Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 49

Edit: Điềm Điềm

**********************

Vết thương của An Liệt Ninh đã hồi phục trong một tuần, dưới sự theo dõi ( giám sát) tận tình ( nghiêm khắc) của đội ngũ y tế không chỉ khỏi hẳn, khí sắc còn tốt hơn rất nhiều so với trước đây.

Ngay cả khi An Liệt Ninh khó chịu với quá trình này, đội ngũ y tế cũng ” tận tình” gửi cho hắn tất cả các loại thuốc bổ để nuôi dưỡng cơ thể của mình.

Mục đích cũng phi thường rõ ràng, chính là hy vọng hắn nhanh chóng tốt lên.

Sáng sớm hôm nay, đội ngũ y tế canh giữ trong phòng cuối cùng đã rời đi, khi An Liệt Ninh tỉnh dậy và nhận thấy điều đó, trong lòng có chút vui mừng.

Chỉ là phần mừng rỡ này còn chưa kéo dài bao lâu, lão quản gia vẻ mặt muốn nói lại thôi đi vào: ” Thiếu gia, điểm tâm đã chuẩn bị xong. ”

” Họ đi rồi?”

Rõ ràng là đề cập đến đội ngũ y tế.

Lão quản gia gật gật đầu: ” Đội y tế hôm nay rời đi, thiếu gia ăn điểm tâm trước đi. ”

” Hùng phụ đâu, có phải ông ấy vẫn còn giận ta hay không, trong khoảng thời gian này ông ấy cũng không đến thăm ta.”

An Liệt Ninh nhìn lão quản gia, rất quan tâm đến vấn đề này, thái độ của An Hùng đối với hắn bây giờ là rất quan trọng.

Cảm xúc mất tự nhiên từ đáy mắt lão quản gia hiện lên: ” Thiếu gia, chủ nhân còn đang nghỉ ngơi, ngài ăn điểm tâm trước đi. ”

” Được rồi.”

An Liệt Ninh gật đầu khiến lão quản gia thở phào nhẹ nhõm.

Chờ Sau khi An Liệt Ninh ngồi ở bàn ăn sáng, lão quản gia nhẹ nhàng thở dài một tiếng: ” Thiếu gia, Đội trưởng kiểm duyệt ở bên ngoài chờ, ngài…”

Nói đến phía sau hắn có chút không nói được.

Đội trưởng kiểm duyệt chờ đợi bên ngoài cửa, mục đích là để làm điều gì, không cần phải nói chuyện chi tiết, An Liệt Ninh hiểu.

Hắn lau miệng, không khóc nữa, sau khi cắt cổ tay lần trước, hắn đã hiểu rằng vấn đề này không phải tự sát là có thể được giải quyết.

Cũng không phải hắn chết là có thể quên.

Đặt khăn ăn xuống: ” Ta có thể gặp hùng phụ không, ta có điều muốn nói với ông ấy.”

Lão quản gia do dự: ” Ta sẽ hỏi.”

” Được.”

Lão quản gia rời đi không lâu, lại trở về, đối mặt với An Liệt Ninh hàm chứa hy vọng, trong lòng nhẹ nhàng run lên, gật gật đầu: ” Đội trưởng kiểm duyệt cho ngài mười lăm phút. ”

” Được, cám ơn.”

An Liệt Ninh đã mặc quần áo xong, từ trong phòng đi ra, chống lại ánh mắt lạnh lùng của Đội trưởng kiểm duyệt, nhẹ nhàng gật gật đầu, đi theo phía sau lão quản gia, đi về phía phòng ngủ An Hùng.

Trên đường An Liệt Ninh nhịn không được nói: ” Hùng phụ còn chưa dậy sao? ”

Nếu không, nơi gặp mặt vì sao lại là phòng ngủ, mà không phải thư phòng.

Điểm này có chút không giống phong cách làm việc của An Hùng.

Đi tới trước cửa phòng ngủ An Hùng, lão quản gia hơi cúi người: ” Thiếu gia, ngài tự mình đi xem đi. ”

Trong lòng An Liệt Ninh run lên, lông mày nhíu lại, đưa tay đẩy cửa ra.

Một mùi hương nồng nặc không phân biệt được mùi vị cụ thể xông vào mũi, sặc đến mức  An Liệt Ninh hắt hơi, nhịn không khỏe, nhìn về phía An Hùng đang ngồi ở mép giường, nhẹ giọng gọi: ” Hùng phụ làm sao vậy? ”

Nghe thấy một tiếng gọi này, An Hùng cố gắng áp chế thời kỳ xao động nâng đôi mắt sung huyết lên, nhìn tiểu Omega nhỏ đứng bên giường hắn đỏ hốc mắt.

” Hùng phụ ngài làm sao…”

An Hùng ngồi ở mép giường ngắn ngủi một tuần, đã gầy đến không còn hình dạng, mất đi hào quang ngày xưa, thoạt nhìn đặc biệt già nua suy yếu.

“An Liệt Ninh.” Ba chữ đơn giản từ trong miệng hắn truyền ra, làm cho hắn thở hổn hển một hơi, ” Cùng Đội kiểm duyệt rời đi đi. ”

Nước mắt An Liệt Ninh không khống chế được chảy xuống, nhào tới quỳ gối bên đùi An Hùng, cho dù An Hùng cho tới bây giờ đều lợi dụng hắn, nhưng vẫn không thay đổi được sự thật đây là hùng phụ của hắn, lúc hắn còn nhỏ, cũng từng được quý trọng che chở lớn lên, hắn chưa từng hận ông ta, bởi vì muốn sống sót ở An gia, cũng chỉ có cường đại.

Sự tồn tại của An Hùng đối với hắn mà nói, là sùng bái nhìn lên ngọn núi lớn, nhưng hiện tại núi lớn của hắn hình như sắp sụp đổ.

