kia mà?” Cal không rõ nên mở báo ra, sau đó biểu tình trên mặt cứng đờ, sắc mặt hắn trở nên nghiêm túc giống hai vị quản lý của mình.

“Hợp tác với công ty thép Pittsburgh là do Ismay ký hiệp ước, vị trí tấm thép bị núi băng đâm nứt ra trùng hợp chính là do công ty chế tạo. Hơn nữa tôi đem toàn bộ cổ phiếu Whitestar chuyển cho Ismay, cho nên, bị hoài nghi là thép bên trong giao dịch không hợp cách? Đáng chết, tôi mang lại phiền toái lớn cho cha rồi!” Cal thấp giọng mắng một tiếng, lập tức cầm lấy điện thoại bấm số của ngài Henry ở biệt thự Italia.

Những tiếng bíp liên tiếp cho Cal biết sự tình chuyển hướng vô cùng không tốt — cha hắn đã biết chuyện này. Cal nhấc áo khoác lên ra phía ngoài: “Lucas, ngài Morgan gần nhất tình trạng thân thể không ổn, một khi ông ta xảy ra chuyện lập tức tăng tốc thu mua cổ phiếu tập đoàn Morgan. Abner, thúc giục đại học ở Tennessee nhanh chóng nghiên cứu ra thủy tinh chống đạn, tôi cần dùng gấp, còn có, hai người các cậu căn dặn nhân viên không được nói gì, công ty trực tiếp đóng cửa từ chối tiếp khách, về chuyện này một mực không nói rõ.”

“Cal, hiện tại cậu đi Pittsburgh cũng vô ích.” Lucas bình tĩnh đưa ra quan điểm của mình.

Cal quay đầu lại cười cười: “Có lẽ vô dụng, có lẽ có chỗ trọng dụng. Cha tôi từ Italia trở về cần vài ngày, tôi không thể để lòng người bên trong công ty hoảng sợ, đó là căn bản để gia tộc bọn tôi sống yên. Chuyện công ty giao cho cậu và Abner, vất vả cho các cậu.”
Bình Luận (0)
Comment