Tần Ninh Phấn Đấu

Chương 17

Cách đỉnh núi còn năm mét cuối cùng.

Cố tình một đoạn độ cao cuối cùng này, trở thành vấn đề lớn nhất.

Đội dòng nước chảy xiết leo lên, thể lực hao tổn rất lớn.

Sắc mặt Tần Ninh trắng bệch, môi phát xanh, mồ hôi bốc ra tầng tầng.

Cúi đầu nhìn xuống dưới, đá núi lõm vào chỉ vừa nửa bàn chân. Nếu không có bạch tuộc nhỏ hỗ trợ, lại có máy giao dịch kéo lên, mười phần mười lại sẽ từ trên cao rơi xuống, thất bại trong gang tấc.

“Không thể buông tay, tuyệt đối không thể buông tay…”

Ghé sát vào vách đá, Tần Ninh cắn chặt răng.

Tay đông lạnh đến run lên, trượt chân, cá nướng cố lắm mới lấy được ra, thêm cả mấy viên đá vụn, đồng loạt lăn xuống theo thác nước, vài giây đã không thấy bóng dáng.

“Giúp đỡ một chút?”

Hai con bạch tuộc nhỏ thu xúc tua, trèo lên đầu vai Tần Ninh, đem cá nướng xé thành sợi, đút từng chút vào trong miệng cậu.

“Cảm ơn.”

Hàm hồ nói tiếng cảm ơn, ăn cả một con cá nướng, thân thể rốt cuộc có hơi nóng.

Lần lượt động động ngón tay, Tần Ninh không nhịn được nhớ đến cự giải.

Chỉ cần một khối thịt cua, là có thể khôi phục hơn nửa sức lực. Thịt cá tuy ngon miệng, hiệu quả chung quy kém một mảng lớn.

Ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh núi, gần trong gang tấc, lại xa như nghìn dặm.

Trên thực tế, có thể kiên trì một mạch đến chỗ này, đã là tương đối không dễ dàng. Có thể đặt chân lên đỉnh núi hay không, thể lực cùng ý chí, thiếu một thứ đều không được.

“Ta muốn rời khỏi nơi này!”

Tần Ninh cắn răng, dùng sức móc vào hốc đá, tiến hành chạy nước rút cuối cùng.

Năm mét, ba mét, một mét!

Một tay bám vào bên rìa nham thạch, móng tay để lại vết rạch màu xám trắng, thắng lợi ngay trước mắt!

Không đợi Tần Ninh vui vẻ, ánh sáng trắng khảm vào vách đá đột nhiên đung đưa.

“Không phải đâu?”

Cảnh tượng quá là quen thuộc, Tần Ninh phát hiện không ổn, biểu tình kích động cứng lại trên mặt.

“Không thật sự xui xẻo như vậy đấy chứ?”

Thật sự ứng nghiệm.

Ba giây sau, ánh sáng trắng biến mất, hình ảnh lại xuất hiện, giao diện giao dịch mở ra.

Rất hiển nhiên, bạn Tần nào đó lại bị kí chủ khác định vị.

Không suy xét tính nguy hiểm, Tần Ninh thật muốn che mặt.

Có cần như vậy hay không?

Còn có thể cho cậu con đường sống hay không!

Cho rằng lại là tên mặt sâu kia, trong lòng Tần Ninh tràn đầy lửa giận. Kết quả vừa ngẩng đầu, tất cả lời nói chưa ra khỏi miệng đều kẹt trong cổ họng.

Đây là vị nào?

Trong màn hình, một anh đẹp trai mày rậm mắt to, chải kiểu đầu Mohican, đang tò mò nhìn Tần Ninh.

Đường viền cứng cỏi, ngũ quan khắc sâu. Nói đẹp trai cũng đúng, chỉ là mặt có chút dài. Nói cách khác, cùng một kiểu dáng trường bào, mấy anh đẹp trai tóc bạc kia có thể lộ xương quai xanh, vị này lại chỉ thấy cằm.

“Xin chào, tộc lông vũ tôn quý, tôi là Pant ở vực Xanh.”

Anh đẹp trai mở miệng, thanh âm đầy từ tính.

Xuất phát từ lễ phép, Tần Ninh miễn cưỡng cười một cái.

“Xin chào, tôi là Tần Ninh.”

Cậu rất muốn hỏi máy giao dịch một chút, có phải là bản thân đắc tội toàn vũ trụ không. Bằng không, vì sao lúc nào cũng bị kí chủ khác định vị vào những lúc “vừa đúng” thế này.

