Tam Thái Tử

Chương 636

Cho dù tam đại thiên tông tận lực giữ lại, nhưng hai vị thống soái vẫn muốn rời đi. Đối với việc này, tông chủ tam đại thiên tông cũng cảm thấy bất đắc dĩ.

- Lý công tử, tiếp theo thì phải nhờ ngươi rồi!

Tông chủ Trấn Thiên Tông mỉm cười nói. Tam đại thống soái được chọn đã đi hai người, Lý Lân còn lại trở thành lựa chọn duy nhất. May là biểu hiện của Lý Lân trước đó không chỉ chế phục được hai lão soái, còn khiến mười một vị tông chủ nhìn thấy hy vọng thắng lợi.

- Tiền bối không cần như thế, Lý Lân và vạn tộc thượng cổ đã sớm không chết không thôi, hiện giờ chẳng qua là theo nhu cầu mà thôi.

Lý Lân nói khiến mọi người yên tâm. Tình hình thế này căn bản không cần lo lắng Lý Lân sẽ không xuất toàn lực, dù sao chiến tranh thất bại hắn cũng chỉ có con đường chết.

Tin tức Lý Lân trở thành thống soái tất cả võ giả Hỗn Loạn Lĩnh nhanh chóng truyền khắp sơn môn Trấn Thiên Tông. Nghìn vạn tu sĩ đều có vẻ chấn kinh. Rất nhiều nghi vấn nổi lên khiến cả Trấn Thiên Tông chấn động không thôi. Thậm chí rất nhiều cao thủ tán tu và cao thủ tiểu gia tộc liên hợp lại, muốn chống lại Lý Lân. Dù sao Lý Lân cũng chỉ là người ngoài với Hỗn Loạn Lĩnh, có năng lực thống soái hay không không ai biết cả.

Để trấn an nhân tâm, đồng thời đề thăng uy vọng thống soái của Lý Lân, hình ảnh Lý Lân biểu hiện ở Ngọc Thần Tông và đối chiến thần niệm với Kim nguyên soái được truyền khắp sơn môn Trấn Thiên Tông. Tất cả mọi người nhìn thấy biểu hiện của Lý Lân đều im lặng. Mà rất nhiều cao thủ Võ Tôn lúc đầu theo Lý Lân tham gia đại chiến Ngọc Thần Tông cũng lần lượt ra mặt, chứng minh năng lực thống soái quỷ thần mạc trắc của Lý Lân. Nhất thời, các loại âm thanh phản đối đều biến mất. Nhưng nghi hoặc của chúng nhân không dễ loại bỏ. Chỉ cần thắng được một trận, mới có thể khiến mọi người yên tâm.

Khu đãi khách trong sơn môn Trấn Thiên Tông, đoàn người trưởng công chúa nhận được tin tức Lý Lân trở thành thống soái Hỗn Loạn Lĩnh, vẻ mặt cũng rất ngạc nhiên.

- Lại thực sự thành công? Lý Lân làm như thế nào?

Thanh Vi công chúa trầm giọng nói.

- Đây là hình ảnh bọn họ đối chiến, Lý Lân quá kinh khủng!

Tần Tuyết Linh xuất thân thế gia quân đội, hiểu biết về chiến tranh vượt xa những người khác.

- Hoàn toàn không giống!

Lâm Vãn Tình cũng cười khổ.

- Không phải là Hàn đại ca ra tay chứ?

Lạc Khuynh Thành thấp giọng nói.

- Ngươi cảm thấy Hàn đại ca giống tuyệt thế quân thần sao?

Tần Tuyết Linh nói. Mọi người đồng thời lắc đầu. Dù sao Hàn Tín mọi người tiếp xúc quả thực không có bộ dạng tuyệt thế quân thần. Thậm chí biểu hiện ở một số mặt căn bản không tương ứng với tuổi tác.

- Bỏ đi, đây là bí mật của Lý Lân, chúng ta đừng xen vào.

Thanh Vi công chúa bất đắc dĩ nói.

- Cũng chỉ biết thế thôi! Chẳng qua ai ngờ được một tên hoàng tử sa ngã lúc đầu lại có thể đi đến bước này. Nếu tin tức này truyền về Đại Đường, sợ rằng cả Đại Đường đều sẽ chấn động!

Lâm Vãn Tình cười khổ.

- Hiện giờ bỏ đi, tất cả phải đợi chiến tranh kết thúc, chúng ta còn sống rồi hãy nói!

Tần Tuyết Linh cười khổ.

