Tam Công Chúa Kiêu Ngạo Và Tứ Hoàng Tử Đào Hoa

Chương 32

Nó dụi mắt, hé mi chớp mấy lần để quen với ánh sáng trước mặt. Nó nhìn xung quanh chẳng phải đang ở trong hang rắn sao? Sao lại có ánh đèn này. Quần áo của nó được thay đổi bằng bộ váy trắng dài tay rộng thiết kế một cách cầu kì, kĩ xảo bắt mắt, loại vải này ngày xưa chỉ dành riêng cho quý tộc Pháp, tôn lên từng đường nét trên cơ thể nó.

Nó lấy điện thoại trong balo, mở camera trước ra. Bộ tóc của nó cũng được thay đổi, nổi bật là cành tuyết trắng uốn lượn nửa đầu. Trên mặt được trang điểm nhẹ, không làm mất vẻ tự nhiên.

Bước chân xuống nền đá lạnh toát nó vừa nằm, vén cánh tay áo rộng thùng lên. Những chiếc băng Go lù lù hiện ra rải rác trên làn da trắng mịn, nõn nà của nó. Nó định giật hết ra thì một giọng nói chặn ngang hành động ấy.

- Tỉnh rồi hả Jasmin công chúa. Đi thôi nào.

- Sao? - nó khó hiểu quay về phía phát ra giọng nói.

- Ôi, bà xinh quá đi. Nếu tôi là con trai, tôi sẽ cưới bà đó - Sammy hí hửng đến gần nó.

- Gì đây ? - Nó đưa hai tay trước mặt nhỏ.

- Bà bị gai, cây cối trong rừng đâm vào, tụi tui băng tạm vào đó - Kelly dịu dàng nhấc nhẹ bộ váy đen dài của mình lên, nhìn nó tươi cười nói.

- Đây... là đâu? - Nó gằn giọng, khó chụi.

- Sao mặt bà khó coi vậy? Muốn biết đây là đâu thì theo tôi. - Cô kéo nó ra ngoài

- Bà biết không Jasmin, tôi vất vả lắm mới thiết kế thêm được hai ống tay này che vết thương đi đấy - Nhỏ chạy lên đi ngang nó, tự hào nói.

- Ha ha Vì Sammy là con gái của tập đoàn thời trang lớn nhất mà - Cô nhéo má nhỏ, bật cười.

- Ha ha, bà thật hiểu tôi Kelly. - Nhỏ nhướn mày, hài lòng cười to.

Mí mắt nó cụp xuống bực bội giữa tràng cười hết sức vô duyên của hai con bạn. Hàn khí từ nó lan tỏa làm nhỏ và cô im bặt.

- Chúng ta đi thôi - nhỏ gãi đầu, cười hòa, kéo tấm vải đỏ ra. Nháy mắt với những người phụ trách " hoàng tử tả tơi "

* Bùm *

* Bùm *

Hai quả pháo được bắn ngay khi nó bước ra. Nó ngạc nhiên nhìn những gì diễn ra trước mắt. Không phải hang rắn sao? Làm kinh động thế này mà rắn mẹ không ra mổ chết từng người sao?

- Nè, sao vậy, bà không hài lòng hả? - Nhỏ thấy lạ liền hỏi.

- Rắn đâu ? - Nó " chân thành " nói ra làm tất cả sụp đổ hoàn toàn.

- TRỜI ƠI. BỎ CHUYỆN ĐÓ NGAY ĐI - Nhỏ bực mình hét lên.

Nó nhăn mặt trước âm lượng khủng bố của nhỏ.

- Bây giờ, bà hãy tự đi đến chỗ gần cửa hang đi.

Nó chau mày , kiêu ngạo trên đôi giày cao gót đi đến chỗ gần cửa hang mà cô nói. Chợt nó khựng lại , hình như nó vừa giẫm phải cái gì thì phải.

Hài hàng dài ánh đèn sáng bừng lên đến nơi hắn đang đứng. Hắn nhoẻn cười chầm chậm bước tơi. Áo ngoài phiêu linh, đôi mắt tựa nước, tóc đen như lụa, trên đầu đội chiếc mũ nhỏ thêu hình song long nhả ngọc. Trên tay cầm một đóa hoa to bự.

Nó trong bộ y phục trắng, đứng nơi đầu gió cửa hang, vạt áo bay bay phiêu bồng như tiên sa, mặt tựa phù dung, mắt như sáng như sao Khuê, đôi môi hồng thắm hơi cong lên.

- Nếu anh có cả thế giới này

Thì người bên cạnh anh chắc chắn sẽ là em ngay

Và nếu như anh đứng trên đỉnh cao nhất của tối nay

Thì em sẽ la nữ hoàng mà tất cả mọi người sẽ phải thấy nhưng tiếc. - Hắn đứng trước mặt nó, nhẹ nhàng nói.

- Ngạc nhiên thật đấy - nó nhận bó hoa từ tay hắn, cất chất giọng trong veo ẩn chứa niềm hạnh phúc.

