Tâm Chi Sở Hướng

Chương 68

0o0——–0o0

Hắn đè cổ Jack lại, tinh tế vuốt ve hai phiến môi mềm mại của y

————–



Giống như bắt lấy cọng rơm cuối cùng, cũng cảm giác được mình có khả năng phải xuống đài nên đương nhiệm tổng thống đã ra một quyết định, ông ủng hộ quốc hội tiến hành điều tra vụ tàu Titanic dựa theo tài liệu kiến tạo. Có lẽ nữ thần may mắn xuất hiện sau lưng quốc hội, đinh đóng tàu Titanic xảy ra vấn đề, hãng cung cấp là nhà xưởng nhỏ không danh tiếng, mà hợp đồng là do người đã chết, ngài Ismay ký.

Hơn nửa năm việc điều tra sự cố rốt cục xem như kết thúc, trong xưởng máy móc của Cal cũng tiến triển lớn về việc nghiên cứu tủ lạnh. Tuy rằng hai năm trước tủ lạnh với cách thức làm lạnh cơ bản đã được bán ra, nhưng với gia đình bình thường mà nói nó không phải một tác phẩm hoàn chỉnh, quá trình làm lạnh cũng là vấn đề lớn. Cal không có sở trường về vật lý, hoá học và thiết kế, nhưng hắn biết tủ lạnh tương lai tuyệt đối khác xa hiện tại, dựa theo tiêu chuẩn tương lai, Cal mặt không đổi sắc thử làm nhà “Tiên tri” và “nhà cung cấp sáng ý ” một lần, vấn đề quan trọng hơn là, hắn đem yêu cầu trong quy trình làm lạnh nói ra.

“Tôi không có thiên phú về hóa học, nhưng tôi có yêu cầu là bất cứ sản phẩm nào cũng không được phá hoại tự nhiên, tôi không thể biến Tennessee thành một Pennsylvania thứ hai. Giáo sư Langmuir, không biết công thức làm lạnh phải chăng có chút phức tạp?”

Vấn đề Cal đưa ra đã ức chế đầu óc nóng lên của các nhà phát minh, trên thực tế hiện tại việc nghiên cứu chế tạo tủ lạnh gia dụng vẫn còn thiếu hụt lớn vô cùng, Cal vạch ra hướng đi khác cho bọn họ. Các nghiên cứu gia trong nhà xưởng một lần nữa bắt đầu cải tạo tủ lạnh, quy trình làm lạnh không hư hại môi trường cũng là hạng mục đầu đề bị đưa vào phòng thí nghiệm đại học bang Tennessee, Cal phát cho họ một phần tiền thưởng kha khá.

Thoát khỏi chế ước của cha mình, tính sáng tạo của Edsel · Ford phát huy đột phá có sự tiến triển. Trong hoàn cảnh không bị ai áp chế, sáng ý của hắn không ngừng toát ra trong đầu, hơn nữa Cal – loại ông chủ chưa bao giờ đến lâu lâu nhàn rỗi không có việc gì cuối cùng đưa ra một ít “Vọng tưởng” kích thích linh cảm hắn. Edsel thiết kế xe kiểu mới vào năm 1913, hoàn thành trước khi tổng thống mới nhậm chức diễn thuyết.

Edsel là con trai ngài Ford, ưu thế của nhà xưởng cha hắn hoàn toàn bị hắn không chút đau lòng mang cho nhà xưởng Cal tham khảo — dây chuyền sản xuất và phương thức sản xuất. Càng làm người ta vỗ tay tán dương, Edsel hấp thụ tính khả thi của công ty Ford loại đi những khuyết điểm trong đó, nhà xưởng dĩ nhiên lợi vô cùng.

Có lẽ bị ông cha áp chế lợi hại, Edsel đầu tiên là đánh vỡ tuyên ngôn “Thân xe vĩnh viễn là màu đen” của ngài Ford, đem đến những sắc thái rực rỡ cho loạt ô tô mới. Chỉ cần người đặt hàng thích, nó có thể mang bất cứ nhan sắc nào — kể cả dùng thuộc da. Tiếp theo gọt đẽo ô tô kiểu mới, thân xe hình giọt nước và không gian rộng lớn bên trong làm cho kiểu mới một khi bày bán liền được các lão quý tộc, các tiểu thư ưu ái.

