Tam Hoàng Gia Trang

Chương 11

Hiên viên hạo từ từ “đứng dậy”, hắn đứng dậy trong không trung.

mái tóc của hiên viên hạo dựng đứng, tròng mắt chuyển thành màu đỏ rực, trước trán mọc ra hai cái sừng tựa sừng nai, y gầm lớn một tiếng áo rách toạc để lộ cơ bắp cuồn cuộn cùng những chiến văn màu tím, sau lưng hắn còn xuất hiện hình xăm mặt rồng che kín cả lưng.

sấm sét từ người hắn phóng ra rồi tụ thành một, cột sét bắn thẳng lên bầu trời xé toạc mây tạo thành một khuyết khẩu kinh tâm động phách.

bầu trời rách toạc mặt đất cũng rung chuyển liên hồi, uy lực này đã vượt xa võ công của phàm nhân.

hiên viên hạo không ngờ có thể lâm trận đột phá, đạt đến cảnh giới hiên viên đệ tam thập trùng thiên, chỉ kém ba người là đại hoàng tử, nhị hoàng tử và thất hoàng tử.

nhưng thực sự là lâm trận đột phá hay chỉ là hồi quang phản chiếu?

thoa thoa đứng chắn trước lục thiên hoa, môi thơm thở ra hai làn khói đỏ, bàn tay nàng chạm khẽ vào chuôi kiếm:

“kẻ địch không đơn giản, mọi người hãy sẵn sàng chiến đấu!”

tuyết dạ linh băng cũng đề tụ công lực, song thủ toả ra hai luồng khói trắng, hàn khí ào ạt toả ra. nàng không hề sợ hãi trước khí thế của hiên viên hạo:

“hắn ta chỉ có một mình, sao có thể chống lại cả gia đình chúng ta đồng lòng?”

yến phi không nói gì nhưng toàn thân toả ra khói lam.

từ tử lăng lại thôi động chiến khải thần công, áo giáp hoàng kim hiện ra. y có cảm giác lần này phải dùng đến chiến khải thần công:

“mọi người cứ bình tĩnh, ưu tiên bây giờ là anh hai và em sáu! có chuyện gì cứ để anh và anh ba lo!”

hiên viên hạo từ từ đưa hữu chưởng lên cao, chưởng nắm lại thành quyền, hắn khẽ nói:

“đệ lục thức!

lôi đình oanh kích!”

từ tử lăng biến sắc, y gào lớn:

“chết tiệt! mọi người mau tụ lại một chỗ! nhanh lên!”

bọn yến phi nghe thế liền nhanh như chớp bế vương tiểu hổ và quỷ thần tịch dịch rồi cả bọn tựa sát vào nhau thành một vòng tròn.

“tất cả nắm lấy tay nhau, đừng buông ra!”

tuyết dạ linh băng nhìn lên khuyết khẩu trên bầu trời, ký ức cũ ùa về.

***

thực ra cũng không phải chuyện cũ.

ký ức lúc tam hoàng tử hiên viên xã tắc tấn công vào diệu dược các.

hiên viên xã tắc vận toàn bộ công lực hiên viên thần công đệ nhị thập thất trùng thiên, má phải hiện chiến văn sấm sét, một nửa diệu dược các liền bị thổi bay nhưng ba người quỷ thần tịch dịch, tuyết dạ linh băng và yến phi vẫn không xê xịch dù chỉ là một chút.

hiên viên xã tắc tu luyện lôi đình quyền nhưng dạo gần đây hắn yêu thích cặp chuỳ sưu tập được từ tây trúc nên chuyển sang dùng chuỳ, lấy chuỳ đánh ra quyền pháp lôi đình quyền.

hắn còn đang định dùng cự chuỳ tấn công quỷ thần tịch dịch thì đột nhiên một quả chuỳ xuất hiện vết nứt, vết nứt nhanh chóng lan ra khắp quả chuỳ rồi...

rào!!! rào!!!

cự chuỳ vỡ vụn rơi xuống đất, hiên viên xã tắc trố mắt lên nhìn.

hắn không thể tin nổi vào mắt mình.

