“Không được ăn! Có độc!”. Lannok chạy nhanh đến trước mặt Ngân Hổ, đoạt lấy miếng thịt anh đang định đưa vào miệng ném xuống đất làm Ngân Hổ giật mình…
Laka và Kim Điêu cùng lập tức vất thịt đi, Timo và Lier vội vàng phun thịt trong miệng ra, móc họng nôn thịt đã nuốt ra ngoài.
Mấy giây sau, Timo và Lier biến sắc ôm bụng vẻ mặt hết sức khổ sở. Hai ngu đó rất nhanh đã ngã trên đất, cả người không ngừng co quắp.
Lannok vội vàng đưa thuốc giải độc, đưa cho bọn họ, gọi Ngân Hổ và laka đưa bọn họ lên xe y tế chữa trị.
“Là loại độc không màu không vị! Khó trách đám nửa thú không phát hiện ra được, chỉ sợ đây là thuốc độc quân địch đặc biệt nghiên cứu chế tạo ra để đối phó nhóm nửa thú!”. Lannok kiểm tra lại số thịt còn dư và thịt bị nôn ra, vẻ mặt nghiêm trọng: “Nhất định tôi phải nghiên cứu ra thuốc cứu bọn họ, chỉ cần một chút sai lầm bọn họ cũng sẽ bị mất mạng. Thật may là Timo và Lier chỉ ăn có một chút”.
Dương Kiện không kìm được tức giận nghiến răng nói: “Trong quân đội nhất định có nội gián. Nếu vừa rồi chỉ chậm vài phút chỉ sợ bọn Ngân Hổ đã…
Nhóm nửa thú vây quanh cạnh xe, lo lắng chờ đợi. Ngân Hổ đứng một bên đi tới đi lui, lo lắng trong miệng phát ra tiếng ừng ực.
Đột nhiên một con sư tử trắng vọt đến trước mặt bọn họ, cả người run lên rồi biến thành hình người.
“Timo và Lier thế nào rồi!” Dick nhìn Dương Kiện, trong mắt tóe ra lửa giận, bắp thịt cũng căng lên, cả người tản ra hơi thở hung ác: “Tôi muốn giết sạch những tên kia!”
“Chỉ có Timo và Lier bị trúng độc.” Dương Kiện nói với Dick: “khi chúng tôi phát hiện ra thức ăn bị nhiễm độc nên đã đến báo với bọn họ, vốn tưởng không kịp sợ rằng bọn họ đã ăn hết rồi không nghĩ đến bọn họ mới chỉ chuẩn bị ăn”.
Ngân Hổ nghe nói như thế liền không xoay vòng vòng nữa. Anh sở sờ cổ, có chút ngượng ngùng mở miệng: “Khi lấy về tôi định ăn thì laka không cho phép, bởi vì Gia có quy định trước khi ăn cơm phải rửa tay sạch sẽ mới có thể ăn…”
Dương Kiện sửng sốt, sau đó thấy buồn cười nói: “Tiểu Gia nhất định sẽ không ngờ rằng thói quen vệ sinh trước khi ăn của cô ấy quy định cho các cậu trong lúc vô tình lại cứu mạng các cậu.”
Đang nói thì Corey và Cain chạy đến, sắc mặt hai ngu rất khó coi, nhất là Corey, nhìn qua thì thấy anh vừa tức giận lại vừa thất vọng.
“Nửa giờ trước Mike đã dẫn một tiểu đội đi tuần tra, đến bây giờ vẫn chưa thấy về. Chúng tôi vừa mới phát hiện mấy thi thể thành viên tiểu đội này ở ò cát phía tây. Riva đã chết, còn mika và phật nam thì không thấy tung tích, trên mặt đất còn có một chiếc xe nhưng không phải là xe của quân đội chúng ta.”
Dương Kiện và Lannok đều khiếp sợ liếc mắt nhìn nhua: “Có khi nào Mike… là nội gián?”
Vẻ mặt Corey phức tạp, mấy phút sau mới nặn ra được một câu: “Cũng có thể như vậy.”
Mặc dù anh và Mike không cùng một đội nhưng từ xưa đến nay hai người vẫn cùng nhau chiến đấu, trong liên bang anh vẫn luôn tín nhiệm Mike, chưa từng nghi ngờ Mike bao giờ.
Mới vừa rồi khi anh nhìn thi thể Riva, trái tim anh vừa lạnhgiá lại vừa tức giận. Riva không xấu, lại rất trung thành với Mike, ở sau lưng, nhiều người còn nói anh ta là em trai của Mike, thế mà không nghĩ tới Mike thế mà lại hạ sát thủ với anh ta, đúng là thâm độc.
Corey hít sâu một hơi, bỏ qua thù hận với Mike. Anh ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc bén: “Hạ độc nhóm nửa thú mục đích là muốn làm suy yếu lực lượng của quân ta, xem ra sẽ có một cuộc chiến tranh ác liệt, chúng ta cần phải chuẩn bị ứng chiến ngay lập tức!”
Quân đội vừa mới được sắp xếp, quả nhiên quân phản loạn và bầy zombie được Roddy Elias cải tạo đã phát động tiến công. Hai bên giáp chiến ác liệt, tình hình chiến sự không thể nói trước được điều gì. Max và Tatu nhận lệnh ở lại bảo vệ bên cạnh xe y tế, phòng chống sự xâm nhập của bọn zombie.
Số lượng zombie càng ngày càng nhiều, có không ít zombie đã phá được phòng tuyến xông vào bên trong. Max xé nát hai đầu zombie sau đó nhảy lên mui xe y tế, cắn xé với một con zombie rồi cả hai đều bị rơi xuống.