Tàn Thứ Phẩm

Chương 192

Thời gian như đã ngừng trôi.

Lục Tất Hành không phải chưa từng thấy máu bao giờ, trong lúc Thiên Hà Số 8 nội chiến, cậu vô số lần bị Turan vớt về từ dưới nòng pháo cực kỳ nguy hiểm, nhưng không một lần nào giống lần này – thời điểm cuối cùng không liều mạng nghĩ cách thoát thân, mà lại hơi thất thần.

Cậu tự dưng nghĩ: “Cặp nhẫn Tĩnh Hằng đặt, đã nhận được chưa?”

Ý nghĩ này không có cảm xúc gì, bởi vì không kịp tiếc nuối, cũng không kịp sợ hãi, cứ thế lướt qua vội vã và đơn giản, như một trận gió chẳng đau chẳng ngứa.

Lúc này, trong kênh truyền tin nội bộ, một tọa độ vũ trụ đột nhiên đập vào mắt cậu, Lục Tất Hành nhận ra ngay đây là một tọa độ điểm nhảy vũ trụ. Cậu vô thức tiến hành thao tác nhảy khẩn cấp đến tọa độ này, như động vật run rẩy lần cuối trước khi chết.

Mà cả đội hộ vệ cơ hồ động tác đồng bộ với cậu –

Cơ giáp mau chóng tiêu hao năng lượng của bản thân, vừa may kết nối với điểm nhảy vũ trụ, điểm nhảy vũ trụ kích hoạt, trong cơ giáp phun ra khí thể bảo hộ.

Nhảy khẩn cấp vậy mà thành công rồi!

Vài giây ấy, quấy nhiễu bước nhảy vũ trụ quân đoàn trí tuệ nhân tạo dùng để giam chân họ mất hiệu lực, hạm đội hộ vệ con con của Lục Tất Hành biến mất tại chỗ, đạn đạo đã rời khỏi nòng pháo chợt mất đi mục tiêu, bị lượng lớn năng lượng do đội cơ giáp nhảy khẩn cấp phóng ra quấy nhiễu, quỹ đạo lệch đi rất nhỏ, sau đó đâm sầm vào nhau.

Mấy chục phát đạn đạo tông xe trên không trung, cảnh tượng vô cùng hùng tráng, nhất thời ngay cả cơ giáp trí tuệ nhân tạo ở gần cũng bị lan đến, vậy mà không thể lập tức nhận ra mục tiêu đã bị bắn rơi hay chưa, truy kích khó tránh khỏi chậm vài giây!

Mà chỉ vài giây tạm nghỉ như vậy, cơ giáp của Lục Tất Hành trong cú nhảy khẩn cấp trời đất đảo điên, cậu khó khăn giữ thăng bằng trong khí thể bảo hộ, mạng tinh thần rung mạnh một thoáng, song đại não vô cùng tỉnh táo, lập tức hạ lệnh: “Nổ điểm nhảy vũ trụ!”

Tàu hộ vệ tuy ít nhưng toàn bộ là tinh anh đến từ Bạch Ngân Thập Vệ, cực kỳ ăn ý, cùng một thời gian lui lại, oanh tạc điên cuồng điểm nhảy vũ trụ họ mới nhảy khẩn cấp.

Điểm nhảy vũ trụ vừa tiếp đón xong đám “khách không mời” vong ân phụ nghĩa này, liền thê thảm gặp thủ đoạn tàn độc, sau khi bị dẫn nổ cuốn lên lốc xoáy bạo ngược, cơ giáp trí tuệ nhân tạo chần chừ vài giây mới đuổi theo trực tiếp tuẫn táng.

Một yêu cầu liên lạc gửi đến, Lục Tất Hành vừa nín thở lúc này mới thở ra một hơi thật dài, yếu xìu đáp một tiếng: “Ông anh Hope à, đến kịp lúc lắm, cảm ơn nhé.”

Kỹ thuật quấy nhiễu bước nhảy vũ trụ là ngón nghề sở trường của Hiệp hội chống Utopia – Woolf là bản đạo.

Quấy nhiễu bước nhảy vũ trụ có thể đột phá bản đạo, chẳng cần nghĩ cũng biết là ai.