” Hùng phụ ngài làm sao, ngài làm sao có thể như vậy, ngài không thoải mái ở đâu, ngài nói ra, con giúp ngài nghĩ biện pháp.”

” Thời kỳ xao động, không có cách nào.” An Hùng đè nén tinh thần trì đau đớn, đưa tay bắt lấy cổ tay Của An Liệt Ninh, ” Đi theo Đội trưởng kiểm duyệt, An gia không thể ở lại nữa. ”

” Nhưng hùng phụ, con đi thì ngài làm sao bây giờ, thời kỳ xao động, thời kỳ xao động có thể đi Đào Hoa Viên tìm vị chủ tiệm kia, hùng phụ ngài mau sai người đi tìm vị chủ tiệm kia, hắn nhất định có biện pháp.”

” Tìm qua rồi, hắn không phải hương liệu sư cao cấp, không giải quyết được.” An Hùng lắc đầu, ” Con là Omega Viện kiểm duyệt sẽ xử nhẹ, con nghe lời, phải sống thật tốt. ”

Bốn chữ cuối cùng đâm vào trong lòng An Liệt Ninh, hắn rất rõ ràng, nếu hôm nay hắn rời đi, hắn cùng An Hùng lần này rất có thể chính là quyết biệt.

Giờ phút này, An Liệt Ninh không khóc nữa, giơ tay lau nước mắt trên mặt: ” Hùng phụ, ngài chờ con, con sẽ cứu ngài. ”

” Không nên làm chuyện ngu ngốc, con rất tốt.”

An Liệt Ninh đứng dậy và ôm lấy hắn: ” Con sẽ đi hùng phụ, ngài sẽ sớm ổn thôi.”

Nói xong hắn buông tay ra, không dừng lại, xoay người rời đi.

Lão quản gia canh giữ ở cửa nhìn hắn đi ra, rũ mắt chờ hắn mở miệng.

” Tình huống của hùng phụ, những người khác trong An gia có biết không?”

” Tạm thời không biết, nhưng cũng chỉ là vấn đề thời gian.”

” Giúp ta chiếu cố tốt hắn.”

” Ta sẽ tận tâm làm đến giây phút cuối cùng.”

” Cám ơn.”

An Liệt Ninh không nói nhiều, lão quản gia có thể nói ra một câu như vậy, đã xem như trung thành, hắn sẽ không yêu cầu ông quá nhiều, đều vì sống sót thôi.

Nhìn theo An Liệt Ninh rời đi, quản gia giờ khắc này bỗng nhiên cảm thấy, tiểu Omega này tựa hồ có chút trưởng thành.

Tin tức An Liệt Ninh bị mang đi rất nhanh đã truyền ra ngoài, nhất thời lại chọc tới bàn tán sôi nổi ——

[ An Liệt Ninh rốt cục bị mang đi rồi sao, kế tiếp chính là phán xét đi? ]

[ Chuyện này rốt cục đến lúc kết thúc, công khai thẩm vấn sao???? ]

[ Chờ mong thẩm vấn công khai, muốn biết quá trình, khẳng định sẽ rất kích thích!!!!! ]

[ Đây xem như là dưa lớn nhất năm nay, ha ha ha ha, ngồi chờ!!!!!! ]

[ Khẩn cấp xoa tay!!!!!!!! ]

……

Khi An Liệt Ninh bị mang đi, Dung Hề đang nhìn người lục đục dỡ đá ôn tuyền từ trên xe xuống.

Đầy một chiếc xe đá ôn tuyền, đủ cho cậu xây dựng một hồ ôn tuyền rất lớn.

Hoàn toàn nghĩ không ra, Tần Tinh Lan rốt cuộc tìm từ đâu được nhiều như vậy.

Hồ ôn tuyền người ta, có mười bảy mười tám khối cũng đủ xa xỉ rồi, hắn cư nhiên đầy một chiếc xe tải lớn.

Toàn bộ ôn tuyền có thể được xây dựng tất cả bằng đá ôn tuyền.

Cậu vẫn cảm thấy Tần Tinh Lan rất nghèo, dù sao sau khi mở ra đặc quyền Nguyên soái cho cậu, cậu liền có thể nhìn thấy tài khoản của đối phương, không nói trống rỗng, nhưng là tiền gửi không nhiều lắm.

Nhưng lúc này cậu bỗng nhiên cảm thấy, dùng tiền để đo lường sư tử lớn nhà bọn họ có chút hời hợt.

Ôn tuyền được xây dựng gần phòng ấm, phóng tầm mắt nhìn lại giống như một ngọn núi giả.

Dung Hề đưa tay sờ sờ, xúc cảm không có bất đồng gì với tảng đá bình thường, nhưng một khi bỏ vào trong nước, sẽ nóng lên.

Đặc biệt kỳ diệu.

Bởi vì nhóm đá ôn tuyền này đến quá nhanh, việc xây dựng ôn tuyền cậu còn chưa kịp thiết kế.

Vì vậy, không thể bắt đầu xây dựng ngay lập tức, vật liệu đã đến, xây dựng cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Nhưng mùa đông đang đến gần, vẫn phải nắm bắt thời gian thật tốt.

0520 đứng bên cạnh Dung Hề: ” A Nhất  A Nhị đã sẵn sàng làm việc. ”

” Trước không vội, tôi còn phải chuẩn bị vài thứ.”

” Vâng ạ.”

” Chủ nhân, có chuyển phát nhanh.”

Đột nhiên nghe thấy hệ thống an ninh truyền đến tin tức, Dung Hề sửng sốt một chút, là nguyên liệu nấu ăn cậu mua trên mạng lúc trước sao?

Mở cửa lần nữa, liền thấy trên mặt đất chất đống hai cái thùng lớn, người máy giao hàng đứng bên cạnh đưa qua một tấm thiệp.

