Tam Thái Tử

Chương 900

- Hắc hắc, có ý tứ, các ngươi những tiểu tử này cũng nghe được rồi chứ! Không phải là bản hoàng khinh thường các ngươi, mà là thực lực cùng với sự từng trải của các ngươi, có thể sống được một nửa đã là cực hạn, thậm chí nếu vận khí không tốt toàn quân sẽ bị diệt. Cũng có thể đây mới thực sự là một trò chơi sống chết, nếu ngươi thất bại chính là hoàn toàn hồn bay phách tán, bây giờ các ngươi vẫn còn có cơ hội lựa chọn.
Giáo hoàng Liệt Diễm trầm giọng nói.

Tất cả những người thừa kế gia tộc La Căn sắc mặt đều ngưng trọng.

Một tiếng bịch, công tử Lãng Mỗ sắc mặt vốn đã trằng bệch, đôi chân lại như nhũn ra không đi được nữa, cả người ngồi bệt xuống dưới đất.

- Phế vật!
Lão La Căn cảm thấy nét mặt già nua không còn có ánh sáng, còn chưa bắt đầu. Gia tộc La Căn cường đại là thế, nhưng lại xuất hiện một cái bọc trứng vô tích sự như thế này, điều này làm cho cả đời mạnh mẽ của lão trong lòng phẫn nộ. Một ngón tay chỉ ra, Lãng Mỗ bị đánh bay ra ngoài, cả người hộc máu hôn mê, hơi thở đã hoàn toàn không có.

Thần sắc Hỏa Thần không thay đổi, trên nét mặt Võ Hoàng Liệt Diễm là nụ cười lạnh, trên nét mặt vốn cực kỳ anh tuấn tràn đầy vẻ ác lạnh.

- Bản hoàng cho các ngươi một cơ hội, hiện tại rời khỏi vẫn còn kịp.

Nhìn đến kết cục của Lãng Mỗ người thừa kế thứ bảy, những người thừa kế khác mặc dù trong lòng sợ hãi cũng không dám đứng ra. Chiến trường Giết chóc tuy rằng đáng sợ, nhưng không phải là không có cơ hội vượt qua, nhưng hiện tại mà bỏ đi, tất có thể sẽ bị lão tổ oanh giết, như vậy chẳng những bỏ mạng mà còn liên lụy đến những người bên cạnh.

- Tốt lắm chúc các ngươi may mắn. Còn nữa, trong Chiến trường giết chóc, trong cơ thể mỗi một con rối chiến đấu đều có một đạo thánh lực bản nguyên. Không nên xem thường đạo thánh lực này, hiệu quả của nó không thua gì ma tinh của ma thú Quang Minh cấp chín, nếu may mắn có thể có được một hai đạo, hơn nữa nếu thuộc tính tương hợp là có thể kích phát lượng lớn huyết mạch Quang Minh trong cơ thể các ngươi, tương lai tất không thể đo lường.
Đánh cho một cái tát tự nhiên lại cho táo ngọt, Chiến trường giết chóc tuy là nguy cơ trùng trùng, nhưng cũng ẩn chứa kỳ ngộ thật lớn, con rối chiến đấu là đi đến từ thế giới văn minh khác, mỗi một con trên mặt đều khắc võ học huyền ảo, mà trong trung tâm lại có thánh lực tinh thuần, cho dù là thuộc tính không hợp, lấy ra bán đấu giá thì cũng là có giá trên trời.

Ánh mắt Lý Lân nguyên bản bình thản giờ đây bộc phát ra một chút tinh quang khiếp người, đây là một thứ cơ hội, một cơ hội tăng lên thực lực thật lớn. Hắn đưa ánh mắt nhìn về phía gia chủ La Căn, nếu như có thể đạt được đầy đủ Quang Minh pháp điển thì tốt hơn, đáng tiếc hiện tại chỉ sợ không có cơ hội mở miệng.

Dù sao thì mình đột nhiên quật khởi, không có khả năng gia chủ La Căn không có một tí hoài nghi, nếu không vừa rồi ngài cũng sẽ không bình thản như thế, tuy nhiên đối phương hiển nhiên là cũng nắm không được, bởi vậy mà không nói gì thêm. Dù sao thì người thừa kế của gia tộc La Căn cũng rất đông, cho dù Lý Lân có đạt đến cấp Thánh Nhân cũng không là gì, để gia chủ La Căn để vào trong mắt. Nhưng mà Lý Lân rất nhanh đã trầm tĩnh lại, ngay tại trường này có mấy người tu vi Quang Minh pháp điển không kém gì hắn, từ trong tay số ít những người này đoạt lấy sẽ dễ dàng hơn.

- Các ngươi đã đều tự tin, vậy thì bắt đầu thôi.
Trên nét mặt Giáo hoàng Liệt Diễm hiện lên một nụ cười cổ quái, quanh thân bộc phát ra thánh lực Quang Minh cùng với Huyết Sắc. Người này thế nhưng lại tu luyện hai loại thánh lực, Quang Minh và Huyết Sát, hơn nữa hai loại này thoạt nhìn trình độ đều sâu đậm, chả trách mà người này có thể khống chế được Chiến trường giết chóc.

Ở bên trong thánh lực huyết sắc, một chút huyết quang đột nhiên phóng đại lên, cuối cùng hóa thành một biển máu khôn cùng, sau đó trong biển máu dâng lên một tòa đảo nhỏ, từng luồng khí hung lệ từ trong đảo nhỏ phát tán ra. Phía trên đảo nhỏ bao phủ một đám mây huyết sắc, những thứ này dĩ nhiên là sát khí, sát khí ngưng tụ nồng đậm đến cực điểm, thần niệm tra xét đi vào đều bị cắn nát căn bản không thấy được bên trong có bộ dáng gì.