phải biết cự chuỳ này có tên là minh thiên chuỳ, được đúc bằng huyền thiết kỳ bí ở dưới đông hải. huyền thiết này không chỉ nặng bất thường mà còn vô cùng cứng rắn, năm đó thợ rèn nổi tiếng tây trúc phải dùng lửa nóng ngàn độ nung bảy ngày bảy đêm mới tan chảy. có thể nói minh thiên chuỳ này chính là cấp số thần binh, không gì có thể phá vỡ.

chính vì là thần binh nên hiên viên xã tắc đã bán gần như cả gia sản để có được, thần binh khó có, ngay cả hiên viên gia tộc cũng chỉ có ba thanh thần binh. hiên viên xã tắc sau khi có thì lại càng yêu thương nâng niu, ngay cả phi tử của hắn cũng không bằng.

thần binh bị vỡ lòng hắn đau đớn không thôi, nhưng tại sao lại bị vỡ? trong đầu hắn loé lên một giả thuyết... minh thiên chuỳ lúc nãy đánh trúng quỷ thần tịch dịch không lẽ bị lực phản chấn mà vỡ nát? nhưng chỉ dựa vào lực phản chấn mà làm vỡ thần binh thì ruốc cuộc là loại ngoạnh công nào? kim cang bất hoại cũng chưa chắc làm được.

hiên viên xã tắc tuy đau lòng nhưng vẫn cười lớn:

“tiểu tử nhà ngươi thú vị đấy, làm vỡ được hạo thiên chuỳ của ta, ruốc cuộc người luyện ngạnh công gì?”

thú vị.

hiên viên xã tắc thích sự thú vị.

hắn sinh ra trong hiên viên gia tộc, phú khả địch quốc, trên vạn người chỉ dưới một người. cuộc sống của y quá đầy đủ, đầy đủ đến mức nhàm chán.

hắn ghét sự nhàm chán.

chính vì vậy hắn đi khắp thiên hạ tìm những sự việc thú vị, đồ vật thú vị, cảnh tượng thú vị, tình huống thú vị, con người thú vị, bất kể thứ gì thú vị y đều tìm đến.

nhưng quá nhiều thú vị cũng dẫn đến nhàm chán, trong hai năm nay hắn sống trong nhàm chán.

đến một ngày hắn nghe phụ thân y nhắc đến việc tiến công tam hoàng gia trang, trong đó còn nhắc đến một cái tên.

từ tử lăng!

chiến khải truyền nhân từ tử lăng!

thật ra cái tên từ tử lăng không quá nổi tiếng, nhưng chiến khải truyền nhân thì trên giang hồ không ai không biết.

chiến khải truyền nhân đời trước từng chịu mười chiêu của hiên viên hoàng đế mà vẫn còn sống thậm chí đến chiêu thứ mười một còn phản kích gây cho hiên viên hoàng đế một vết thương.

hiên viên hoàng đế đại danh đỉnh đỉnh bị thương.

đây tuyệt đối là một sự kiện chấn động.

đây nhất định là một sự việc thú vị.

chính vì vậy nên dù phụ hoàng hắn giao việc tru sát tam hoàng cho tứ đệ hiên viên hạo hắn vẫn đích thân đến tam hoàng gia trang.

hiên viên xã tắc muốn xem thử chiến khải truyền nhân đời này có thể chịu mười chiêu của hắn hay không? y muốn xem thử chiến khải truyền nhân có thể đả thương hắn hay không?

hiên viên xã tắc chưa gặp được từ tử lăng thì đã bắt gặp yến phi. hiên viên xã tắc từng xem qua tài liệu về tam hoàng gia trang nên biết rất rõ lai lịch từng người, yến phi là nhị ca của từ tử lăng. chiến khải truyền nhân từ tử lăng là một người thú vị, yến phi là nhị ca của một người thú vị nhất định cũng là một người thú vị.

thú vị.

hiên viên xã tắc vừa gặp yến phi đã dùng toàn lực hiên viên đệ nhị thập thất trùng thiên tấn công, điều kỳ lạ là yến phi không tránh né lại trực tiếp đối đầu.