Dung Hề nhận lấy, nhìn thấy tin tức phía trên, mới biết được hai thùng đồ này là nguyên liệu nấu ăn Nhị điện hạ Dung Khải sai người đưa tới, có thể là cảm thấy từ chỗ bọn họ lấy được rất nhiều tiện nghi, không tỏ vẻ một chút không tốt.

” Giúp ta cảm tạ Nhị điện hạ.”

Dung Hề nói xong, bảo 0520 đẩy thùng đi.

Đến cửa phòng bếp, Dung Hề bảo 0520 mở thùng ra, cậu có chút tò mò Dung Khải sẽ đưa tới cái gì cho bọn họ.

Hộp đựng nguyên liệu nấu ăn đều là hộp nhiệt độ thấp, cho dù đường xá xa xôi cũng có thể giữ nguyên nguyên liệu tươi ngon.

Trong nháy mắt thùng mở ra, phát ra một tiếng phốc.

Khi không khí bên trong tan ra, thứ lọt vào mắt khiến Dung Hề kinh hỉ.

Dung Khải đưa tới là hải sản, cua lớn, cá hồi, tôm hùm, còn có các loại ốc có vỏ khác.

Đối với tinh cầu thủ đô không có biển, muốn ăn hải sản, quả thật cần vận chuyển từ bên ngoài, bởi vậy đối với dân chúng bình thường mà nói, hải sản xem như xa xỉ phẩm, nhưng đối với quý tộc hoàng gia muốn ăn vẫn rất thuận tiện.

Mấy thứ này, Dung Khải có thể lấy ra, Dung Hề cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

Màn hình hiển thị 0520 hướng về phía hải sản còn sống trong hộp: ” Thưa chủ nhân, chúng ta có muốn ăn chúng vào đêm nay không?”

” Mấy thứ này không thể để lâu, buổi tối chúng ta liền làm.”

” 0520 giúp chủ nhân xử lý.”

” Được.”

Hai cái thùng chỉ mở ra một cái, Dung Hề bảo 0520 đem cái còn lại tiến tới kho hàng cất giữ, chỉ là mở cái thùng này, cũng đủ để bọn họ tối nay ăn.

0520 lấy những thứ trong thùng cho vào chậu và rửa sạch bằng nước lạnh.

Cách làm hải sản thực sự rất đơn giản, chỉ cần hấp là được.

Dung Hề tìm ra cái nồi lớn nhất trong nhà, bên trong cho một ít phụ liệu như gừng thái lát, hành lá vào, cho cua, mấy loại có vỏ, tôm vào đậy nắp, bấm thời gian.

Phần còn lại của cá hồi có thể làm thành sashimi hoặc sushi.

Bởi vì nguyên liệu nấu ăn đặc biệt này đến, Dung Hề đối với bữa tối có chút chờ mong.

Nghĩ như vậy, bỗng nhiên cảm thấy Dung Khải cũng không tính là quá đáng ghét.

Lúc Tần Tinh Lan tan tầm, ở trong bãi đỗ xe nhìn thấy Tần Sơn Nham đứng gần xe bay của hắn.

Đối với sự xuất hiện của hắn ta, Tần Tinh Lan không có nhiều bất ngờ.

Tần Sơn Nham cởi bỏ quân phục thiếu đi cao ngạo ngày thường, thêm một phần suy đồi.

Nhìn Tần Tinh Lan tới, hắn thu liễm cảm xúc trong mắt: ” Có thể nói chuyện được không? ”

Tần Tinh Lan dừng lại, trầm mặc nhìn hắn ta: ” Có chuyện gì vậy? ”

” Ta muốn đi Thiên Lang Tinh.”

” Lấy thân phận gì?”

” Bất kỳ thân phận nào cũng có thể.”

Tần Sơn Nham nói ra những lời này nhìn ánh mắt Tần Tinh Lan, chờ đợi câu trả lời của hắn.

” Không được.” Hai chữ này từ trong miệng Tần Tinh Lan đi ra, không có bất kỳ do dự nào.

Tần Sơn Nham nhíu mày.

” Trong vòng ba năm, ngươi cần phải ở lại Tần gia tiếp nhận quản giáo, chỗ nào cũng không thể đi, đây là đơn của hùng phụ ngươi, ngươi chỉ có thể tuân theo, ta bất lực.”

Nói xong câu đó, Tần Tinh Lan xoay người đi mở cửa xe bay, kết quả bị Tần Sơn Nham nắm lấy cánh tay: ” Tần Tinh Lan thật ra ngươi cũng sợ ta có phải hay không, sợ thả ta đi Thiên Lang Tinh trưởng thành, địa vị của ngươi sẽ bị dao động, ta đoán đúng có phải hay không? ”

Ánh mắt Tần Tinh Lan dừng lại trên tay hắn ta, nhẹ nhàng hất hắn ra: ” Ta không cần phải sợ ngươi. ”

Không có lời giải thích dư thừa, chỉ là tường thuật đơn giản nhất.

Tần Sơn Nham lại giống như bị chọc vào trái tim, bỗng nhiên bạo phát, giơ tay công kích Tần Tinh Lan.

Thân là Alpha gien S, quyền phong của hắn rất mãnh liệt.

Lại là ở vị trí rất gần phát động công kích, muốn né tránh cũng không phải chuyện dễ dàng.

Nhưng ngay trong nháy mắt nắm đấm của hắn sắp rơi vào trên mặt Tần Tinh Lan, hắn cũng không phát hiện, Tần Tinh Lan ra tay như thế nào.

Chỉ là một bóng đen lóe qua, một giây sau, hắn đã bị đối phương trở tay ấn ở cửa xe bay, phát ra một tiếng phanh.

Sau đó lực giam cầm hắn biến mất, Tần Tinh Lan buông tay ra, mở cửa lên xe bay.

Trong quá trình này, không nói thêm một từ.

