Tam Thái Tử

Chương 484

Chưa thấy quan tài chưa rơi lệ.

Thần nữ lắc đầu, sát khí trong mắt càng mạnh hơn, chỉ thấy theo tay nàng vũ động vô số lông chim màu đỏ bay lên khắp bầu trời, sau đó lông chim màu đỏ lửa này trong nháy mắt liền hóa thành trường kiếm màu đỏ lửa, lấy phương thức kỳ lạ, hóa thành kiếm Rồng oanh giết về phía Tu La.

- Đáng chết, ngươi thế nhưng đã sớm có chuẩn bị.

Sắc mặt Tu La đại biến, gã đột nhiên há mồm phun ra một miếng xương gai màu bạc trắng đánh nát một đoạn kiếm long, nhưng đoạn còn lại lại vẫn tiếp tục như cũ bổ nhào đến.

Tu La cắn chặt răng đột nhiên đánh ra một chưởng, huyết khí vô tận bao phủ kiếm long.

Rắc rắc, rắc rắc. Chỉ cần đi vào phạm vi huyết khí bao phủ, trường kiếm màu đỏ sẽ lại hóa thành lông chim, cuối cùng hoàn toàn tiêu tán hết.

- Quả nhiên có vấn đề.

Thần nữ tự nhủ thầm.

- Nữ nhân xấu xa, đây là ngươi tìm cái chết.

Tu La mở to hai tròng mắt, trong mắt tràn đầy sát khí phẫn nộ.

-Nếu ta đoán không sai, cái thân thể này là ngươi đoạt lấy phải không?

Thần nữ cũng không tức giận, vẫn như cũ không nóng nảy, không vội vàng, chống cự lại bộ xương khô màu vàng kia công kích.

- Nếu đúng thì sao, dù sao thì có biết bí mật này thì ngươi vẫn phải chết.

Trong hai tròng mắt yêu dị của Tu La tràn đầy sát khí.

- Thật không? Ngươi có thủ đoạn gì thì thi thố ra đi chứ, nếu đã dám ép ngươi hiện thân thì ta đã nắm chắc xử lý được ngươi.

Thần nữ tự tin nói, những lời nói này làm cho sắc mặt Tu La lại càng thêm khó coi.

Lĩnh vực huyết hải!

Huyết hải vô biên từ trong lòng bàn chân Tu La kéo dài ra, chỉ sau mấy hơi thở liền chiếm cứ cả bầu trời, cùng thần hỏa Chu Tước của thẩn nữ triển khai giằng co.

- Quả nhiên là huyết hải của bộ tộc Tu La, chủng tộc yên lặng mấy chục vạn năm làm sao phải xuất thế, mà ngươi vì sao phải giả mạo nhân loại mà tiến vào Thần Ma học viện.

Thần nữ trầm giọng hỏi.

- Ha ha, đây là bí mật, dù ngươi phải chết ta cũng không thể nói cho ngươi biết.

Tu La cũng không mắc mưu, điều này làm cho thần nữ có chút bất đắc dĩ.

- Nổ!

Tu La quát khẽ, bộ xương khô màu vàng đang không biết mệt mỏi cùng thương tích công kích thần nữ, đột nhiên phát ra một trận huyết quang, hài cốt màu vàng từ từ phai nhạt đi hóa thành màu trắng bệch, đồng thời ở bên trong hài cốt ào ào chảy ra toàn máu loãng, nhiều vô cùng, cuối cùng máu loãng ở trong giữa không trung hình thành một quả cầu máu, quả cầu máu này không ngừng ngọ nguậy, cuối cùng hóa thành một quái vật hình người cực kỳ xấu xí, trên ngũ quan cùng với tay chân không hề có da thịt hoặc lông mao, thoạt nhìn tựa như không phải là người, nhưng thần thức dao động bộc phát ra lại có chút khủng bố.

- Vương thúc, phiền toái lão đại giá.

Tu La cung kính hành lễ nói.

- Khẹc khẹc! Kim Nạp La, nhiệm vụ đã hoàn thành rồi sao?

Bên ngoài quái vật huyết cầu chậm rãi chìa ra một cánh tay dài màu đen, chỉ thấy một quái vật miệng đầy răng nanh, trên trán có một đôi sừng trâu cao lên tận trời, có tới tám đầu tám cánh tay xuất hiện ngay trước mặt thần nữ.

