Tàn Thứ Phẩm

Chương 184

Khu cư trú trung ương mới bị các vị Thống soái quân trung ương chê cười quá mộc mạc của Ngân Hà Thành, lúc này đã kéo mạng phòng hộ, thỉnh thoảng có sóng năng lượng, phát ra lân quang đặc biệt, đội cảnh sát và robot an ninh bày trận sẵn sàng làm thành một vòng chờ đợi, ruồi bọ cũng không bay lọt.

Robot chạy việc bên ngoài của các truyền thông lớn đều bị ngăn ở ngoài, chặn kín mấy tầng, bay dày đặc trên không trung, kêu “ù ù” như máy bay ném bom, cảnh tượng khá hùng vĩ như muốn che kín bầu trời.

Một chiếc xe cơ giáp sát đất trực tiếp đậu lơ lửng trước cổng nhà Lục Tất Hành, Bayer và một vệ binh nhảy xuống: “Thống soái, Tổng trưởng, bên này.”

Lục Tất Hành từ trong sân đi ra, gật đầu chào họ. Bayer đánh giá cậu, phát hiện trên mặt cậu tuy rằng khá nghiêm túc nhưng vẫn không thấy có cảm xúc gì tiêu cực. Luôn luôn dồi dào tinh thần, luôn luôn ôn hòa trấn định, đây giống như đã là cái nhãn không xé được trên người cậu.

Bayer thấp giọng hỏi: “Xung quanh quỹ đạo khắp nơi đều là robot truyền thông cắm điểm, khi nãy tôi đã cho người mở một cửa sau trên mạng chặn trường không gian của trung tâm chỉ huy Ngân Hà Thành, để tránh phiền phức không cần thiết, tôi đề nghị chúng ta bây giờ trực tiếp đi qua trường không gian, có thể sẽ hơi khó chịu… Được chứ?”

Lâm Tĩnh Hằng: “Không chết được, đi.”

Lục Tất Hành ngẩng đầu thoáng nhìn cánh truyền thông ùn ùn trời đất bên ngoài, từ chỗ này vẫn có thể loáng thoáng nghe thấy tiếng người ồn ào huyên náo nơi đó, đằng sau ống kính có hàng chục tỷ ánh mắt dõi theo cậu, hàng chục tỷ cái miệng đang há ra ngậm vào đặt câu hỏi cho cậu.

Lâm Tĩnh Hằng đưa tay che mắt cậu, giữ vai cậu, nửa ép buộc mà đẩy cậu lên xe cơ giáp: “Đừng nhìn nữa, lên xe trước đi.”

Xe cơ giáp sát đất “Grừm” một tiếng, rền rĩ gầm rú, sau đó thiết bị trường không gian khởi động, các bụi hoa bụi cỏ xung quanh xe cơ giáp tập thể “rũ mi khom lưng”.

Trong tiếng ù tai, thời không xung quanh vặn vẹo nhẹ, đôi tai quá thính của Lục Tất Hành vẫn có thể nghe thấy âm thanh đến từ cánh truyền thông bên ngoài, âm thanh ấy bị không gian bóp méo kéo dài và lạc điệu.

“… Cái gọi là ‘kế hoạch Nữ Oa’ có phải liên quan đến virus Cầu Vồng?”

“Tổng trưởng Lục, ngài có thừa nhận mình từng bí mật tiến hành thực nghiệm virus Cầu Vồng hay không?”

“Năm 128 lịch Votaw, thân vương Cayley tiến hành thực nghiệm Thụy Nhân Bảo, dẫn đến virus Cầu Vồng hoành hành, từng tạo thành chí ít ba trăm triệu người Thiên Hà Số 8 tử vong, vô số người trôi giạt khắp nơi, Tổng trưởng Lục!”

“Lần trước virus Cầu Vồng biến chủng bùng nổ từ sao Khải Minh cũng là vì kế hoạch Nữ Oa chết tiệt này sao? Tổng trưởng Lục, ngài có thể ra mặt trả lời một chút hay không?”

“Tổng – trưởng – Lục -“

Xe cơ giáp đã vào trường không gian.

Lục Tất Hành khẽ nhắm mắt lại, nhớ tới mới không lâu trước cậu còn ở trong phòng tiếp khách nhà mình khoác lác nói, sao Khải Minh sẽ thay thế Thiên Hà Số 8.