Nhưng cũng đủ dẫm lòng tự trọng của Tần Sơn Nham dưới chân.

Im lặng và bỏ qua là sự chế giễu trần trụi nhất.

Tần Tinh Lan lái xe rời đi, Tần Sơn Nham bị lưu lại tại chỗ đỏ hốc mắt, phẫn hận túm tóc.

Vì khí chất sa sút, hắn tăng thêm vài phần chật vật.

Đoạn phim nho nhỏ này, bị hệ thống bên trong bãi đỗ xe ghi lại, lại không biết bị ai ” không cẩn thận” đăng lên mạng.

Tần Tinh Lan về nhà, vừa đẩy cửa ra liền giật giật mũi.

Nhìn thấy hắn đi vào, Dung Hề cười nói: ” Hôm nay Dung Khải đưa tới hai thùng hải sản, em làm một thùng, anh đi rửa tay đi, lập tức có thể ăn. ”

Lúc nghe Dung Hề nói những lời này, Tần Tinh Lan đã chú ý tới một chậu hải sản lớn bày trên bàn ăn.

” Được.” Tần Tinh Lan ôm cậu, Dung Hề cong mắt nhìn hắn, ” Còn có đá ôn tuyền cũng đã tới. ”

Tần Tinh Lan gật đầu, lúc hắn vừa mới vào đã nhìn thấy đá ôn tuyền chất đống gần phòng ấm, lúc này nghe Dung Hề nói, thuận thế hỏi: ” Đủ chưa? ”

” Đủ rồi, nhiều như vậy, ôn tuyền tất cả đều dùng nó xây dựng cũng đủ rồi.”

Không hỏi hắn những tảng đá này đến từ đâu, cậu luôn cảm thấy đây là bí mật của Tần Tinh Lan.

Buổi tối hải sản rất phong phú, Dung Hề ăn rất vui vẻ, Tần Tinh Lan ăn đến lúc sau bắt đầu tri kỷ lột vỏ tôm cho Dung Hề.

Dung Hề ăn thịt tôm trong đĩa: ” Anh không cần lúc nào cũng bóc cho em, anh cũng ăn đi. ”

Tần Tinh Lan cười dùng khăn giấy lau khóe môi cậu: ” Em ăn đi, anh nhìn em ăn. ”

” Anh đây là sở thích kỳ quái gì vậy.” Dung Hề nghe vậy nhịn không được cười rộ lên, ” Anh đang hưởng thụ niềm vui đút ăn? ”

” Ừm.” Tần Tinh Lan gật đầu, thái độ trực tiếp, chọc tiểu thư tính cười càng sáng lạn.---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

Một bữa hải sản vào bụng, Dung Hề hơi có chút tiếc nuối, nếu là có chút bia, vậy thì thật sự quá đã.

Đế quốc cũng không phải không có, chỉ là lúc trước cậu thật không để ý, trong nhà không có dự trữ.

Bất quá cũng may còn lại một thùng, cậu quay đầu lại liền lên mạng mua một ít về, mặc dù không ăn hải sản, lúc nướng thịt uống một ít, cũng sẽ phi thường hăng hái.

Tần Tinh Lan nhìn tiểu thư tính nhếch khóe môi, bộ dáng cười vui vẻ, đưa tay nắm lấy tay cậu: ” Cười cái gì vậy? “

Vui vẻ như vậy.

Dung Hề ngước mắt nhìn hắn: ” Tần Tinh Lan, anh có biết uống rượu không? ”

” Uống rượu?” Không nghĩ tới tiểu thư tính đang suy nghĩ loại chuyện này, lắc đầu, ” Chưa từng uống qua.”

” Không phải chứ?” Dung Hề nghĩ Tần Tinh Lan lớn như vậy, cư nhiên chưa từng uống rượu, có chút không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng cẩn thận suy nghĩ lại, lại cảm thấy dựa theo tính cách, địa vị của Tần Tinh Lan mà nói, chỉ cần hắn không muốn, người dám để hắn uống rượu chỉ sợ thật đúng là không nhiều lắm.

” Không ai dám.”

Nghe thấy ba chữ này, Dung Hề thầm nghĩ một tiếng quả nhiên, cười tiến lại gần: ” Vậy em đưa anh uống, anh có uống hay không? ”

Tần Tinh Lan cười rộ lên, đưa tay nhéo nhéo hai má cậu, tiểu thư tính nghịch ngợm đáng yêu đến mức không chịu nổi: ” Ừ, không uống cũng phải say. ”

Dung Hề nắm lấy tay hắn đặt trên mặt nhẹ nhàng cọ cọ: ” Em phát hiện người nào đó trước kia nhìn thành thật, không ngờ nói chuyện tình cảm lợi hại như vậy. ”

” Không thích?”

” Thích!”

Ăn cơm xong, Dung Hề và Tần Tinh Lan dọn dẹp phòng bếp, kéo Tần Tinh Lan ngồi trên thềm gỗ.

Dung Hề rót một chén trà đưa cho Tần Tinh Lan, hai người cầm chén trà, ở dưới bầu trời đầy sao hưởng thụ một khắc an bình này.

” Em chuẩn bị ở bên kia xây dựng vách ôn tuyền, phía trên dựng cầu gỗ đem phòng ấm với bên này kết nối, anh cảm thấy thế nào?”

” Có thể.” Tần Tinh Lan gật đầu, đôi mắt màu xanh biếc híp lại, cả người thoạt nhìn đều là trạng thái thả lỏng, hắn rất ít khi thấy an bình như vậy, nhưng từ khi ở cùng một chỗ với Dung Hề, khoảnh khắc xa xỉ như vậy lại xuất hiện.

Dung Hề dựa vào, tựa đầu lên vai hắn, ngửa đầu nhìn ngôi sao lấp lánh trên bầu trời: ” Thật xinh đẹp nha!”