Quả nhiên, ngay lập tức, hình chiếu của Hope xuất hiện trước mặt cậu, ông ta cười khổ nói: “Lại gặp mặt rồi, thầy Lục, nói thật, tôi thực sự không muốn gặp thầy nhanh như thế này đâu.”

Lúc này, lại có nhiều yêu cầu liên lạc gửi đến, hộ vệ của Lục Tất Hành dựng luôn một kênh truyền tin nội bộ tạm thời.

“Tổng trưởng Lục.”

“Tổng trưởng.”

“Trời, sao chỉ mấy người các anh?”

Thomas Dương quấn băng vải trên đầu, Poisson sắc mặt nhợt nhạt, một bộ phận Bạch Ngân Tam, cùng với những gương mặt Lục Tất Hành đều quen mắt đến từ các bộ đội dẫn đường…

“Tôi sẽ giải thích với ngài sau.” Poisson Dương thần sắc phức tạp nhìn cậu một cái, nhanh chóng nói, “Xung quanh còn có điểm nhảy vũ trụ khác, trên bản đồ tuyến đường vũ trụ đều có biểu hiện, nổ chỗ này, bọn chúng cũng sẽ nhanh chóng đuổi tới qua điểm nhảy vũ trụ khác, mau đi trước, Bạch Ngân Tam mở đường!”

Lục Tất Hành vỗ vai hộ vệ theo bên cạnh: “Giao quyền lái cho anh, đón lấy.”

Sau đó cậu trực tiếp từ trên mạng tinh thần tự chủ cắt đứt liên hệ với cơ giáp, rời khỏi vị trí người lái, nói với mọi người: “Đến quân khu thứ chín.”

Hết thảy đều trong tích tắc, thay đổi nhanh có thể tính bằng giây, cho đến khi nói xong câu này, cung phản xạ của Lục Tất Hành rốt cuộc mới đi hết hành trình, cơn gió không đau không ngứa ban nãy lướt qua trong lòng như đột nhiên sinh ra nọc sau đuôi, thoáng chốc cắm vào lồng ngực không phòng bị của cậu, mồ hôi lạnh toàn thân như đông thành băng.

Nếu vừa rồi chết dưới nòng pháo, Lâm Tĩnh Hằng sẽ mãi chờ cậu ở Thiên Hà Số 8 chứ?

Trước khi đi cậu nói đùa, rằng với kỹ thuật bây giờ, xuyên qua khu lỗ hổng thời gian bình thường cần năm đến tám ngày, sự kiện xác suất nhỏ chỉ có Lâm Tĩnh Hằng mới gặp phải… Nếu người kia mãi không đợi được cậu, liệu có cho rằng lại gặp sự kiện xác suất nhỏ, cho rằng cậu lạc đường trong thời không hỗn loạn hay không?

Khi đó ở chỗ giao giới Thiên Hà Số 7 và 8, Thiên Hà Số 8 đã gần trong gang tấc, điểm nhảy vũ trụ bất ngờ không kịp chuẩn bị nổ hủy cơ giáp của Lâm Tĩnh Hằng, lúc ấy trong lòng hắn cũng là cảm giác như vậy sao?

Mà hết thảy tiền đề của “đợi và không đợi” này, là hắn bình an ở Thiên Hà Số 8.

Quân tự vệ có thể ngăn được quân đoàn trí tuệ nhân tạo chết tiệt không?

Nếu như…

Lục Tất Hành giật mình nhận ra mình mà còn nghĩ tiếp thì khéo phải điên mất, thế là cậu quả quyết cắt ngang suy nghĩ sau “nếu như”, công nhiên làm trái luật an toàn cơ giáp, lấy một điếu thuốc ra đốt, lúc này mới phát hiện tứ chi mình tê rần, tay run rẩy không cầm nổi điếu thuốc kia.

Cậu không nhịn được vịn tường: “Cho tôi một mũi thuốc thư giãn… không phải loại này, là số 6.”

Khi cậu gặp lại Lâm Tĩnh Hằng, hồn phi phách tán, dựa vào một mũi thuốc thư giãn loại số 6 chống đỡ cái xác không hồn, tình cảnh có vẻ đáng sợ nhưng không nguy hiểm mà đưa cậu về nhà.

