Tam Thái Tử

Chương 582

- Cần phải cẩn thận một chút, năm đó, đế quốc Đại Thương Nhân tộc cấu kết cùng Long tộc làm bậy, thế lực đế quốc nhân tộc biến mất quỷ dị, chúng ta không thể không phòng.

Có lão quái vật của vạn tộc nhắc tới bí mật thượng cổ.

- Nếu Long tộc thực sự dám làm chuyện mờ ám, thì đó chính là khởi đầu cho sự diệt vong của Long tộc.

Thanh âm lãnh khốc định ra cách đối đãi chính thức của vạn tộc với Long tộc.

- Nếu Nhân tộc đã may mắn phá vỡ thiên cơ, chúng ta chỉ có thể dựa vào thực lực mạnh mẽ giáng lâm. May mà lúc trước chuẩn bị coi như bí ẩm, hẳn là có thể vì chúng ta tranh thủ chút thời gian.

Theo lời vị cường giả thần bí này nói… đám điểm sáng ở ngoài Thiên môn đại trận nhanh chóng lớn mạnh, cũng dần dần hình thành trận thế quỷ dị. Lực lượng vô cùng vô tận phá vỡ hỗn độn đánh lên Thiên môn cực lớn.

- Sau khi Nhân tộc xuống dốc, ngay cả Thiên môn đại trận cũng đã không có người điều khiển, chỉ dựa vào bản năng của đại trận, lấy lực thế giới của bọn ta, ngày phá vỡ Thiên môn đại trận đã sắp tới.

- Trước đó cần phải phái cao thủ giết chết tiểu tử Nhân tộc kia. Ta từ trên người hắn cảm thấy một tia nguy cơ, kẻ này chưa diệt chỉ sợ hậu hoạn vô cùng!

- Vậy phái vài cái cao thủ Võ Tôn đỉnh qua, cao thủ Thần cấp của Nhân tộc không dám tùy ý ra tay đâu!

- Như vậy cũng tốt!

Ở trên đỉnh núi Hỗn Loạn Lĩnh, đoàn người Lý Lân lại xuất phát. Trên đường Lạc Khuynh Thành luôn tò mò nhìn hắn, cuối cùng nhịn không được mở miệng nói:

- Ngươi đem một tòa thành thu vào trong nội thế giới, chẳng lẽ là muốn lợi dụng trăm vạn vong linh kia luyện chế đại quân con rối?

- Ngươi nghĩ quá đơn giản, trăm vạn vong linh đối với cao thủ cấp Võ Tôn mà nói chỉ là vật hy sinh mà thôi, căn bản không có tác dụng gì. Hiện tại trăm vạn vong linh kia đã hóa thành tro bụi, tinh hoa huyết nhục bị tòa thành này hấp thụ toàn bộ. Ta lấy đi tòa thành này chính là không hy vọng tòa thành có trăm vạn huyết nhục sinh linh kiến tạo nên một huyết tế đàn, tiếp tục tồn tại nghênh đón vạn tộc thượng cổ giáng lâm.

Lý Lân trầm giọng nói.

- Tòa thành kia đúng là huyết tế đàn trong truyền thuyết?

Lạc Khuynh Thành kinh ngạc, ngay cả Ảnh Tử cùng Ngao Vô Không cũng tò mò góp đầu lại. Huyết tế đàn chính là thứ chỉ xuất hiện trong truyền thuyết, nghe nói đó là dùng vô số huyết nhục cùng thần hồn của sinh linh kiến tạo ra một bí bảo quỷ dị. Thượng cổ từng có một cự mà luyện chế huyết tế đàn, lợi dụng lực lượng sinh linh vô biên triệu hồi chiến hồn thượng cổ trở về để sử dụng. Có thể nói huyết tế đàn ở trong vô số điển tịch cũng là một thứ gì đó cực kỳ tà dị, khủng bố.

- Hiện tại chỉ mới là sơ kỳ, nhưng mà lực lượng trăm vạn sinh linh đã hoàn toàn dung nhập vào trong tòa thành này, có thể nói đây là phôi thai của huyết tế đàn, chỉ cần có đủ lực lượng sinh linh là có thể dựng lên một huyết tế đàn chân chính, triệu hồi chiến hồn thượng cổ.

Lý Lân trầm giọng nói.

- Thứ quỷ dị như vậy vẫn nên huy diệt đi!

Sắc mặt Lạc Khuynh Thành ngưng trọng nói.