” Ừm.” Tần Tinh Lan đưa tay ôm cậu vào lòng.

Đứng cách đó không xa, 0520 lặng lẽ ghi lại khoảnh khắc này, thu vào trong bộ nhớ của mình.

……

Dung Thăng từ ngày ăn xong đùi gà, lúc trầm tĩnh lại, sẽ luôn nghĩ đến Trùng tộc ngày đó hắn nhìn thấy.

Hắn cơ bản có thể xác định chiếc chiến hạm này mặc dù thuộc về Đế quốc, cũng không còn là Đế quốc quân nhân thuần túy, rất có khả năng bọn họ đang dự mưu cái gì đó, hoặc là nói sau lưng bọn họ có một người điều khiển cường đại, đang dự mưu cái gì đó.

Hắn muốn tìm ra kẻ âm mưu này!

Thích Vụ cuối cùng kiểm tra vali một lần, đồ đạc cần mang theo cũng không nhiều.

Nhưng người muốn mang theo nhất lại không thể đi theo.

Tất cả những thứ khác có vẻ dư thừa.

Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa, Thích Vụ đứng lên mở cửa ra, tay Đồ Lẫm dừng giữa không trung, hiển nhiên không nghĩ tới cậu sẽ mở cửa nhanh như vậy.

Thích Vụ mở cửa đến mức lớn nhất, nghiêng người dựa vào cửa, rũ mắt đảo qua thứ trên tay hắn: ” Làm gì, tìm tôi uống rượu? ”

” Uống không?”

” Có thể cự tuyệt không?”

” Không cần đi, anh cố ý để cho phòng bếp làm chút đùi gà, lần trước em không phải là chưa ăn được sao.”

Đồ Lẫm tự nhiên đi vào, đẩy Thích Vụ đứng dựa vào cửa ra, trở tay đóng cửa lại.

Ánh mắt rơi trên mặt đất, trong lòng Đồ Lẫm lại nổi lên chua xót quen thuộc, dời ánh mắt, ra vẻ tự nhiên đem đồ vật trong tay đặt lên bàn, quay đầu lại nhìn về phía Thích Vụ, ý bảo cậu ngồi.

Thích Vụ đi qua đẩy vali trên mặt đất sang một bên, kéo ghế xuống: ” Chiều mai tôi xuống tàu, anh xác định bây giờ muốn uống rượu với tôi sao? ”

” Không dám uống?”

” Anh không phải cố ý chuốc say tôi, muốn tôi bỏ qua thời gian xuống tàu tàu chứ?”

Thích Vụ nhìn hắn, trong mắt trắng trợn viết không tín nhiệm.

Đồ Lẫm nở nụ cười: ” Vậy quên đi, em đừng uống, anh tự mình uống. ”

Hắn đem ghế dựa kéo lại ngồi xuống, từ trong đống đồ hắn mang theo, đem bầu rượu lấy ra, rút nắp trên trực tiếp đưa lên miệng.

Nhìn hắn liều mạng rót vào trong bụng, Thích Vụ nhíu mày, đưa tay cướp bầu rượu trong tay hắn, thuận thế uống một ngụm.

Rượu trắng cay theo thực quản trượt xuống, một đường cay đến dạ dày.---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

” Không phải không uống sao?”

” Sợ anh uống chết.”

Đồ Lẫm cười rộ lên, đưa tay sờ điếu thuốc trong ngực, Thích Vụ nhìn hắn chuẩn bị châm lửa, trong nháy mắt, đưa tay rút bật lửa của hắn đi: ” Tôi giúp anh châm”

” Phải cảm ơn rồi.” Đồ Lẫm hơi hạ thấp thân thể, tiến lại gần châm điếu thuốc trong miệng, phun ra một hơi vòng khói, ” Ngày mai xuống tàu, anh không tiễn em. ”

” Ừm.”

Thích Vụ nhìn chằm chằm tàn thuốc của hắn, nghĩ đến lúc cậu vừa lên tàu, nhìn thấy Đồ Lẫm đứng ở bên giường hút thuốc, cậu lúc ấy cảm thấy cái tên này dựa vào cửa sổ đứng không có tư thế đứng, muốn khí chất không có khí chất, nhất định không phải là binh lính tốt lành gì.

Trên thực tế cũng quả thật như vậy, hắn từ trong xương toát ra hoang dại.

Hốc mắt có chút đỏ lên, Thích Vụ kéo khóe môi ra, đưa tay rút điếu thuốc trong miệng Đồ Lẫm ra, kẹp ở giữa hai ngón tay: ” Sau này hút ít thuốc lại, đối với thân thể không tốt. ”

” Đây là quan tâm, hay là cuối cùng…”

” Anh cảm thấy cái gì chính là cái đó.” Thích Vụ đem điếu thuốc trong tay dập tắt, đè xuống chua xót trong lòng không ngừng dâng lên, lần thứ hai ngước mắt đối mặt với Đồ Lẫm thủy chung đem ánh mắt rơi vào trên người cậu: ” Anh hiện tại có hối hận hay không? ”

Đồ Lẫm nhìn chằm chằm cậu ánh mắt mang theo xâm lược cùng làm càn không chút che dấu.

Hắn luôn luôn như thế này, từ lúc bắt đầu đối với Thích Vụ có phần tâm tư không thể cho người khác biết, hắn chưa bao giờ che dấu: ” Anh không biết. ”

Thích Vụ cười khẽ một tiếng, Đồ Lẫm không có lừa gạt cậu, hắn nói thật, cậu thậm chí tin tưởng, một lần nữa xuất hiện chuyện như lúc đó, Đồ Lẫm tuyệt đối vẫn sẽ làm như vậy.

Áp chế trong lòng chua xót, đêm sắp rời đi, bỗng nhiên cũng không muốn ủy khuất chính mình.

Thích Vụ đứng lên, ôm lấy đầu Đồ Lẫm, cúi đầu hôn lên.

