Tam Phu Ký

Chương 3

Bỏ quyển sổ trên tay xuống bàn nàng thắc mắc hỏi, “Nương đương nhiên là nương của con rồi, con chọc người hồi nào sao con không nhớ nhỉ?”

“Con chọc ta tức chết đây này… tuổi con đã không còn nhỏ rồi lại không chịu thành thân ta làm sao yên lòng được”, nàng đột nhiên la lên, lau lau nước mắt vốn không có, “ô ô ta biết rồi… con cho ta không phải mẹ ruột nên không có tư cách lo lắng”.

Nàng xoa xoa thái dương, “nương, được rồi. người cứ sắp xếp con sẽ đi xem thử”.

“Ha Ha … ta đã chuẩn bị hết rồi nhưng hắn ở tận Bắc Châu vài ba ngày sau mới chuẩn bị lên đây. Hắn tên Lâm Mộc, hành y cứu người, tính tình cực ôn nhu, dáng vẻ xuất chúng… con…đối xử với người ta nhẹ nhàng chút”

Nàng sực nhớ một chuyện, “Không cần đâu nương, con sẵn dịp cần bàn vài chuyện sinh ý ở Bắc Châu cho nên có thể gặp mặt không nhọc công người khác”.

“Vậy ta sai người báo với họ một tiếng”.

Lát sau, Tiểu Thiên đẩy cửa bước vào, “Tỷ, ta đã sắp xếp xong đồ đạc sập tối là có thể khởi hành rồi”

“ừm, đệ… ư a”, cổ có chút cứng nàng lắc qua lắc lại cái đầu nhỏ.

Hắn vòng ra phía sau, xoa xoa vai nàng “Tỷ nghỉ ngơi chút rồi xuất phát, để đệ xử lý việc còn lại”, nàng đúng là cái người cuồng công việc, 1 tháng nay ngất 2 lần rồi mà vẫn không chịu lo cho sức khỏe của mình.

“ừm… có đệ đệ thật tốt”, nàng cười cười, hôn lên má hắn một cái rồi xoay người bước về phòng.

Hắn nhìn theo bóng lưng của nàng, ánh mắt nổi lên một tầng u quang.

Trời sập tối, hắn ôm nàng lên xe ngựa. Trên xe ngựa được lót hai tầng thảm dầy nên ngồi khá êm.

Nàng lười tỉnh nên vẫn chỉ mặc cái váy ngủ khoác qua loa một tầng áo khoác ngoài. Mắt lim dim, miệng lẩm bẩm, “Mấy năm nay tỷ chỉ nghe nương nhắc loáng thoáng về phụ thân của đệ… nhưng chi tiết thì không rõ ràng lắm”

Hắn ôm nàng trong lòng, nói nói “Đệ nghe nương kể, ông ta phong lưu thành tính trong nhà đã có mấy chục thiếp, vốn không muốn lập thê sợ nàng ức hiếp sủng thiếp của ông ta, nhưng trưởng bối thúc ép làm ông ta phải cưới nương. Nương rất yêu hắn mọi thứ đều lo chu toàn, nhưng một người lại thêm một người… tâm cũng nguội lạnh.”

Có chút tức, nàng phồng má, “Ài… đệ nói xem, nương lương thiện lại tốt bụng như vậy, sao tên họ Lưu đó lại không biết trân trọng. Ta thấy thành thân hay không thành thân cũng như nhau, yêu nhau thì ở bên nhau không yêu thì buông bỏ, làm sao lại dùng trói buộc làm người yêu mình chịu ủy khuất chứ. Nam nhân trên đời đều không đáng tin…”

Nàng bỗng ngước lên nhìn nói “nhưng chỉ riêng Tiểu Thiên nhà ta là tốt nhất”.

“Ưm…”, bụng có chút đau không lẽ là kinh nguyệt. Ở hiện đại lúc nàng 12 tuổi đã có kinh nguyệt nhưng cơ thể này đến 25 tuổi rồi vẫn chưa có dấu hiệu gì. Các bộ phận khác cũng không phát triển. Nàng đã từng khám qua đại phu nhưng vẫn không có gì bất thường. Nương nàng nghe nói bệnh này chỉ cần thành thân liền khỏi, nương tin nhưng nàng thì không.

Hắn lo lắng hỏi, “Tỷ khó chịu ở đâu sao?”

“ừm… bụng có chút đau”, nàng nhíu mày nói.

Tay vươn tới bụng nàng xoa xoa, “có đỡ hơn không?”.

Váy rất mỏng nên khi hắn chạm vào, nàng có thể cảm nhận được rõ ràng nhiệt độ bàn tay của hắn. Thực ấm… thực dễ chịu a.

Nàng vuốt ve mặt hắn, “đệ thật soái, rất muốn cắn một ngụm”.

Chớp mắt một cái, “Vậy tỷ muốn cắn chỗ nào?”

Đột nhiên khuôn mặt phóng to lên. Nàng ngốc lăng, nhìn nhìn đôi môi hồng hồng đóng đóng mở mở, ánh mắt hàm chứa tình ý mãnh liệt. Sao đệ ấy lại… cái này là nàng nhìn sai đi, có chút hoảng sợ nhưng chỗ nào đấy cứ đập thình thịch mãi thôi.

Hai tay nàng túm lấy mặt hắn dịch ra xa, “học ai cái thói lưu manh này? Mau khai”.

“ưm… ư… học học tỷ”. Hắn thành thành thật thật mà khai.

“Hử… ta có vậy sao?”, nghĩ nghĩ hình như đúng là như vậy. nàng liền đánh sang cái chủ đề khác.

Nàng cười tủm tỉm nhìn nhìn hắn, “có muốn tỷ tuyển thê tử cho không?” “đệ thích nữ nhân như thế nào hiền thục hay nhiệt tình, đầy đặn hay…ưm”

Nghe nàng nói càng ngày càng lung tung, hắn trực tiếp ấn nàng vào trong ngực. “ta… ta không hứng thú… tỷ nghỉ sớm đi”,.

“ai nha… ta chưa nói xong mà ~”, nàng cười trong lòng. Thuận thế ôm ôm cái gối ôm hình người này, thực êm.

Thấy người trong lòng đã ngủ say, môi hắn một hạ trực tiếp in lên cánh môi nàng. Lúc đầu chỉ đơn giản là chuồn chuồn chạm nước, nhưng sau lại cảm thấy không đủ. Hắn đỡ nhẹ sau ót nàng, lưỡi hắn quấn lấy cái lưỡi thơm tho của nàng mút lấy, tham lam đòi lấy ngọt ngào trong miệng nàng, hôn ngày càng mãnh liệt lên.

Nàng bị hắn hôn đến thiếu dưỡng khí, mặt đỏ cả lên. Nhưng động tác của hắn lại chưa đình chỉ, ngày càng lớn mật. Tay luồn vào váy nàng vuốt ve cái đùi trơn bóng lại mịn màng của nàng.

“ưm…”, nàng khó chịu rên rỉ một tiếng.

Truyện do Mi Rae sáng tác và chỉ đăng trên app mê đọc truyện, nếu mọi người đọc được ở trang web khác thì app mê đọc truyện đọc để ủng hộ tác giả nhé. Cám ơn mọi người (>.<)
Bình Luận (0)
Comment