“Ngài phải chăng không quá thuận tiện?”

“…” Đây không phải biết rõ còn cố hỏi sao?

“Rất xin lỗi.”

“…” Đưa tay không đánh người mặt cười. Mặt dài đẹp trai như vậy, cậu rất khó bày ra thái độ với mặt sâu, ngay mặt tắt máy giao dịch.

Pant sinh sống ở vực Xanh, lại không thuộc về tộc guốc chẵn.

Tổ tiên hắn thuộc về vực Xám, vì bị tộc voi xa lánh, không thể không vượt qua vũ trụ, làm dân di cư tinh vực.

May mà tộc guốc chẵn tính cách ôn hòa, trừ mùa sinh sản cùng gặp phải tộc trùng quấy nhiễu, quanh năm suốt tháng ít thấy phát mấy lần tính tình. Toàn tộc Pant được tiếp nhận, an gia ở vực Xanh.

Nghìn năm trước, tổ tiên Pant ngoài ý muốn có được máy giao dịch thời không, bắt đầu giao dịch tinh vực.

Căn cứ kinh nghiệm của tổ tiên, máy giao dịch thời không có thể truyền thừa, nhưng phải trả cái giá tương đương.

Tổng kết thành hai chữ: Trả tiền.

Tỷ như, ông cố Pant là kí chủ trung cấp, truyền thừa ông nội nhận được, chẳng những không có số dư, ngược lại có khoản nợ làm người sợ hãi!

Lại tỷ như, phụ thân Pant là kí chủ cao cấp, có thể một mình vượt qua vũ trụ. Máy giao dịch đến tay Pant, miễn cưỡng không mắc nợ, mức giao dịch cùng điểm tín dụng lại đều về không.

Hiện tại, Pant vừa bước vào hàng ngũ kí chủ trung cấp, trong những kí chủ cùng vũ trụ là tương đối tầm thường, thậm chí còn kèm Link. Nhưng hiểu biết về máy giao dịch thời không, lại vượt xa người khác, tuyệt đối có thể gọi là bậc đàn anh.

Gia học sâu xa, trí tuệ tộc đàn.

Tám chữ, đủ để đại biểu tất cả.

Định vị Tần Ninh cũng không phải ngẫu nhiên.

Mấy ngày trước, vực Đen truyền ra tin tức, tộc trùng có thương nhân bán ra nấm vực Lam, không chỉ tươi mới, mà còn chứa bào tử. Gây trồng thích hợp, đất nhân tạo cũng có thể gieo trồng!

Tin tức vừa truyền ra, lập tức làm cho trong vực xôn xao.

Ba ngày ngắn ngủi, mười mấy cây nấm vực Lam bị quét sạch, mỗi cây đều bán ra giá trên trời.

Link bán nấm, thay đổi nhanh chóng, chen chân vào hàng ngũ nhà giàu trong tộc trùng.

Thông qua máy giao dịch thời không, Pant cùng Link từng có liên hệ, từng trao đổi một số hàng hóa tương đối, biết được chi tiết của con sâu này. Bằng lá gan của hắn, căn bản không dám xâm nhập vực Lam, lai lịch của số nấm kia đáng giá cân nhắc.

Giải thích có thể nhất, tộc lông vũ có kí chủ giao dịch!

Vì xác định suy nghĩ, Pant chủ động liên hệ Link.

Vực Xanh không thiếu đồ ăn, nhưng tài nguyên vực Lam càng thêm phong phú.

Nhất là một số loại cỏ xanh, luôn luôn là yêu thích của tộc guốc chẵn, chỉ là tộc lông vũ ít buôn bán. Nếu như vận khí tốt có thể đổi lấy hạt giống, thử trồng ở vực Xanh, tuyệt đối là một vốn bốn lời.

Nào ngờ được, con sâu tâm tư giả dối kia, trở mặt không nhận người.

Toàn bộ vấn đề Pant đưa ra, đáp lại ậm ậm ờ ờ, tìm cớ tắt máy giao dịch, cuối cùng còn kéo hắn vào danh sách đen!

Link vô cùng rõ ràng, sự tồn tại của Tần Ninh chung quy là không giấu được, nhưng có thể kéo một phút là một phút.

So với Tần Ninh, hắn tuyệt không sợ đắc tội Pant.