Nụ hôn rất gấp gáp và nóng bỏng.

Cả hai đều động tình, giống như củi khô lửa bốc, một chạm là thiêu đốt.

……

Lúc Đồ Lẫm tỉnh lại, nghe thấy tiếng chim biển ngoài cửa sổ kêu lên, ánh mặt trời rực rỡ chiếu lên mặt hắn, ấm áp nhẵn nhụi giống như bị người nhẹ nhàng vuốt ve hai má.

Chỉ là giường bên cạnh đã trống rỗng.

Đồ Lẫm mở mắt ra, nhìn trần nhà.

Trong lòng nghĩ, đây là cái gì?

Làm một pháo chia tay sao?

Hắn từ trên giường đi xuống, nhặt quần áo ném trên mặt đất mặc vào, ánh mắt nhìn về phía chỗ để vali đêm qua, nơi đó trống rỗng không có gì cả.

Cười nhạo một tiếng, Đồ Lẫm xoa tóc ra ngoài.

Trên đường gặp chiến sĩ tuần tra, nhìn thấy hắn nhao nhao cung kính quân lễ.

Đồ Lẫm nhìn không chớp mắt đi về phía trước, bỗng nhiên dừng lại, đưa tay kéo bộ hạ đi ngang qua lại: ” Thích Trung tướng, ở đâu? ”

” Thích Trung tướng vừa rồi đã xuống tàu, hắn xin nghỉ dài ngày, phải đến thời điểm này năm sau mới có thể trở về phục chức.”

Đồ Lẫm buông tay ra, nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai tiểu chiến sĩ: ” A, thì ra là xin nghỉ a! ”

Tiểu chiến sĩ nhìn hắn lảo đảo rời đi, tiểu chiến sĩ có chút lo lắng, lại không biết nên làm cái gì bây giờ.

Đồ Thượng tướng thoạt nhìn có chút khổ sở a!

Nhưng tại sao?

Thích Vụ từ trên chiến hạm xuống, cậu tự nhủ mình không nên quay đầu lại, rời đi là bắt buộc, bất luận là cậu hay là Đồ Lẫm đều cần thời gian bình ổn lại.

Đó là vì tương lai của họ.---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

Một bước phải đi.

……

Sau khi thiết kế xong bản vẽ ôn tuyền Dung Hề đưa cấu tạo bản vẽ vào chương trình của A Nhất  A Nhị, bắt đầu xây dựng ôn tuyền.

0520 một lần nữa hóa thân thành giám sát viên nhỏ, nhìn chằm chằm A Nhất  A Nhị phát huy sở trường.

Bắp cải củ cải mua trực tuyến cũng đã được giao.

Cậu cũng nợ một khóa hướng dẫn bắp cải cay vẫn chưa đưa ra.

Vừa vặn hôm nay cùng nhau giải quyết cho xong, cũng khỏi cho cậu luôn nhớ thương.

Khi lên quang võng mở phòng phát sóng trực tiếp, cậu đã chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu cần thiết.

Theo livestream mở ra, nhân số trong nháy mắt đã đột phá từ 0 đến 100, hơn nữa không ngừng tăng lên ——

[ Điềm Điềm: A a a, tôi vừa mới đi lên liền thấy thái thái mở livestream, lập tức liền tiến vào, hôm nay thái thái muốn ra hướng dẫn bắp cải cay sao???? ]

[ Cỏ Đuôi Heo: Tôi đến, tôi tới, tôi không ngừng vó ngựa tới, a a a, sổ nhỏ của tôi đã mở ra, ha ha ha!!! ]

[ Ba Ba Nhi: Hôm nay thái thái livestream còn có thể nhìn thấy Alpha của thái thái không???? ]

” Xin chào tất cả mọi người, kỳ này là phát sóng trực tiếp hướng dẫn làm bắp cải cay, nguyên liệu đầu tiên cần là bắp cải, táo, lê, ớt và v.v…..” Dung Hề nói xong liền thấy màn đạn hỏi Tần Tinh Lan, cười nói, ” Alpha trong nhà đi làm, cho nên thật đáng tiếc hôm nay chỉ có tôi đến phát sóng trực tiếp cho mọi người. ”

[ Tiểu Long Quỳ: Alpha trong nhà, thì ra thái thái đều xưng hô bạn đời của mình như vậy, cư nhiên có chút ngọt ngào!!! ]

[ Hỏa Thiêu Nhi: Hôm nay cho dù chỉ có một mình thái thái, tôi cư nhiên cũng ăn được đường, thật ngọt nha!!!! ]

[ Đạn Đạn Long: lần trước Tứ điện hạ xem anh livestream, vì Nguyên soái làm nước dâu tây nha, tôi cũng có làm, chỉ có thể nói hương vị siêu tốt, hiện tại người nhà tôi mỗi sáng đều phải uống một ly cho đã nghiện! ]

Khi màn đạn trở nên náo nhiệt, Dung Hề cắt bắp cải, rắc muối ướp một chút, trong khi chờ thời gian ướp, Dung Hề đem táo, lê, cà rốt thái sợi đã chuẩn bị xong trộn đều với tương ớt, tỏi, gừng. Thêm táo, lê để lên men tốt hơn cho bắp cải cay.

Làm xong để yên trong ba mươi phút, có thể phết nước sốt lên lá bắp cải, cố gắng phết giữa mỗi lá, để có hương vị tốt hơn.

Dung Hề sau khi làm xong những thứ này, gọt vỏ củ cải bên cạnh, cắt thành miếng, bỏ vào bên trong bắp cải cay.

” Làm giống như vậy còn có thể ướp ra củ cải cay nha.”