- Tuyết Linh, Vãn Tình, hai người các ngươi phải quyết định đi, dù sao chúng ta cũng là tỷ muội khuê phòng tốt của nhau, cũng là truyền thừa giả của nguyên tố chi tổ, không thể vì nam nhân mà xuất hiện khoảng cách.

Thanh Vi công chúa đột nhiên mở miệng, khiến sắc mặt Lâm Vãn Tình và Tần Tuyết Linh biến đổi.

- Lời của Lý Lân không có chứng thực, vì thế ta không tin. Nhưng Tuyết Linh muội muội, nếu nam tử thần bí đó không phải Lý Lân, muội thích hắn, đối với hắn chưa chắc đã là chuyện tốt.

Lực lượng nhân duyên thiên địa thế nào bọn họ không quá rõ ràng, nhưng nhân duyên Hàn Tín nói cường giả Thần cấp cũng không thể phá hoại sợ rằng không phải mọi người giai đoạn này có thể phản kháng.

- Ta... Ta không biết nên làm thế nào!

Tần Tuyết Linh đau khổ nói.

- Ta nghĩ có cách kiểm tra Lý Lân rốt cuộc có phải nam tử thần bí kia không.

Tinh linh thánh nữ vẫn luôn im lặng đột nhiên mở miệng.

- Cách gì?

Tần Tuyết Linh và Lâm Vãn Tình đồng thời hỏi. Tiếp đó hình như cảm thấy xấu hổ, đều tự cười khổ.

- Việc này chỉ có thể nói cho Tuyết Linh muội muội, còn có làm hay không, để nàng tự quyết định.

Tinh linh thánh nữ thần sắc có phần quỷ dị, nhìn chúng nữ cau mày không thôi.

Từ một tiểu tử hậu bối trở thành thống soái của Hỗn Loạn Lĩnh, thân phận của Lý Lân tăng vọt khiến mọi người kinh hãi. Nhưng loại thống soái này đã định khác với thống soái quân đội, các đại tông môn không thể hoàn toàn giao tất cả quyền lợi cho Lý Lân nắm giữ.

- Ta chuẩn bị trộn lẫn tất cả tu sĩ!

Kiến nghị đầu tiên của Lý Lân khiến các đại tông môn cau mày.

- Phân chia theo tông môn không tốt sao? Mọi người quen thuộc nhau, cũng tiện chỉ huy!

Tông chủ Minh Thần Tông mở miệng.

Lý Lân lắc đều, kiên định nói:

- Các vị, chúng ta sắp phải đối diện là chiến tranh, không phải đánh nhau. Trộn lẫn có thể loại bỏ khác biệt thân phận, có thể thay đổi hiện tượng tứ tán của các thế lực Hỗn Loạn Lĩnh một cách lớn nhất.

Đầu não các thế lực lớn ai nấy cau mày, hiển nhiên không muốn đồng ý kiến nghị của Lý Lân.

- Chư vị, chúng ta đối mặt là sinh tử chiến, không thể có điểm qua loa!

Lý Lân trầm giọng nói. Câu này cuối cùng cũng có tác dụng, tông chủ các đại tông môn đều là người cứng cỏi, đem so với sống chết, trộn lẫn mọi người chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ.

Nhìn mọi người không muốn, trong lòng Lý Lân hiện lên một tia lực cảm.

Trong không gian Lục Mang Tinh.

- Đại ca, các đại tông môn muốn thắng lợi, lại không muốn tổn thất quá lớn, loại tư tưởng giữ mình này là tối kỵ trong quân!

Lý Lân khổ não nói. Hiện giờ hắn đã hiểu vì sao trước đó Hàn Tín và hai vị lão soái kia đều do dự. Vì lực lượng Hỗn Loạn Lĩnh chỉ thành quân đội trên danh nghĩa, trên thực tế các đại tông môn căn bản không có kế hoạch chỉnh hợp lực lượng dưới tay thành quân đội. Bọn họ chỉ muốn chỉnh hợp lực lượng vượt qua nguy cơ. Một khi nguy cơ qua đi, chính là lúc liên quân tan vỡ.

- Ta tự nhiên biết, chẳng qua đạo làm tướng không chỉ là chiến trường quyết chiến, mà còn so sánh người bên cạnh, người lãnh đạo. Chẳng qua ngươi cũng không cần quá lo lắng, những người này có tính toán, lẽ nào lão phu không tính toán sao.

Trong mắt Hàn Tín lóe lên một tia tinh quang.

- Đại ca, huynh có kế hoạch gì?