Bây giờ cậu nứt hết gan mật, vẫn cần nhờ một mũi thuốc thư giãn loại số 6, dính chúng lại, đi tìm kiếm một tia hi vọng cuối cùng.

Hope chưa đến Thiên Hà Số 8, không rõ thuốc thư giãn của họ sao còn đánh số, lấy làm lạ hỏi: “Sao vậy, thầy bị thương à?”

“Bị sợ,” Thiết bị y tế bơm thuốc vào cơ thể cậu, Lục Tất Hành thẳng thắn mà mệt mỏi cười với ông ta, thì thào, “Tôi sợ chết.”

Thiên Hà Số 8.

Tổng trưởng phát biểu công chúng có thể không nghe không chú ý, nhưng lúc này không còn ai dám không chú ý chiến sự tiền tuyến.

Ngân Hà Thành khẩn cấp lên tiếng, cho người dân biết Tổng trưởng Lục Tất Hành đã đến Thiên Hà Số 1 trước một bước, nhưng xem ra trí tuệ nhân tạo không định buông tha Thiên Hà Số 8.

Tinh không Thiên Hà Số 8 im ắng, lửa đạn ầm ỹ bị ngăn ở cửa nhà, võ trang không phải quân vũ trụ các loại hình thức – bao gồm quân đội an ninh mặt đất, toàn thể đợi lệnh.

Tại thiên hà lắm tai nhiều nạn này, tất cả mọi người còn sống bây giờ, cơ hồ đều từng đi qua lửa đạn, cơ hồ đều từng ở trên mặt đất ngửa đầu chờ đạn đạo đột nhiên rơi xuống.

Các tuyến đường vũ trụ trong cả thiên hà giới nghiêm toàn bộ, các loại máy móc hàng không vũ trụ phi quân dụng nhất loạt không được rời khỏi tầng khí quyển. Du lịch và làm việc ở các trạm không gian nhân tạo lớn thì đáp xuống ngay tại chỗ. Mạng bước nhảy vũ trụ cùng thông tin liên lạc viễn trình hạn chế sử dụng, người không về nhà được nói với người nhà ở thiên hà khác một câu phải đợi mười mấy phút thậm chí là mấy tiếng.

Tiên phong đối đầu trực diện với trí tuệ nhân tạo bị đối phương quét xuống mạng tinh thần, phản ứng tập thể chậm trễ một chút, mà trí tuệ nhân tạo đương nhiên không chịu lãng phí cơ hội, nhân lúc họ thay người lái, mười mấy phát đạn đạo quét ngang tới.

Mà đúng lúc này, trong trọng giáp quân tự vệ Thiên Hà Số 8 đột nhiên phóng ra vô số tiểu cơ giáp, giống “hệ thống chống đạn đạo điều khiển bằng tay”, chính xác đối xung lửa đạn quân địch, giống như biết trước quỹ tích đạn đạo của đối phương, một phát cũng không lãng phí.

Turan suýt nữa bị nổ tan xác lau mồ hôi lạnh, bật ngón cái: “Trạm Lư, đẹp lắm! Tai họa ta đây có thể sống ngàn năm hay không, thì phải xem ngươi rồi!”

Trạm Lư lúc này hoàn toàn trở thành thiết bị mô phỏng – Lâm Tĩnh Hằng bảo hắn giả vờ mình và thập đại danh kiếm là cùng một chiến tuyến, phán đoán chiến cục từ góc độ quân địch, bản thân dựa theo phán đoán của Trạm Lư nhắm thẳng mà đánh.

Nơi đây dẫu sao cũng là sân nhà của Thiên Hà Số 8, tuy rằng phía sau có mấy tỷ người dân, khiến họ không thể tiến lùi tự do, nhưng chỉ cần chặn được, vật tư và võ trang tuyệt đối dồi dào hơn kẻ xâm nhập, quyết sẽ không xuất hiện tình hình đánh nửa chừng thì thuốc thư giãn cạn kiệt. Trong khi tử thủ, đồng thời họ liên tục tiêu hao hỏa lực của đối phương một cách có ý thức.

Bayer phản đối: “Người vừa rồi cứu cô là tôi!”