kết quả lưỡng bại câu thương, yến phi bị thương nằm bất tỉnh, hiên viên xã tắc đỡ hơn một chút có thể gắng gượng đứng dậy.

không thú vị.

yến phi bất tỉnh thì còn gì là thú vị nữa?

nên hắn không hạ thủ, hắn đi tìm thú vị chứ không phải giết chóc.

sau đó hắn tránh vào khu rừng phía sau, một lúc lâu xuất hiên một người, người đó nhanh chóng đưa yến phi vào trong gia trang.

người đó là quỷ thần tịch dịch.

quỷ thần tịch dịch lúc đó hai mắt đỏ ngầu.

qủy thần tịch dịch lúc này hai mắt cũng đỏ ngầu.

“tao không luyện võ công! ta chỉ tập luyện cơ bắp mà thôi!”

câu trả lời của quỷ thần tịch dịch làm hiên viên xã tắc bất ngờ, hắn không tin quỷ thần tịch dịch không biết võ công lại có thể phản chấn vỡ được thần binh.

“không thú vị! không thú vị! bổn hoàng tử cực kỳ không hài lòng với câu trả lời của ngươi! ta sẽ ép ngươi phải dùng đến võ công thực sự!”

“thằng ngu!”

quỷ thần tịch dịch không hề nói dối hiên viên xã tắc. quỷ thần tịch dịch thích đánh nhau với kẻ mạnh nhưng y không phải võ si, hắn thích nhất là phiêu lưu đến những vùng đất mới. hắn cho rằng võ công tuy lợi hại nhưng để trở thành mạnh nhất thì võ công không thể làm được chính vì vậy vậy mà hắn rèn luyện thể chất đến mức cực hạn, và giờ hắn sở hữu một sức mạnh phi thường.

hiên viên xã tắc không hề biết quỷ thần tịch dịch chính là người mạnh nhất tam hoàng gia trang.

hiên viên xã tắc đưa minh thiên chuỳ lên cao, hiên viên thần vông đệ nhị thập thất trùng thiên bạo phát, bầu trời tối sầm, sấm sét từ trên cao bắn xuống tụ hết vào minh thiên chuỳ.

sấm sét tự nhiên kết hợp với lôi kình của hiên viên xã tắc biến minh thiên chuỳ thành một lôi cầu xanh lam liên tục bắn ra sấm sét đì đùng.

“quỷ thần tịch dịch! cho ta thấy gì đó thú vị đi! ngạnh công thú vị của ngươi, mau cho ta xem!”

“tao không phải người nhỏ mọn, mày muốn tao sẽ cho xem... thế nào là sức mạnh thực sự!”

hữu thủ quỷ thần tịch dịch nắm lại thành quyền, y đánh ra một quyền.

một quyền bình thường.

minh thiên chuỳ quán đầy cửu thiên chi lôi và công lực hiên viên đệ nhị thập thất trùng thiên bị một quyền bình thường đánh nát, quyền đầu vẫn chưa dừng lại, chỉ còn cách mặt hiên viên xã tắc nửa tấc.

chết!

chết không thú vị! không thú vị chút nào! hiên viên xã tắc có thể cảm nhận cái chết đã ở ngay trước mặt.

mình sẽ chết sao? không! mình vẫn chưa nhìn/nghe/ngửi/ăn những thứ thú vị, sự việc thú vị, tình huống thú vị, phong cảnh thú vị, âm thanh thú vị, món ăn thú vị, con người thú vị, mình không thể chết!

“đừng giết hắn!”

giọng tuyết dạ linh băng đột nhiên vang lên.

ầm!!!

quyền đầu của quỷ thần tịch dịch vẫn đánh trúng mặt hiên viên xã tắc, quyền đầu đánh đầu xuống tận mặt đất, mặt đất lún xuống thành hố sâu, khói bụi bay mù mịt.

hiên viên xã tắc nằm bất động, khuôn mặt tan nát không còn hình thù, máu chảy đầm đìa nhưng vẫn còn sống vì phút cuối quỷ thần tịch dịch đã thu lại bảy thành sức mạnh cú đấm.