- Bên trong chiến trường hạn chế thần niệm, cũng tức là nói các ngươi có thể sẽ gặp phải nhau, cũng có thể các ngươi gặp phải con rối chiến đấu, kẻ tử chiến sẽ trở thành chất dinh dưỡng cho Chiến trường giết chóc.
Giáo hoàng Liệt Diễm trầm giọng nói.

- Đi thôi, đệ tử gia tộc La Căn ta sẽ không sợ hãi.
Lão La Căn lớn tiếng nói.

Vài thanh niên vượt qua đám người ra, bọn họ là ba người thừa kế thứ hạng đầu tiên trong gia tộc, thực lực mỗi người đều đã đạt đến cấp Thánh Nhân, trong đó cầm đầu là một người có thánh lực Quang Minh cực kỳ thuần túy, hiển nhiên ít nhất đã đạt đến trên tầng mười Quang Minh pháp điển.

- Đây là một mục tiêu rất tốt.
Lý Lân âm thầm lưu tâm, sau đó theo những người thừa kế của gia tộc La Căn nhảy vào trong thế giới huyết sắc.

Ông!

Trên đảo nhỏ huyết sắc, khí huyết sắc đột nhiên chuyển động, hóa thành đầy trời sương mù màu máu bao phủ toàn bộ tiểu đảo, tất cả mọi người đều bị phân tán ra rất nhanh, bên trong bộc phát ra âm thanh chiến đấu kịch liệt.

Ba vị Chí Tôn quay xung quanh phía trước Chiến trường giết chóc, thần niệm mạnh mẽ tra xét vào trong đó. Lấy thực lực của mấy người bọn họ sát khí căn bản không thể ảnh hưởng đến ý thức của bọn họ.

Gia chủ La Căn cũng đưa thần niệm tới, nhưng mà ông ta vẫn chưa đạt tới cấp Chí Tôn, quan sát thời gian dài sẽ cực kỳ mệt mỏi.

- Lão tổ, người thừa kế thứ bốn có chút vấn đề, kính xin lão tổ chú ý nhiều hơn một chút.
Gia chủ La Căn thấp giọng nói.

- Ngươi nói là cái tên tiểu tử đã đạt đến Quang Minh pháp điển tầng thứ chín phải không, quả thật là có chút cổ quái, khí huyết trên người của hắn chứng thực là của gia tộc La Căn không thể nghi ngờ, nhưng hương vị linh hồn lại có chút xa lạ. Nhưng mà căn bản là hắn không phải là đoạt xá, nếu không ba người chúng ta không thể nào không nhìn ra.
Thần niệm La Căn quét về phía Lý Lân thấp giọng nói.

- Dạ!
Lão tổ phán đoán có không chuẩn, thì hắn cũng không dám hoài nghi, nhưng mà thần niệm vô hình trung thêm nhiều phần chú ý quan sát.

Trên đảo nhỏ huyết sắc, Lý Lân tiến vào trong đó thần sắc liền ngưng trọng lại, sát khí nồng đậm là một loại ăn mòn đối với thần hồn, thân thể nếu không thể chống cự rất có thể bị sát khí xâm nhập vào đầu óc, trở thành một quái vật chỉ có biết giết chóc. Đương nhiên đối với sát khí hắn không coi vào đâu, bản thân linh hồn hắn có được sát khí nồng đậm đến cực điểm, hiện tại chẳng qua chỉ như tiểu vu gặp đại vu. Nơi này tuy rằng hạn chế thần niệm, nhưng hắn không phải người dưới Đế cấp, thần niệm mặc dù không hoàn toàn khôi phục, nhưng cũng không giống như những người khác hoàn toàn không thể vận dụng. Nhưng mà hắn cũng không sốt ruột dùng thần niệm tìm hiểu, bởi vì trong hư không đan xen vào vài đạo thần niệm cho thấy rõ ràng cường giả cấp Chí Tôn. Lý Lân cũng không muốn tùy tiện hành động để gây nên sự chú ý. Mục tiêu của hắn chính là Quang Minh pháp điển, là cái người thừa kế có Quang Minh pháp điển cao nhất của gia tộc.

Lý Lân lững thững đi tới, đột nhiên trong khí huyết sát truyền đến một chút dao động, một đạo ánh đao giống như dải lụa chém về phía Lý Lân.

Lý Lân lướt ngang một bước, nháy mắt tránh đi, một quyền trào ra đánh nát ánh đao, cả người giống như quỷ mị vọt tới trước, ầm ầm đánh ra hơn mười quyền, trong khí huyết sát truyền đến tiếng nổ tung, chung quanh hơn mười mét khí huyết sát đột nhiên tán đi. Trước mắt hắn xuất hiện một con rối cầm đao bị đánh hỏng, ở phía trên con rối chớp động lên một đạo kim quang cùng một miếng ngọc giản.

Lý Lân tiến lên từng bước, thần niệm thăm dò vào trong ngọc giản, trên mặt lộ ra một vẻ cổ quái.

- Đao đạo, đem thánh lực chuyển thành đao mang đánh chết địch nhân, như thế cùng với đao khí của Thương Long đại lục cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kỳ diệu.
Trên mặt Lý Lân hiện lên một thần sắc hứng thú, trong cơ thể hắn thánh lực Quang Minh nồng đậm nhưng lại khuyết thiếu thủ đoạn vận dụng, cái gọi là ngọc giản đao đạo này rõ ràng là hắn có thể sử dụng được.
Bình Luận (0)
Comment