- Thật có lỗi, hiện tại đang có người chặn đường, phiền Vương thúc ra tay.

Kim Nạp La cung kính nói.

- Phế vật, thân là hậu duệ của Hoàng gia, thậm chí ngay cả một việc nhỏ này mà cũng không làm được.

Quái vật huyết sắc kia thờ ơ lạnh nhạt quay đầu về phía thần nữ.

- Chính là nữ nhân xấu xa này?Chết tiệt, khốn kiếp, ngay đến một cái nữ nhân xấu xa mà không làm được, thật không biết địa vị của ngươi là từ đâu mà đến vậy.

Trên vẻ mặt quái vật tràn đầy bất mãn nói.

Sắc mặt thần nữ xạm đen lại, từ khi sinh ra đến giờ, ca ngợi, khen tặng nàng đã nghe vô số, nhưng chưa từng có ai gọi nàng là nữ nhân xấu xa, cho dù là tính tình nàng có điềm đạm đến mấy, nhưng nếu đả kích là nữ nhân xấu xa thì cũng vẫn là phải giận dữ.

- Đây là cao thủ nội viện của Thần Ma học viện, là trạm kiểm soát cuối cùng khi ta tiến vào Thần Ma học viện, hơn nữa thân phận của ta đã bị bại lộ, vì để bổ cứu nên chỉ có thỉnh Vương thúc ra tay.

Tu La cúi đầu nói.

- Hừ! Đã giúp ngươi một lần rồi, ngươi nhớ rõ bản vương cần ăn máu.

Quái vật bất mãn nói.

- Vương thúc yên tâm, tại hạ hứa sẽ cung cấp gấp ba lần trước.

- Ha ha, như thế là tốt lắm.

Quái vật cười to, ba đầu sáu mắt quay về hướng thần nữ.

-Là Vương bộ tộc Tu La, cao thủ cấp Võ Tôn.

Thần nữ trầm giọng nói.

- Cô bé, thật cũng biết quan sát đấy, nhưng mà đây là phân thân của bản tọa, nếu dựa theo cách tính thực lực của nhân loại các người thì cũng khoảng Võ Hoàng bát phẩm, nhưng mà nếu lấy thiên phú chiến đấu của bộ tộc Tu La, cái mà các người cái gọi là cao thủ Võ Hoàng đỉnh cũng có thể một trận chiến.

Quái vật âm trầm cười nói.

- Chỉ là phân thân thôi à, vậy thì ngươi không đi được rồi.

Thần nữ nhẹ nhàng thở ra chấn động lá cờ Chu Tước phóng ra một đạo thân ảnh, đó chính là Lý Lân đang bị là cờ kia cắn nuốt.

- Ngươi cũng đã nghe được, Tu La này chính là dị tộc đoạt nhà mà đến, cái quái vật này thì để ta đối phó, Tu La ta liền giao cho ngươi, chỉ cần ngươi đánh chết Tu La ta sẽ làm chủ cho ngươi đủ tư cách tiến vào nội viện, hơn nữa quy tắc ở nơi này là do ta chế định, Tu La mặc dù có sắp bị tử vong cũng không thể được truyền đưa ra ngoài.

- Tốt!

Lý Lân không có chút nào do dự, Thanh Long đao tay phải Bạch Hổ kiếm tay trái, song kiếm vung lên, Thái Cực Long Hổ đồ mạnh nhất của Lý Lân đột nhiên phát ra giảo sát hướng về phía Tu La.

- Huyết hải cuồn cuộn.

Dưới chân Tu La huyết hải hóa thành một trận lốc xoáy thật lớn giảo sát cùng một chỗ với Thái Cực Long Hổ đồ, ý nghĩa sâu xa của hai loại thần thông này đều là cắn nuốt phá hoại, sau khi va chạm như vậy thế nhưng thế lực lại ngang nhau.

- Gầm! Tu La ngươi có dám giáp chiến cùng ta một trận không?

Trong truyền thuyết thần thoại ở kiếp trước, nam nhân trong bộ tộc Tu La đều là chiến sĩ ngày ngày sinh ra, thiên phú trong cận thân chiến đấu là cực kỳ mạnh mẽ, nhưng mà nơi này là một thế giới khác, có giống như trong truyển thuyết ở kiếp trước không, trong lòng Lý Lân cũng không để ý.