Turan “Ha” một tiếng: “Làm màu cái gì? Nếu tôi chết rồi, sẽ đến lượt ông làm mồi, dù sao cuộc đời tôi chuyến này không tệ, ông thì chưa chắc, đội trưởng Đệ Thập Vệ bạn gái đều ở trong thiết bị đầu cuối cá nhân ạ.”

Lý Forlan thở dài: “Ông anh Bayer, ông không cảm thấy đoàn ám sát vũ trụ với otaku hai loại thuộc tính cùng tồn tại, nghe giống một kẻ biến thái à?”

Liễu Nguyên Trung ra vẻ kinh hãi nói: “Tướng quân Bayer, không nhìn ra ông là loại người này, tôi luôn cho rằng ông giống tôi, truy tìm bước chân Thống soái đi theo đường chính nhân quân tử hệ cấm dục chứ!”

“Tôi thật là nhìn không nổi nữa, lão trong suốt, Quim vắng mặt, ông lại tận dụng triệt để chơi trò này.” Turan chán chường nói, “Trong chúng ta nhất định phải có một tên bợt đít à?”

Bayer: “…”

Đám đĩ chó này!

Trạm Lư: “Trên thực tế, tiên sinh không hề…”

Lâm Tĩnh Hằng: “Câm, miệng.”

Trong kênh truyền tin im lặng một cách quỷ dị một giây, sau đó các tướng quân tập thể phát ra một tiếng “Ồ” hoặc cảm thán hoặc nghi ngờ, giống như cùng nhau mở ra cánh cửa thế giới mới.

“Lại nói Thống soái,” Turan nói, “Kỳ thực tôi nghĩ mãi không thông một vấn đề…”

“Các vị cẩn thận.” Trạm Lư đột nhiên cắt ngang cô nàng, đánh dấu ra tất cả các điểm quân địch có thể tấn công, “Đối phương đột nhiên co cụm chiến tuyến, dự trữ đạn dược của bọn chúng sợ rằng không còn đủ, khả năng sẽ dốc hết toàn lực.”

Hắn vừa dứt lời, tấn công của quân đoàn trí tuệ nhân tạo đột nhiên trở nên tàn bạo, trọng giáp siêu cấp Thừa Ảnh và Thuần Quân đánh thẳng một mạch, nhắm chuẩn điểm bạc nhược nhất trong phòng vệ của quân tự vệ, tất cả trọng giáp mở rộng cửa khoang, đám tiểu cơ giáp không sợ chết dốc tổ mà ra như nạn châu chấu.

Turan: “Chó cùng rứt giậu rồi sao?”

Vô số mạng tinh thần tầng tầng lớp lớp đè xuống, quân tự vệ mệt mỏi không kịp đổi người lái, cùng một thời gian, mười lăm cơ giáp mất quyền mạng tinh thần, bị trí tuệ nhân tạo khống chế ngược, nhắm thẳng nòng pháo vào bên mình.

Bạch Ngân Cửu tính cơ động cực mạnh, thời điểm chạy đến cứu viện đứng mũi chịu sào, khi cơ giáp của Turan bắt đầu báo động đạn đạo, cô nàng đã đến quá gần!

Né không được thì khỏi né luôn, trong lúc chỉ mành treo chuông Turan ngắm chuẩn kho vũ khí của trọng giáp siêu cấp.

“Uỳnh” một phát –

Kho vũ khí của trọng giáp siêu cấp Thừa Ảnh bị bắn trúng, Thừa Ảnh kịp thời tháo dỡ, nhưng xung quanh tập trung toàn cơ giáp trí tuệ nhân tạo, đã không kịp rồi!

Trọng giáp siêu cấp nổ thành hai đoạn ngay tại chỗ, đội tiên phong cơ giáp trí tuệ nhân tạo xung quanh đều bị liên lụy.

Mà phần đuôi cơ giáp của Turan bị đạn đạo quét trúng, năm giây sau phát nổ.

Trong đầu Bayer đang ở gần cô nhất “ong” một tiếng: “Elizabeth!”

Trong cảnh hỗn loạn, trên tàu tổng chỉ huy, Trạm Lư trải rộng mạng tinh thần, trực tiếp viễn trình tiếp quản mạng tinh thần của mười lăm cơ giáp, ném ra một lồng phòng hộ viễn trình, sau đó xoắn chết cơ giáp trí tuệ nhân tạo lao nhanh nhất.

