Tam Thái Tử

Chương 129

- Không vội, sớm muộn cũng sẽ giải quyết ngươi!

Lý Lân nhe răng cười, khắp khuôn mặt là vẻ hưng phấn. Cùng Cửu phẩm Võ tông quyết chiến tuy rằng cũng rất sảng khoái, nhưng chung quy không bằng loại cảm giác chân khí tăng vọt khiến người ta mê muội này, những thứ này đều là tài nguyên quý giá để hắn trùng kích khiếu huyệt thân thể, Lý Lân đương nhiên sẽ cật lực hấp thụ. Vừa rồi nhưng Quỷ Sát phù này đã giết chết mười tên, điều này làm cho Lý Lân rất đau lòng. Mười tên cao thủ Võ tông có thể cung cấp cho hắn bao nhiêu chân khí tinh thuần.

- Rống —— !

Hổ Si lớn tiếng rít gào một tiếng, trên cơ thể cường tráng dính đầy máu tươi, từng đạo từng đạo vết thương nhìn đến đều vô cùng dữ tợn. Linh miêu giống như một tia chớp màu đen không ngừng ở bên người hắn yểm hộ, một người một thú lao ra khỏi chiến trường, không chút ngừng lại hướng về phía Bắc bỏ chạy. Cao thủ Thần Lang giáo vây công hắn thì chỉ có ba người đuổi theo, những người khác đều dừng bước lại, liên thủ giải quyết những tên đồng bọn bị Quỷ Sát khí ăn mòn.

Ở trên đỉnh một cây thụ cự ly cách xa chiến trường vài trăm mét, một cô gái mặc áo trắng lẳng lặng đứng thẳng, khuôn mặt tản ra khí chất mờ mịt, giống như một đạo cát mỏng, khiến người ta không thấy rõ dung mạo, yhế nhưng trong đôi mắt giống như thu thủy lại thoáng qua một tia thần sắc phức tạp.

- Quỷ Sát phù, vẫn còn có người luyện chế ra loại linh phù tà ác này. Xem ra nước ở Hắc Thủy vương thành sâu hơn những gì ta tưởng tượng nhiều lắm.

Cô gái mặc áo trắng khẽ nói, thân thể giống như phi tiên bay tới phía Bắc. Không sai, cô gái mặc áo trắng tựa như không có trọng lượng mà bay đi giữa bầu trời.

Chém giết vẫn đang tiếp tục, Lý Lân giống như cỗ máy chiến đấu không biết mệt mỏi, đối mặt với mười mấy người liên tục không ngừng công kích, chân khí của hắn thuỷ chung vẫn chưa từng suy nhược, trái lại càng đánh càng mạnh, càng đánh càng hưng phấn.

Sau khi người bị Quỷ Sát khí ăn mòn cuối cùng bị chặt đầu, hơn bốn mươi cao thủ Võ tông Thần Lang giáo bây giờ chỉ còn dư lại mười ba người, trong đó còn có mấy người bị thương.

- Các ngươi rút lui trước!

Tên Cửu phẩm Võ tông kia sắc mặt có chút tái nhợt, tu vi chân khí của hắn tuy mạnh hơn Lý Lân, nhưng vì phải đối phó với đoạn Ma Đao quỷ dị trong tay Lý Lân nên mỗi một kích hắn tiêu hao lượng chân khí vô cùng lớn, mà bản thân nhanh chóng khôi phục chân khí đuổi không kịp tiêu hao, đương nhiên không đáng kể. Dù sao hắn thuỷ chung bị tiêu hao, mà Lý Lân lại có thể thông qua Ma đao mà điên cuồng hấp thu, cùng là một dạng, Lý Lân lại chiếm được tiện nghi lớn.

Những người Thần Lang giáo tham dự vào đều chật vật lùi lại, đồng thời nhấc lên đồng bạn bị thương hướng về con đường lúc trước đến mà bỏ chạy.

- Các ngươi nhiều người như vậy đều không ngăn được bản hoàng tử, chỉ còn lại ngươi, đây không phải là muốn chết sao?

Lý Lân sắc mặt đỏ lên, thân thể có chút không bình thường sưng lên. Cao thủ Võ tông chết ở trong tay hắn có đến mười mấy người, số lượng chân khí thông qua Ma đao hấp thu được đã vượt qua sức chịu đựng của bản thân hắn, nếu như không phải có Lục Mang Tinh tham dự vào trấn áp, sợ rằng Lý Lân đã sớm không chịu được mà bạo thể rồi.