Lý Lân lắc đầu, lúc trước hắn điên cuồng căn nuối cả tòa thành như thế ngoại trừ phẫn nộ với thủ đoạn tàn nhẫn của vạn tộc thượng cổ, còn có một nguyên nhân trọng yếu nữa, chính là trong sáu cánh cửa thần bí trong Lục Mang Tinh có một cái mở ra phân nửa. Cái tồn tại thần bí từng lên tiếng nhiều lần lại mở miệng lần nữa. Nhưng thứ mà nó coi trọng không phải huyết tế đàn mà là ba trăm sáu mươi lăm cột tinh thần thạch dưới huyết tế đàn. Nhưng mà tồn tại thần bí kia đối với huyết tế đàn cũng là ca ngợi rất nhiều, chỉ là huyết tế đàn này mới chỉ là sơ hình, còn không lọt vào mắt nó mà thôi. Muốn tạo nên huyết tế đàn hoàn chỉnh không thể không có hàng tỉ sinh linh, Lý Lân không có ý tưởng tàn sát muôn dân, nhưng có thể được tồn tại thần bí ca ngợi không thôi, đủ chứng minh sự khủng bố của huyết tế đàn này.

Mọi người một mạch đi tới, cảm nhân được vô số hơi thở xem xét, nhưng mà kinh sợ hơi thở của cao thủ Võ Tôn hậu kỳ Ảnh Tử, nên trên đường đi cũng là bình an vô sự.

- Hỗn Loạn Lĩnh tuy rằng nhiều cao thủ, nhưng cao thủ Võ Tôn là đủ để tự bảo vệ mình, cao thủ Võ Tôn hậu kỳ là có thể thành lập một cái thế lực trung đẳng.

Mắt đẹp rực rỡ của Lạc Khuynh Thành nhìn Lý Lân nói.

- Ngươi là Đại cốc chủ của Hắc Sơn cốc, Hắc Sơn cốc có thể dương danh lập địa ở Hỗn Loạn Lĩnh này hay không còn xem thực lực của ngươi.

Lý Lân cười nhạt, đối với ý tưởng của Lạc Khuynh Thành hắn đương nhiên hiểu. Nhưng muốn hắn ra sức ở chỗ này thì không có hứng thú. Sau khi đến cấp Võ Tôn, tâm tư Lý Lân đã muốn thoát ly hoàn toàn thế tục, so với việc thành lập thế lực, Lý Lân càng có hứng thú theo đuổi con đường võ đạo hơn. Huống chi thực lực hắn bây giờ vẫn còn tồn tại khuyết điểm, nhất định phải đột phá Thần cấp mới có thể phá vỡ phong ấn ở Trung Châu thành thu hồi bản thể.

- Ngao Vô Không, ngươi cũng sẽ rời ta đi sao?

Lạc Khuynh Thành trắng mắt liếc Lý Lân mootjc ái, liền tiến tới đáng thương với Ngao Vô Không.

Ngao Vô Không bĩu môi, cố tình đả kích nàng một phen, nhưng nhìn ánh mắt nàng chân thành, lời đả kích cũng không sao nói ra được. Cả khuôn mặt tuấn tú yêu dị đỏ bừng.

Lý Lân kinh ngạc nhìn Ngao Vô Không, trên mặt hiện lên chút ý cười. Tiểu Loli thật sự trưởng thành, hiểu được mưu kế sử dụng tài nguyên của mình. Ngao Vô Không cái con rồng có vấn đề này cũng thật buồn cười, vạn tộc thượng cổ có bao nhiêu là mỹ nữ, cố tình lại bị một nhóc con hấp dẫn, hiện tại xem ra đã có tư thái thần hồn điên đảo. Lý Lân cũng không có khinh bỉ Ngao Vô Không, kiếp trước chỉ sợ hắn so với Ngao Vô Không cũng không kém là bao, chỉ là đã trải qua sinh tử cùng xuyên qua, tâm tính Lý Lân hiện giờ đã rất khác so với kiếp trước. Hơn nữa nữ tử tốt dây dưa với hắn cũng có không ít rồi, tâm tư săn bắt cũng đã sớm không còn. Mặc dù Lạc Khuynh Thành có tiềm chất trở thành mỹ nữ khuynh thành, nhưng đối với Lý Lân hiện tại mà nói vẫn còn quá nhỏ. Lý Lân nguyện ý trở thành dã thú trên chiến trường, nhưng không nghĩ trở thành cầm thú trong đời sống.