Giống như cậu đã bắt được cuộn dây vận mệnh tương lai của tám đại thiên hà kia, không ngờ chớp mắt đã tự vả mặt rồi.

Xem ra chỉ trỏ núi sông không thể đứng quá cao, dễ bước hụt, ngã một tư thế không dễ coi lắm.

Xe cơ giáp sát đất lóe ánh sáng bạc, xuyên qua trường không gian, đến thẳng trung tâm chỉ huy Ngân Hà Thành.

Cho đến khi tòa nhà trung tâm chỉ huy đã gần ngay trước mắt, những tiếng chất vấn lộn xộn đó như vẫn quanh quẩn bên tai, Lục Tất Hành nhất thời ngồi không nhúc nhích, ấn nhẹ vành tai mình.

“Tổng trưởng Lục,” Lúc này, vệ binh lái xe cơ giáp bỗng nhiên quay đầu, mở miệng có chút câu nệ, “Tôi biết những gì bọn họ nói đều không phải là sự thật, tôi tin ngài.”

Lục Tất Hành khựng lại, kế đó mỉm cười hơi kinh ngạc, nói một câu hình thức: “Cảm ơn tin tưởng.”

“Tôi… tôi là người sao Mora, nhà chúng tôi ở một trấn nhỏ dưới chân núi của sao Mora. Tôi không biết ngài còn nhớ hay không, cuối năm thứ tư kỷ nguyên Độc Lập, tôi mười sáu tuổi, hệ thống ổn định nhiệt độ của sao Mora hỏng trong nội chiến, vật tư mặt đất không cách nào vận chuyển, thức ăn, nguồn năng lượng… hết đạn cạn lương, lực lượng võ trang địa phương chiếm đóng sao Mora mặc kệ chúng tôi chết hay sống, chỉ lo đánh nhau. Cả nhà tôi chen chúc trước ngọn đèn cồn thủ công sưởi ấm, mẹ tôi chính là bị chết cóng.” Vệ binh trẻ tuổi nói chuyện với Lục Tất Hành có phần căng thẳng, âm cuối luôn run run, như vẫn còn trong ngày đông giá rét ấy chưa ấm lên được, “Sau đó quân chính phủ đến, không tấn công, trước tiên phái đội công trình đổ bộ, sửa chữa hệ thống ổn định nhiệt độ, gánh áp lực, mỗi ngày bị võ trang địa phương lùng bắt truy sát… Lúc ấy đội công trình là ngài tự mình dẫn dắt, tôi từ rất xa thấy mặt ngài một lần.”

Xe cơ giáp dừng hẳn, động cơ yên tĩnh lại, bên trong nhất thời lặng ngắt như tờ.

“Tôi muốn nói cho ngài biết, tôi là vì ngài mới ghi danh trường quân đội. Sau khi tốt nghiệp là học viên ưu tú, tiến vào Ngân Hà Thành làm công tác an ninh, cha tôi nghe chuyện mừng quá uống một hơi hết hai chai ‘rượu may mắn sống sót’. Tôi còn, còn chụp trộm một tấm ảnh của ngài ở trung tâm chỉ huy, vẫn được cha tôi treo trên tường, tôi, tôi tôi… Xin lỗi, tôi biết việc này là trái quy định…” Vệ binh đỏ bừng mặt, nói năng càng lộn xộn, còn bất cẩn chưa đánh đã khai một lần trái quy định nhỏ, gã bối rối quay người nhảy xuống xe cơ giáp, đỏ mặt tới mang tai chào kiểu nhà binh dềnh dàng, “Tổng trưởng, mời xuống xe bên này!”

Bayer bá vai gã, cười hì hì nói: “Chụp trộm Tổng trưởng? Khá lắm, chú mày thuộc đội ngũ nào, một lát anh đi tìm lão đại các chú nói chuyện.”

“Đừng hù dọa cậu ta.” Lục Tất Hành giơ hai ngón tay lên trên thái dương, tay không làm một động tác ngả mũ, trả lễ vệ binh thấp tha thấp thỏm kia, “Chỉnh sửa cho tôi đẹp một chút, thì không cần viết kiểm điểm.”

Lâm Tĩnh Hằng ngậm điếu thuốc, đứng cách vài bước chờ cậu, liếc nhìn vệ binh trẻ thấp thỏm, hắn ra vẻ thoải mái mà nghiêng đầu, nhỏ giọng nói bên tai Lục Tất Hành: “Ban ngày ban mặt, mắt đi mày lại với một gã trai trẻ, coi tôi chết rồi chắc?”