- Hừ! Ta không giết được ngươi, nhưng ngươi cũng không giết được ta. Ta chỉ phải đem ngươi chặn ở đây, đợi viện quân của chúng ta đến, các ngươi một người cũng trốn không thoát.

- Thật sao? Kế hoạch không tệ, nhưng ngươi vẫn có thể kiên trì tới lúc viện quân chạy đến sao?

Lý Lân tà mị nói, ánh mắt nhìn về phía tên Cửu phẩm Võ tông này lại giống như đang nhìn một cây bảo dược hình người.

- Tuy rằng không biết ngươi làm như thế nào kiên trì đến bây giờ, nhưng ta không tin ngươi có một cái giá lớn như vậy. Nơi này là Hắc Thủy vực, so với viện quân Thần Lang Giáo chúng ta khẳng định càng nhanh hơn.

- Nơi này càng là thổ địa của Đại Đường chúng ta, không tới hai trăm dặm phía Bắc liền có lính biên phòng của chúng ta, hơn nữa bản hoàng tử đã sớm để người mang tin tức đến, tin rằng viện quân của chúng ta cũng sắp đến rồi.

Lý Lân trầm giọng nói.

Tên Cửu phẩm Võ tông của Thần Lang giáo kia sầm mặt lại, theo bản năng nhìn về phía Bắc.

- Đi chết đi!

Lý Lân gầm lên một tiếng, cả người điên cuồng tiến lên đụng vào trước người tên cao thủ Thần Lang Giáo này, ưỡn lồng ngực lên đối mặt với đồng côn to cỡ miệng cái chén không tránh không né. Đối phương rõ ràng không nghĩ tới Lý Lân lại vào lúc này lựa chọn liều mạng, hơn nữa là chỉ công kích, không phòng ngự, hắn theo bản năng cho rằng sự tình có lừa bịp, cường độ đồng côn trong tay theo bản năng giảm hai phần.

Ầm ầm, đồng côn nện vào trước ngực Lý Lân, khiến cho xương ngực hắn vang lên tiếng răng rắc.

- Phốc!

Lý Lân phun ra một ngụm máu tươi, một cánh tay gắt gao nắm lấy đồng côn trong tay kẻ địch. Đao phong của Ma đao xé rách áo của hắn ta.

- Vụt —— !

Một tiếng hí dài, một cỗ ma khí nồng nặc trên Ma Đao tuôn ra. Ma khí đen kịt trong nháy mắt xâm nhập vào trong cơ thể cao thủ Thần Lang giáo.

- Ma . . . Ma khí!

Cao thủ của Thần Lang giáo sắc mặt thay đổi, chân khí trong cơ thể bởi vì bị ma khí ăn mòn mà bắt đầu bạo động lên.

- Chết đi!

Lý Lân hét lớn một tiếng, đem chân khí mình có thể phát ra nhiều nhất rót vào trong Ma đao, trong lúc nhất thời chân khí màu vàng kim cùng ma khí màu đen giao nhau chiếu rọi, nhìn đến vô cùng tà dị.

Tên cao thủ Cửu phẩm Võ tông này tại trong nháy mắt khi Ma đao bạo phát ra cũng mất đi lực phản kích, đối mặt với một kích tất sát này của Lý Lân, đương nhiên khó có thể tránh thoát.

- Phốc —— !

Một tên Cửu phẩm Võ tông cứ như vậy bị Lý lân chém thành hai đoạn.

Ngực Lý Lân bị đè nén một trận, trước ngực dù sao cũng không bằng phía sau lưng, ngoài da tuy rằng không có gì đáng ngại, nhưng xương ngực đã che kín vết rách, nội tạng cũng bị chấn động. Nội tạng không bị đánh nát hoàn toàn đã đủ để chứng minh cơ thể Lý Lân cứng cỏi đến cỡ nào.

Hắn phất tay chặt bỏ cánh tay của tên cao thủ Thần Lang Giáo đánh trúng hắn hai côn này, bao gồm cả chuôi đồng côn cùng nhẫn không gian trên ngón tay đồng thời thu vào trong không gian giới chỉ của mình.

Sau đó Lý Lân thu hồi Ma đao, nhanh chân đi đến trước mặt ba tên cao thủ Thần Lang giáo bị mạng nhện bắt được. Hắn phất tay vẫy ra một chút bột phấn màu xanh, đem ba người hoàn toàn bao phủ lại.