[ Cỏ Đuôi Heo: thì ra bên trong bắp cải cay còn phải cho táo và lê, nhìn rất ngon, thái thái bao lâu mới có thể ăn a? ]

[ Ba Ba Nhi: Tôi muốn nếm thử ngay bây giờ!!!! ]

[ Đạn Đạn Long: Tôi có chút khẩn cấp, tuy rằng tôi đối với bắp cải cay không đặc biệt hứng thú, nhưng chủ kênh làm tôi muốn thử xem!! ]

[ Tiểu Long Quỳ: Nhìn thấy phía trên một hồi phải tự mình đánh vào mặt mình, ha ha ha!!!!! ]

[ Cỏ Đuôi Heo: Lúc tôi đánh mặt còn nhớ rõ trong lòng!!!!!! ]

” Dưới tình huống bình thường tốt nhất là ướp khoảng một tuần rồi ăn, hương vị sẽ tốt hơn, nhưng bây giờ có thể ăn thử, chờ một chút.”

Dung Hề nói xong, từ trong nồi múc cơm ra, rửa sạch tay, nắn thành viên tròn, phía trên đặt một miếng bắp cải cay, dùng đĩa nhỏ trình lên.

” Thử một chút đi nào, ăn một mình bắp cải cay sẽ mặn, ăn kèm cơm sẽ rất ngon, mọi người nếm thử xem.”

[ Điềm Điềm: A, chủ kênh rất thân thiện, oa, hương vị này, tôi còn tưởng rằng sẽ rất cay, cư nhiên vừa vặn, cái bắp cải cay này ăn kèm cơm, tuyệt!!! ]

[ Đạn Đạn Long: chủ kênh bắp cải cay này tôi thấy rất được, lần sau tôi cũng muốn thử ăn với cơm, tôi rõ ràng vừa mới ăn cơm xong, hiện tại tôi cư nhiên lại đói bụng!!!!! ]

[ Cỏ Đuôi Heo: Tôi đã đặt hàng củ cải, bắp cải, chờ tôi học được là có thể trang bức*, ha ha ha!!!! ]

*Trang bức là có tiền, có quyền có thực lực nhưng giả nghèo giả khổ, giả ngu dại yếu ớt đến 1 lúc nào đó mới thể hiện ra để áp bức người khác.

[ Mao Mao Hùng: Đến trễ đến trễ, đã có thể ăn sao, a, bắp cải cay này rất được nha, ngon!!!!!!! ]

[ Ba Ba Nhi: Phía trên không phải đến muộn, cậu là tới vừa khớp, thập phần hoài nghi cậu chính là cố ý, ha ha ha ha vào livestream cậu liền ăn, vận khí gì vậy!!!!!!? ]

[ Mao Mao Hùng: Ha ha ha, mọi người không nên hâm mộ, không cần hâm mộ, tôi cũng là trùng hợp, nhường nhường!!!!!!! ]

……

” Được rồi, cảm ơn mọi người đã ủng hộ và thích, hôm nay livestream liền tới đây, muốn học hướng dẫn chế biến bắp cải cay có thể đến khu cá nhân của tôi xem video nha, tạm biệt.”

Từ trong phòng livestream đi ra, Dung Hề lấy bắp cải cay đã ướp ra một ít bỏ vào đĩa còn lại cất vào tủ lạnh chờ lên men.

Trong nhà còn có thịt bò, hơn nữa trong nguyên liệu nấu ăn lần này còn có đậu phụ, cho nên tối nay cậu chuẩn bị làm một món canh đậu phụ thịt bò bắp cải cay, ăn kèm với cơm trắng.

Chắc chắn rất đặc biệt.

” Chủ nhân, sư tử lớn liên quan đến khu đẩy có muốn xem không?”

Thanh âm đáng yêu 0520 truyền đến, Dung Hề rũ mắt chống lại màn hình hiển thị của nó: ” Cái gì liên quan đến đẩy? ”

” Sư tử lớn cùng người đánh nhau.” Thanh âm 0520 hạ xuống, Dung Hề liền nhìn thấy hình ảnh ba chiều chiếu ra từ trong màn hình của nó.

Trong hình, Tần Tinh Lan và Tần Sơn Nham đang ở trong bãi đỗ xe, nhìn ra được hai người đang nói chuyện với nhau, đến sau khi Tần Tinh Lan muốn đi, cảm xúc của Tần Sơn Nham bắt đầu có chút kích động, cuối cùng động thủ với Tần Tinh Lan, chỉ là lại dễ dàng bị phản sát.

Động tác phản sát cuối cùng của Tần Tinh Lan dứt khoát lại lưu loát, không chút do dự.

Đẹp không chịu được.

Nhưng mặc dù vậy, Dung Hề sau khi nhìn thấy vẫn nhíu mày.

Thời gian toàn bộ hình ảnh là ngày hôm qua, nói cách khác Tần Tinh Lan hôm qua trở về cái gì cũng không nói với cậu.

Lúc này hình ảnh được đẩy xuống, bình luận đã bay lên ——

[ A a a a a a, thổ lộ Nguyên soái các hạ, một chiêu chế địch kia quả thực đẹp trai nổ tung!!!! ]

[ Nguyên soái vẫn là Nguyên soái, chính là lợi hại, có ai có thể nói chiêu cuối cùng là làm như thế nào sao, tôi như thế nào cũng không thấy rõ ràng, Tần Sơn Nham đã bị ấn ở trên cửa xe ma sát!!!! ]

[ Phía trên cậu tuyệt đối không phải là một mình, tôi cũng không thấy rõ ràng, chỉ cảm thấy một chiêu này khẳng định không phải Alpha cấp thấp có thể làm ra, nhìn Tần Sơn Nham cũng không có né tránh được, chỉ sợ là sát chiêu gien SSS đi!!!! ]---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

[ Nói Tần Sơn Nham cũng không ngốc, hắn phóng tin tức tố khi tiến lên. ]

[ Phía trên cậu có nghiêm túc không, cùng Nguyên soái so tin tức tố, hắn là cảm thấy mình sống quá dài sao???? ]