Lục Tất Hành huơ huơ bàn tay trống không, cũng nhỏ giọng nói: “Đồ tốt đều nóng bỏng tay, ai bảo anh không mau mau viết tên?”

Họ đi một đoạn, nghe thấy vệ binh trẻ vừa rồi ở đằng sau đột nhiên nói to: “Tổng trưởng, tôi thay mặt một trăm ba mươi triệu người may mắn sống sót của sao Mora đứng phía sau ngài!”

Lục Tất Hành chợt dừng chân, trên khuôn mặt cơ hồ tu luyện đến không biểu lộ cảm xúc không khống chế được hơi nóng lên, xộc vào hốc mắt cậu.

“Ừm,” Lâm Tĩnh Hằng quay đầu về hướng vệ binh trẻ kia phun ra một làn khói trắng, “Vậy em bây giờ có mười tỷ một trăm ba mươi triệu người ủng hộ rồi.”

Lục Tất Hành cúi đầu cười, cố chớp nhiệt khí trong mắt trở về, hỏi hắn: “Mười tỷ lại là ở đâu ra?”

“Tôi,” Lâm Tĩnh Hằng đưa cho cậu nửa điếu thuốc còn lại, hờ hững đeo bao tay, “Tôi chính là mười tỷ, nếu ai có quan điểm bất đồng, hoan nghênh tới tìm tôi nói chuyện trực tiếp bất cứ lúc nào.”

Bốn tiếng sau theo giờ chuẩn Votaw –

Mân Côi Chi Tâm.

Thiên Hà Số 8 vỡ tung, cảm giác sốt ruột loạn xị bát nháo ấy nhanh chóng thông qua lượng tin tức rất lớn, bay qua một lỗ hổng thời gian, đến đài thu thông tin của Mân Côi Chi Tâm.

Bạch Ngân Tam đang giằng co với trí tuệ nhân tạo, quân trung ương Thiên Hà Số 1, 2, 4 cùng bộ phận dẫn đường của quân liên minh mới xuyên qua lỗ hổng thời gian đến Mân Côi Chi Tâm đồng thời nhận được!

Poisson Dương chớp nhoáng xem qua hàng loạt tin tức đến từ Thiên Hà Số 8: “Bọn chúng thông qua đường nào đó xâm nhập Thiên Hà Số 8… Tin tức lúc trước chiếu cho chúng ta đều là ngụy trang bản giản hóa, phần chính ở đây!”

Trí tuệ nhân tạo cho họ xem chỉ có một đoạn phim và báo cáo kiểm tra sức khỏe tương quan, khiến người ta thoạt nhìn không hiểu gì cả, ý nghĩ đầu tiên chính là ngụy tạo – minh hữu các phương hiển nhiên cũng tin như thế, căn bản không có ngọn nguồn chi tiết như kế hoạch Nữ Oa. Trí tuệ nhân tạo vậy mà giở trò sau lưng họ!

“Xu hướng tư duy cảm thấy robot không biết linh hoạt mẹ nó thật là di độc thượng cổ của thời đại Địa Cầu.”

Trong lòng Thomas Dương đột nhiên sinh ra dự cảm xấu, hắn ngẩng đầu lên: “Liên quân và nạn dân Votaw còn bao nhiêu người kẹt trong lỗ hổng thời gian?”

Một vệ binh Bạch Ngân Tam nhanh chóng ước tính sơ qua, nói: “Khoảng một nửa.”

“Dương tướng quân, quân thủ vệ biên cảnh Thiên Hà Số 1 yêu cầu được nói chuyện với ngài.”

“Dương tướng quân, phía quân liên minh đang hỏi…”

Gân xanh gồ lên mu bàn tay Poisson Dương: “Làm rối thêm cái gì! Bây giờ đừng hỏi nữa, toàn thể cảnh giới!”

Hắn chưa dứt lời, báo động năng lượng cao trong cơ giáp đã kéo đến.

Quân đoàn trí tuệ nhân tạo vốn đã ngủ đông đối diện Mân Côi Chi Tâm như bấm tay tính được thời gian, tiên phong im lặng chợt lùi về, hậu đội biến thành tiền đội, hàng ngàn nòng đạn đạo vậy mà đã dự nhiệt xong từ lâu, nhân thời khắc lòng người hoảng sợ nã vào liên quân nhân loại!