Cal một chút cũng không đánh áp ý tưởng của Edsel, đem công việc gian nan giao cho người phù hợp lại có tài năng là điều vô cùng kinh điển mà một nhà quản lý phải làm. Cal thậm chí trực tiếp dựa theo máy móc tách nhóm ra, đương nhiên, tài vụ như cũ bị Cal gắt gao nắm chắc trong tay. Chưa tới vài ngày thâm nhập vào thị trường, Cal sẽ không vì thỏa mãn yêu cầu thuộc da chất lượng cho xe của Edsel mà liên lạc với người cùng trải qua nguy hiểm trên tàu Titanic — ngài John · Jacob · Astor.

Tuy rằng sau mấy thế hệ, ngài Astor không tiếp tục công việc kinh doanh da của ông cố tổ mà ngược lại đi mở phòng địa sản, nhưng gia tộc Astor lại tiếp tục lũng đoạn việc kinh doanh này tại Mĩ. So với bị thương nhân trung gian bóc lột ích lợi, Cal thà trực tiếp tìm Astor làm người trung gian giúp hắn liên hệ gia tộc — hợp tác lâu dài ổn định sẽ càng có được hảo cảm, Cal không lo lắng bị cự tuyệt, đây là cục diện song phương có lợi nhất.

“Ồ, Cal, hơn nửa năm không thấy ngài xem ra thành thục không ít.”

“John, được gặp ngài thật vui, thân thể Madeleine có khỏe không? Nghe nói cô ấy vẫn tự tay chăm sóc bé John, Madeleine thật sự là xứng với thiên chức người mẹ.”

Nghe xong lời Cal nói, Astor lập tức tươi cười hạnh phúc. Lúc trước sau hai năm ly hôn còn có người không ngừng khuyên anh ta cùng vợ trước phục hôn, nhưng Astor lại nhất kiến chung tình với tiểu thư Madeleine – người chỉ vừa gia nhập giới quý tộc không lâu. Sau càng không để ý tới những phản đối mà nhanh chóng kết hôn với nàng, hơn nữa lại tới hơn phân nửa địa cầu du lịch, có thể nói là “Tuần trăng mật”.

Những lời nghị luận ngầm về vợ chồng Astor chưa từng thiếu, nhưng cuộc sống của họ phi thường hạnh phúc, cậu con trai nhỏ ra đời làm cho Astor nâng Madeleine thành nữ thần, anh ta thậm chí đem tên kế thừa đời thứ tư “John” đặt cho đứa con chứ không phải con trai trưởng do vợ trước sinh — điều này đủ để Cal hiểu được khích lệ vợ con anh ta sẽ làm cho anh ta vui hơn so với bất cứ cái gì.

“Thân thể Madeleine khôi phục tốt lắm, thời gian mang thai nàng vẫn rất suy yếu, không nghĩ tới sau khi đứa nhỏ ra đời, mẹ con bọn họ lại trở nên khỏe mạnh cả. Tôi cảm thấy bé John thật sự là Thiên Sứ. Chỉ là khi bé ăn cơm rất ồn ào, khi mọi người ngồi vào bàn, cu cậu nhìn không tới chúng tôi, nên bé lập tức sẽ khóc òa lên, Madeleine lại không nỡ để bé kêu khóc, lập tức buông muỗng nĩa đi dỗ cu cậu. Một bữa cơm cuối cùng sẽ gà bay chó sủa.” Tuy rằng mở miệng tất cả đều là oán giận, nhưng Astor lại cười đến mức nếp nhăn nơi khóe mắt đều giãn ra.

Cal tuyệt đối không dùng mấy lời gia trưởng châm chọc con nhà người ta, đó là chuyện mấy kẻ ngốc mới làm, hắn rất tự tại nói: “John, con của ngài thực sự tràn đầy sức sống, về sau nhất định là một nhóc con cường tráng.”