- Ha ha, thật sự là không biết sống chết, bộ tộc Tu La chúng ta là bộ tộc các chiến sĩ trời sinh cận thân chiến đấu, cái mà các ngươi gọi là cao thủ luyện thể kia quả thực là một cái chê cười.

Tu La nói với vẻ mặt trào phúng, dứt lời Tu La thu hồi binh khí, bàn tay trần vọt thẳng về phía Lý Lân.

Một tiếng ầm vang, song phương đối diện chống lại một quyền, khí lực khủng bố bắn ra bốn phía, nhưng mà hai người thì lại như hai pho tượng vững như bàn thạch bình thường, ngạo nghễ bất động.

- Ngươi che dấu thực lực.

Tu La gian nan nói, trên vẻ mặt tràn đầy vẻ không thể tin nổi.

Một tiếng răng rắc vang lên, trên cánh tay của Tu La truyền đến một tiếng xương vỡ vụn, thân người của gã tuy rằng không bị lui về phía sau, nhưng xương cốt trong cánh tay phải trong nháy mắt đã bị Lý Lân chấn thành bột mịn.

- Cũng vậy, thả ra chân thân của ngươi chiến đấu cùng ta một trận, nhưng mà chân thân của ngươi cũng sẽ không ghê tởm như con quái vật kia đấy chứ.

Lý Lân trầm giọng nói.

- Vô liêm sỉ, Lý Lân, ta không thể không nói, ngươi đã để ta nhìn nhầm, từ giờ trở đi thân thể của ngươi là của ta rồi, bảo thể như thế ở trong tay bộ tộc Tu La của chúng ta chính là vũ khí mạnh mẽ.

Trong đôi mắt Tu La có nhiều thêm vài phần tham lam.

- Ngươi không có cơ hội.

Hai nắm đấm của Lý Lân vung lên, nắm tay màu trắng ngà hóa thành quyền ảnh đầy trời đánh tới hướng Tu La.

Xì xì một tiếng, thân thể Tu La bị Lý Lân mạnh mẽ đánh vỡ, mà một đạo hắc ảnh thì từ trong thân thể vỡ vụn kia lao tới.

Đây là một cái thân hình cực kỳ gầy gò, hơn nữa nó dường như không phải là thực thể, quanh thân lượn lờ huyết khí kỳ lạ, một ánh mắt màu máu dấu trong sương mù kia lóe ra những tia sáng xanh lục.

Gầm!

Kèm theo tiếng gào thét bén nhọn, bóng đen vọt về phía Lý Lân.

Lý Lân vung quyền lên ngăn cản, nhưng ngoài ý muốn của hắn là, bóng đen này thế nhưng lại không nhìn đến quyền mang đầy trời kia mà lại trực tiếp dọc theo cánh tay của Lý Lân mà nhảy vào trong thức hải của hắn.

- Không biết sống chết .

Trong khóe miệng của Lý Lân hiện lên môt chút thần sắc quỷ dị, nếu đối mặt chiến đấu, Lý Lân khuyết thiều thủ đoạn công kích, Lý Lân còn có thể không phải là đối thủ của chiến sĩ tộc Tu La thân kinh bách chiến, nhưng nếu là đại chiến thần thức thì Lý Lân lại không hề sợ. Dù sao trong đan điền của Lý Lân, trong thức hải có đại gia cực kỳ chí bảo, ngay cả là cao thủ cấp Thần Ma hắn cũng từng xử lý qua, chỉ là cao thủ cấp Võ Hoàng như Tu La hiện tại, không đủ làm khó được hắn.

Cuộc chiến đấu của Lý Lân cùng Tu La đã chuyển thành ám chiến, thẩn nữ cùng với quái vật kia cũng bắt đầu giao thủ.

Xì xì một tiếng, thần nữ mạnh mẽ xé rách cánh tay quái vật, biến cố này làm cho quái vật phẫn nộ giận dữ gào thét.

Khinh địch rồi, nữ nhân xấu xí này thế nhưng lại là cao thủ Võ Hoàng bát phẩm, mà điều trọng yếu là máu của nàng lại vừa vặn khắc chế công pháp của bộ tộc Tu La. Bộ tộc Tu La bởi vì có huyết hải mà sinh tồn lớn mạnh, bởi vậy trời sinh thuộc tính là thủy, mà Chu Tước thần hỏa lại là một vị hoàng trong thần hỏa, vì vậy mà tự nhiên khắc chế bọn họ một cách toàn diện.
Bình Luận (0)
Comment