Tộc trùng sắp đến, không đổi được đồ ăn vực Xanh, hoàn toàn có thể cướp. Vực Lam thì lại là vấn đề khác.

Pant nổi giận.

Con sâu này ngược lại rất biết qua sông đoạn cầu!

Không có Link giúp đỡ, hắn sẽ không tìm được kí chủ mới?

Buồn cười!

Mức giao dịch cùng điểm tín dụng về không, tọa độ đã ghi lại lại không đồng thời xóa đi!

Kinh nghiệm tích lũy mấy đời, ai đập ai!

Kết quả là, khi Tần Ninh ở trong rừng phấn đấu, tìm kiếm đường ra, Pant một đêm không ngủ, tìm kiếm máy giao dịch.

Cuối cùng, vất vả được báo đáp.

Pant đeo hai quầng mắt đen, rốt cuộc tìm ra tinh cầu nguyên thủy của tộc lông vũ, thành công định vị Tần Ninh.

Chỉ là ghi lại này quá mức xa xưa, sớm hơn tổ tiên Pant rất nhiều.

Hơn nữa, thời cơ thật sự không khéo.

Cẩn thận quan sát hai giây, xác định Tần Ninh không tức giận, Pant cẩn thận đặt câu hỏi: “Vì sao ngài lại đang leo núi?”

Đây là đam mê của tộc guốc chẵn.

Theo hắn biết, tộc lông vũ tiến hóa giống như Tần Ninh vậy, hẳn là có tộc lông vũ nguyên thủy làm công cụ đi lại. Cho dù không có, cũng có thể tự mình bay lên. Nào phải dùng đến leo?

“Rất khó giải thích.”

Cổ họng Tần Ninh khàn khàn, dựa vào vách đá, uống hai ngụm nước, trơn trơn cổ họng.

Tuy nói thời cơ không khéo, nhưng ấn tượng của cậu với Pant coi như không tệ, ít nhất tốt hơn tên mặt sâu kia nhiều.

“Chờ tôi trèo lên, chúng ta lại bàn.”

“Được.” Pant gật gật đầu, cũng lần thứ hai bày tỏ áy náy với Tần Ninh.

“Không sao.”

Kéo kéo khóe miệng, Tần Ninh tập trung tinh thần, hai tay dùng lực chống, rốt cuộc trèo lên đỉnh núi.

Người ở chỗ cao, tầm mắt rộng mở sáng sủa, rừng rậm đầm nước đều ở dưới chân, ngay cả tiếng nước ầm vang cũng trở nên đáng yêu.

Dựa trên đá huyền vũ ẩm ướt, Tần Ninh tinh bì lực tẫn(1), tay chân bủn rủn, tâm tình lại đặc biệt vui vẻ.

Nghỉ ngơi một lát, Tần Ninh cọ cọ mặt, di chuyển đến vị trí tương đối an toàn, mở miệng nói: “Để anh đợi lâu.”

“Không, là tôi quấy rầy ngài.”

Tộc trùng e ngại tộc lông vũ, cư dân vực Xanh đối với tộc lông vũ cũng có sợ hãi trời sinh.

Điều tra nguyên nhân, là vì trong một thời gian tương đối dài, thực đơn của tộc lông vũ quá mức phong phú, trong đó bao gồm loài móng guốc.

Qua loa trao đổi vài câu, Pant thả lỏng không ít, nhanh chóng chuyển vào vấn đề chính.

“Tộc lông vũ tôn quý, tôi hi vọng có thể giao dịch hàng hóa với ngài.”

Tần Ninh nâng mi.

“Thực vật sao?”

“Đúng vậy.” Pant gật đầu, “Cỏ xanh, nấm. Nếu ngài đồng ý giao dịch hạt giống, tôi sẽ vô cùng cảm kích.”

Lời này có chút quen thuộc a.

Tần Ninh sờ sờ cằm.

“Tôi có nghi vấn.”

“Ngài cứ nói.”

“Anh đến tìm tôi, hẳn không phải ngẫu nhiên?”

“Ngài rất trí tuệ.” Giọng điệu của Pant mang theo lấy lòng, lại cũng không làm người chán ghét, “Trên thực tế, không qua bao lâu, kí chủ ở các tinh vực khác cũng sẽ lục tục liên hệ với ngài. Tôi chỉ là nhanh hơn một chút.”

“Vì sao?”

“Ngài không biết?”

“Biết cái gì?”

