Tam Thái Tử

Chương 813

Ðúng lúc Lý Lân chiến đấu với Tổ thần Vực ngoại đến hồi gay cấn, một đạo kim quang bỗng xuất hiện, đồng thời trong nháy mắt hóa thành một đạo kiếm quang.

Phụp một tiếng, lồng ngực Tổ thần Vực ngoại bị xuyên thủng một lỗ lớn bằng nắm tay, trái tim cũng bị một kích bất ngờ này đánh nát.

- Kẻ nào đánh lén bản thần!

Tổ thần Vực ngoại kêu lên đau đớn, sau đó là tiếng hét giận dữ.

Vết thương chí mạng như thế đối với cường giả Đế cấp thì tuy là trọng thương, nhưng còn xa mới có thể uy hiếp đến sinh mệnh.

Kim quang lay động, một thân ảnh cao ngất từ xa đi tới. Trong tay không có kiếm, nhưng bản thân lại như một thanh thần kiếm chí tôn.

Con ngươi Tổ thần Vực ngoại co nhỏ lại, sắc mặt âm trầm quát:

- Ngươi là ai?

- Ma đầu Vực ngoại, ai cũng có thể giết!

Người đến trầm giọng nói.

Lý Lân ngây ra nhìn người tới, tướng mạo anh tuấn kia khiến hắn khó mà quên được, hắn không ngờ lại gặp người đó trong hoàn cảnh thế này. Người này chính là cha ruột kiếp này của Lý Lân, là Thừa Càn thái tử Lý Thừa Càn được gọi là Thánh Quân.

- Hừ, cho dù có thêm ngươi thì sao, ngươi chẳng qua là tên Thánh cấp, bản tọa chỉ cần một tay cũng có thể bóp chết ngươi!

Tổ thần Vực ngoại cười lạnh nói.

- Ngươi có thể thử xem!

Thánh Quân cực kỳ cường thế.

Lý Lân tiến lên một bước che chắn phía trước, hắn cũng cảm giác được người cha này ít nhất cũng có thực lực Thánh nhân cấp, chênh lệch giữa cấp Thánh nhân và cấp Đại đế tuy rất lớn, nhưng Lý Lân không muốn hai người vừa gặp mặt đã phải vĩnh biệt.

Thánh Quân kinh ngạc nhìn Lý Lân đứng chắn trước mặt mình, hơi chần chừ nói:

- Vì sao ta cảm nhận được khí tức quen thuộc trên người ngươi?

- Ta là Lý Lân, mọi chuyện để sau chiến đấu hãy nói!

Lý Lân trầm giọng nói.

Thánh Quân lộ vẻ kinh ngạc, nhưng hắn không tiếp tục truy hỏi, cũng không lui lại, trái lại trong nháy mắt biến mất, tốc độ phá vỡ thần thức chú ý, đánh ra một đạo pháp tắc đánh ra, đánh bay Tổ thần Vực ngoại đang quan sát ra ngoài.

- Chết tiệt, làm sao có thể!

Vẻ mặt Tổ thần Vực ngoại tràn đầy khiếp sợ. Trong mắt hắn đối phương quả thực chỉ có tu vi cấp Thánh nhân, nhưng công kích phát ra lại đủ tạo thành uy hiếp tính mạng với cường giả cấp Đại đế.

- Không có gì là không thể, bản tôn chính là cường giả đột phá cấp Thánh nhân sau khi thiên địa đại biến cuối thời thượng cổ, hoàn toàn khác với thời đại thượng cổ kia. Cấp Thánh nhân hiện giờ tuyệt đối không yếu hơn cường giả cấp Đại đế thời kỳ thượng cổ.

Thánh Quân trầm giọng nói.

- Nói bậy, sau thời thượng cổ Thương Long đại lục ngày một suy yếu, làm sao có thể sinh là cường giả mạnh hơn thời thượng cổ được!

Tổ thần Vực ngoại hoàn toàn không tin, dù sao vô số năm qua hắn vẫn luôn ngủ say ở Tàng Long đại lục, nội tình yếu ớt của Thương Long đại lục căn bản không lọt vào mắt hắn.

- Chính vì thiên địa yếu ớt, mới khiến con đường tu luyện gian nan gấp nghìn vạn lần, đồng thời, cường giả đột phá trong tình trạng đó cũng vượt xa thời kỳ thượng cổ.

Thánh Quân trầm giọng nói.