- Tiểu tử, ngươi làm cái gì!

Hiện tại trong ba người chỉ có Kim trưởng lão là tình hình tốt nhất, dù sao kịch độc trên tơ nhện tuy rằng có thể ăn mòn chân khí, nhưng độc tính cũng đang chầm chậm yếu bớt dần, bằng không hai tên Cửu phẩm Võ tông này sớm đã bị độc thành một bãi độc thủy rồi.

- Tiểu tử, ngươi đã làm gì với chúng ta?

Một tên Cửu phẩm Võ tông lạnh lùng quát. Trên cánh tay của hắn cắt đi tảng lớn huyết nhục, có nhiều chỗ thậm chí lộ ra xương cốt màu trắng, nhìn khá khủng bố. Hắn chính là bởi vì tiếp xúc với mạng nhện mà bị kịch độc ăn mòn huyết nhục, bất đắc dĩ phải cắt đi huyết nhục mang độc. Hiện tại hắn đang dùng vũ khí trong tay nâng mạng nhện lên, phòng ngừa cùng tiếp xúc với cơ thể.

- Một ít độc dược mà thôi, các ngươi tạm thời vẫn chưa thể chết.

Lý Lân lấy ra một đôi găng tay da màu bạch ngọc, ra tay nhanh như điện phong bế kinh mạch hai tên Cửu phẩm Vương Tọa, sau đó tiện tay đánh bất tỉnh bọn họ.

- Tới phiên ngươi!

Lý Lân đi tới chỗ Kim trưởng lão đang khoanh chân ngồi, trên mặt thoáng qua một vệt kích động. Cao thủ Võ tông có thể cung cấp nhiều chân khí tinh thuần như vậy, huống chi là cao thủ Tam phẩm Vương Tọa, giết hắn đi còn không biết có thể tăng lên bao nhiêu đây. Hiện tại chân khí trong cơ thể Lý Lân đã đạt tới cực hạn, nếu hấp thu nữa sẽ rất dễ dàng bạo thể mà chết, bởi vậy ba người này bây giờ tuyệt đối không thể chết được.

- Tiểu tử, ngươi có biết ngươi đang làm cái gì không, giết chúng ta rồi ngươi hãy đợi sự đuổi giết không ngừng nghỉ của Thần Lang giáo đi!

Kim trưởng lão sắc mặt âm trầm. Tấm võng lớn màu trắng được bện vô cùng dày đặc, ngay cả chân khí đều đánh không ra, hơn nữa mạng nhện bốn phía bị đồ vật gì vững vàng buộc lại, sức lực vạn cân của Tam phẩm Vương Tọa như lão lại không kéo được.

- Bản hoàng tử đương nhiên biết rõ, tại lúc đánh giết Dư Xạ, bản hoàng tử đã chuẩn bị tốt tâm lý rồi. Hơn nữa bản hoàng tử còn ước gì các ngươi tới truy sát ta! Ngươi là tự phong bế kinh mạch hay là để bản hoàng tử đánh bất ngươi tỉnh?

Lý Lân trầm giọng nói.

- Ngông cuồng, lão tử nhưng là Tam phẩm Vương Tọa, cho dù ngồi ở chỗ nầy bất động. Ngươi cũng không đánh bất tỉnh được ta!

Áo giáp chân khí trên người Kim trưởng lão ngưng tụ rất thực, đây cũng là nguyên nhân khiến cho lão tự tin như thế.

- Có đánh được bất tỉnh hay không chung quy phải thử mới biết! Bản hoàng tử ngược lại muốn xem xem ngươi có thể kiên trì được bao lâu!

Lý Lân lấy ra đồng côn quen thuộc chiếm được của tên Cửu phẩm Võ tông Thần Tang giáo kia, rót vào chân khí toàn thân rồi nện xuống Kim trưởng lão.

Bịch một tiếng, đồng côn bị bắn ra, nó chỉ có thể khiến áo giáp chân khí của Kim trưởng lão rung động một trận mà thôi, không chút nào có dấu hiệu sụp đổ.

- Tiểu tử kia, áo giáp của Vương Tọa há lại có thể để cho một tên cao thủ Võ tông nhỏ bé nhà ngươi đánh vỡ.

Giọng nói đầy khinh thường của Kim trưởng lão truyền đến.
Bình Luận (0)
Comment