“Cal, trước ngài nói có một vụ làm ăn hy vọng tôi hỗ trợ liên hệ, rốt cuộc là cái gì? Chẳng lẽ ngài có hứng thú với bất động sản?” Thời gian nghỉ kết hôn của Astor khá dài, thật sự lâu lắm anh không tự mình xử lý việc kinh doanh, sự vụ phòng địa sản đều do nhóm quản lý giải quyết, nhưng điều này không có nghĩa là Astor không có gan hùm. Anh nghe được có chuyện liền nhanh chóng hưng phấn cả lên, nào có người đàn ông nào mà không yêu sự nghiệp chứ?

“Không, là về loại xe mới của tôi, thuộc da thật sự là vấn đề lớn, cho dù màu sắc hay chất lượng tôi đều xem như không phải dân trong nghề, trừ bỏ Astor gia tộc, tôi không biết có thể yên tâm cùng người nào hợp tác vụ kinh doanh lần này. Vì đội nghiên cứu phát minh của tôi cường điệu nhất định là chất lượng tốt nhất, tôi chỉ có thể tới tìm ngài, hợp tác thế nào?” Cal nhất định nhanh tay chụp mũ lên đỉnh đầu Astor.

“Đây là vụ hợp tác lớn, ngài tính toán dùng bao nhiêu da?”

Cal nghe được câu hỏi của Astor xòe tay tỏ vẻ bản thân bất đắc dĩ: “Bên trong tài liệu do khách nhân dựa theo chính mình yêu thích định chế, chúng ta đẩy dời đi mì nước da trâu, ma mặt da trâu hòa mặt trên ngốc hậu lông dê ba loại tọa ỷ, mỗi một khối cần đúng là đầy đủ da liệu, cụ thể con số đều tại văn kiện bên trong. Cho nên, tại đây loại xe còn tại sinh sản thời điểm, chúng ta có thể hợp tác rồi, tôi rất khó phỏng chừng kiểu mới xe rốt cuộc có bao nhiêu đại nguồn tiêu thụ, dù sao giá của nó khá cao.”

“Cal, tôi không thể không nói ngài tìm đúng người. Chờ một hồi, hiện tại tôi đi liên lạc với anh họ tôi, mấy ngày hôm trước anh ta có nhắc xe mới của ngài vì sao không liên hệ thuộc da với anh ta, ha ha ha.” Astor nói xong cầm lấy điện thoại bấm dãy số, nửa giờ sau, anh họ Jolson xuất hiện trước mặt Cal.

Mọi người đều là xuất thân quý tộc của xã hội thượng lưu cổ xưa, hơn nữa luôn luôn coi trọng danh dự, không bao lâu sau hợp đồng hợp tác lâu dài của Cal liền cùng ngài Jolson nhanh chóng ký kết. Mang theo tâm tình khoái trá Cal trở lại công ty, Hắn tìm tới bộ phận nghiên cứu ô tô, ném ra một câu: “Ở trong ô tô kiểu mới thiết kế thêm ghế ngồi bảo hộ cho trẻ nhỏ, đưa thiết kế này cho khách hàng có thêm lựa chọn, đúng rồi, nhớ rõ đi xin quyền độc quyền.”

Cal nhẹ giọng xong rất nhanh trở lại văn phòng, so sánh với sóng ngầm mãnh liệt trỗi lên ở Âu Châu, cuộc sống ở châu Mỹ độc lập thì bình tĩnh đến mức chỉ còn việc kiếm tiền là thú vui duy nhất. Hắn gần đây đi tới đi lui đến Đức tần suất và thời gian đều gia tăng trên diện rộng, việc muốn chế tạo tàu bay lúc trước cuối cùng cũng buông tha — hiện tại bay đến quốc gia khác không phải một ý kiến hay. Cuối cùng, Cal vẫn cho đội nghiên cứu của hắn bắt đầu thăm dò đối với phi cơ.