Lý Lân cũng kinh hãi, công kích của Thánh Quân cũng không to lớn bao nhiêu, nhưng hoàn toàn khác hẳn với phương thức công kích của họ, chân khí tinh thuần và sắc bén vượt xa cái gọi là chân khí Đại đế cấp cường đại. Điều này cũng khiến hắn sử dụng cực ít chân khí nhưng lại có thể tạo thành phá hoại cực lớn.

- Hừ! Cho dù là thế thì đã sao, bản thần dù gì cũng là cường giả cấp Đại đế, chân khí đầy đủ hơn cấp Thánh nhân như ngươi nhiều, cho dù đấu tiêu hao cũng có thể tiêu hao chết ngươi.

Tổ thần Vực ngoại sau khi kinh hãi thì nhanh chóng tỉnh táo, hắn liếc mắt đã phát hiện nhược điểm của Thánh quân, nở một nụ cười lạnh.

- Trước khi chân khí tiêu hao hết, ta có thế chém ngươi!

Thánh Quân dửng dưng nói, thái độ cứng rắn khiến Lý Lân cũng hơi than thở.

Tổ thần Vực ngoại giận dữ, mạnh mẽ ra tay, song quyền đánh tới, lực lượng hủy diệt bao phủ hai người.

Thánh Quân cũng hành động, giống như tia chớp màu vàng kim, lại né tránh được quyền ảnh, dùng tốc độ cực nhanh lao đến bên cạnh Tổ thần Vực ngoại, tay phải như kiếm, đánh thẳng vào mạn sườn Tổ thần Vực ngoại.

Tổ thần Vực ngoại biến sắc, tốc độ của Thánh Quân quá nhanh, cho dù thần niệm cấp Đại đế của hắn cũng không thể nắm được vị trí chính xác.

Đúng lúc Tổ thần Vực ngoại vận chân khí muốn đánh bay Thánh Quân, Lý Lân đã tới, bát cực quyền công kích mãnh liệt, không hề sợ hãi giao phong trực diện với Tổ thần Vực ngoại, khiến hắn không thể phân tâm chống lại sự tấn công của Thánh Quân.

- Chết tiệt!

Tổ thần Vực ngoại đánh với Lý Lân, vì đồng thời phải sử dụng cương khí hộ thân, nên chịu thiệt thòi về lực lượng. Mà lại bị một quyền này của Lý Lân đánh bay. Còn đạo kiếm mang của Thánh Quân, chẳng qua chỉ là hư chiêu, chợt xuất hiện bên cạnh Tổ thần Vực ngoại, giống như trêu chọc khiến Tổ thần Vực ngoại giận dữ không thôi.

Vù vù vù...!

Thánh Quân tuy lần đầu phối hợp với Lý Lân, nhưng hai người dù sao cũng là cha con, ăn ý xuất phát từ huyết mạch khiến Tổ thần Vực ngoại chịu thiệt thòi rất lớn. Thực lực cường hãn của bản thân lại không phát ra được. Công kích của Lý Lân hoàn toàn dựa vào Đế thi kiên cố quỷ dị, mà công kích của Thánh Quân lại tốc độ vô song, cũng không biết hậu bối Nhân tộc này tu luyện thế nào, lại vượt qua cảnh giới cũng vẫn vô địch.

Ầm một tiếng, Thánh Quân mấy lần đánh giả cuối cùng cũng nắm lấy cơ hội, đánh Tổ thần Vực ngoại trọng thương. Một chân của Tổ thần Vực ngoại suýt bị Thánh Quân chặt đứt, chân khí trong cơ thể cũng chịu ảnh hưởng cực lớn.

Công kích của Lý Lân càng mạnh hơn, dựa vào Đế thi vô song, lại thêm Tổ thần Vực ngoại bị trọng thương, hai cha con lại áp chế toàn diện.

"Gào...!"

Tổ thần Vực ngoại gào thét căm hận, hắn thực không cam lòng, hai kẻ trước mắt không ai là đối thủ của hắn, nhưng liên thủ lại lại phát huy thực lực vô cùng khủng bố.

Đúng lúc này, một tiếng gầm thét từ xa truyền tới, sắc mặt Tổ thần Vực ngoại đại biến, đó là ám hiệu của tộc họ, đại tế ti lại bỏ mình trong thời gian ngắn như vậy.

- Không thể nào, đại tế ti nắm giữvị thần ma đạo, làm sao lại dễ dàng chết trận như thế!

Tổ thần Vực ngoại gào lên.

- Xem ra một chiến trường khác đã xong, chúng ta cũng phải cố lên!

Thánh Quân trầm giọng nói.

- Là ngươi, người của các ngươi lại liên thủ vô sỉ như thế?

Tổ thần Vực ngoại tức giận quát.