“Này…”

Thấy Tần Ninh nghi ngờ không giống giả vờ, Pant kể ra giao dịch ở vực Đen. Đồng thời nói cho Tần Ninh biết, thông qua giao dịch với Tần Ninh, Link không chỉ kiếm được chậu mãn bát đầy, mà còn cả nhà chuyển đến vương thành của vực Đen.

“Theo tôi được biết, tài nguyên của tộc trùng cũng không phong phú. Giao dịch ở tinh cầu nguyên thủy, cũng tồn tại hạn chế nhất định.”

Tần Ninh im lặng.

“Tôi có chút tò mò, ngài với hắn giao dịch cái gì?”

Tần Ninh vẫn không nói chuyện.

“Xin lỗi.” Pant vội vàng nói xin lỗi, “Cái này có chút phá hỏng quy tắc, tôi không nên hỏi.”

“Không sao.”

Tần Ninh khoát tay.

Link kiếm được như vậy, xác thực có chút bất ngờ. Nhưng giao dịch đã kết thúc, ngã một lần rút kinh nghiệm một lần, nộp học phí, lần sau sẽ khôn khéo hơn một chút.

Khích bác trong lời Pant nói, bất kể là nguyên nhân gì, Tần Ninh tạm thời quyết định coi như không biết.

“Tôi có thể giao dịch cho anh cỏ xanh cùng nấm. Hạt cỏ mà nói, tạm thời không có cách nào.”

“Chủng loại cỏ xanh, tôi có thể lựa chọn hay không?”

“Có thể.” Tần Ninh gật đầu, “Chỉ cần tôi có thể tìm được.”

Không có hạt cỏ, Pant hơi cảm thấy tiếc nuối.

Nhưng chuyện mở đầu tốt, một lần không thành, còn có lần thứ hai, lần thứ ba. Chỉ cần Tần Ninh chịu giao dịch, chung quy sẽ có lúc này công.

“Tộc lông vũ tôn quý, ngài cần cái gì?”

“Đồ gia vị.”

Ở góc độ Pant không nhìn thấy, bạch tuộc nhỏ lấy máy phiên dịch ra, gõ gõ đánh đánh, làm tham mưu cho Tần Ninh.

“Đồ gia vị, vải dệt, thiết bị chứa vật, mấy thùng công cụ thuận tiện, còn có khoáng thạch năng lượng. Cuối cùng lại thêm một con thuyền. Không có mà nói, vậy đổi thành tài liệu cùng công cụ tạo thuyền.”

Danh sách bạch tuộc nhỏ liệt ra rất dài, cũng vô cùng chi tiết.

Tần Ninh cho rằng Pant sẽ không bình tĩnh, sự thật lại vừa vặn ngược lại, đối phương đã vui nở hoa.

Nguyên nhân rất đơn giản, Tần Ninh yêu cầu càng nhiều hàng hóa, giá trị tích lũy càng cao, ích lợi hắn lấy được cũng càng lớn.

“Về đồ gia vị, trong tay tôi có phân loại càng chi tiết, ngài có thể xem qua.”

Nói đến ăn, tộc trùng vực Đen là không chú ý nhất. Thêm chút muối đường, chính là cực hạn.

Tộc lông vũ yêu thích rộng, nguyên liệu nấu ăn tinh tế, lại không thích hương vị quá nặng. Tộc thú vực Đỏ, đặc biệt tộc sư tử cùng tộc báo, các loại khẩu vị đều sẵn sàng nếm thử, coi như nhân tài kiệt xuất.

Cư dân vực Xanh, tập thể ăn chay, chỉ có thể tính trung lưu.

Đồ gia vị Tần Ninh đưa ra, Pant có chút kỳ quái, lại không hỏi nhiều.

Tộc lông vũ thích leo núi, nhất định có chút khác thường. Sưu tập chút đồ gia vị không đáng kỳ quái.

Xem qua các loại Pant đưa ra, Tần Ninh chậc lưỡi.

“Mấy thứ này cũng có?”

“Đúng vậy.” Vì tăng thêm ấn tượng cho Tần Ninh, Pant sai người hầu đưa rất nhiều đồ gia vị đã chế xong đến, còn có ngũ cốc nghiền thành bột, bày ra qua giao diện giao dịch, “Ngài có muốn trao đổi chút ngũ cốc không?”

“Này…”

Tần Ninh có chút do dự.

Bánh mì bạch tuộc lấy ra, bề ngoài cũng là tương đối khá, hương vị lại thật sự không dám khen tặng.