Tất cả tàu vũ trụ chở nạn dân Votaw tạm thời bị nhét vào trọng giáp, mọi người mang theo vô hạn buồn bã chuẩn bị về “nhà” bị dây an toàn trói chặt tại chỗ, ôm đầu co lại một chỗ.

Liên quân nhân loại chưa kịp tập hợp hốt hoảng ứng chiến.

Lần trước khi đối kháng Quân Đoàn Tự Do, các Thống soái thiên hà đều đến đủ, có Lâm Tĩnh Hằng chỉ huy, liên quân nhân loại tuy rằng đến từ các đội ngũ bất đồng, song tất cả đều nghe hắn thống nhất điều phối, mặc dù có chỗ không đủ ăn ý, nhưng được cái quan chỉ huy kinh nghiệm phong phú, binh lính đều huấn luyện nghiêm chỉnh, cũng coi như tiến lùi hợp lý.

Mà lúc này, đến Mân Côi Chi Tâm chỉ là bộ đội dẫn đường, các Thống soái đều ở phía sau áp trận, liên quân nhân loại bị nhét các tin tức thật thật giả giả đại não sắp quá tải, cái bóng âm mưu khổng lồ ập xuống đầu, mà không biết là đến từ trước mặt hay sau lưng, Bạch Ngân Tam vừa rồi hình như còn lừa họ!

Liên quân do dự không chắc năm bè bảy mảng, trong kênh truyền tin rất lộn xộn, họ đua nhau nói, cũng không biết nên nghe ai.

Bạch Ngân Tam đành phải một mình gồng gánh khu vực trên cùng, nhóm lính kỹ thuật rất ít ra tiền tuyến này miễn cưỡng ngăn cản đợt tấn công thứ nhất của quân đoàn trí tuệ nhân tạo, hơn một nửa số cơ giáp đều bị buộc thay đổi người lái, thoáng chốc lui hơn trăm cây số.

Thomas Dương chợt quát một tiếng: “Bọn chúng muốn bành trướng, muốn thành lập đế quốc máy móc của mình, các người muốn bị robot vây chết ở Thiên Hà Số 8 à? Đừng ồn ào nữa!”

“Kết nối với bên địch,” Poisson Dương nói rất nhanh, “Ta chửi vài câu, các ngươi nghĩ cách phá giải mã hóa mạng thông tin liên lạc của đối phương, quấy nhiễu truyền tin nội bộ của chúng.”

“Long Uyên!” Kẻ địch đối diện nhanh chóng kết nối, Poisson Dương gầm lên một tiếng: “Đã hẹn hai mươi bốn tiếng, ngươi bây giờ khai hỏa là có ý gì, có còn biết xấu hổ hay không!”

“Dựa theo lệ thường vũ trụ, hứa hẹn miệng không hề có hiệu lực pháp luật.”

Poisson Dương: “Lệ thường vũ trụ cái cứt, chính ngươi bịa đặt à!”

“Không hề, Dương tướng quân, tôi đã tìm đọc tất cả các ví dụ mẫu liên quan đến hứa hẹn bằng miệng trong hồ sơ quân ủy, kết quả tìm kiếm cho thấy, tổng cộng một ngàn sáu trăm ba mươi bốn lần ghi lại, trong đó chỉ có năm trăm lẻ sáu lần song phương cùng tuân thủ giao hẹn bằng miệng. Bởi vậy chúng tôi cho rằng kết luận phá bỏ hứa hẹn bằng miệng là lệ thường vũ trụ không có gì là không ổn.” Long Uyên nói có lý lẽ và căn cứ, “Mà dựa theo đánh giá mới nhất, chúng tôi cho rằng xác suất quý vị ra tay trước là 95% trở lên, đành phải nổ súng trước, xin thứ lỗi. Người chip ở Thiên Hà Số 8, chúng tôi sẽ đến Thiên Hà Số 8, tự mình tiêu diệt kỹ thuật chip đáng sợ.”

Poisson Dương: “…”

Thật là gặp quỷ sống rồi, còn có số liệu làm căn cứ!

Loài người ngu xuẩn, tại sao phải ghi lại lịch sử xấu thất tín bội nghĩa của mình chi tiết như vậy!

“Đã phá giải mã hóa thông tin liên lạc của đối phương.” Cũng may, các tinh anh kỹ thuật của Bạch Ngân Tam dưới áp lực mạnh không bị tuột xích.