[ Tần Sơn Nham tìm Nguyên soái, không phải là vì chuyện Trung tướng chứ, hắn bị cha ruột lừa gạt, tìm Nguyên soái có ích lợi gì, hay là Nguyên soái nếu thông qua thì không có khả năng trở về nữa??? ]

[ Chuyện Trung tướng Tần Sơn Nham không cần suy nghĩ, ít nhất trong vòng ba năm, hắn không nghĩ tới được, vận khí tốt ba năm sau khôi phục chức vụ Trung tướng của hắn, vận khí không tốt liền bắt đầu lại từ đầu!!!! ]

[ Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn không hiểu được việc Tần Chung làm!!!!! ]

[ Chỉ có tôi tò mò, Tần Nguyên soái ở chỗ này rốt cuộc có động tay động chân hay không??? ]

[ Vấn đề trên tôi đến giải đáp, Tần Chung xin phép nhất định là phải do Tần Nguyên soái phê duyệt thông qua, quân khu mới dám chấp hành, nói cách khác, Tần Nguyên soái không đồng ý, Tần Chung não tàn như vậy căn bản không thông qua được, ngươi nói Tần Nguyên soái có động tay động chân hay không, hắn động tay chân duy nhất chính là thông qua đơn xin phép, theo tôi thấy, loại hành vi tự dâng đầu lên này không giết không lẽ lưu lại đến ngày thú sinh sao???? ]

[ Cos Tần Chung: hiện tại chính là hối hận, chính là hối hận, phi thường hối hận, emnmmmmm!!!!!! ]

……

Dung Hề đọc xong khu vực bình luận, cỗ tức giận trong lòng cũng không tiêu tan.

Cậu nghĩ may Tần Tinh Lan trong khoảng thời gian này được cậu nuôi tốt, bằng không lập tức có thể trốn không thoát.

Cậu không dễ dàng nuôi tốt sư tử lớn, cũng không phải thả ra cho người ta khi dễ.

Lúc Tần Tinh Lan trở về, liền nhìn thấy tiểu thư tính trước kia đều mỉm cười nghênh đón hắn ở cửa, đột nhiên tức giận đứng ở cửa nhìn hắn.

Cách đó không xa  A Nhất  A Nhị còn đang làm việc, 0520 đứng ở một bên có chút ý tứ hạ thấp cảm giác tồn tại.

Bầu không khí có chút không thích hợp.

” Xảy ra chuyện gì?” Tần Tinh Lan bước nhanh tới, đánh giá tiểu thư tính từ đầu đến chân, lại xác định cậu không bị thương mới thở phào nhẹ nhõm.

Dung Hề nhìn hắn: ” Tần Tinh Lan hôm qua anh có chuyện gì không nói với em không? ”

Trong lòng khẽ nhảy dựng lên, đôi mắt màu xanh biếc của Tần Tinh Lan trào ra một chút hoang mang, liền nghe thấy 0520 đứng cách đó không xa dùng âm thanh đáng yêu, lão khí hoành thu* ho một tiếng.

*Làm ra vẻ ông cụ non.

” Là chuyện của Tần Sơn Nham, em thấy rồi sao?”

” Nếu em không nhìn thấy, có phải anh không có ý định nói cho em biết, coi như không có chuyện gì xảy ra phải không?”

Dung Hề không phải cao hứng đưa tay chọc chọc ngực hắn, khẩu khí rất nghiêm khắc tiếp tục nói: ” Tần Tinh Lan, em đem thân thể anh dưỡng tốt không phải để cho người ta khi dễ, cho dù là người nhà anh cũng không được, lần này không chịu thiệt thì thôi, lần sau nhất định phải đánh trở về, còn có ở bên ngoài gặp chuyện không cần nghĩ đến nghẹn ở trong lòng, bởi vì em cũng có quyền biết, anh nhớ kỹ chưa? ”

Đối mặt với giáo huấn nghiêm khắc của tiểu thư tính, trong lòng Tần Tinh Lan vừa ấm áp vừa đau lòng.

” Ừm, anh biết rồi, lần sau sẽ không như vậy.”

Tư thế nhận sai của Alpha vô cùng chuẩn mực, Dung Hề vốn đang giả vờ mạnh mẽ trong nháy mắt không còn giận: ” Vậy anh đi rửa tay rồi ăn cơm. ”

” Được.”

Nói xong lại không nhúc nhích, rũ mắt nhìn cậu, tựa như đang phán đoán cậu thật sự còn tức giận hay không.

Dung Hề bị hắn làm như vậy, lòng càng mềm nhũn, cười nhìn hắn: ” Anh còn nhìn cái gì, còn không mau đi rửa tay ăn cơm. ”

Tần Tinh Lan đưa tay ôm lấy eo cậu, ôm người vào lòng, cằm rơi vào cổ cậu: ” Không tức giận nữa sao? ”

” Nguyên bản không tức giận.” Dung Hề đưa tay ôm lấy hắn, vùi đầu vào trong ngực hắn cọ cọ, ” Nhưng lần sau không nói, để cho em từ nơi khác biết anh gặp nguy hiểm, em sẽ trừng phạt anh! ”

” Trừng phạt như thế nào, em nói xem, anh ghi nhớ ở trong lòng.”

” Phạt anh không được ngủ trên giường, không được nói chuyện với em, còn có…”

Môi bị hôn, Dung Hề chớp chớp mắt, hai má nóng lên.

Tần Tinh Lan hôn lên khóe môi cậu, rời đi: ” Có thể phạt anh không được ngủ trên giường, nhưng không thể không nói chuyện với anh. ”

” Tại sao?” Dung Hề bởi vì những lời này của hắn tim đều run rẩy.---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

” Bởi vì anh sẽ khổ sở.”

**********************
Bình Luận (0)
Comment