Cậu còn từng cho rằng, là khẩu vị của mình có thay đổi gì.

Hiện tại đến xem, hình như không phải nguyên nhân này?

“Ngài yên tâm, vực Xanh có buôn bán ngũ cốc với vực Lam. Ngũ cốc như vậy, ngài nhất định sẽ thích.”

“Được rồi.”

Tần Ninh gật gật đầu, quyết định một nửa chủng loại trong danh sách. Những hương vị quá mức kỳ quái, hoặc cậu cho rằng không thể chấp nhận kia, đều bị bỏ lại.

Sau đó, hai người lại lần lượt xác nhận số lượng thiết bị chứa vật, công cụ, cùng với khoáng thạch năng lượng.

Nói đến tài liệu tạo thuyền, Pant có chút khó xử.

Cuối cùng điều hòa một chút, lấy một chiến hạm vận tải dân dụng thay thế.

Đương nhiên, không chở vũ khí.

Về phần mục đích tạo thuyền của Tần Ninh, hắn không muốn lại mất công nghĩ. Có thể xác định, đây là tộc lông vũ kỳ quái nhất mà hắn từng gặp, không có thứ hai.

“Ngài yên tâm, khảm khoáng thạch năng lượng vào cũng có thể di chuyển trên nước.”

Tần Ninh miễn cưỡng nhận.

Trên thực tế, cậu có thể đốn củi tạo thuyền. Nhưng tự mình đục gỗ quá mức phí sức, lại không thể nói trước tính an toàn, kém xa trực tiếp giao dịch.

Huống hồ, có thời gian kia, không bằng bắt thêm mấy con cá.

Mỗi một hạng liệt ra, máy giao dịch liền sẽ cho ra giá trị.

Đến chạng vạng, hai người mới đàm phán ổn thỏa tất cả.

Trước lúc xuất phát, Tần Ninh bắt lượng lớn cá nước ngọt, không lo không cung cấp đủ năng lượng, hoàn toàn có thời gian cò kè mặc cả. Tính toán ra mức giao dịch cùng điểm tín dụng, nhìn thấy chi phí mới tăng thêm, cũng không không vừa mắt như trước.

Pant cũng vô cùng hài lòng.

Không có hạt giống, số lượng hàng hóa lại vượt quá mong muốn, tuyệt đối có thể kiếm một khoản lớn.

“Cảm tạ sự khẳng khái của ngài.”

Lúc hai người nói chuyện, để một con bạch tuộc nhỏ làm tham mưu, năm con còn lại tứ tán ra, đi thu cỏ xanh cùng nấm theo “đơn đặt hàng”.

Không đến hai mươi phút, cây cỏ cao hai mét được buộc xong xuôi, nấm rửa sạch, xếp chỉnh tề, vận chuyển về.

So sánh với cỏ xanh cùng nấm, nhóm bạch tuộc nhỏ đến đáng thương.

Không phải tận mắt nhìn thấy, tuyệt đối không thể tin, sức lực của mấy nhóc con này, lại lớn đến như vậy.

“Đây là hàng hóa ngài muốn.”

Bên kia, đồ gia vị ngũ cốc Pant chuẩn bị, cũng chồng chất thành núi.

Khoáng thạch năng lượng đều là đã cắt trước, đặt chỉnh tề trong thùng. Vải dệt thành cuộn, công cụ chọn lựa cẩn thận, có khắc dấu hiệu độc đáo của vực Xanh.

So sánh với bên trên, thiết bị chứa vật chỉ có thể tính khuyến mại.

“Đây là kiểu mới nhất, dùng tài liệu đặc thù chế thành.”

Pant lấy ra một cái hoa tai, hình thú một sừng, vô cùng xinh đẹp.

“Ngài có thể điều chỉnh kích thước theo ý thích, cũng có thể thay đổi hình dạng.”

Khi nói chuyện, Pant đích thân biểu thị, đem hoa tai nặn thành chiếc nhẫn, lại kéo dài chiếc nhẫn, quấn quanh thành vòng tay.

“Lớn nhất có thể chứa hai chiếc tinh hạm. Có thể gửi vật sống, nhưng không thể vượt quá hai tháng vũ trụ.”

Tần Ninh gật đầu, vô thức vuốt ve chiếc nhẫn trên tay.

Con sâu kia thật sự định giao dịch lâu dài với cậu?

Rốt cuộc là cậu ngốc, hay là đối phương đầu bị cửa kẹp?