Năm 260 Lịch Tân Tinh, đoàn hải tặc xâm lấn, Lâm Tĩnh Hằng cứ điểm Bạch Ngân phụng lệnh xuất chiến, trong chiến dịch nổi tiếng nhất kia, một mình hắn xâm nhập mười lăm cơ giáp quân địch, cưỡng chế tiếp quản quyền hạn của đối phương, cho đến khi hắn rời khỏi liên minh, nơi đó vẫn còn truyền lưu truyền thuyết này.

Hiện giờ, kỳ tích tái hiện.

Trong lửa đạn và mảnh vỡ nhấp nhô lên xuống, một cơ giáp bị khống chế viễn trình chính xác vươn lưới vớt, vớt về một đôi mảnh vỡ thảm không nỡ nhìn… cùng với một khoang sinh thái.

Turan trong khoang sinh thái bị hô hấp dồn dập của mình sặc chết đi sống lại, nằm ngang trong lưới vớt, cô nàng thở hồng hộc nói: “Tôi chưa hỏi xong đâu… khụ, chưa hỏi xong chết không nhắm mắt mà – Thống soái, ngài là một người đàn ông có thể lập tức nghe hiểu tất cả các chuyện bậy bạ mập mờ, rốt cuộc làm sao thường niên giữ nguyên tư thái ‘không cùng một giuộc với thế tục xấu xa’ vậy?”

Họng Lâm Tĩnh Hằng khó chịu, vì thế âm thanh rất nhẹ, ngược lại như lộ ra một chút dịu dàng.

Tiếc thay lời nói không dịu dàng lắm: “Không biết, khả năng là ngoại hình không giống bê đê?”

Turan thở không ra hơi mà phì cười, khoang sinh thái bị kéo về cơ giáp.

“Chưa quỵ đâu,” Cô nàng nói, “Phóng cho tôi một cơ giáp dự phòng!”

Lúc này, cách mười hai tiếng mà Hoàng Tĩnh Xu dự đoán còn không đầy ba tiếng, lắp ráp hệ thống chống đạn đạo toàn thiên hà đã bước vào giai đoạn cuối cùng, điều động toàn thể robot và kỹ sư. Mà chiến cục cách nửa ngày đã tiến vào hồi căng thẳng nhất, quân tự vệ không lui lại nữa, cũng không có bất cứ sách lược hoặc mai phục nào nữa, không hề giữ lại chạm trán chính diện với quân đoàn trí tuệ nhân tạo, như hai con mãnh thú ngoạm cổ nhau.

Trước là trọng giáp siêu cấp Thừa Ảnh phát nổ, Turan nhảy khoang sinh thái.

Sau đó Thuần Quân bị bắn rơi, nguồn năng lượng cơ giáp của Lý Forlan cạn kiệt, nguồn năng lượng dự phòng bị nổ hủy, hắn buộc phải lái tiểu cơ giáp thoát vây.

Long Uyên rơi vào vòng vây Bạch Ngân Lục, tàu tổng chỉ huy của Lâm Tĩnh Hằng bị lửa đạn tấn công, hắn quyết đoán bỏ trọng giáp, tàu tổng chỉ huy xé chẵn ra lẻ.

Bất luận là tổng chỉ huy, vệ đội trưởng hay cận vệ, đều thành tiểu tốt tiền tuyến –

Thiên Hà Số 1.

Lão Bố trúng độc đắc, quân khu thứ chín mọi người cùng tập trung chính là nơi ông ta phụ trách.

Trí tuệ nhân tạo đang không ngừng một phút ý đồ phá giải truyền tin mã hóa của họ, Lão Bố không dám trì hoãn, lập tức hạ lệnh dọn dẹp điểm nhảy vũ trụ.

Quân trung ương Thiên Hà Số 5 huấn luyện nghiêm chỉnh dưới tay ông ta từ sớm đã chuẩn bị sẵn sàng khai hỏa, theo lão tư lệnh ra lệnh một tiếng, các điểm nhảy vũ trụ vòng ngoài cùng quân khu thứ chín Thiên Hà Số 1 bị xử lý sạch sẽ, cả khu vực bị cách ly tạm thời.