Mạng thông tin nội bộ của trí tuệ nhân tạo lập tức bị hư hao phạm vi lớn, tiên phong tiến quân thần tốc mất khống chế trong ngắn ngủi, liên quân nhân loại hoàn hồn mau chóng gác mâu thuẫn thứ yếu sang một bên trước, tập trung lực lượng đối kháng quân địch, một đợt phản kích bắn ra, “chém” rớt một góc tiên phong trí tuệ nhân tạo xông vào Mân Côi Chi Tâm.

Song không ai reo hò.

“Khi tác chiến tiêu diệt cơ giáp quân địch gọi là ‘tiêu diệt sinh lực’,” Poisson Dương cười khổ, “Chúng ta bây giờ lại gọi là gì?”

Mỗi một quân vũ trụ huấn luyện nghiêm chỉnh đều cần đổ vào rất nhiều tiền của và thời gian, chết một người đều là tổn thất, nhưng trong cơ giáp quân đoàn trí tuệ nhân tạo căn bản không có người, bắn nát một thì vẫn còn rất nhiều, tất cả dự trữ quân sự của Thiên Hà Số 1 đều có thể bị chúng dùng, cho dù bắn sạch đạo đạn của toàn bộ liên quân nhân loại cũng chẳng ảnh hưởng gốc rễ đối phương.

Thomas Dương nặng nề thở ra một hơi: “Thời điểm thế này, cũng chỉ có thể chữa ngựa chết như ngựa sống, kéo dài đi, kéo dài tới khi toàn thể liên quân đến đông đủ.”

Nói đoạn hắn lại nóng ruột thoáng nhìn thời gian: “Đi qua khu lỗ hổng thời gian có tính ngẫu nhiên nhất định, họ có khả năng đến sớm cũng có khả năng bị muộn, nếu những người còn lại vừa vặn đều có thể đến sớm thì tốt rồi, nếu họ có thể lập tức xuất hiện thì chúng ta sẽ có cơ hội xoay chuyển tình thế.”

“Vậy nếu đến muộn thì sao? Một ngày, hai ngày, không biết bao lâu… Chúng ta không thể cầm cự quá bốn mươi tám tiếng,” Poisson Dương cười khổ, “Lịch sử lại bắt đầu đổ xúc xắc rồi, mày đoán lần này lại sẽ đập nát sọ não ai?”

Thomas Dương đột nhiên nghĩ tới điều gì, trên mặt chợt không còn chút máu.

Liền nghe Poisson Dương tiếp tục hỏi: “Đến lúc không cầm cự nổi, chúng ta làm thế nào?”

Nếu đông đảo liên quân còn trong lỗ hổng thời gian mà quân đoàn trí tuệ nhân tạo đã muốn xông tới đột phá phòng thủ của Mân Côi Chi Tâm, họ nên làm thế nào?

Bắn nát lỗ hổng thời gian, để quân đoàn trí tuệ nhân tạo và một nửa liên quân cùng nhau ngọc nát đá tan cuốn vào thời không hỗn loạn sao?

Hay mặc cho bọn chúng tiến vào Thiên Hà Số 8?

“Dương tướng quân,” Một lính trinh sát tiền tuyến báo cáo, “Hàng loạt cơ giáp từ các căn cứ quân sự Thiên Hà Số 1 lái ra, đổ vào quân đoàn trí tuệ nhân tạo.”

“Dương tướng quân!” Bộ đội vốn thuộc về quân liên minh và quân thủ vệ biên cảnh Thiên Hà Số 1 nắm rõ nhất tình hình Thiên Hà Số 1, đồng thời nhắc nhở trong kênh truyền tin, “Dự trữ võ trang của Thiên Hà Số 1 vượt qua các vị tưởng tượng, bọn chúng tiếp tục dùng vô hạn như vậy, cho dù tỷ lệ đạn đạo trúng mục tiêu của chúng ta cao tới trăm phần trăm cũng không đủ bắn! Phải nghĩ một biện pháp khác!”

“Báo động năng lượng -“

Poisson Dương: “Cái gì!”

“Tướng quân, mấy chi võ trang trí tuệ nhân tạo vòng qua điểm nhảy vũ trụ, xâm nhập từ ‘khu vực không phải tuyến đường an toàn’ đang thần tốc tới gần chúng ta!”

Khu vực không phải tuyến đường an toàn này là Lâm Tĩnh Xu của Quân Đoàn Tự Do khi đánh lén Mân Côi Chi Tâm đã đi qua, bọn chúng học nhanh quá!