Hai bên xác định không có nhầm lẫn, ngón tay ấn lên giao diện giao dịch.

Ánh sáng trắng phủ xuống, nửa phút sau, cỏ xanh cùng nấm trước mặt Tần Ninh biến mất. Núi nhỏ túi ngũ cốc, túi đồ gia vị, cùng với thùng kim loại tạo hình đơn giản thay vào đó.

Bộ phận chính của chiến hạm vận tải dân dụng bị dỡ ra, đặt cùng với công cụ.

“Lắp ráp vô cùng đơn giản.”

Dựa theo Pant giải thích, tháo dỡ lắp đặt chiến hạm vận tải dân dụng rất dễ, chẳng khác gì chơi xếp gỗ.

Vì để Tần Ninh vừa lòng, hắn cũng đích thân biểu diễn.

“Cứ như vậy, hoàn toàn không vi phạm quy tắc giao dịch ở tinh cầu nguyên thủy.” Lắp cửa cabin lên, Pant vỗ vỗ tay, “Động cơ cùng hệ thống điều khiển không tách ra, ngài chỉ cần xử lý phần thân hạm.”

Phục vụ chu đáo như vậy, Tần Ninh còn có thể nói cái gì?

Trong quá trình truyền tống, hơn một phần ba ngũ cốc cùng đồ gia vị bị lấy đi. Công cụ kim loại cùng vải dệt, chỉ thu một chút tượng trưng.

Giá trị của chiến hạm vận tải, toàn bộ lấy ngũ cốc cùng đồ gia vị tính toán.

Không muốn đưa ra, nhất định phải dùng cá nước ngọt thay thế.

Thiết bị chứa vật không có giá trị gì, đổi thành ngũ cốc cùng cỏ xanh, gần như có thể quên luôn đi.

Có thứ tốt hơn, hệ thống hoàn toàn không thèm thu lấy những “công nghệ cao” này.

“Gian thương!”

Tần Ninh cắn răng, nhưng cũng chỉ có thể cắn răng.

Mắng khô cổ họng, hàng hóa cũng sẽ không được phun ra.

Pant sớm quen máy giao dịch bá đạo, kiểm kê qua sau đó nhận hàng, kiểm tra mức giao dịch cùng điểm tín dụng, lộ ra một nu cười thật lớn.

“Sự khẳng khái của ngài làm tôi kính nể, chờ mong lần giao dịch tiếp theo với ngài.”

“Tôi cũng vậy.”

Hẹn lần sau giao dịch, hai bên tắt giao diện giao dịch.

Nhìn hàng hóa chất thành núi, tâm tình Tần Ninh tốt lên.

Uể oải bay sạch, cầm thiết bị chứa vật mới, ngâm nga câu hát, lục tục thu hàng hóa lại.

Thu được một nửa, đột nhiên phát hiện, không thấy bóng dáng sáu bạch tuộc.

Tìm kiếm bốn phía, cuối cùng phát hiện viên cầu biến thành màu xám ở trong khe nham thạch.

“Làm sao?”

Viên cầu không động đậy, một con lấy can đảm giơ xúc tua lên, chỉ chỉ lên không trung.

Một con tín thiên ông trắng như tuyết, đang xoay quanh bên trên thác nước, rõ ràng đã phát hiện cậu.

Lông vũ trắng tuyết, dưới ánh trăng đặc biệt dễ làm người chú ý.

Theo chim lớn nghiêng người bay qua, có thể nhìn thấy rõ ràng, trên lưng chim ngồi một người!

Nuốt nuốt nước miếng, Tần Ninh không chút nghi ngờ, không có màn sáng che chở, con chim lớn kia sẽ lập tức lao xuống dưới.

Sơ suất!

Đã sớm phát hiện những con chim khổng lồ này bay qua trên rừng, nhưng hoàn toàn không nghĩ tới, bọn họ đi rồi lại quay trở lại.

Ở dưới thác nước, cho dù là ban ngày, cũng có thảm thực vật rậm rạp che chở.

Cố tình cậu đã trèo lên đỉnh núi, hàng hóa giao dịch lại tương đối nhiều, ánh sáng trắng chớp liên tục, thật giống như giơ đèn pin lên trời phát tín hiệu, nói cho người trên lưng chim lớn, mục tiêu ở ngay phía dưới!

(1) Tinh bì lực tẫn: thân thể và tinh thần vô cùng mệt mỏi, không còn một chút sức lực
Bình Luận (0)
Comment