Tuy nói bên trong Thiên Hà Số 1 không cần điểm nhảy vũ trụ khoảng cách cũng không xa lắm, nhưng sau khi máy chủ bị tách khỏi mạng bước nhảy vũ trụ, sẽ không cách nào thông qua bước nhảy vũ trụ trốn đi, muốn ra khỏi khu phong tỏa, ít nhất cũng phải bay hai mươi tiếng. Máy chủ cực hao năng lượng, trong không gian tương đối đóng kín như thế, rất dễ dàng bị tìm được, hai mươi tiếng là đủ rồi.

Hơn nữa trong lúc này, nó sẽ mất đi khống chế đối với Thiên Hà Số 1, liên quân nhân loại rải rác các nơi có thể lập tức thông qua mạng bước nhảy vũ trụ bao vây khu vực này, cho dù Lão Bố không cẩn thận để nó chạy thoát, nó cũng sẽ lập tức rơi vào vòng vây liên quân.

“Phải bắt được nó!” Lão Bố kích động vểnh cả râu tóc, giọng lạc đi, “Lục soát cho ta!”

Lục Tất Hành dẫn một đám quân lộn xộn tạp nham lao tới quân khu thứ chín bị tập trung.

Poisson Dương vừa chỉ huy lính kỹ thuật cắt đuôi truy binh trí tuệ nhân tạo, vừa giải thích đơn giản tiền căn hậu quả cho Lục Tất Hành: “Xin lỗi, Tổng trưởng Lục, chúng tôi lúc ấy không đủ người, tình hình quá hỗn loạn, vũ khí dự trữ của Mân Côi Chi Tâm… thậm chí thuốc thư giãn đều không đủ dùng, rất nhiều anh em đều… chúng tôi bị trí tuệ nhân tạo chấn rớt mạng tinh thần, khi đó bọn chúng vội vã xâm nhập Thiên Hà Số 8, không có thời gian xử lý chúng tôi. Ha… tiên tri Harris đến vớt chúng tôi đi.”

Lúc hắn nói những lời này, biểu cảm ít nhiều không được tự nhiên.

Bạch Ngân Thập Vệ và Hiệp hội chống Utopia từng không đội trời chung, ngờ đâu cuối cùng lại được bọn họ vớt đi.

Hope cười rất đỗi khiêm tốn: “Không cần khách sáo, vì sinh mạng và tự nhiên.”

“Tôi sẽ không phê duyệt cho ông truyền giáo hợp pháp, Hiệp hội chống Utopia các ông có tiền án, khi mới thành lập vào thời đại Địa Cầu, không phải cũng đều là phái bảo vệ môi trường ôn hòa sao?” Lục Tất Hành dưới tác dụng của thuốc thư giãn loại số 6 thả lỏng hơn nhiều, “Nhưng mà lúc ông trốn khỏi Thiên Hà Số 8 không bán đứng chúng tôi, tôi tin rồi.”

Hope bật cười: “Thầy vẫn luôn tin, người không tin chính là Lâm tướng quân.”

“Không sao,” Lục Tất Hành nói, “Anh ấy tin tôi là đủ rồi – thế nào?”

“Tổng trưởng, đã cách ly thành công quân khu thứ chín.”

“Xem ra chúng ta tới sớm nhất,” Thomas Dương nói, “Có thể ở đây ôm cây đợi thỏ.”

Cùng lúc đó, liên quân nhân loại tất cả đều nhận được thông báo “cách ly thành công”, mọi người dường như đã nhìn thấy ánh bình minh.

“Bao vây nó! Chuẩn bị thực hiện bước nhảy vũ trụ, đến quân khu thứ chín.”

Liên quân rốt cuộc hơi thả lỏng thần kinh căng thẳng, song ngay khi họ bắt đầu yên tâm lớn mật sử dụng điểm nhảy vũ trụ –

“Cẩn thận đạn đạo!”

“Sao…”

“Có quân địch tấn công!”

Liên quân các nơi xuất hiện trong điểm nhảy vũ trụ đồng thời bị đoàn cơ giáp trí tuệ nhân tạo tập kích.

Lục Tất Hành giật mình.

“Có chuyện gì vậy,” Cậu nghe thấy có người kêu lên thất thanh, “Không phải đã cách ly thành công rồi sao!”
Bình Luận (0)
Comment