Đoàn người dần dần đến gần một dãy núi cực lớn, ở trên dãy núi, mây cuộn thành vòng, nguyên khí thiên địa nồng đậm giống như đám sương vờn quanh, linh tuyền róc rách, tiên hạc chập chờn. Từ xa nhìn lại, một vẻ tiên gia thánh cảnh.

- Nơi này chính là sơn môn của Trấn Thiên Tông? Quả nhiên khí thế bất phàm!

Lý Lân nhìn sơn môn khổng lồ trước mặt, vẻ mặt là chấn động mạnh mẽ.

Từ khi rời khỏi Đại Đường, Lý Lân thấy phong cách cổ xưa đậm nét của Thần Ma học viện, thấy được Trung Châu thành phồn hoa. Cùng so sánh với hai nơi này, Trấn Thiên Tông này làm cho người ta cảm thấy siêu nhiên độc lập. Ở đỉnh dãy núi lớn, một biển mây màu vàng tản ra sinh cơ hừng hực.

- Lực số mệnh thật cường hãn, tông môn này không đơn giản!

Ngao Vô Không trầm giọng nói. Mọi người gật đầu, chỉ cần xem số mệnh một tông môn là có thể phán đoán tiềm lực của tông môn đó, Trấn Thiên Tông là siêu cấp thế lực trong Trung vực, biển mây số mệnh thật lớn bao phủ toàn bộ khoảng không trên dãy núi đủ để chứng minh thực lực hưng thịnh.

- Các ngươi nghỉ ngơi thật tốt trước đã, chờ người Trấn Thiên Tông tới!

Lạc Khuynh Thành ra lệnh sáu trăm thuộc hạ Hắc Sơn cốc xây dựng cơ sở tạm thời. Lại tiếp tục đi gần tới cửa vào sơn môn Trấn Thiên Tông, Lạc Khuynh Thành không cần nghĩ cũng biết không thể tự tiện xông vào. Hơn nữa là một siêu cấp thế lực, thời điểm bản thân đi vào Hỗn Loạn Lĩnh khẳng định cũng đã có nghe ngóng, chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi, đối phương nhất định sẽ có phản ứng.

Mọi người cũng không có chờ bao lâu, một cây cầu vàng từ trên sơn môn kéo dài tới, một đạo nhân trung niên giống như phi tiên, lăng không mà đến.

Trên mặt Lạc Khuynh Thành lộ ra chút vui mừng, bước nhanh tới nghênh đón.

- Viên thúc thúc!

Trên mặt đạo nhân trung niên lộ vẻ cười ấm áp, nhẹ nhàng vẫy tay, kéo Lạc Khuynh Thành đến trước người.

- Vài năm không thấy, tiểu nha đầu đã muốn trổ mã thành đại cô nương rồi!

- Viên thúc thúc, người thực là một chút cũng không thay đổi, vẫn đẹp trai như vậy!

Lạc Khuynh Thành cười nói tự nhiên, ở một khắc này, nàng không phải là Đại cốc chủ của Hắc Sơn cốc, cũng không phải Bát công chúa của Bích Lạc hoàng triều, mà chỉ là một nữ hài xinh đẹp tuyệt sắc hướng trưởng bối làm nũng.

Ánh mắt Lý Lân nhìn chằm chằm đạo nhân trung niên này, bị khí thế cường đại ngẫu nhiên hiện lên trên người này chấn nhiếp. Ngao Vô Không thì ngây ngây ngốc ngốc nhìn Lạc Khuynh Thành, hiện tại bộ dáng y chính là bị mê hoặc triệt để, thành đầu gỗ rồi.

- Nha đầu. Việc của phụ thân ngươi ta cũng nghe nói! Lạc huynh thiên phú kỳ tài, một ngày nào đó sẽ hoàn toàn trở về.

Tin tức Bích Lạc Hoàng chuyển thế đã sớm truyền ra, rất nhiều thế lực lớn cũng âm thầm tìm kiếm thân thể sau chuyển thế của Bích Lạc Hoàng. Chỉ là mục đích mọi người không giống nhau mà thôi.

- Viên thúc thúc, hiện tại Khuynh Thành là đến tìm người nương tựa, người cũng không thể mặc kệ ta nha!

Lạc Khuynh Thành lôi kéo bàn tay to của đạo nhân trung niên, nũng nịu nói.

- Nha đầu ngươi đến Trấn Thiên Tông chẳng khác nào đến nhà mình. Tên tiểu tử Thủ Thành kia nhắc ngươi không ít đâu.

Đạo nhân trung niên từ ái nói.
Bình Luận (0)
Comment