- Các ngươi là kẻ xâm lấn, chúng ta chỉ tự vệ, chẳng lẽ không nên liên thủ?

Ánh mắt Lý Lân như nhìn một kẻ ngốc.

Gào!

Tổ thần Vực ngoại điên cuồng gào lên, lại quay đầu bỏ chạy, đồng thời trong nháy mắt đạp phá hư không, nhảy vào trong khe nứt không gian.

- Chạy đi đâu!

Lý Lân hét lớn, chuẩn bị xông vào trong khe nứt truy sát.

- Đừng đuổi, hiện giờ không phải lúc giết hắn.

Thánh Quân ngăn cản Lý Lân, thần sắc có chút ngưng trọng.

- Vì sao, đối phương đơn độc, đây là cơ hội khó có!

Lý Lân trầm giọng nói.

Thánh Quân lắc đầu trầm giọng nói:

- Cường giả cấp Đại đế không dễ giết như vậy, huống hồ hiện giờ sinh mệnh của thiên địa đã sắp kết thúc, hơn nữa trước khi thiên địa tan vỡ sẽ có cơ hội lớn cứu vớt sinh linh. Ta phải lợi dụng cơ hội này xung kích Đế cấp, mà con cũng phải nhanh chóng đột phá đến cấp Thánh nhân. Dựa vào ngoại vật dù sao cũng không đáng tin, chỉ có cấp Thánh nhân mới có thể sinh tồn trong hỗn độn.

- Đợi đến khi Man Hoang cổ địa trở về thiên địa, thiên địa không phải có thể duy trì thêm một đoạn thời gian sao?

Lý Lân trầm giọng nói.

Thánh Quân lắc đầu, nói:

- Trước đây ta liên hợp rất nhiều cường giả trên Thương Long đại lục muốn tu bổ thiên địa, kéo dài thời gian tan vỡ của thiên địa, đáng tiếc rất nhiều thế lực giáng xuống, khiến gánh nặng của thiên địa càng thêm nặng, thiên địa đã không chống đỡ được nữa.

Lý Lân ngưng trọng gật đầu.

- Phụ... thân, người vì sao còn ở lại chiến trường Vực Ngoại?

Lúc này các cường giả đang phân chia phạm vi thế lực, chuẩn bị đối phó đại thiên kiếp sắp tới. Với uy danh của Thánh Quân, cho dù không bằng cường giả thượng cổ, cũng đủ để xưng hùng một phương.

Thánh Quân lắc đầu, nói:

- Ta đã thu được rất nhiều trong thiên địa, không thể cướp giật sinh cơ của những cường giả khác. Huống hồ chiến trường Vực Ngoại có vô số cường giả thượng cổ ngã xuống, đến giờ rất nhiều chiến ý bất diệt của cường giả vẫn chưa tiêu tán, ta tu luyện ở nơi này, trái lại hiệu quả rất tốt.

Lý Lân nhìn chiến trường Vực Ngoại hoang vắng, thực không phát hiện chỗ nào thích hợp để tu luyện.

- Võ đạo càng đến hậu kỳ, luyện tâm hữu dụng hơn luyện hóa chân khí rất nhiều. Điểm này sau này con đến cảnh giới đó sẽ hiểu.

Thánh Quân mỉm cười. Hắn với Lý Lân giống bằng hữu hơn là cha con. Đây cũng là nguyên nhân khiến Lý Lân không bài xích mà nhanh chóng tiếp nhận hắn.

- Mẫu thân đâu? Cũng ở chiến trường Vực Ngoại sao?

Lý Lân nghĩ tới Mộng Tử Tình, lúc đầu nàng đến chiến trườngVực Ngoại cùngThánh Quân, nhưng hai người có vẻ không ở cùng một chỗ.

- Mẫu thân ngươi rất khỏe, hiện giờ đang bế quan. Ta cũng chuẩn bị về Thương Long đại lục, đi gặp Thiên đế Đại Tần một chuyến.

Thánh Quân nói.

- Phụ thân cũng mở ra huyết mạch Đại Tần?

Lý Lân cảm nhận được khí tức quen thuộc trên người Thánh Quân.

Thánh Quân gật đầu, huyết mạch Đại Tần cực kỳ cường đại, Thánh Quân cũng mượn huyết mạch Đại Tần đề thăng mà mở ra ký ức mấy kiếp, cũng dùng thủ đoạn nghịch thiên dung hợp tu vi mấy đời, mới đột phá gông xiềng của thiên địa mà bước vào cấp Thánh nhân.
Bình Luận (0)
Comment