Hắn hiện tại buông tha cho tàu bay là một quyết định quan trọng mà an toàn, Đức trước đó vài ngày đã liên hệ công ty ngài Henry đặt hàng sắt thép chế tác tàu bay, số lượng cực lớn làm Cal đoán đây dùng cho quân sự. Nhìn đơn đặt hàng như bông tuyết bay tới tấp đến công ty, Cal hiện tại không còn hưng phấn với thú vui kiếm tiền nổi nữa.

Khu Balkan tranh chấp rối loạn, toàn bộ Âu Châu đều phát biểu lập trường của mình và diễn thuyết về việc này, ngay cả khi hắn bước lên tàu đi Đức đều bắt đầu lọt vào các hạng mục kiểm tra, Hắn nghiêm túc xem kỹ vấn đề này, phỏng đoán đại chiến đã không còn xa — thế cục Âu Châu quá khẩn trương, sợi dây buộc chặt khi nào thì đứt ai cũng không biết. Cal càng không thể xác định vật tư hắn bán đi có tạo thành ảnh hưởng cho tương lai hay không, vì thế hắn thậm chí từng nảy lên ý niện khuyên bảo Jack cùng hắn về nước.

Cal áp chế ý niệm trong đầu mình, cho dù một trận chiến thất bại, trong quốc nội Đức vẫn an toàn, huống chi nếu vật tư của hắn không cẩn thận làm cho đồng minh Đức thắng lợi, vậy càng không cần lo lắng sự an toàn của Jack. Cal nghĩ thế khóe miệng châm chọc gợi lên mạt cười, trước khi vào thế giới này Cal vẫn nghĩ rằng người Do Thái bị giết hại là chuyện của thế chiến thứ hai, đến nơi này hắn mới hiểu được từ năm 1880 chuyện này chưa từng dừng lại. Thế chiến thứ hai chẳng qua đem chuyện này mở rộng ra bên ngoài, cho toàn thế giới đều rõ ràng mà thôi. Cảm tạ Thượng Đế vì đã cho Jack là một cậu trai tóc vàng mắt xanh, diện mạo này sẽ làm cho y an toàn ở Đức.

Có lẽ tháng sau hắn có thể tự ký đơn nghỉ cho mình, công việc hoàn toàn có thể giao cho Lucas và Abner làm chủ. Nghĩ đến khuôn mặt Jack mỗi lần gặp càng thêm thành thục tự tin, khóe miệng Cal xuất hiện độ cong ôn hòa, cậu nhóc của hắn đã trở thành một người đàn ông. Giống như là một chai rượu nho đỏ lên men, tới lúc chín mùi tản mát ra hương vị thuần khiết, thật sự là mê người.

Cal trở mình áp chế cơn rối loạn đang chậm rãi trào lên, sinh hoạt hiện tại của hắn phi thường bi thảm, không biết mấy tháng mới có thời gian đi Berlin một chuyến, khi đi cũng không biết có thể ở vài ngày. Càng thêm bi thảm là, có đôi khi đúng dịp Jack bận rộn công khóa, hắn không thể quá làm càn. Cal không thích cảm giác tự giải quyết, hắn cũng không muốn tìm người khác, loại cảm giác này rất khó hình dung. Cho dù lúc trước hắn nhịn không được thử chạy tới phòng Gavin, kết quả hắn nhận được cũng chỉ có thể là đẩy người ra, trở về phòng dội nước lạnh.

Chuyện Cal mỗi tháng đúng giờ hủy diệt drap giường đã làm cho ngài Henry hoàn toàn tuyệt vọng đối với việc Cal cưới vợ sinh con, ông hiện tại hoài nghi kỳ thật con của ông cũng là bị… Khụ khụ… đó đó. Bằng không vì sao Cal lại giữ mình cho Jack một nghèo hai trắng đó như vậy?