“Vùng cánh quân trung ương Thiên Hà Số 2 bị tập kích.”

“Mạng thông tin liên lạc của đối phương đang khôi phục, mã hóa đang nâng cấp -“

“Dương tướng quân, chúng ta bị bao vây rồi!”

Poisson Dương nghe thấy động mạch mình hò hét, một lượng lớn huyết dịch như sợ hắn không đủ dùng, liều mạng xuôi theo cổ chảy lên bộ não hắn, các loại tiếng cảnh báo trong chiến cục hỗn loạn như tứ diện Sở ca, không ngừng đâm vào tai hắn.

Hắn chợt chặn kênh truyền tin nội bộ, quay đầu nhìn vào mắt Thomas.

Thomas trong tích tắc đã hiểu ý hắn là gì, đồng tử tựa hồ cũng hơi co lại theo.

“Gửi cảnh báo đến Thiên Hà Số 8.” Poisson Dương hạ giọng, nhanh chóng nói, “Sau đó phóng ra thiết bị quấy nhiễu lỗ hổng thời gian.”

Thomas Dương hít một hơi khí lạnh làm phổi đau buốt: “Hơn một nửa liên quân nhân loại, người dân phi võ trang của Votaw… đi theo còn có Bạch Ngân…”

Poisson Dương: “Không còn kịp rồi!”

Thomas Dương túm cánh tay hắn, tay run rẩy không dừng được.

“Để tao hạ lệnh.” Poisson Dương nhấn từng chữ, “Chuyện kiểu này luôn là tao phụ trách.”

Người anh hoạt bát và tràn đầy tinh lực phụ trách xây dựng quan hệ, xử lý các việc vặt vãnh, tụ mọi người lại, người em luôn không kiên nhẫn phụ trách thời khắc mấu chốt cầm dao chặt cổ tay –

Poisson Dương dễ dàng vùng ra khỏi tay hắn, kết nối với lính kỹ thuật ở lối vào lỗ hổng thời gian: “Các bộ ngành chi viện kỹ thuật lỗ hổng thời gian…”

Nhưng hắn còn chưa dứt lời, thông tin liên lạc thông thuận bất ngờ gián đoạn, Poisson Dương sửng sốt, lập tức khó tin nổi quay đầu lại, máy quay quân dụng biểu hiện, một cơ giáp đến từ liên minh đột nhiên bắn vào phía sau mình, nổ tàu chi viện kỹ thuật chở thiết bị quấy nhiễu lỗ hổng thời gian!

Thế còn chưa hết.

Ngay sau đó, đạn đạo từ các quân đội khác nhau của liên quân bay đến, đồng thời nhắm vào tàu chi viện kỹ thuật, trên tàu chi viện kỹ thuật căn bản không thể phản ứng với đánh lén đến từ quân đội bạn, chớp mắt chìm trong biển lửa.

Sau đó, thiết bị truyền tin đơn giản dựng ở Mân Côi Chi Tâm để tiện trao đổi với Thiên Hà Số 8 cũng bị pháo ion năng lượng cao quét ngang.

Họ đã gián đoạn liên lạc với bên phía Thiên Hà Số 8!

Thomas Dương bên cạnh đã một lần nữa mở kênh truyền tin nội bộ lộn xộn: “Các vị làm gì thế?!”

“Dương tướng quân,” Kênh truyền tin nội bộ liên quân cũng bị ảnh hưởng, tạp âm chói tai lạnh lẽo khác thường, “Các vị muốn đánh sập lỗ hổng thời gian để bảo vệ Thiên Hà Số 8, đúng không?”

Hô hấp của Thomas Dương chững lại.

“Xin lỗi -“

Lâm Tĩnh Xu trước khi chết từng tiên đoán, Vườn Địa Đàng thứ hai, Vườn Địa Đàng thứ ba sẽ nhanh chóng xuất hiện, loài người sẽ chia đàn xẻ nghé một lần nữa.

Mà lúc này, Vườn Địa Đàng thứ hai chưa xuất hiện, liên quân nhân loại ở Mân Côi Chi Tâm trong tình cảnh cùng đường đã mỗi người mỗi ngả.

Nếu linh hồn nàng còn trôi giạt trong “vùng cấm nhân loại” này, chắc phải bật cười rồi.
Bình Luận (0)
Comment