Lý Lân hưng phấn nói. Hắn rất muốn xem xem quân thần Hàn Tín trong truyền thuyết rốt cuộc giải quyết phiền toái này thế nào.

- Tông chủ các tông không thể chân chính giao quyền cho chúng ta. Ta cần quyền chỉ huy tuyệt đối, còn về làm thế nào, vậy phải xem ngươi rồi.

Lời của Hàn Tín khiến Lý Lân trợn trắng mắt, bàn luận hồi lâu Hàn Tín lại nhẹ nhàng vứt tất cả trách nhiệm lên người hắn.

- Đại ca, huynh là quân thần, lại không thể nghĩ cách một chút sao?

Lý Lân trầm giọng nói.

- Chuyện trên chiến trường ta sẽ tính toán, nhưng chuyện ngoài chiến trường ta không am hiểu, huynh đệ, nếu ngươi không muốn chúng ta bị nuốt không còn gì, vậy nghĩ cách thoát khỏi tình trạng này đi. Ta biết trong tay ngươi nắm một phần Lục Đạo Thiên Thư, có lẽ trong đó sẽ có cách hay!

Hàn Tín trầm giọng nói.

- Ý đại ca là...

Sắc mặt Lý Lân trở nên ngưng trọng.

- Lục Đạo Thiên Thư trong tay ngươi rất có thể có liên quan đến Luân Hồi Chi Tổ trong truyền thuyết. Luân Hồi Chi Tổ là người nghiên cứu linh hồn sâu nhất trong truyền thuyết, vì thế hắn có thể dễ dàng khống chế nhân tâm. Trước đây ta đã hiểu, thời gian trưởng thành của ngươi quá ngắn, tìm hiểu trọng bảo như Lục Mang Tinh, Lục Đạo Thiên Thư quá ít.

Hàn Tín than thở. Hắn từng thử mở ra Lục Đạo Thiên Thư trong thức hải Lý Lân, kết quả không chỉ khó mà lay động, thậm chí thiếu chút nữa bị phản phệ bị thương thần hồn vừa khôi phục.

- Cũng có cách nào khác, ai bảo ta sinh vào cái thời đại chết tiệt này, tất cả mọi thứ đều như ép ta, ta dù muốn cẩn thận tiềm tu cũng không có thời gian.

Lý Lân cười khổ.

- Huynh đệ, trước đây nha đầu Tinh Linh thánh nữ cũng nói rồi, ngươi tồn tại quá thần bí, không chỉ không thể tính toán, thậm chí ngay cả sinh mệnh thụ cũng không thể ghi lại. Nhưng tất cả lại nói lên kiếp trước của ngươi khiến người ta không thể tin tưởng, nếu ta không đoán sai, số mệnh của ngươi đã bị một người mạnh mẽ đến cực điểm sửa đổi rồi. Ngươi giống như một con tốt trên bàn cờ, từng bước từng bước đều đi theo kế hoạch của đối phương, thượng cổ thần binh, Nguyên Tố Chi Tổ, Sinh Mệnh Chi Tổ, Luân Hồi Chi Tổ, thậm chí cả Lục Mang Tinh thần bí đều liên kết với ngươi. Ngươi phải chuẩn bị tâm lý cẩn thận, người thần bí có thể làm tất cả những thứ này không thể không có mong muốn.

Giọng Hàn Tín ngưng trọng.

Sắc mặt Lý Lân trở nên khó coi, những chuyện này hắn tất nhiên đã từng nghĩ tới, đáng tiếc ngay cả sinh mệnh thụ bám rễ trên mệnh vận trường hà cũng không thể nhìn thấu quá khứ của hắn, Lý Lân tự nhiên cũng không biết làm thế nào.

- Đại ca, ta nên làm thế nào mới thoát khỏi số phận này?

Lý Lân trầm giọng.

- Liều mạng tăng cường thực lực! Chỉ có thực lực của ngươi thực sự cường đại rồi mới có thể có một đường sinh cơ.

Hàn Tín trầm giọng.

- Nhưng ta không có thời gian!

Lý Lân khổ não.

- Ngươi quên Lục Mang Tinh rồi, trong Lục Mang Tinh có lực lượng thời không đang ngủ say. Trước đây ngươi chẳng qua mới dùng chút da lông của không gian chi lực mà thôi, thời gian chi lực chân chính ngươi chưa từng cảm ngộ tới. Muốn thu được thời gian, trừ những năm tháng khổ cực ra, còn một con đường là tìm thời gian chi lực.
Bình Luận (0)
Comment