“tam hoàng tử cái con mẹ gì? cũng chỉ một quyền!”

quỷ thần tịch dịch chậm rãi lau máu dính trên tay, hắn hỏi tuyết dạ linh băng:

“em sao lại muốn giữ mạng hắn? không lẽ...”

“vâng, em cần hắn sống để tra hỏi tại sao lại vô duyên vô cớ tấn công anh ba, em không nghĩ chuyện này đơn giản đâu...”

đột nhiên hàng loạt tiếng nổ vang lên, mặt đất rung chuyển dữ dội.

quỷ thần tịch dịch cau mày, hắn nói:

“em chăm sóc cho anh ba, để anh ra ngoài kia xem thử đang có chuyện gì.”

quỷ thần tịch dịch vừa bước vài bước thì phía trước chói loà, năm sáu tia sét từ trên cao đánh xuống, tam hoàng sảnh nhanh chóng sụp đổ rồi bốc cháy.

sấm sét? quỷ thần tịch dịch cảm giác sấm sét này không phải tự nhiên mà do ai đó điều khiển.

trong đầu hắn vang lên một giọng nói:

“tâu chúa tể, là một kẻ mang huyết thống của thần trung hoa...”

trong không trung đang lơ lửng một bóng người, chính là hiên viên hạo.

hiên viên hạo đến ngay lúc hiên viên xã tắc bị hạ, tức giận hắn liền tung ra sát chước lôi đình oanh kích nhằm huỷ diệt tam hoàng gia trang.

“ta là tam hoàng tử hiên viên hạo của hiên viên thần triều, phụng lệnh phụ hoàng đến đây tiêu diệt tà giáo tam hoàng gia trang!”

nhìn gia trang tốn bao nhiêu tâm huyết công sức bị phá huỷ mắt quỷ thần tịch dịch nhìn đến sắp rớt ra ngoài, hắn siết chặt quyền đầu muốn một quyền đánh nát kẻ địch đến phá hoại.

hiên viên hạo đứng cách quỷ thần tịch dịch năm trượng cũng cảm nhận được áp lực cường đại của y, hắn biết mình cần phải phải đánh giá lại thực lực của gã này.

“anh sáu! cứu em!”

đột nhiên phía sau vang lên tiếng của tuyết dạ linh băng, quỷ thần tịch dịch liền quay phắt ra sau, kẻ địch đánh lúc nào cũng được nhưng em gái của y thì nhất định phải ưu tiên.

chỉ thấy tuyết dạ linh băng vận toàn bộ công lực băng tâm quyết, nàng nằm đè lên người yến phi, dùng cơ thể nhỏ bé của nàng bảo vệ anh ba của mình. phía trên năm cột sét chói loà đang bắn xuống lưng nàng.

quỷ thần tịch dịch gầm lớn, chỉ nháy mắt tấm lưng rộng rãi của y đã che chở cho hai người, nắm đấm phải hơu bừa ra sau đánh tan năm cột sét lôi đình oanh kích, cả ba đều oan toàn nhưng hoạ vô đơn chí, tủ đựng thuốc ngã xuống, một lọ thuốc rơi xuống vỡ tan, nước thuốc chảy ra bốc hương ngào ngạt, tuyết dạ linh băng và quỷ thần tịch dịch vừa hít phải liền ngất đi.

lọ thuốc này là thuốc ngủ cực mạnh do tuyết dạ linh băng bào chế, bởi vì dạo này quỷ thần tịch dịch luôn than mất ngủ nhưng quỷ thần tịch dịch vốn vạn độc bất xâm, thuốc ngủ thông thường không hề có tác dụng nên tuyết dạ linh băng đành phải tự tay trộn giữa thuốc ngủ liều mạnh nhất và độc dược mạnh nhất nàng có được, nàng vẫn chưa kịp cho y dùng thử không ngờ lại có tác dụng ngay lúc này.

hiên viên hạo đứng xa nên nghĩ rằng quỷ thần tịch dịch đã bị sét đánh chết bèn điều khiển thêm vài cột sét đánh sập diệu dược các chôn vùi ba người họ ở dưới.

chuyện cũ hết.
Bình Luận (0)
Comment