* Bộp ... Bộp *

Tiếng vỗ tay từ hai phía vang lên không ngừng. Ai cũng mỉm cười nhìn nó và hắn tán thưởng. Kai uy nghi dõng dạc tuyên bố.

- Tôi xin tuyên bố kết quả : Tỷ số 1-1. Bang Vũ Phong và Bang Devil&Dark sát nhập vào nhau. Đổi tên thành bang Phong Devil.

Vừa nhìn thấy Kai, ngọn lửa trong nó ngùn ngụt dâng lên tận đầu. Tên khốn kiếp, cái gì mà vượt qua con sông lớn dài , sâu, đi mãi chẳng thấy sông. Khỉ gì mà hang rắn, nổi loạn thế này mà bóng rắn cũng nhìn thấy. Lần trước còn ra vẻ tốt bụng nữa. KHÔNG - THỂ - THA - THỨ.

Chuẩn bị bùng nổ thì anh dội luôn gáo nước lạnh vào đầu nó, nở nụ đểu giả.

- Jasmin, em xem, anh phải kì công lắm đấy. Tổ chức trong rừng quả không dễ gì. Đừng nhìn anh nữa anh biết... - anh khẽ thờ dài, vẻ ưu tiếp nói tiếp - em rất biết ơn anh.

Nó cứng đờ. Nó ước gì có một con dao cạnh đây, nó sẽ chém tan anh thành trăm mảnh. Thằng anh xấu xa.

Mọi người đang háo hức nhìn cảnh, Ken đưa ra quyết định vô cùng " khó khăn " từ bỏ kiếp đào hoa, quyết " tu hành " kiếp chung thủy với nó. Một Ken cao ngạo, lạnh lòng chuẩn bị quỳ xuống và nói : Làm người yêu anh nhé. Một Jasmin lạnh tựa băng sẽ e thẹn gật đầu. Ôi đáng để xem mà aaaa..........

NHƯNG.....

Hằn từ từ quỳ nhẹ một chân xuống mở hộp màu đỏ ra, bên trong là hai chiếc vòng cổ, mặt hình là trái tim được chia đôi hai nửa.

Nhỏ và cô khó hiểu nhìn nhau rồi lại nhìn sang phía nhà " rể ", ánh mắt biểu thị " Không phải nhẫn sao"

Đồng loạt nhún vai, không nhìn nhỏ và cô nữa, tiếp tục phim Hàn đoạn hay.

- Đồng ý cho anh làm người thay thế nhé ! – ánh mắt hắn chan chứa hy vọng nhìn nó.

Tất cả hoàn toàn sụp đổ tập 2, nhỏ và cô không chụi được nữa, chạy đến chỗ Kai, Kay và Kin đang đứng. Nhỏ nhíu mày hỏi Kay.

- Tại sao lại làm người thay thế?

- Em hiểu rõ hơn ai hết mà.

- Vì Dakie sao? – nhỏ thấp giọng xuống, nhướn người thì thầm vào tai.

- Em còn phải hỏi nữa sao? – Kay thản nhiên trả lời.

- Nó có đồng ý không?

- Em phải xem mới biết chứ?

- Em hèm – Kai hắng giọng nhắc nhở nó.

Nó khẽ liếc về phía anh rồi lại nhìn đôi vòng cổ trên tay hắn vẫn kiên nhẫn chờ đợi. Dù là có hay không cũng phải trả lời. Không thể để hắn quỳ mỏi chân vậy được càng không thể trốn tránh.

- Ừ - nó gật đầu, khuôn mặt vẫn không bộc lộ nhiều cảm xúc.

Một câu nói của nó bao hàm tất cả ý nghĩa. Hắn vui mừng, mỉm cười lấy ra một chiếc vòng cổ đeo cho nó. Khoảng cách giữa hắn ngày một gần đến nỗi nó có thể nghe được nhịp tim của hắn đang đập.

- Đeo cho tôi chứ? – Anh nhướn mày hỏi nó.

Nó khẽ cười, lấy chiếc vòng còn lại trong hộp đeo lên cổ hắn. Hắn mỉm cười mãn nguyện, ôm chặt nó vào lòng. Chính hắn cũng không ngờ tới ngày hắn có thể ôm người con gái nào.

- A, khó tin quá chừng. – Nhỏ chu môi lên liếc Kay

- Chỉ là thay thế thôi mà. Có gì khó tin. Một ngày Dakie quay về mọi chuyện có thể kết thúc đấy. – Kay trầm tư nói.

- Nó yêu Dakie vậy, được một người như Ken chấp nhận thân phận thay thế còn ý kiến gì nữa chứ? – Kin chẳng thoải mái đứng sau chen vào. Cậu hơi bất mãn trước sự ưu ái Kai dành cho Ken. Cậu có gì không bằng hắn sao? Nghĩ tới là cậu lại khó chụi, cậu xoay người bỏ đi trước.

Hắn ôm nó không buông. Nếu một ngày người ấy thực sự quay về ....

.Ngày tháng,sau này anh phải cố quên được em.

Ngày tháng sau này,anh phải cố không nhớ em.

Nhưng anh không biết anh sẽ làm được điều đó đến bao giờ.........
Bình Luận (0)
Comment