Cal mặc kệ chuyện của cha hắn, hắn vô cùng cao hứng đem toàn bộ công việc của mình ném cho Lucas cùng Abner, mang theo Gavin làm lá chắn, không chút do dự đi tàu Berlin chở khách chạy định kỳ. Thời gian hơn nửa năm cũng đủ biến một đôi chị em ý chí ngút trời thành những đứa trẻ ngoan trầm mặc có hiểu biết, nửa tháng trước trong một bữa tiệc tối của xã hội thượng lưu Cal đã đem Linda tống ra khỏi cửa, về phần Gavin, thiếu niên chưa hai mươi tuổi còn có thể đưa đến đâu?

Gavin bị Lovejoy chậm rãi huấn luyện thành một quản gia, tuyển chọn nguyên liệu nấu ăn, lựa chọn khăn trải bàn, drap trải giường vô cùng thuần thục, khuyết điểm duy nhất đại khái chính là Cal hiện tại không dám nhìn thẳng vào mắt thiếu niên này. Cảm giác sáng rọi tan biến sẽ làm Cal tâm tồn áy náy, cho dù như vậy hắn cũ vẫn không tính toán đưa thiếu niên này vào công ty, hoặc là đối đãi giống Jack cho cậu ta một mảnh trời riêng — Gavin hiện tại vô cùng hiểu biết thói quen sinh hoạt của hai nam chủ nhân gia tộc Hockley, nếu thả cho cậu ta chạy, như vậy Cal không thể đoán trước sẽ mang đến phiền toái gì, hắn chỉ nói tiếng xin lỗi với Gavin.

Bowen lái xe chờ ở cảng, trừ phi dã ngoại vẽ vật thực, nếu không Jack chưa bao giờ xuất hiện nơi nào khác ngoài trường học và nhà, y theo Bowen nghênh đón Cal đến. Jack là “nhà” của Cal, y cũng không cần giống một tình nhân chờ đợi Cal yêu chiều.

Nếu là “nhà” ai chờ ai đợi lại có gì khác nhau? Cal phi thường hưởng thụ thời điểm khi hắn mở cửa ra, tan học trở về Jack kinh hỉ ôm lấy hắn dùng lực hôn môi. Có cái đó làm bồi thường, Cal thậm chí xem nhẹ sự tưởng niệm trong thời gian xa nhà. Tiểu biệt thắng tân hôn, Jack nhiệt tình không phải dễ dàng có được.

Cal ngồi trên sô pha nhấp ngụm hồng trà, Bowen cầm mấy quyển sách đặt trên bàn: “Chủ nhân, đây là những quyển sách gần đây cậu Jack đọc.”

Cal lật xem cuốn lịch sử nghệ thuật, nở nụ cười, Jack gần đây càng ngày càng thích mấy thứ này, hắn ngược lại không biết nên cùng Jack làm chút gì — các loại nghệ thuật chuyên sây Cal sẽ không hiểu, đang cao hứng Jack trò chuyện cũng sẽ xấu hổ — nhưng điều này không hư hỏng gì, tựa như những gì Cal nói thì Jack nghe cũng không hiểu, bọn họ chỉ muốn nói cho đối phương biết “Anh/em gần đây tốt lắm”.

“Cal!” Một thân thể thon dài mặc áo khoác nhào vào lòng hắn, trực tiếp đem hắn áp đảo trên ghế, Cal nhất thời hé môi đã bị đầu lưỡi Jack vói vào.

Cal lập tức buông tha cho ý định trò chuyện, hắn đè cổ Jack lại, tinh tế vuốt ve hai phiến môi mềm mại của y. Đầu lưỡi Cal khẽ liếm hàm trên Jack, cảm giác tê dại khiến Jack mở miệng càng lớn ra, không cam lòng yếu thế phác họa lưỡi Cal, Cal nhướn mi trực tiếp dùng sức quấn lấy đầu lưỡi Jack mút mạnh vào.

Cal chẳng hề để ý buông bàn tay đang khóa cổ tay Jack ra, luồn vào trong áo vừa cởi bỏ cúc áo Jack. Bàn tay ấm áp vuốt ve bụng Jack, hắn khẽ gãi chiếc rốn nhỏ lộ ra, Jack lập tức thét chói tai đứng lên khỏi sô pha.

Jack sợ nhột…

Bình Luận (0)
Comment